Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vì tông môn mưu đường ra

Phiên bản Dịch · 1145 chữ

"Trong Thanh Hà phường thị, cửa hàng của tông môn cũng chỉ có một gian. Lợi nhuận của cửa hàng này quá mức nhỏ bé, lợi nhuận hàng năm còn chưa tới sáu mươi linh thạch."

"Tính cả linh điền, dược điền, tổng thu nhập hàng năm của tông môn ước chừng chỉ khoảng bảy trăm ba mươi khối linh thạch."

Lục Viễn Sơn nói rõ ràng dễ hiểu, đem lợi nhuận của tông môn tính toán rất rõ ràng, trên mặt cũng hiện rõ vẻ mặt bất đác dĩ

Đảm nhiệm chức vị chưởng môn nhiều năm như vậy, hắn một mực vì sự phát triển của tông môn mà lao tâm khổ tứ, đem hết toàn lực để duy trì sự vận hành của Thanh Sơn Tông, một khắc cũng không dám thư giãn.

Đợi đến Lục Viễn Sơn nói xong, không ít đệ tử ồ lên, cảm thấy tông môn quả nhiên vạn phần khó khăn, kinh tế của tông môn quá mức quẫn bách , thu nhập không nhiều bằng lúc trước.

Tổng thu nhập của cửa hàng Phường thị, linh điền và dược điền hàng năm cộng lại vẫn chưa đến tám trăm linh thạch. Một chút thu nhập này đối với một tông môn mà nói thì đúng là ít đến đáng thương.

Trong tông môn rhif bổng lộc đều dựa theo thực lực để phân chia, bổng lộc hàng năm của một đệ tử từ khoảng mười đến hai mươi khối linh thạch. Hiện tại toàn tông có hai mươi tám đệ tử, chỉ riêng bổng lộc năm ngoái của đệ tử đã lên đến hơn bốn trăm khối linh thạch .

Tăng thêm bổng lộc của ba vị trưởng lão, mỗi người một trăm linh thạch. Dựa theo tính toán chỉ tính riêng bổng lộc của tất cả thành viên trong tông môn đã chiếm đến hơn bảy trăm khối linh thạch, những năm nay cơ bản đều duy trì tình trạng này

Ngoài ra để duy trì sự vận hành của tông môn, mua sắm đan dược, bồi dưỡng linh thảo cùng linh mễ hay duy trì trận pháp hộ sơn cũng tiêu hoa một số lượng linh thạch không nhỏ, ước tính hàng năm tiêu tốn năm trăm linh thạch

Những điều này các đệ tử đã tính toán rõ, trong lòng cũng vô cùng cảm khái.

"Tổng kết lại, Tổng thu nhập hàng năm của toàn bộ các sản nghiệp của tông môn hàng năm chỉ vẻn vẹn bảy trăm khối linh thạch, mà linh thạch chi tiêu hàng năm lại lên đến một ngàn hai trăm linh thạch trở lên."

"So sánh thu nhập và chi tiêu hàng năm của tông môn, hiển nhiên là nhập không đủ xuất."

"Tài lực của tông môn đã đạt đến trình độ vô cùng nguy hiểm, tình trạng thiếu hụt này đã kéo dài hàng năm, càng ngày càng nghiêm trọng, nếu như còn không nghĩ ra đối sách thì tình hình sẽ càng ngày càng ngày càng tệ, tông môn sợ rằng sẽ không chịu nổi, sẽ không còn cơ hội để khởi sắc."

Lục Viễn Sơn vẻ mặt tràn đầy sầu lo.

Các đệ tử đưa mắt nhìn nhau, có thể ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.

Rất khó có thể tưởng tượng, những năm này, tông môn đã phải cố gắng như thế nào để gắng gượng qua .

Vô luận là kinh doanh nhỏ như cửa hàng, gia tộc hay lớn như tông môn, một nước, thì vấn đề lưu thông tiền bạc vẫn là vấn đề cốt lõi, không có linh thạch thì nửa bước đều khó đi.

Nhưng tán tu nhỏ, không nơi nương tụa phải phiêu bạt tứ xứ, mỗi ngày đều vì kiếm thêm nhiều linh thạch mà phải bôn ba bốn phía, vất vả cả đời.

Đây cũng chính là sự bất đắc dĩ của tông môn, trong mắt rất nhiều tán tu thì việc xây dựng và phát triển một tông môn là một việc phong quang vô hạn, vật lực nhân lực hùng hậu, có thể đồng tâm hiệp lực làm đại sự, cứ cách mấy năm, còn có thể luyện chế mấy lô Trúc Cơ Đan, trợ giúp đệ tử Trúc Cơ.

Nhưng mấy ai lại biết, phát triển một tông môn cực kỳ không dễ, như Thanh Sơn Tông bây giờ kinh tế tiêu điều, gặp phải vấn đề tổn hại đến căn cơ, tiếp tục giữ vững tình trạng hiện tạo hay không đều là vấn đề

Đừng nói đến chuyện có đủ nguyên liệu luyện chế một lò Trúc Cơ Đan, chỉ nghĩ đến việc mua sắm một viên Trúc Cơ Đan, cho dù dốc hết toàn tông chi lực, tương lai trong vòng mười năm, trừ phi có kỳ tích phát sinh nếu không không có khả năng thực hiện.

Không có cách nào thu hoạch Trúc Cơ Đan, tông môn sẽ không có tu sĩ Trúc Cơ trấn giữ, phạm vi thế lực sẽ càng thu nhỏ lại. Thanh Sơn Tông rất có thể hoàn toàn xuống dốc, biến mất tại trong Tu Tiên Giới.

Theo Lục Viễn Sơn trầm ngâm, trong điện bầu không khí bắt đầu trở nên ngột ngạt.

Đám người không biết nên như thế nào cho phải, nghĩ thầm đây là muốn chuẩn bị giải tán tông môn sao.

Đến mức một số đệ tử sắc mặt khẩn trương, suy nghĩ tông môn nếu thật giải tán, mình nên đi nơi nào, muốn biến thành một giới tán tu sao?

Tán tu sẽ không bao giờ tốt hơn bây giờ, gian khổ khổ cực không nói, còn không nơi nương tựa, ăn bữa hôm lo bữa mai.

Trong đại điện, Lục Bình lơ lửng ở một bên, trong lòng không khỏi kinh ngạc vì tông môn đã xuống dốc như vậy, đồng thời không khỏi tò mò với sự phát triển của tông môn trong ba mươi năm nay.

Hắn càng muốn biết, trong khoảng thời gian mình bế quan ba mươi năm, Thanh Sơn Tông rốt cuộc trải qua cái gì, là nội bộ xảy ra vấn đề, hay gặp phải ngoại địch xâm lấn?

Trong lòng tuy có nghi hoặc, nhưng Lục Bình cũng không có hành động.

Hắn tiếp tục ngắm nhìn, quyết định trước xem hết trận này đại hội.

Sau khi để các đệ tử có khoảng thời gian tiêu hóa hết những thông tin vừa rồi, thanh âm của Lục Viễn Sơn lại vang lên

"Mọi nhà có nỗi khó xử riêng, nhà ai không phải đầy đất lông gà."

"Bản tọa cho rằng, việc cấp bách trước mắt, là nghĩ biện pháp vì tông môn tiết kiệm hoặc là khai nguyên, trước hết đem vấn đề thiếu hụt tài nguyên của tông môn giải quyết."

Bạn đang đọc Không Tầm Thường Tông Môn Máy Mô Phỏng (Dịch) của Tuyết Mãn Lâm Gian
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kid95
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.