Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuối Cùng Cũng Tìm Được Rồi!

Phiên bản Dịch · 1101 chữ

Cả nhóm theo sự dẫn dắt của Thần Bắc, anh cầm đèn pin đi trước, tiến vào cánh cửa sắt ở giữa.

Đằng sau là một hành lang hẹp, dẫn tới điểm giao nhau với hai lối đi khác.

Xa hơn nữa, họ bắt gặp một cánh cửa sắt đóng kín, trên đó đôi lúc lóe lên những tia điện, phát ra tiếng xẹt xẹt.

"Cánh cửa này giống hệt cánh cửa dẫn ra tầng một! Nó có điện, không thể chạm vào!" Bạch Tiểu Bàn la lớn.

"Dù vậy cũng phải thử xem."

Thần Bắc lấy chiếc kéo Cá Sấu từ ba lô không gian ra, đứng lùi lại vài bước rồi ném mạnh vào cánh cửa sắt.

Chiếc kéo đập vào cửa, không gây ra bất kỳ tổn thương nào, chỉ làm điện từ cánh cửa lóe lên mạnh hơn.

Rõ ràng đây là một cánh cửa không thể phá hủy.

Không thể vào được, tức là không thể tiếp cận boss, cũng không thể tiêu diệt hắn trước.

"Quay về thôi."

Thần Bắc nhặt lại chiếc kéo Cá Sấu.

Cả nhóm tưởng rằng chuyến đi này sẽ có thu hoạch gì đó, nhưng trước mặt họ chỉ là một cánh cửa điện không thể vượt qua. Điều này khiến ai nấy đều thất vọng.

Một số người quyết định quay lại để lục soát những xác chết trên sàn, hy vọng tìm được vật phẩm hữu ích.

Riêng Thần Bắc vẫn còn vướng bận về khẩu súng ở tầng 14, nên không chần chừ mà nhanh chóng quay trở lại cầu thang.

Bạch Tiểu Bàn đuổi theo, lại muốn bám lấy anh để làm quen.

Thần Bắc chẳng biết làm sao với sự nhiệt tình quá mức của cậu ta, đành kết bạn với Bạch Tiểu Bàn trên hệ thống và hứa sẽ liên lạc sau.

Tuy nhiên, hiện tại, anh không thể dẫn cậu ta lên tầng cùng mình.

Cầu thang tầng 13.

Lối này vốn bị phong tỏa, nhưng giờ đã mở, có thể leo lên tầng trên bình thường!

Thần Bắc mừng rỡ vô cùng, nhanh chóng bước lên.

Tầng này cũng có rất nhiều phòng, mỗi phòng đều có bảng số gắn trên cửa.

“Tầng 14, phòng 1450!”

Anh nhớ rõ như in, liền lao nhanh qua hành lang.

Từng cánh cửa lướt qua trước mắt anh, con đường uốn lượn hình chữ nhật, cuối cùng anh dừng lại trước phòng 1450.

Thần Bắc đưa tay vặn nắm cửa, trong lòng tràn đầy phấn khích, chậm rãi mở ra.

Nhìn vào trong, cả căn phòng trống rỗng, thậm chí không có nổi một cái giường.

Đừng nói đến khẩu súng!

“Chuyện gì thế này?”

Anh sững sờ.

Manh mối trong căn phòng bí mật trước đó rõ ràng đã chỉ đến đây.

Vậy tại sao căn phòng lại trống không?

Thần Bắc dò xét khắp căn phòng, đi một vòng cũng không tìm thấy thứ gì.

Dĩ nhiên, anh không chịu bỏ cuộc, tiếp tục tìm kiếm dấu vết.

Lúc này, tin nhắn từ nhóm quản lý lại gửi đến, trở thành sự trợ giúp bất ngờ.

[Chỗ này thiết kế thế nào ấy nhỉ?]

[Cậu đâu có đọc kỹ tài liệu. Phần tường này có một cánh cửa xoay ẩn, phải dùng lực đẩy mới xoay được. Bề mặt lại được xử lý kín khít, mắt thường không thể nhận ra.]

[Nghĩa là dù có lần theo manh mối mà đến đây, cũng chưa chắc tìm được khẩu súng.]

[Đã là vũ khí ẩn, tất nhiên không dễ để lấy được.]

Những lời từ nhóm quản lý chính là gợi ý cực kỳ quan trọng!

Thần Bắc lập tức có hướng đi mới. Anh quay lại căn phòng, kiểm tra kỹ từng bức tường.

Cuối cùng, anh chạm vào một điểm hơi lỏng lẻo.

Mắt anh sáng lên, dùng sức mạnh hơn.

Phần tường lập tức xoay, để lộ một lối vào bí mật.

Thần Bắc nghiêng người chui vào trong, đó là một căn phòng nhỏ bị giấu kín.

Căn phòng ngập tràn mùi hôi thối.

Bên cửa sổ, một xác nam giới ngồi gục xuống, đầu nghiêng sang một bên, phía sau đầu có một lỗ thủng lớn đang thối rữa, rõ ràng là bị bắn nát đầu mà chết.

Dưới chân thi thể, trên sàn nhà, đặt một khẩu súng ngắn!

“Cuối cùng cũng tìm được rồi!”

Thần Bắc xúc động đến mức không nói nên lời.

Tầng 8.

Tào Thanh Thanh vẫn đang trốn trong phòng, không dám ra ngoài, tinh thần gần như sụp đổ.

Từng phút từng giây cô trốn ở đây đều là một sự dày vò!

Dù chưa từng ra ngoài chiến đấu, nhưng chỉ số lý trí của cô không ngừng giảm xuống, giờ chỉ còn dưới 50 điểm.

“Tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà, tôi muốn về nhà...”

Tào Thanh Thanh dựa vào tường, cơ thể lắc lư, miệng lẩm bẩm liên tục.

Trên người cô mơ hồ xuất hiện một lớp khí đen u ám bao phủ.

Đột nhiên, từ dưới khe cửa, một tờ giấy được nhét vào, trên đó còn có chữ viết.

Tào Thanh Thanh ngẩn người, nhặt tờ giấy lên.

Trên giấy chỉ thấy viết:

"Cô gái xinh đẹp, chúng tôi đã biết rõ về cô rồi.

Cô đã hợp tác với tên Linh Độ, giúp hắn trông chừng khu vực của mình. Ai mà động vào ký túc xá của hắn, cô sẽ lập tức báo tin, đúng không?

Tên Linh Độ đó là một con sói đơn độc, ra ngoài hầu như lúc nào cũng chỉ có một mình.

Bọn tôi là anh em, muốn hợp sức để xử hắn một trận, mong cô hợp tác.

Tốt nhất đừng làm chuyện ngu ngốc. Nếu cô dám báo tin, trước khi hắn đến, bọn tôi sẽ đập nát cửa của cô, kéo cô ra ngoài.

Cô tự tưởng tượng xem, kết cục của mình sẽ thế nào!

Nếu không muốn chết, hãy hợp tác với bọn tôi.

Dù hắn có mạnh cỡ nào, cuối cùng cũng chỉ là một người.

Còn bọn tôi là cả một nhóm!

Bây giờ cô có thể nhìn ra ngoài qua mắt mèo. Nếu đồng ý hợp tác, thì tự mở cửa ra.

Tôi chỉ cho cô nửa phút để suy nghĩ, đừng để tôi phải chờ quá lâu.

– Lời nhắn từ Phi ca."

“Ùng!”

Tào Thanh Thanh đọc xong tờ giấy, đầu óc cô như nổ tung, rơi vào trạng thái trống rỗng ngắn ngủi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc Ký Túc Xá Cầu Sinh, Ta Bị Kéo Vào Nhóm Quản Lý - Dịch của Phiên Cổn Đích Đản Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phanledongha
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.