Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự do (1)

Phiên bản Dịch · 1030 chữ

Chương 18: Tự do (1)

Lúc này, ánh mắt của hắn trở nên nghiêm túc, từng chiêu thức của Kiện Thể Tam Thập Lục Thức được hắn luyện tập một cách cẩn thận. Chỉ sau một lát, toàn thân hắn đã ướt đẫm mồ hôi, trông như đang bốc khói.

Ban ngày, Trương Vũ vốn đã luyện tập cả buổi sáng, cuối cùng kiệt sức nằm bẹp trên đất. Không có sự hỗ trợ của thuốc tiêm, đan dược hay thực phẩm phụ trợ, lúc này khi luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức, hắn cảm thấy toàn thân mềm nhũn, mỗi động tác, mỗi lần vận lực đều mang lại cảm giác đau đớn như cơ bắp bị xé toạc.

Tuy nhiên, nghĩ đến sự thay đổi trong cuốn Vũ Thư, tinh thần của hắn lại trở nên phấn chấn, cuối cùng kiên trì luyện xong một lượt Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Trương Vũ thở hổn hển, không thể chờ đợi được nữa, hắn mở lòng bàn tay, cuốn Vũ Thư lại hiện lên theo ý niệm của hắn.

Nhìn thấy dòng chữ "Kiện Thể Tam Thập Lục Thức cấp 1 (1/10)" trên đó, trên khuôn mặt Trương Vũ không khỏi lộ ra một chút vui mừng.

"Đây chính là tiềm lực của mình sao?"

"Nâng Kiện Thể Tam Thập Lục Thức lên cấp 2... Có vẻ thực sự khả thi đấy."

"Tối nay mình nhất định phải luyện đủ mười lần!"

Trương Vũ nóng lòng bắt đầu lượt luyện tập thứ hai của Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Nhưng chỉ sau một lát, hắn đã mệt đến mức ngồi bệt xuống đất, cảm giác như tay chân đã không còn là của mình nữa.

"Không được rồi, đã đến giới hạn rồi, có vẻ chỉ có thể đợi đến ngày mai thử lại thôi."

Ngay khi Trương Vũ quyết định dừng luyện tập, nghỉ ngơi một chút rồi về nhà ngủ một giấc thật ngon thì một luồng lạnh lẽo đột ngột trào lên từ trong lòng hắn.

Đồng thời, một giọng nói cũng vang lên trong đầu hắn.

"Hãy tuân thủ nghi thức ước định, nỗ lực hoàn thành nguyện vọng, đừng cố ý lười biếng trì hoãn, 10."

"Hãy tuân thủ nghi thức ước định, nỗ lực hoàn thành nguyện vọng, đừng cố ý lười biếng trì hoãn, 9."

"Hãy tuân thủ nghi thức ước định, nỗ lực hoàn thành nguyện vọng, đừng cố ý lười biếng trì hoãn, 8."

Theo lời đếm ngược của giọng nói đó tiếp tục, trong lòng Trương Vũ, cảm giác lạnh lẽo càng lúc càng dữ dội, giống như có thứ gì đó sắp trào ra từ trong cơ thể hắn, xé nát toàn bộ thịt xương của hắn.

"Nghi thức… ước định… nguyện vọng…" Hắn lập tức phản ứng lại: "Chẳng lẽ đây là sức mạnh của cái gọi là nghi thức thỉnh thần sao?"

Trong đầu Trương Vũ lập tức hiện lên những lời mà con búp bê vải từng nói.

...

"Nếu ngươi chọn từ chối thực hiện nguyện vọng cho ta, hoặc trong quá trình thực hiện cố ý trì hoãn thậm chí thất bại thì ngươi sẽ phải chịu sự phản phệ của nghi thức, thịt nát xương tan, hồn phi phách tán."

...

Trương Vũ nghĩ thầm: "Vậy là… bởi vì mình định thông qua việc học tập chăm chỉ, thi đỗ vào trường Đại học danh tiếng, gia nhập đại tông môn, kiếm tiền để hoàn thành nguyện vọng thứ hai."

"Vậy trong quá trình này, nếu mình có chút lơ là thì bị coi là cố ý lười biếng trì hoãn việc hoàn thành nguyện vọng?"

"Nếu mình hông nghe lời, chẳng lẽ mình sẽ chết dưới sự phản phệ của nghi thức sao?"

Nghe thấy lời đếm ngược đã vô tình đếm đến 3, Trương Vũ vội vàng nhảy dựng lên.

Kèm theo một tiếng thét đau đớn, hắn cắn răng chịu đựng nỗi đau như xé nát cơ bắp toàn thân, bắt đầu luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Mà ngay khi hắn bắt đầu luyện tập, lời đếm ngược vừa rồi cũng hoàn toàn biến mất không dấu vết.

"Chết tiệt!"

Bùm!

"Chết tiệt!"

Bùm!

"Chết tiệt!"

Bùm! Bùm!

Trong căn phòng bê tông tối om, cùng với những tiếng quát khẽ và tiếng va đập liên tục, cuối cùng Trương Vũ cũng vượt qua được những cơn đau dữ dội đang lan khắp cơ thể, hoàn thành lần thứ hai bài tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Chỉ thấy hắn ngồi phịch xuống đất, toàn thân đã thở gấp từng hơi.

Cảm nhận tay chân vẫn còn run rẩy, Trương Vũ chỉ cảm thấy cơ thể này đã hoàn toàn đạt đến giới hạn, từng tấc thịt trên người đều không muốn cử động nữa.

Nhưng ngay trong tình huống như vậy, cơn lạnh lẽo và giọng nói trong đầu lại một lần nữa vang lên.

"Xin hãy tuân thủ nghi thức, nỗ lực hoàn thành nguyện vọng, đừng cố tình lười biếng trì hoãn, 10."

"Đệt!" trong lòng Trương Vũ tức giận thầm mắng: "Ta đã đến giới hạn rồi!"

"Ta thực sự không thể tập nữa!"

"Ngày mai ta còn phải đi học nữa!"

Nhưng bất kể hắn nói gì, hay giải thích thế nào, đồng hồ đếm ngược vẫn không hề dừng lại hay chần chừ.

Nhìn thấy đồng hồ đếm ngược từng bước tiến gần đến cuối cùng, Trương Vũ chỉ có thể mắng một tiếng, rồi lại lảo đảo đứng dậy tiếp tục luyện công.

Trong điều kiện bình thường, hầu hết mọi người khi tự tập luyện đều rất khó để đẩy bản thân đến giới hạn thực sự.

Chỉ khi có sư phụ, giáo viên, huấn luyện viên… Có người giám sát và yêu cầu nghiêm khắc, con người mới có thể từng bước tập luyện đến giới hạn.

Đối với Trương Vũ cũng vậy, nếu chỉ một mình hắn, có lẽ hôm nay chỉ tập một hai lần Kiện Thể Tam Thập Lục Thức là đã mệt mỏi không muốn động đậy, nghỉ ngơi ngay.

Bạn đang đọc Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên ( Bản Dịch ) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi milo1231
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.