Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Vân Tụ Hội Bao Đỉnh Sơn

Phiên bản Dịch · 1775 chữ

"Ân, xem ra kịch bản sắp bắt đầu rồi, trước cùng Vương Tiểu Hổ nhận biết hỗn cái quen mặt." Vừa nghĩ trong lòng đã có chủ ý, ánh mắt đảo khắp giữa sân tìm kiếm thân ảnh Vương Tiểu Hổ.

Mặc dù chung quanh có thể nói là người đông nghìn nghịt, nhưng sau một vòng liếc nhìn, vẫn thành công phát hiện người mình muốn tìm, chủ yếu là mấy người bọn họ quá mức bắt mắt.

Trong năm người, một người cạo trọc đầu. Một người mắt phải đeo bịt mắt, một người trông giống người Châu Phi, một người thì đeo kính gọng vàng, mặc âu phục thẳng thớm.

Nổi bật nhất chính là thiếu niên bị bốn người bọn họ vây quanh ở giữa.

Thiếu niên ấy mày rậm mắt to, khí vũ hiên ngang, mặc dù chỉ mặc một thân đường trang mộc mạc, nhưng chính khí tỏa ra lại khiến người phải lau mắt mà nhìn.

Chính là một trong "Long Hổ Tam Hoàng" - Vương Tiểu Hổ, còn lại bốn người chính là Đầu Trọc Tinh, Độc Nhãn Long, Bốn Mắt Minh cùng Hắc Tử Kiệt, cũng chính là bốn tiểu tướng.

Sau khi phát hiện ra Vương Tiểu Hổ, liền lặng lẽ di chuyển về phía bọn họ.

Cùng lúc đó, trong sân rộng theo sự xuất hiện của ngũ phương thế lực, tiếng huyên náo càng lúc càng lớn, ẩn ẩn có thể nghe thấy danh hào của Ngũ Sư Đường, Bọ Ngựa Môn.

"Năm đội nhân mã tinh anh đều đã có mặt, giựt túi núi lần này ắt có một phen long tranh hổ đấu!" Vương Tiểu Hổ có chút mong chờ.

"Đấu? Đấu cái gì mà đấu, hàng năm đều là Trường Châu Ngũ Sư Đường độc chiếm ngôi đầu, xem ra năm nay cũng sẽ không ngoại lệ." Bốn Mắt biết rõ nội tình, trực tiếp vạch trần.

"Có mạnh như vậy sao, ta không tin." Đầu Trọc Tinh khinh thường nói.

Ngũ Sư Đường do lão đại Kim Mao Sư Vương cầm đầu, sau người theo thứ tự là lão nhị Thiết Sư, lão tam Đói Sư, lão tứ Trọc Sư cùng lão ngũ Tiểu Ác Sư.

Lúc này, Kim Mao Sư Vương đứng ở phía trước nhất, ánh mắt sắc bén hung tàn nhìn về phía Bao Đỉnh Sơn La Sát Giáo, tựa như hùng sư bất động, tản ra hung uy khiến người khiếp sợ.

Bên sân có khán đài chuyên môn dành cho khách quý thưởng thức, lúc này trên khán đài đã có mấy vị nhân vật lớn.

Trong đó có Lão Yêu – kẻ phụ trách mảng du phẩm của La Sát Giáo tại Hồng Kông.

Khi đến bên cạnh Vương Tiểu Hổ, vừa lúc nghe thấy Vương Tiểu Hổ đang hỏi: "Ngũ Sư Đường hoành hành bá đạo tại Trường Châu, ta cũng có nghe nói qua, chẳng lẽ bọn hắn không sợ pháp luật chế tài?"

"Trường Châu chỉ có bảy cảnh sát đóng giữ, dân cư thưa thớt, Ngũ Sư Đường mới có thể không sợ gì cả, tùy ý ức hiếp dân làng." Hắc Tử Kiệt bất đắc dĩ nói.

"Lẽ nào đây chính là lý do để Ngũ Sư Đường làm xằng làm bậy?" Giọng nói Vương Tiểu Hổ đầy vẻ bất mãn.

"Năm người Ngũ Sư Đường đều có tuyệt kỹ, lại có tiền có thế, căn bản không đấu lại, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ." Hắc Tử Kiệt nhún vai, bất lực nói.

"Tiểu Hổ, ngươi cứ thay trời hành đạo, lên đó dạy dỗ bọn hắn một trận." Đầu Trọc Tinh khí thế bừng bừng nói.

"Không được, A Tinh, hôm nay chúng ta đến xem náo nhiệt, không phải đến gây sự." Dù căm ghét cái ác, có một bầu nhiệt huyết, nhưng Vương Tiểu Hổ cũng biết tiến lùi đúng lúc.

Vương Tiểu Hổ nhìn về phía khán đài, nói tiếp: "Xem ra, những vị khách quý trên kia tuyệt đối không đơn giản, rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

"Ta thấy Thái Bình Thanh Tiếu cũng có mặt, chắc chắn là những nhân vật có lai lịch lớn trong giang hồ." Bốn Mắt tinh tường, ánh mắt đảo liên hồi.

"Ngươi nói không sai, mấy vị trên đài đều không tầm thường, đó là Lão Yêu – một trong Song Yêu của La Sát Giáo, cùng mấy tên đồ đệ của hắn." Giọng nói đột ngột vang lên.

Vương Tiểu Hổ và bốn tiểu tướng vội vàng nhìn sang, khi nghe thấy La Sát Giáo, bốn tiểu tướng lập tức im bặt, bởi bọn họ đều biết rõ uy danh của La Sát Giáo.

"Người của La Sát Giáo sao lại ở đây? Còn có những thành phần tam giáo cửu lưu này sao lại tụ tập cùng một chỗ?" Vương Tiểu Hổ thần sắc nghiêm nghị, không chút nào e ngại La Sát Giáo, thắc mắc hỏi.

Đúng lúc đó, các thế lực khắp Hồng Kông cũng lần lượt tiến vào, nào là Cửu Long Tam Báo, Thải Hồng Tứ Ngạc, Giác Bắc Thất La Hán, Tử Vân Sơn Thất Ưng, Du Ma Địa Thập Tam Long…

"Ân, ngươi hỏi đúng người rồi đấy, ta thật sự biết chút ít." Liếc nhìn một vòng, thấy đa số đều là diễn viên quần chúng, không đáng để ý, cũng chỉ có Thập Tam Long đáng chú ý một chút.

Ánh mắt nhìn chằm chằm Bao Đỉnh Sơn, nói với Vương Tiểu Hổ: "Bọn người này tụ tập ở đây là vì tranh đoạt La Sát Lệnh."

"Ngươi có thể không biết La Sát Lệnh là gì, nhưng đối với đám người này mà nói thì nó cực kỳ quan trọng, ai có La Sát Lệnh, người đó có thể nhận được đơn hàng lớn năm mươi tỷ."

"Cái gì? Năm mươi tỷ? Sinh ý gì mà giá trị đến năm mươi tỷ?" Vương Tiểu Hổ kinh ngạc, hạ giọng hỏi.

"Sinh ý du phẩm, La Sát Lệnh đại diện cho quyền lực tối cao của Nhật Bản La Sát Giáo, cũng là giấy phép kinh doanh du phẩm do giáo chủ Hỏa Vân Tà Thần ban phát."

"Ai có La Sát Lệnh, người đó có quyền kinh doanh du phẩm tại Hồng Kông. La Sát Lệnh này vẫn luôn do Kim Mao Sư Vương của Ngũ Sư Đường nắm giữ, nhưng hắn sẽ sớm mất nó thôi, Hồng Kông sắp tới sẽ loạn." Ánh mắt lạnh lẽo.

Ánh mắt rơi trên người Vương Tiểu Hổ, thân phận nhân vật chính ra sân, đủ phân lượng rồi.

"Đáng chết, thế mà lại làm loại chuyện thương thiên hại lý, hại nước hại dân này." Vương Tiểu Hổ nghiến răng nghiến lợi, từ nhỏ lớn lên dưới lá cờ đỏ, tam quan của cậu rất ngay thẳng.

"Không sai, đáng chết!" Trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, căm hận tệ nạn cờ bạc đến tận xương tủy, bởi nó đã khiến bao nhiêu gia đình tan cửa nát nhà.

"Đa tạ huynh đài chỉ điểm, chưa xin hỏi tôn tính đại danh của huynh đài?" Vương Tiểu Hổ gặp được người cùng chí hướng, trong lòng dâng lên chút hảo cảm.

"Ta họ Phương, mới đến Hồng Kông từ đại lục không lâu."

"Thật trùng hợp, Phương đại ca cũng là người đại lục sao? Tại hạ Vương Tiểu Hổ, cũng vừa đến Hồng Kông từ đại lục." Vương Tiểu Hổ vui mừng, khẽ cười nói.

Liền chào hỏi bốn tiểu tướng xem như làm quen, hàn huyên với Vương Tiểu Hổ vài câu chuyện quê nhà rồi im lặng, ánh mắt nhìn về phía sân rộng.

Tâm thần câu thông chư thiên võ sách, 【Thành công kết giao Vương Tiểu Hổ, hoàn thành nhiệm vụ, nhận được phần thưởng 3 thẻ rút thưởng trắng.】

"Chờ tối nay sẽ dùng thẻ rút thưởng." Thầm nghĩ, coi như xem trực tiếp cũng có thể tích lũy chút kinh nghiệm, nếu không lát nữa cũng ra tay giúp đỡ một chút?

Trong lễ giựt túi, Kim Mao Sư Vương tay cầm nén hương lớn, dẫn đầu bước lên, đệ tử Ngũ Sư Đường lập tức nổi trống hò reo trợ uy.

Tiếng pháo nổ vang lên không ngừng, báo hiệu lễ giựt túi núi chính thức bắt đầu. Ngoài Ngũ Sư Đường còn có Vịnh Xuân Quyền Quán, Thái Lý Phật Liên Quán, Bọ Ngựa Môn và Thiết Tuyến Phái.

Bốn võ quán đều chỉ là những người bình thường biết chút võ nghệ, hơn nữa bốn võ quán cộng lại không tới một trăm người, không thể so sánh với hơn ba trăm người của Ngũ Sư Đường.

Màn giựt túi chính thức mở ra, Ngũ Sư Đường dẫn đầu, suất lĩnh hơn ba trăm đệ tử xông lên, khí thế không thể đỡ, nhất định phải thắng.

Thiết Sư – lão nhị của Ngũ Sư Đường hét lớn: "Đều phải dốc hết sức lực, năm nay Ngũ Sư Đường phải tiếp tục đoạt quán quân!"

Người của bốn võ quán cũng không cam chịu yếu thế, chen chúc lao tới. Ngũ Sư Đường nhanh chóng dựng thành phòng tuyến quanh Bao Đỉnh Sơn, lập tức hai bên đánh thành một đoàn.

Ngũ Sư Đường vốn đã chiếm ưu thế về số lượng, từng người lại cường tráng, hơn hẳn người của bốn võ quán, lại còn giấu các loại ám khí.

Người bốn võ quán không gãy xương thì cũng trọng thương tàn tật, nhất thời tổn thất nặng nề, ngay cả nửa bước cũng không tiến lại gần Bao Đỉnh Sơn.

"Hắc hắc, hàng năm đều có mấy tên phế vật đến dâng quà cho Ngũ Sư Đường chúng ta, đã nghiền, thật đã nghiền." Kim Mao Sư Vương đứng bên cạnh, thưởng thức trận chiến.

Ngũ Sư Đường âm thầm đánh trọng thương người khác đã là trơ trẽn lắm rồi, vậy mà còn muốn giết người, Đầu Trọc Tinh thật sự nhịn không được, định ra tay, nhưng có người còn nhanh hơn hắn.

Một thân ảnh xé gió lao ra, chính là Vương Tiểu Hổ vốn tỉnh táo bình tĩnh, giờ phút này cũng không thể kìm nén lửa giận trong lòng, bởi trong mắt cậu, học võ là để giúp người, không phải để ỷ mạnh hiếp yếu.

Lúc này Vương Tiểu Hổ chưa có nhiều kỳ ngộ như sau này, nhưng với nội công Phục Hổ Chân Khí cùng Hổ Hạc Song Hình Quyền, đối phó với đám người Ngũ Sư Đường vẫn là dư sức.

Bạn đang đọc Khởi đầu với Cửu Tiêu Chân Kinh, tung hoành Long Hổ Môn (Bản Dịch) của Đạo không nhiễm bụi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thang1119
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.