Năng lực vẽ vời?
Chương 2
Lúc này tại ngôi trường cấp 3, Dương Gian từ trong giấc ngủ bỗng tỉnh lại. Hắn khẽ giương mắt nhìn vào chỗ ngồi của Lâm Thiên. Thấy vị trí này trống trơn, hắn duội duội hai mắt tỏ vẻ nghi hoặc:
- Sao Lâm Thiên còn chưa có tới? Sắp thi cuối kỳ rồi, thằng này còn dám cúp tiết. Được! Hảo hán!
Lắc cái đầu vài cái, Dương Gian không còn suy nghĩ đến việc trốn học của Lâm Thiên nữa. Nghe các bạn đang buôn dưa lê về các sự kiện không tưởng đã phát sinh gần đây, hắn cảm thấy có một dự cảm xấu.
- Có lẽ, hôm nay sẽ sinh chuyện.
…
Vào thời điểm này tại trong không gian của Qủy Họa.
Trong một ngôi nhà thuộc phong cách Phương Tây, Lâm Thiên lập tức dáo dát nhìn xung quanh. Thấy hoàn cảnh xa lạ, hắn mê man nghĩ thầm:
- Nơi này là?
Dường như nhớ ra điều gì đó, hắn lập tức bật người dậy. Đúng vậy, hắn đã nhớ được bản thân bị quỷ tập kích.
Bất giác, da gà của hắn nổi lên khi nhìn thấy ngôi nhà được thiết kế và bài trí theo phong cách Châu Âu này.
- Đây là? Đây là Qủy Vực của Qủy Họa. Mình…mình đang ở bên trong…. Đùa!
Vừa nghĩ, Lâm Thiên vừa cảnh giác nhìn xung quanh. Biết rằng bản thân không thể nào ra được, hắn nảy sinh ra cảm giác tức tối và thê lương.
- Vì sao người khác xuyên không đều được những đãi ngộ hấp dẫn như vợ và nha hoàn làm ấm giường? Còn mình thì tốt. Vừa xuyên qua chưa được bao lâu, mình lại đụng lại phải quỷ, lại còn Qủy Họa cấp S ngay cả nhân vật chính cũng ngại đối mặt.
- Haha! Vui thật đấy..Haha! Con mẹ nó!
Chửi thầm ở trong lòng xong, Lâm Thiên nhanh chóng vắt óc suy nghĩ đối sách. Bỗng nhiên, hắn sực nhớ tới một vấn đề:
- Ủa? Không phải mình bị con quỷ nữ kia tập kích ư? Sao mình chưa chết?
Nghĩ vậy, Lâm Thiên liền vội vàng kiểm tra thân một lượt. Sau khi xem qua một lượt, hắn đã phát hiện một điều bất thường.
Không biết từ lúc nào, cánh tay trái của Lâm Thiên đã chuyển thành màu nhợt nhạt, dường như không còn một chút máu.
Cầm lấy cánh tay trái và cảm nhận một hồi, hắn mới phát hiện ra cánh tay này của mình không hề có một chút nhiệt độ. Nhìn vào cánh tay này, hắn thì thào:
- Đây là.. Bàn tay vàng dùng để đánh cắp sức mạnh của quỷ?
Lâm Thiên nhanh chóng điều khiển cánh tay trái hoạt động vài lượt. Hình như, hắn có thể sử dụng một loại sức mạnh nào đó của quỷ.
- Xem ra, mình đã ăn trộm thành công. Nếu không, mình cũng không còn đứng đây để mà nghĩ suy đủ điều.
- Loại năng lực này… Hình như là vẽ vời? Vãi linh hồn! Năng lực này là có thể làm cái quái gì?
Đột nhiên, hai mắt của Lâm Thiên lóe sáng lên, sắc mặt thì tỏ vẻ hưng phấn, còn miệng thì khẽ nói:
- Năng lực này.. Cũng được a. Hình như có thể tùy tiện ra vào bức tranh? Mà nó có thể giúp mình thoát khỏi Qủy Vực không nhỉ?
Sung sướng chưa được bao lâu, tâm trạng của Lâm Thiên lại lần nữa rơi vào u sầu. Bỗng một tin tức xuất hiện trong não của hắn. Biết được tin này, sắc mặt u buồn của hắn liền chuyển thành căm tức.
- Vãi linh hồn! Người khác đoạt được năng lực của quỷ chính là sống lại. Còn mình vậy mà đoạt trúng cái năng lực quỷ thèm thuồng này.
- Con mẹ nó! Cái gì khi dùng năng lực này thì quỷ sẽ bị thu hút? Không hợp logic! Hấp dẫn quỷ thì cũng thôi đi. Thậm chí, quỷ mà mình đã đánh cắp còn bị hấp dẫn.
Lâm Thiên càng đọc càng cảm thấy tức tối. Nhìn nhìn cánh tay trái, hắn thấy được một cái hình. Dựa vào tin tức, cái hình này là Qủy Họa. Hình như, nó cũng là một bộ phận trên người của nàng ta. Não của hắn lập tức hoạt động hết công suất:
- Theo như năng lực của quỷ mà bản thân đang sở hữu, khi mình sử dụng sức mạnh của quỷ, chẳng lẽ Qủy Họa cũng sẽ bị hấp dẫn?
Nghĩ đến đây, cả thân thể của Lâm Thiên lắc lư qua lại, nhịp hít thở của hắn càng ngày càng nặng dần, hai mắt thì tối sầm lại.
- Chết tiệc! Hắn cần là cần thông tin về việc rời khỏi Qủy Vực. Thế quái nào, ngươi lại đem tin tức này nói cho ta? Sử dụng năng lực của quỷ thì sẽ hấp dẫn Qủy Họa. Giết người a?
- Ủa? Hình như không đúng. Mình không sử dụng năng lực của quỷ thì Qủy Họa cũng bị thu hút. Bởi vì đường nào, quỷ cũng sẽ hồi phục.
- Đây là quyết tâm muốn hại chết mình? Còn phương pháp nào tốt hơn để trao đổi không? Hả????
Giờ phút này, Lâm Thiên chỉ muốn tự sát đi cho rồi. Bản thân thà đi sớm một chút cho đỡ đau đớn. Nếu để cho quỷ tấn công, mình còn phải chịu đựng đau đớn gấp trăm nghìn lần.
Vừa lúc đó, một vài tiếng bước chân từ ngoài cửa đột nhiên vang lên. Âm thanh này có chút nặng nề. Mỗi bước chân đều kèm theo tiếng “kẽo ~ kẹt”, tiếng này không giống với tiếng dẫm đạp do con người phát ra.
Nghe được thanh âm quái lạ này, sắc mặt của Lâm Thiên tái nhợt không còn một chút máu khi nghĩ tới:
- Bên trong Qủy Vực của Qủy Họa, không thể nào còn có người sống. Vậy chủ nhân của tiếng bước chân này chắc chắn là quỷ.
Truyện Khủng Bố Sống Lại: Cướp Đoạt Quỷ Họa (Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Lauren2k1 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |