Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Tiểu thuyết gốc · 1312 chữ

Bóng tối dày đặc bao trùm ý thức của Tề Mạnh.

Anh cảm thấy cơ thể nhẹ bẫng như một cánh lông vũ, trôi dạt trong hư vô. Một giọng nói lạnh lùng vang lên bên tai: “Tề Mạnh, đời trước anh đã thất bại, hãy làm lại một lần nữa.”

Anh giật mình mở mắt. Một cơn đau nhói ập đến từ sau đầu, Tề Mạnh đưa tay ôm lấy trán, hơi thở gấp gáp.

Cảnh vật trước mắt không còn là phòng bệnh lạnh lẽo với máy móc kêu tích tắc, mà là căn nhà cũ kỹ quen thuộc.

Trước mặt anh, một cậu bé khoảng bảy tuổi ngồi co ro trong góc phòng, ánh mắt trống rỗng và sợ hãi.

Ký ức ùa về như cơn sóng dữ.

Đây là con trai anh - Tề Dịch.

Đời trước, chính bàn tay nhỏ bé này đã rút ống thở của anh, kết thúc mạng sống của anh trong sự oán hận.

Nỗi đau năm xưa như lưỡi dao cứa vào tim. Nhưng lần này, anh sẽ không để mọi thứ lặp lại.

Cậu bé trong góc phòng khẽ run rẩy. Cặp mắt to tròn đen láy của Tề Dịch nhìn Tề Mạnh đầy đề phòng, giống như một con thú nhỏ bị dồn vào đường cùng.

Tề Mạnh nhìn thẳng vào ánh mắt ấy, trái tim nhói lên một nỗi đau khó tả.

Kiếp trước, anh đã từng quát mắng, dùng nhiều lời lẽ cay nghiệt dành cho thằng bé.

Thậm chí, những lúc say rượu còn thường xuyên đánh đập thằng bé.

Tề Mạnh hít sâu một hơi, cố đè nén cảm xúc phức tạp trong lòng.

Anh ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi: "Con đói không?"

Tề Dịch không trả lời, chỉ lặng lẽ siết chặt mép áo rách của mình.

Tề Mạnh đứng dậy đi vào bếp, trong tủ chỉ còn một ít gạo và mấy quả trứng.

Anh xắn tay áo, nấu một bát mỳ trứng đơn giản rồi đặt xuống trước mặt con trai.

"Ăn đi."

Tề Dịch vẫn không nhúc nhích.

Cậu ngẩng đầu nhìn Tề Mạnh bằng ánh mắt nghi hoặc, cậu không quen với sự dịu dàng này của ông ta.

Mỗi bữa cơm đều là một trận đòn roi, là những lời chửi mắng vì cậu ăn quá chậm hoặc làm rơi vãi cơm.

Nhưng hôm nay, người đàn ông trước mặt lại kiên nhẫn nấu một bát mỳ cho cậu, lặng lẽ ngồi im một bên nhìn cậu.

Một suy nghĩ đáng sợ hiện lên trong suy nghĩ, cậu nghĩ ông ta muốn bán mình đi. Ông ta rất ghét mình, chả có lý do gì để ông ta đối sử tốt với mình cả.

Cơn đói cồn cào khiến Tề Dịch do dự một lúc, cuối cùng vẫn đưa tay ra cầm lấy chiếc đũa bắt đầu ăn.

Cậu ăn rất chậm, vừa ăn vừa liếc nhìn Tề Mạnh, như sợ rằng bất cứ lúc nào anh cũng sẽ giận dữ lật bàn.

Nhưng đến khi cậu ăn hết bát mỳ, Tề Mạnh vẫn ngồi yên, không nói gì.

Tề Mạnh nhìn cậu, trong lòng có chút chua xót.

"Ngủ sớm đi, mai cha đưa con đi mua quần áo mới."

Đôi mắt cậu khẽ mở to, lộ rõ vẻ khó tin.

“Ông ta định mang mình ra chợ để bán?” Tề Dịch suy nghĩ trong long.

Nhưng Tề Mạnh không giải thích thêm. Anh xoa nhẹ đầu con trai, đứng dậy rời khỏi phòng.

Cậu ngồi yên một lúc lâu, bàn tay nhỏ bé vô thức siết lấy chiếc thìa trên bàn.

Lòng cậu rối bời.

Tề Dịch ngủ không ngon giấc.

Cậu co người trên chiếc giường cũ kỹ, chăn đắp không đủ ấm, nhưng thứ khiến cậu trằn trọc cả đêm không phải cái lạnh mà là sự thay đổi kỳ lạ của Tề Mạnh.

Từ khi có nhận thức, Tề Dịch đã quen với ánh mắt lạnh lẽo, giọng điệu cay nghiệt và những trận đòn vô cớ.

Cậu đã từng khóc, từng van xin, nhưng đổi lại chỉ là sự ghẻ lạnh ngày một sâu.

Cậu đã từng nghĩ, nếu không có ông ta, cuộc sống của mình sẽ tốt hơn.

Nhưng tối nay, cha lại nấu cho cậu một bát mỳ.

Không quát mắng, không đánh đập, chỉ lặng lẽ ngồi bên cạnh, thậm chí còn nói sẽ đưa cậu đi mua quần áo mới.

Cậu không hiểu.

Sáng sớm hôm sau, khi Tề Dịch tỉnh dậy, Tề Mạnh đã chuẩn bị xong bữa sáng đơn giản.

" Ăn đi, lát nữa ra chợ."

Cậu ngoan ngoãn ngồi xuống, cầm bánh bao lên cắn một miếng.

Ăn xong, hai cha con cùng nhau đi bộ ra khu chợ gần nhà.

Tề Dịch đi cách Tề Mạnh một đoạn, không dám đi quá gần.

Nhưng cậu nhận ra, hôm nay cha không hối thúc, cũng không kéo mạnh tay cậu đi như mọi khi.

Dọc đường, vài người hàng xóm nhìn họ với ánh mắt kinh ngạc.

"Ủa, hôm nay anh Tề lại chịu dẫn thằng bé ra ngoài à?"

"Lạ ghê ha, hồi trước có thấy mang thằng bé đi chợ bao giờ đâu!"

Tề Dịch nghe thấy, nhưng chỉ im lặng.

Những lời bàn tán này cậu đã quá quen.

Cậu biết mọi người đều nhìn cậu bằng ánh mắt thương hại.

Họ biết cha cậu nghiện rượu, biết cậu thường xuyên bị đánh, một vài hàng xóm trước đây cũng thường xuyên khuyên can, nhưng mọi chuyện vẫn đâu vào đấy.

Tề Mạnh nghe thấy những lời ấy, nhưng anh chỉ khẽ siết tay.

Đời trước anh đã tạo ra quá nhiều sai lầm, muốn thay đổi không phải chuyện dễ dàng.

Đến tiệm quần áo, Tề Mạnh bảo chủ tiệm lấy cho Tề Dịch một bộ ấm áp.

"Thử xem có vừa không?"

Tề Dịch lặng lẽ nhận lấy bộ đồ rồi chui vào phòng thay đồ.

Tề Mạnh đứng bên ngoài chờ, tâm trí trôi về quá khứ.

Kiếp trước, anh chưa từng quan tâm con trai mặc gì, ăn gì.

Thậm chí đến năm Tề Dịch mười tuổi, cậu vẫn phải mặc lại quần áo cũ của hàng xóm cho. Khi bị bạn bè chê cười, cậu cũng chỉ lẳng lặng cúi đầu, không dám nói với anh nửa lời.

Khi Tề Dịch bước ra, cậu bé trông có vẻ hơi lúng túng. Đây là lần đầu tiên cậu mặc đồ mới, sạch sẽ và vừa vặn như vậy.

Tề Mạnh nhìn con trai, chợt mỉm cười: "Trông đẹp đấy."

Tề Dịch ngước mắt lên, ánh mắt hiện rõ sự bất ngờ.

Cậu không quen với việc được khen, càng không quen với sự dịu dàng này.

Chủ tiệm khen ngợi: “Thằng ngóc này lên lên chắc đẹp trai lắm đấy!”

Nói xong chủ tiệm biết mình lỡ miệng, lén nhìn về phía Tề Mạnh, nhưng không thấy anh có phản ứng gì.

Tề Mạnh gật đầu, móc tiền ra trả.

Lúc rời khỏi tiệm, anh phát hiện Tề Dịch cứ len lén nhìn xuống bộ quần áo mới trên người, tay nắm chặt vạt áo.

Tề Mạnh giơ tay ra, định xoa đầu con trai, nhưng cậu theo phản xạ lùi lại một bước.

Anh khựng lại.

Tề Dịch lập tức cúi đầu, bàn tay nhỏ siết chặt lại.

Tề Mạnh nhìn hành động đó mà tim như bị ai bóp nghẹt.

Đây là phản xạ vô thức của một đứa trẻ từng bị đánh nhiều lần.

Anh siết chặt tay, giọng nói dịu lại: "Đi thôi."

Tề Dịch lặng lẽ đi theo sau.

Tề Mạnh biết, để khiến con trai thực sự tin tưởng, anh cần nhiều hơn một bộ quần áo hay một bát mỳ.

Kiếp này, anh sẵn sàng dành cả đời này để bù đắp.

Bạn đang đọc Làm Cha Của Trùm Phản Diện sáng tác bởi Natalya1998
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Natalya1998
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.