Oscar thiếu ta một tòa Tiểu Kim Nhân
Không cần nghĩ Diệp Phong cũng biết, chiếc xe Mercedes sang trọng phía sau kia chính là mục tiêu của hắn.
Lúc này, hắn liền đạp xe tiến về phía trước.
Vừa đến gần chiếc xe Mercedes, đèn xanh bật sáng.
Xe bồn chở dầu tiếp tục lăn bánh.
Tài xế xe Mercedes cũng chuẩn bị khởi động xe, bỗng nhiên thấy một chiếc xe đạp màu lam loạng choạng lao tới.
Tình huống gì thế này?
Ăn vạ sao?
Tài xế đang hoang mang, chiếc xe đạp đột nhiên nghiêng về phía xe.
Ngay sau đó, Diệp Phong liền đâm vào thanh cản trước.
Đây là thật sự gặp phải kẻ ăn vạ rồi sao?
Tài xế nhịn không được, khóe mắt giật giật.
Hắn vốn định trực tiếp báo cảnh sát, nhưng nghĩ tới thân phận của người ngồi trong xe, vẫn là quyết định xuống xe thương lượng với đối phương trước, nếu số tiền đòi hỏi không nhiều, coi như dùng tiền xua đuổi tai ương.
Lúc hắn xuống xe, Diệp Phong cũng từ dưới đất đứng dậy.
Nhìn thấy tài xế đi tới, hắn vội vàng tỏ vẻ kinh hoảng nói: "Chú ơi, thật xin lỗi, thật xin lỗi, cháu mới học đi xe đạp không lâu, không phải cố ý đâm vào xe của chú đâu. . ."
Thì ra không phải là ăn vạ!
Tài xế thở phào nhẹ nhõm, vừa định nói không sao, bảo Diệp Phong rời đi.
Diệp Phong bỗng nhiên reo lên.
"A! Là chú. . . Chú là tài xế của Hạ Hạ?"
Hạ Hạ, là cách người hâm mộ gọi thân mật Hạ Thu.
Lúc nói lời này, hắn cố ý tỏ ra rất khoa trương, rõ ràng là dáng vẻ fan cuồng của Hạ Thu.
Tài xế thấy vậy, có chút đau đầu.
Hắn bình thường xuất hiện trước công chúng cũng không nhiều, làm sao nhóc con này nhận ra hắn?
Đang định giải thích hắn không phải tài xế của Hạ Thu, cửa xe lại mở ra.
Một cô gái khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, nhan sắc tầm 80 điểm bước xuống.
Nàng là người đại diện của Hạ Thu, họ Vương, mọi người hay gọi là chị Vương.
"Có chuyện gì vậy?" Chị Vương đi tới bên cạnh tài xế, hỏi.
Nàng chỉ là nhìn thấy có người đâm vào xe, còn tưởng rằng xảy ra t·ai n·ạn, liền vội vàng xuống xem xét.
"Chị Vương, là như thế này. . ."
Tài xế nhanh chóng kể lại tình huống cho chị Vương.
Nghe xong, chị Vương nhịn không được nhíu mày.
Không cẩn thận đâm vào xe, lại nhận ra tài xế của Hạ Thu, trùng hợp quá!
Nàng không khỏi hoài nghi, người trẻ tuổi trước mắt thoạt nhìn chưa đến hai mươi tuổi này, chính là nhắm vào Hạ Thu mà tới.
Chẳng lẽ hắn là tay săn ảnh?
Cố ý đợi ở chỗ này chờ bọn họ?
Không đúng, lịch trình hôm nay không hề công khai, hắn không thể nào biết bọn họ sẽ đi qua con đường này.
Hơn nữa trước đó trên đường, nàng cũng chưa từng thấy người trẻ tuổi này.
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Chị Vương nghĩ mãi không ra, dứt khoát nói thẳng: "Rốt cuộc ngươi có mục đích gì?"
"Mục đích?" Diệp Phong ngây ngẩn cả người, còn tưởng rằng mình lộ tẩy.
Nhưng thấy dáng vẻ không chắc chắn của chị Vương, hắn liền hiểu đối phương chỉ đang thăm dò mà thôi, vội vàng lắc đầu.
"Chị ơi, em không có mục đích gì cả, nếu nhất định phải nói có mục đích, có thể cho em gặp Hạ Hạ một chút được không?"
"Ngươi thật sự là fan hâm mộ của Hạ Hạ sao?" Chị Vương vẫn hoài nghi thân phận của Diệp Phong.
Diệp Phong dùng ánh mắt vô tội nhìn chị Vương: "Đúng vậy, Hạ Hạ là nữ thần của em, em rất thích chị ấy, có thể cho em gặp Hạ Hạ một chút được không?"
"Không được!" Chị Vương lắc đầu.
Cho dù Diệp Phong có tỏ ra vô hại đến đâu, nhưng vì cẩn thận, nàng sẽ không dễ dàng để người lạ tiếp cận Hạ Thu.
Đã tài xế của mình không đụng phải người, nàng cũng không muốn tiếp tục ở lại đây làm lỡ thời gian, lúc này liền định tìm lý do đuổi Diệp Phong đi.
Đột nhiên, một bóng hình màu tím nhạt từ trong xe bước xuống.
Là Hạ Thu!
Nhan sắc ít nhất 93 điểm, dáng người ít nhất 93 điểm!
Gương mặt thanh thuần, nhưng dáng người lại có chút trưởng thành, so với trong ảnh và video còn mê người hơn!
Chị Vương hiển nhiên cũng chú ý tới nàng xuống xe, lập tức biến sắc.
"Hạ Hạ, sao em lại tự mình xuống đây, chuyện ở đây chị sắp xử lý xong rồi, em tiếp tục nghỉ ngơi đi."
Trong lúc nói chuyện, chị Vương còn đề phòng nhìn chằm chằm Diệp Phong.
Diệp Phong: ". . ."
Hắn giống người xấu đến vậy sao?
Hạ Thu nghe vậy, chỉ cười nhạt một tiếng: "Chị Vương, em đều nghe thấy hết rồi."
Nói xong, nàng nhìn về phía Diệp Phong, trong đôi mắt xinh đẹp mang theo vài phần hiếu kì.
Chị Vương thấy vậy, cũng không nói thêm lời nào, chỉ là tiến lại gần Hạ Thu hơn một chút, đề phòng lúc xảy ra bất trắc mình có thể kịp thời bảo vệ Hạ Thu.
"Có phải ngươi đã sớm nhận ra xe của ta, cho nên mới cố ý tới đón đầu xe?" Vài giây sau, Hạ Thu mở miệng hỏi.
Giọng nói của nàng rất bình tĩnh, cũng không vì vậy mà tức giận, ngược lại mang theo một tia lo lắng.
Thấy Hạ Thu không có chút ra vẻ ngôi sao nào, Diệp Phong đối với nàng lại càng có hảo cảm.
Hắn biết diễn xuất vụng về của mình khẳng định không lừa được Hạ Thu, dứt khoát thẳng thắn thừa nhận.
"Không ngờ bị Hạ Hạ phát hiện rồi!"
"Trước đó ta đã cảm thấy biển số xe rất quen, nhưng không chắc chắn là của cô, nhưng nhìn thấy chú tài xế ta liền khẳng định."
"Hạ Hạ, ta thật sự rất thích cô, có thể cho ta xin chữ ký được không?"
"Đương nhiên là được!" Hạ Thu mỉm cười.
Lập tức lấy giấy bút.
Viết xong, nàng đưa giấy cho Diệp Phong, đồng thời dùng giọng điệu dạy dỗ trẻ con nói: "Nhưng mà cậu bé à, sau này ngươi đừng làm như vậy nữa, rất nguy hiểm, biết không?"
Diệp Phong vội vàng gật đầu.
Cất kỹ tờ giấy ký tên xong, hắn liếc nhìn xe bồn chở dầu.
Xe bồn chở dầu mới chạy được khoảng năm mươi, sáu mươi mét, vẫn còn rất nguy hiểm.
Thế là, hắn lại quấn lấy Hạ Thu nói chuyện phiếm.
Đăng bởi | bach_nguyetquang |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 59 |