Lan Khởi không muốn thu hút sự chú ý
Chương 16: Lan Khởi không muốn thu hút sự chú ý
Ngày thi nhập học.
Học viện Ma pháp Ikrite, tòa nhà Học tập và Giáo dục.
Ánh sáng tự nhiên len lỏi qua những tấm kính lớn, trải rộng khắp không gian bên trong.
Lan Khởi đã đến từ rất sớm, ngồi lặng lẽ trong khu vực chờ ở tầng bảy, chờ đợi kỳ thi bắt đầu.
Talia, người đồng hành cùng cậu, không được phép vào khu vực tầng bảy, nhưng cô ấy đang đợi ở khu vực sân hiên ngoài trời dưới lầu.
Tại một góc bên ngoài của tòa nhà, sân hiên rộng rãi được lát sàn gỗ, với những băng ghế dài dành cho học sinh và nhân viên nghỉ ngơi. Từ đây, có thể phóng tầm mắt ngắm nhìn vẻ đẹp khuôn viên, đồng thời tận hưởng ánh nắng ngoài trời và không khí trong lành.
Ngoài ra, từ sân hiên này có thể nhìn thẳng lên màn hình ma pháp khổng lồ, nơi liên tục phát các thông tin trong trường.
Theo lời nhiều người cũng đang chờ đợi tại đó, buổi thi nhập học của Viện Kỵ sĩ và Viện Hiền triết sẽ được phát trực tiếp trên các màn hình khắp trường.
Tầng bảy, sảnh lớn.
Không gian tại đây rộng rãi và thoáng đãng.
Những thiết bị ma pháp khổng lồ đứng sừng sững như những người khổng lồ lặng im.
Ánh sáng phản chiếu lên các bề mặt của chúng, tạo nên những tia sáng lung linh, vừa mơ hồ vừa rực rỡ.
Những thiết bị ma pháp này nối liền nhau, dài đến hàng chục mét, được chế tác hoàn toàn từ huyền ngân và tinh thể ma pháp. Chúng tỏa ra luồng khí lạnh lẽo nhưng cũng toát lên vẻ tráng lệ đầy mê hoặc.
Nhiều thí sinh lần đầu nhìn thấy những thiết bị này không khỏi kinh ngạc trước thành tựu phi thường của công trình ma pháp học.
Trong kỳ thi này, Học viện Ikrite sẽ kích hoạt hệ thống "Thiết bị Khởi tạo Thế giới Ảnh nhân tạo" kỳ vĩ này, mang đến cho các thí sinh một trải nghiệm thực chiến chân thực trong Thế giới Ảnh.
So với một số thí sinh tỏ ra phấn khích hoặc lo lắng, cũng có những người trông rất bình thản, như thể đã quen thuộc với cách chinh phục Thế giới Ảnh.
Do phần thực chiến mô phỏng này là kỳ thi chung của Viện Kỵ sĩ và Viện Hiền triết, nên trong khu vực chờ không chỉ có những thí sinh trông điềm đạm đặc trưng của Viện Hiền triết, mà còn có những người nhìn qua đã thấy thuộc phái võ đấu.
Dĩ nhiên… cũng không loại trừ khả năng họ là thí sinh của Viện Hiền triết.
Những thí sinh vượt qua được bài thi này sẽ tiếp tục được các giáo sư của hai viện tiến hành đánh giá cuối cùng.
Ngồi trên ghế chờ đợi khá lâu, Lan Khởi không giấu được vẻ căng thẳng, hai tay cậu chà xát vào nhau liên tục.
Thực tế, toàn bộ quá trình thi sẽ được phát trực tiếp. Các giáo sư của học viện, thậm chí cả những người qua đường trong trường, đều có thể theo dõi.
Chính vì điều này, hàng năm luôn có những trường hợp bị "bêu tên công khai" trước mặt mọi người.
Nhiều học sinh khóa trên thường xem kỳ thi nhập học với tâm lý tìm kiếm niềm vui, tạo thêm áp lực cho các thí sinh mới.
Tuy nhiên, nghĩ tích cực mà nói, màn hình ma pháp là dạng trình chiếu chia màn hình, luân phiên hiển thị. Với số lượng thí sinh đông đảo, khả năng cậu bị chú ý đến là rất nhỏ.
Hơn nữa, với phong cách hành động luôn thận trọng và kín đáo của mình, cậu tin rằng sẽ không gây ra sự chú ý nào.
Lan Khởi tự nhủ trong lòng.
Không biết từ lúc nào, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên trong sảnh lớn, nhưng lại đủ sức át đi mọi âm thanh khác, rõ ràng đến mức tất cả thí sinh đều nghe thấy.
Sự hiện diện mạnh mẽ từ người vừa xuất hiện khiến cả không gian rộng lớn bỗng chốc yên lặng như tờ.
Lan Khởi cũng bị cắt ngang dòng suy nghĩ, ngẩng đầu nhìn về hướng ánh mắt mọi người đang tập trung.
Chỉ thấy từ bên trong hội trường, một dáng người bước ra. Dường như vào khoảnh khắc ấy, toàn bộ tầng bảy chỉ còn lại tiếng bước chân của người này.
Bóng người càng lúc càng tiến gần, mọi người cũng dần nhận ra đó là một thanh niên tóc nâu khoác bộ lễ phục cổ điển màu đen, áo sơ mi trắng phối cùng cà vạt vàng. Nút áo và phần cổ áo được trang trí bằng họa tiết hình thánh quang kim cương và thập tự.
Dù trông anh ta có vẻ chưa đến ba mươi, nhưng không ai dám xem nhẹ người đàn ông này. Những phụ kiện mà anh ta đeo chỉ ra rằng anh ta không chỉ là một giáo sư của Học viện Ikrite, mà còn là một thần quan cấp cao trong Giáo hội Nữ thần Số mệnh.
Người đàn ông bước đi ung dung, không nhanh không chậm.
Khi dừng lại trước khu vực chờ, anh ta quét mắt nhìn tất cả thí sinh.
"Ta là Loren Crantel, chủ khảo hôm nay, cũng là viện trưởng Viện Hiền triết."
Ánh mắt Loren dịu dàng, khí chất trên người không mang chút áp lực nào.
Nhiều thí sinh ban đầu còn lo lắng cũng dần thả lỏng tinh thần.
So với những gì họ tưởng tượng về một giám khảo nghiêm nghị, sắc sảo, thì vị viện trưởng này lại trông vô cùng thân thiện.
“Chủ đề của kỳ thi lần này là ‘Trí tuệ và Tâm tính’.”
Loren tiếp tục giải thích một cách chậm rãi và mạch lạc:
“Trong phần lớn các tình huống, khi chinh phục Thế giới Ảnh, nếu đi theo đúng con đường giải đố và tiến hành nhiệm vụ chính tuyến, các ngươi sẽ không bị yêu cầu đối đầu với những kẻ địch vượt xa cấp độ của mình.”
“Tuy nhiên, nếu xảy ra sai sót hoặc ngoài ý muốn trong quá trình này, nó có thể khiến Thế giới Ảnh trở nên cực kỳ nguy hiểm. Khi đó, không chỉ đối mặt với kẻ địch mạnh đến mức có thể tiêu diệt ngươi ngay lập tức, mà ngươi còn có nguy cơ bị chúng truy đuổi… thậm chí xé xác.”
“Vì vậy, việc giải đố đúng cách và thu thập manh mối quan trọng trong Thế giới Ảnh là cực kỳ cần thiết.”
Nói đến đây, giọng Loren chững lại, ánh mắt thoáng hiện lên vẻ phức tạp.
“Học viện Ikrite từng xảy ra một sự cố đau lòng. Đó là trong một Thế giới Ảnh cấp bốn thất bại, cả bảy học sinh tham gia thử thách đều không một ai sống sót.”
Mặc dù giọng nói của Loren không quá trầm, nhưng những lời này lại như tiếng sấm, vang vọng khắp đại sảnh rộng lớn.
Với những thiếu niên, thiếu nữ chỉ mới hơn mười tuổi, “cái chết” có lẽ là một khái niệm rất xa vời.
Nhưng có vẻ không ít người trong số họ chưa thực sự chuẩn bị tâm lý đối mặt với điều đó khi đặt chân đến học viện này.
Không khí trong sảnh trở nên yên ắng đến đáng sợ. Ánh mắt của nhiều thí sinh dường như đang dao động.
Dường như đoán trước được phản ứng của họ, Loren im lặng trong vài giây, sau đó tiếp tục lên tiếng:
“Nguyên nhân gốc rễ là do các học sinh trong đội ngũ quá mức tự mãn, dẫn đến việc tuyến nhiệm vụ bị lệch khỏi hướng đi thông thường và họ cũng không đủ khả năng đối mặt với tình thế nguy cấp đột ngột.”
“Đây chính là sự mất cân bằng giữa tâm tính và trí tuệ.”
“Vì vậy, năm nay, cả Viện Kỵ sĩ lẫn Viện Hiền triết đều đặc biệt chú trọng kiểm tra khả năng giữ vững tâm trí và xử lý tình huống của các ngươi.”
“Bài thi các ngươi sắp đối mặt sẽ là một bản sao chân thực của Thế giới Ảnh.”
“Mỗi người sẽ phải một mình đối mặt với một Thế giới Ảnh cá nhân giống hệt nhau. Hoàn thành thử thách thành công sẽ được coi là đạt yêu cầu.”
Sau khi giới thiệu ngắn gọn về quy trình kỳ thi, Loren cầm một chiếc chìa khóa phát ra ánh sáng đen tuyền, cắm vào bảng điều khiển của “Thiết bị Khởi tạo Thế giới Ảnh nhân tạo”.
Ngay sau đó, không gian trước thiết bị ma pháp bắt đầu xoắn vặn, màu sắc càng lúc càng đậm dần, cho đến khi dần hiện rõ thành một cánh cửa khổng lồ trông như ảo ảnh. Trên bề mặt gương khổng lồ đó, những linh hồn méo mó như đang xoay quanh liên tục.
Cánh cửa này gần như giống hệt với Cửa Hư Không cho phép con người tiến vào Thế giới Ảnh.
Loren đứng yên lặng ở trung tâm sảnh lớn.
Các nhân viên học viện bắt đầu hướng dẫn thí sinh.
Họ chỉ đạo từng người bước qua Cửa Hư Không, tiến vào Thế giới Ảnh nhân tạo.
Cùng lúc đó, màn hình khổng lồ treo trên tường đại sảnh không còn phát những hình ảnh thường nhật nữa.
Thay vào đó, cảnh tượng bên trong Thế giới Ảnh của kỳ thi nhập học bắt đầu xuất hiện!
(Tác giả hứa hẹn, chương tiếp theo sẽ là trận chiến ghi dấu ấn của Lan Khởi!)
(Kết thúc chương)
Đăng bởi | hoanggiangnz |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |