Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gạt ta có hay lắm sao?

Phiên bản Dịch · 865 chữ

"Cha, hôm nay cuối tuần mà..." Giang Hạo lí nhí nói.

"Cuối tuần thì được chơi chắc? Sao ngươi không học tập anh cả ngươi một chút, tập trung vào việc học hành đi chứ hả?"

Giang Cao Minh tiếp tục trách mắng.

Rõ ràng đều là con ông ta đẻ ra, cớ sao thằng hai Giang Hạo lại kém xa thằng cả Giang Vũ đến vậy?

Nhìn bộ dạng chẳng nên tích sự gì của thằng con thứ hai, Giang Cao Minh cũng chẳng buồn quản nữa, chỉ dặn dò nó tuyệt đối đừng gây chuyện, nhất là không được chọc giận chủ nhân căn biệt thự số một, sau đó liền ra khỏi nhà.

...

Cùng lúc đó, trước cổng chính khu biệt thự Thiên Hồ, Diệp Phong đầu đầy mồ hôi, nhìn cánh cổng bề thế mà không khỏi cảm thán.

Lúc này, một nhân viên bảo vệ đi tới.

"Thưa ngài, xin hỏi ngài cần gì ạ?"

Diệp Phong gật đầu.

Khu biệt thự Thiên Hồ là khu biệt thự sang trọng bậc nhất thành phố Trung Hải, tố chất của nhân viên bảo vệ quả thực rất tốt.

Diệp Phong có ấn tượng tốt với anh ta, liền lấy giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà đất ra.

"Ta là chủ hộ biệt thự số một, đến xem nhà."

Nhân viên bảo vệ nghe vậy, mặt đầy vẻ cung kính.

Sau khi xác nhận giấy tờ là thật, anh ta vội vàng hai tay đưa lại cho Diệp Phong: "Cậu Diệp, cậu có cần tôi cho xe đưa cậu qua đó không ạ?"

"Không cần!"

Diệp Phong xua tay.

Lần đầu tiên tới khu biệt thự sang trọng bậc nhất thành phố Trung Hải, hắn muốn được ngắm nghía cho thật kỹ.

Hỏi đường xong, Diệp Phong dưới ánh mắt cung kính của nhân viên bảo vệ mà tiến vào khu biệt thự.

Không hổ là khu biệt thự sang trọng bậc nhất thành phố, cảnh quan, kiến trúc nơi đây đều thuộc hàng nhất lưu.

Rất tuyệt vời!

Diệp Phong hài lòng gật đầu.

Bỗng nhiên, một giọng nói mang theo chút không chắc chắn vang lên: "Diệp Phong?"

Diệp Phong dừng bước, nhìn theo hướng tiếng gọi.

Trên một con đường nhỏ bên trái, có một người thanh niên đang đứng.

Sau khi nhìn rõ dáng vẻ người thanh niên kia, Diệp Phong không khỏi nhíu mày.

Không ngờ lại đụng mặt Giang Hạo ở đây.

Giang Hạo là bạn học cấp ba của hắn, nhưng bởi vì tên này trước kia từng làm nhiều chuyện xấu, nên Diệp Phong vốn chẳng ưa gì hắn.

Cho nên, giờ phút này nhìn thấy Giang Hạo, hắn không có chút cảm giác vui mừng nào khi gặp lại bạn học cũ.

Giang Hạo cũng đang thắc mắc.

Sao Diệp Phong lại ở đây?

Cùng Diệp Phong làm bạn học ba năm, hắn biết rõ gia cảnh Diệp Phong rất bình thường.

Theo lý mà nói, Diệp Phong căn bản không thể xuất hiện ở đây.

Vừa rồi hắn chỉ thấy bóng dáng kia giống Diệp Phong, mới thử gọi một tiếng, không ngờ lại đúng thật!

"Diệp Phong, đúng là ngươi rồi, ngươi tới đây làm gì?" Giang Hạo thần sắc có chút nghi hoặc.

"Đến xem nhà!" Diệp Phong nhàn nhạt trả lời.

"Xem nhà? Không lẽ ngươi định mua nhà ở đây?" Giang Hạo kinh ngạc.

Diệp Phong lắc đầu: "Không, ta đã mua rồi."

Nghe vậy, Giang Hạo trợn tròn mắt.

Diệp Phong mua nhà ở đây ư?

Không!

Tuyệt đối không thể nào!

Nhìn một thân quần áo của Diệp Phong cộng lại chắc cũng không quá năm trăm tệ, vẻ kinh ngạc trên mặt Giang Hạo liền biến thành khinh thường.

"Diệp Phong, mọi người đều là bạn học cũ, nhà ngươi thế nào ta còn không biết sao? Gạt ta có hay lắm sao?"

Hắn nhớ rõ cha mẹ Diệp Phong đều là dân lao động bình thường, biệt thự ở đây, cho dù họ không ăn không uống cả đời cũng không mua nổi.

Cho nên đối với lời Diệp Phong nói, hắn không tin một dấu chấm câu nào.

Diệp Phong cũng chẳng buồn giải thích.

Đã không hợp nhau thì nói gì cũng bằng thừa.

Đã không thể nói chuyện được nữa, hắn cũng lười để ý tới Giang Hạo, trực tiếp nhấc chân đi về phía trước.

Nhưng Giang Hạo lại xông tới, "Diệp Phong, có phải ngươi có chút hiểu lầm về giá nhà ở đây không?"

"Nhìn thấy căn biệt thự kia không? Nhà ta đấy!"

"Căn này ở khu biệt thự Thiên Hồ cũng chỉ được coi là hạng bét, thế mà một căn đã có giá 21 triệu tệ rồi."

Diệp Phong chỉ thản nhiên gật đầu.

Giang Hạo lại không bình tĩnh: "Ngươi không nghe thấy ta nói sao? Là hơn hai ngàn vạn, không phải hơn hai ngàn tệ..."

Diệp Phong nhìn một con khỉ đang ra sức biểu diễn trước mặt mình, không hiểu sao lại thấy có chút thú vị.

Hắn cũng không cắt ngang Giang Hạo, tiếp tục đi về phía trước.

Bạn đang đọc Khởi Đầu Tại Trong Phòng Trọ Nhặt Được Một Trăm Triệu (Dịch) của Diệc Phàm Bản Tôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.