Lên đường
Chương 213: Lên đường
Võ Huyền không nói nhiều với Phong Ngôn về chuyện này, hắn chỉ căn dặn, khi giết người hay các vật điều khiển của Huyết Thần giáo, nhớ dùng hỏa diễm thiêu đốt chúng.
Nhưng nói chung, Võ Huyền chẳng trông cậy nhiều vào Phong Ngôn có thể giết được các vật điều khiển của Huyết Thần giáo.
Những người có sủng thú chuyên về mê hoặc tinh thần như nàng, không hợp để đánh với Huyết Thần giáo.
Hắn sẽ để cho nàng điều khiển trận pháp là được.
Do Cương Thanh gia lại muốn lượng lớn đan dược, Võ Huyền lại phải luyện chế thêm đan dược bù vào.
Dược đồng Thương Khê với Cương Thanh Vân của hắn đã đi, hắn đành để cho Phong Ngôn làm dược đồng của mình.
Hắn không bắt nàng phải luyện dược dịch, chỉ cần nàng sắp xếp cho hắn từng loại dược liệu ra riêng biệt là được
Nhưng chuyện này cũng khá mất thời gian, do phải luyện chế nhiều loại đan dược khác nhau, nên việc sắp xếp và phân loại với cả trăm các loại dược liệu bị xáo trộn lẫn trong Càn Khôn Giới là chuyện cũng khá mệt.
Phong Ngôn cũng chẳng phải cô gái ngốc, nàng một lúc gọi sủng thú cùng đống linh thú của mình ra, bắt chúng phân loại cùng mình.
Đám linh thú cùng sủng thú đều đã có linh trí, cũng đều biết nói hết cả, thành ra công việc của Phong Ngôn nhàn nhã hơn nhiều.
Võ Huyền một hơi luyện hết một ngày mấy canh giờ không nghỉ, cho đến khi phải chuẩn bị đi thì hắn mới ngừng lại.
Nhóm của Võ Huyền chỉ vẻn vẹn hắn, Độc Ánh Vân, Phong Ngôn, Thương Hổ, Phong Nam Sương và mười người tứ cấp khác.
Nhóm của hắn tụ hợp với mộ trăm người do Ngô Lưu trưởng lão dẫn đoàn đã được người của hắn sắp xếp trên một thuyền đợi từ một ngày trước.
Khi thuyền do người của Cương Thanh gia xuất hiện, ảo trận trên thuyền do Võ Huyền bày ra liền được kích hoạt.
Con thuyền âm thầm tiếp cận thuyền lớn của Cương Thanh gia, Ngô Lưu từ bàn tay đẩy ra một luồng khí hắc sắc luồn xuống dưới đáy thuyền.
Luồng khí hắc sắc chậm rãi nâng con thuyền lên trên, Cương Thanh Mạc cùng một số cường giả của Cương Thanh gia sớm đã đứng chờ sẵn bên ngoài.
Võ Huyền ở bên trong thuyền nhỏ liền kích phát độ lớn của trận pháp ra, rồi hắn cùng người của Trưởng Khống Giả mới từ trong đi ra.
“Cung nghênh Võ Huyền thiếu chủ, cùng các vị đại nhân của Trưởng Khống Giả.”
“Cung nghênh Võ Huyền…”
Những tiếng chào hỏi đều bị Võ Huyền chặn lại, hắn nói. “Đưa chúng ta đến phòng rồi nói chuyện, bên ngoài nhiều tai mắt.”
“Mời các vị vào trong.” Thái thượng trưởng lão của Cương Thanh gia nhìn như còn tráng niên, đưa tay mời mọi người vào trong.
Bố trí hết thảy hơn một trăm người, lúc này mọi người mới có thời gian ngồi nói chuyện.
Thực ra thì mấy người Võ Huyền chẳng cần phải nói nhiều với Cương Thanh gia nhưng để biết rõ tình hình, hắn vẫn chấp nhận ngồi trò chuyện cùng vị thái thượng trưởng lão này.
Còn về Ngô Lưu trưởng lão, những người này còn chưa đủ ước lượng để nói chuyện cùng ngài ấy.
Thái thượng trưởng lõa của Cương Thanh gia là Cương Thanh Thượng, lão từ lâu đã đột phá ngũ cấp nhưng cuối cùng lựa chọn quay về Cương Thanh gia để bảo toàn cho gia tộc.
Nên cả đời lão chỉ có thể chết chân ở ngũ cấp.
Lão hướng Võ Huyền nói. “Thiếu chủ, lần này Cương Thanh gia đã xuất động mười hai tứ cấp, hai trăm tam cấp, cùng năm nghìn nhị cấp đi đến Thạch Hóa động, có điều gì phân phó, ngài cứ nói với lão phu.”
Võ Huyền gật đầu nói. “Ta sẽ không khách sáo, ngài chỉ cần phổ biến cho người bên dưới về cách đối phó với các con rối của Huyết Thần giáo là được.”
Cương Thanh Thượng nói. “Điều đó lão đã sớm phân phó cho người bên dưới, nếu không còn chuyện gì thì lão xin đi nghỉ ngơi.”
Cương Thanh Thượng thấy Võ Huyền không có gì căn dặn, lão liền xin rời đi, liếc qua thấy đằng sau Võ Huyền là Phong Nam Sương và Phong Ngôn, lão chỉ thở dài một tiếng.
Độc Ánh Vân nhẹ nhàng bóp vai cho Võ Huyền, nàng hỏi hắn. “Thiếu chủ, người cướp người của họ à?”
Võ Huyền nói. “Ta đâu có rảnh rỗi đến thế, mọi người về nghỉ ngơi đi, chuẩn bị tốt cho trận chiến sắp tới.”
Phong Nam Sương chủ động đi trước, hắn mới có một con linh thú, đang cần thời gian hòa đồng với nó, nên là hắn chủ động về phòng của mình.
Điệp Điệp nói với Võ Huyền. “Phụ thân, lần này con muốn được thực sự xuất chiến, hai chúng ta sẽ càn quét đám người kia.”
Võ Huyền mỉm cười, cưng chiều vuốt ve Điệp Điệp, con gái nhỏ này của hắn luyện tập với con rối nhiều ngày càng nóng tính. “Phải xem tình hình đã, theo thông tin có được, trong hang rất có thể sẽ còn có phó giáo chủ của Huyết Thần Giáo, mọi người chỉ nên chiến đấu quanh ta.”
Độc Ánh Vân cùng Phong Ngôn đều gật đầu, các nàng biết bên cạnh Võ Huyền có cường giả bảo hộ, nên ở gần hắn là an toàn nhất.
Đây là Võ Huyền muốn tốt cho các nàng.
Võ Huyền dẫn dắt Phong Ngôn cùng Độc Ánh Vân cũng bắt đầu làm quen với nhau, hai người đều là người dưới trướng của Võ Huyền, biết nhau một chút sẽ thuận tiện làm việc.
Phong Ngôn là người cởi mở, Độc Ánh Vân lại khá ít nói, hai nàng khá trái ngược nhau, buộc Võ Huyền phải dẫn dắt câu chuyện giúp hai nàng.
Trò chuyện một hồi, Võ Huyền mới cùng các nàng trở về phòng mình tu luyện.
Cả hai vẫn là quyết định ở chung phòng với Võ Huyền, dù sao cũng chẳng có ai làm chuyện gì khác, cũng chỉ thuần túy tu luyện.
Đã lâu Võ Huyền không tu luyện cùng với các sủng thú của mình, thời gian này hắn đều chìm đắm trong luyện đan, mà mấy sủng thú của hắn thì đều luyện tập trong Tinh Quang cầu.
Điệp Điệp không có đột phá, do Võ Huyền cấp độ còn hơi yếu, nên Long Quy tiên sinh vẫn một mực ngăn nó không được đột phá, mà tập trung vào luyện tập sủng kỹ.
Tiểu Ưng thì có tiến bộ hơn, đã đạt tới tam cấp trung kỳ.
Vẫn là kẻ cuồng bạo nhất, Kim Quang Thần Tượng chỉ vừa đột phá tam cấp hậu kỳ không lâu, đã thẳng tiến một đường đột phá tứ cấp sơ kỳ, ngưng tụ ra thú đan cho mình.
Sức mạnh một lần nữa tăng thêm, đối với Kim Quang Thần Tượng, chiến đấu chính là phương pháp tu luyện tốt nhất với nó.
Càng được chiến đấu trong thời gian dài, nó sẽ tăng trưởng càng nhanh, linh thú bình thường không thể bắt chước được.
Cảm nhận linh lực từ bên nhập vào cơ thể thông qua bản mệnh thú tâm cùng ba khỏa khống thú tâm.
Điều khiển linh lực chạy một vòng trong cơ thể của mình để cường hóa cơ thể, sau đó Võ Huyền mới đưa nó trở về bản mệnh thú tâm, rồi mới chậm rãi ngưng tụ linh lực thành linh lực thuần khiết.
Điệp Điệp ở bên trong khống thú tâm của mình, nó bắt đầu tiết ra những băng linh lực tinh khiết truyền đến bản mệnh thú tâm cho Võ Huyền.
Tiểu Ưng cùng Kim Quang Thần Tượng cũng làm y như vậy.
Võ Huyền thấy thế bắt đầu tiếp nhận linh lực tinh khiết của cả ba, lại chuyển một lượng linh lực tinh khiết mình đã ngưng tụ ra cho cả ba.
Một người ba thú giống như bốn cái cây sinh ra trung một bộ rễ, cứ tuần hoàn hút linh lực từ bên ngoài vào, rồi loại bỏ tạp chất, phần tinh khiết nhất thì truyền cho nhau.
Võ Huyền nhận được linh lực tinh khiết một lúc một nhiều, bản mệnh thú tâm của hắn trước đó đã đầy, do hắn kìm xuống liền một lần nữa bắt đầu xao động.
Vẫn như cũ kìm xuống, Võ Huyền không có định đột phá lúc này.
Hắn ép linh lực thuần khiết bên trong xuống, với bản mệnh thú tâm hoàng kim sắc của mình, hắn không lo nó bị đầy đến phát nổ.
*Cầu ý kiến của mọi người để mình có thể phát triển chuyện hơn.
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình!
STK: 1017409432 - Dang Hai Dong
Ngân hàng: Vietcombank
Đăng bởi | haidongi |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 29 |