Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cạnh Tranh Khốc Liệt cùng Kiện Thể Cấp 3 (3)

Phiên bản Dịch · 1001 chữ

Chương 29: Cạnh Tranh Khốc Liệt cùng Kiện Thể Cấp 3 (3)

Mặc dù tiền công của tu tiên giả cao hơn nhiều so với người thường nhưng tính ra vẫn có lợi.

Xét cho cùng, nếu một tu tiên giả có thể làm việc bằng 30 người thường thì thường chỉ cần trả gấp 10 lần tiền là đủ.

Mà những người đang chờ đợi trên quảng trường này, từng người một đều có thể coi là những con ngựa siêu cấp có thể kiên trì làm việc 007.

Trước mặt họ, Trương Vũ, mỗi ngày vẫn còn ngủ được bốn, năm tiếng, cũng chỉ là một học sinh cấp ba bình thường vẫn còn ngủ được mà thôi.

Cho nên sau khi nhìn qua tình cảnh mỗi lần một đám đông chen lấn nhau để giành việc, Trương Vũ luôn duy trì trạng thái thổ nạp, không lên tranh giành với những người khác.

Hắn biết rõ với tình trạng của một học sinh cấp ba, hắn không thể nào tranh được với những học sinh đã tốt nghiệp từ lâu.

Hắn đang chờ đợi, chờ đợi công việc mà lão Vương nói là chuyên tìm học sinh đang học cấp ba.

Cùng với Trương Vũ còn có vài học sinh cấp ba khác, có người đọc sách, có người thổ nạp, có người đánh quyền, cũng đều không lên tranh giành cơ hội việc làm, chỉ âm thầm chờ đợi.

Chớp mắt một tiếng đồng hồ lại trôi qua.

Bốp! Bốp! Bốp!

Cùng với những tiếng nổ nhẹ vang lên trong không khí.

Cảm thấy cơ thể đã nghỉ ngơi đủ, Trương Vũ bắt đầu luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Những người xung quanh nhìn thoáng qua rồi cũng không để ý, vì có quá nhiều người vừa chờ việc vừa tu luyện, Kiện Thể Tam Thập Lục Thức là một công pháp cơ bản càng không thể thu hút sự chú ý của mọi người xung quanh.

Kiện Thể Tam Thập Lục Thức cấp 2 (18/20)

Kiện Thể Tam Thập Lục Thức cấp 2 (19/20)

Sau khi luyện xong hai lượt Kiện Thể Tam Thập Lục Thức, tuy Trương Vũ cảm thấy cơ bắp toàn thân bắt đầu mỏi nhừ nhưng tinh thần lại càng thêm phấn chấn, chỉ vì chỉ cần thêm một lượt nữa là có thể đưa Kiện Thể Tam Thập Lục Thức lên cấp 3.

Đây là điều mà ngay cả Bạch Chân Chân đứng đầu toàn khối, cũng chưa làm được.

Mà hắn chỉ mất hai ngày là có thể làm được.

Ngay khi Trương Vũ đang luyện tập lượt thứ ba Kiện Thể Tam Thập Lục Thức, một công việc tạm thời yêu cầu học sinh cấp ba cuối cùng cũng xuất hiện.

Một chiếc xe hơi nhỏ chạy đến trước quảng trường, cửa kính hạ xuống, tài xế trong xe hô to: "Có ai học lớp 10, 11 không? Tuyển hai người làm bạn luyện võ."

Cái gọi là võ đạo bồi luyện, chính là khi người tu luyện tiến hành thực chiến võ đạo, họ tìm người để cùng luyện tập theo yêu cầu nhất định.

Nghe lời tài xế nói, những học sinh trung học phổ thông đang yên lặng chờ đợi trên quảng trường đồng loạt động đậy, vạch ra từng đạo tàn ảnh trong không khí, mang theo tiếng gió sấm lao đến trước xe hơi nhỏ.

"Tôi là học sinh lớp 11!"

"Thể chất của tôi đạt cấp 2.15!"

Học sinh lớp 11 vượt trội hơn hẳn học sinh lớp mười về thể chất. Khi Trương Vũ lao tới, hắn phát hiện vị trí trước mặt tài xế hầu như đã bị những gã to lớn chiếm hết, khiến hắn không thể chen lên được.

Trương Vũ thầm nghĩ: "Đến việc bị đánh mà cũng nhiều người tranh nhau thế này, chẳng còn chút tự tôn nào của học sinh cấp 3 nữa sao?"

Tài xế nhìn thoáng qua đám học sinh đang giơ tay trước mặt, hỏi: "Có ai học trường trung học phổ thông trọng điểm không?"

Số người giơ tay lập tức giảm đi hơn một nửa.

Trương Vũ vội vàng giơ tay lên: "Tôi học trường trung học phổ thông Tung Dương!"

Tài xế lại hỏi: "Có ai đạt thực chiến võ học cấp 3 trở lên không?"

Nhìn ba người còn lại, tài xế tiếp tục hỏi: "Ba trăm một tiếng, làm không?"

Một học sinh cắt tóc cua lầu bầu: "Ba trăm ít quá đấy chứ?"

Nhưng ngay lập tức, một học sinh khác bên cạnh vội nói: "Ba trăm tôi làm!"

Nhìn đối phương lên xe rồi chiếc xe phóng đi, học sinh cắt tóc cua chửi: "Ba trăm một giờ, nghĩ ra được cũng hay đấy."

"Ba trăm mà cũng muốn thuê người bồi luyện thực chiến? Không có tiền thì thuê bồi luyện làm gì?"

Có người chửi theo: "300 cũng nhận? Ép giá! Đợi thằng nhóc đó bị thương rồi sẽ biết ba trăm còn không đủ tiền thuốc."

Khi người thuê rời đi, đám học sinh xung quanh cũng tản ra sau một hồi chửi rủa, tiếp tục tu luyện, học tập.

Trương Vũ cũng chỉ có thể quay về tiếp tục luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức.

Theo tình hình hiện tại, hắn cảm thấy hôm nay có lẽ sẽ không tìm được việc làm.

Hơn mười phút sau, lại có người lái xe đến tuyển học sinh cấp ba, đặc biệt yêu cầu là học sinh lớp 10.

Nhưng lần này, nội dung công việc lại là thử thuốc, nghe nói là thử nghiệm một loại thuốc mới nhất được phát triển trong phòng thí nghiệm, dành cho người mới bắt đầu trên con đường Tiên đạo.

Trương Vũ nghĩ về tình trạng cơ thể của mình, quyết định không đến ứng tuyển, mà tiếp tục luyện tập Kiện Thể Tam Thập Lục Thức lần thứ 20.

Bạn đang đọc Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên ( Bản Dịch ) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi milo1231
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.