Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ Ly Và Lôi Điện

Phiên bản Dịch · 1732 chữ

(Góc nhìn Manami)

“Ara? Đã xong rồi à?” Tôi hỏi Liên Ly khi thấy cô rời khỏi phòng vệ sinh.

Cô ta chùi tay vào áo, trên gương mặt hiện rõ vẻ thỏa mãn.

“Eris đâu rồi?” Cô chỉnh lại tóc và hỏi.

“Fufufu... Vẫn chưa xong.” Tôi nở nụ cười đầy ẩn ý. “Cô ta phải chăm sóc cho tận bốn người mà.”

Liên Ly gật đầu, hướng sự chú ý lên sân đấu.

Sau nửa tiếng chiến đấu liên tục đầy mệt mỏi và tẻ nhạt thì chỉ còn ba đấu thủ cuối cùng.

“Bỏ cuộc đi, Cố Chấp của Phượng Hoàng Môn! Một mình ngươi không thể nào đánh bại hai chúng ta!” Một tên trong đó hô lên.

“Ha! Thổ Phỉ và Vô Sỉ! Các người nghĩ đệ tử Phượng Hoàng Môn chúng ta sẽ đầu hàng trước Diều Hâu Tông của ngươi sao? Mơ đi!” Tên đứng một mình hô lớn.

||Tên chúng nó thật sự là như vậy||

“Tên cứng đầu này, lên nào Thổ Phỉ! Diều Hâu Cuồng Trảo!”

Một tên Diều Hâu Tông dùng tay hóa thành trảo lao tới, xung quanh ngón tay hắn là những lưỡi kiếm khí sẵn sàng tấn công.

“Phượng Hoàng Bảo Hộ!”

Tay tên phượng hoàng phóng ra ngọn lửa chặn lại đòn trảm xuống của đối phương.

“Sơ hở! Phong Trảm!”

Tên diều hâu còn lại phóng ra một lưỡi kiếm khí nhắm vào cổ tên phượng hoàng.

“Chưa xong đâu!” Tên phượng hoàng rống lên, giơ bàn tay hướng vào lưỡi kiếm.

“Exploooo--”

“Tôi về rồi đây...” Eris bước tới sau lưng tôi.

“Ara ara, cũng nhanh đấy Eris. Mấy cô đều thỏa mãn chứ?”

Cô ta nheo mắt lại, rồi đột nhiên nở một nụ cười rạng rỡ và nháy mắt với tôi.

“Ta có bỏ lỡ gì hông?” Cô hỏi đúng lúc sàn đấu nổ tanh bành.

“Không có gì, chỉ là ba thằng ngu hét tên Công pháp của mình cho đối thủ nghe để chuẩn bị cách đối phó thôi.” Liên Ly thở dài.

“Ừm... Không có gì thật...” Eris nhận xét. “Hai cô sắp lên sàn đúng không? Thể nào cũng sẽ có một trận đấu tay đôi nhỉ?”

Tôi nghiêng đầu về phía Liên Ly, “Tôi thắng và tôi sẽ được quyến rũ Sư phụ thoải mái trong một tháng.”

“Tôi thắng và chuyện đó không xảy ra.” Liên Ly phản lại.

Bọn tôi đạt được sự đồng thuận và quay lại nhìn sàn đấu khi khói từ vụ nổ đã tan đi, lộ ra ba đấu thủ nằm bên ngoài vòng tròn.

“Trận này coi như hòa!” Trọng tài tuyên bố.

Đúng là trò hề.

Nhìn đi, ba tên đó thậm chí còn đang bắt tay và xưng huynh gọi đệ với nhau. Thế quái nào chuyện này lại xảy ra được vậy?

Các Trưởng lão và Đại sư xung quanh bắt đầu bàn luận về tài năng của bọn chúng, khen lấy khen để về sự nhanh nhạy và lòng quyết tâm.

Tôi còn tưởng bọn chúng vừa dàn xếp kết quả nên mới đánh bẩn mắt như vậy chứ.

Thật sự xúc phạm người xem.

Sư phụ là người duy nhất không bình luận về trận đấu, ngài đang xoa đầu Thải Hồng ngồi trên đùi mình.

Hừm, phải tập trung vào việc chính thôi.

“Tiếp theo là các Năng lực giả Nội môn! Xin mời các đấu thủ bước lên sàn!”

---

(Góc nhìn main)

Tôi thở dài khi họ thông báo đợt thí sinh tiếp theo lên sàn đấu.

Không hiểu tại sao lúc nghe thấy tên đó nhục mạ Liên Ly thì cơ thể tôi đã tự hành động.

Cũng may là tôi kịp kìm nén cơn giận nên chỉ có hắn ta và đồ đệ tôi biết về sự việc này.

Hóa ra Thiên Đường Môn cũng có thể loại người như vậy, quả là bất ngờ.

Thật luôn đấy... Mới chỉ là lần thứ hai tôi tham dự Hội so tài mà mọi người đã biến chất như vậy sao?

Tôi tham dự lần đầu vào năm đầu tiên lên bậc Đại sư, hình như hồi đó làm gì có loại người như vậy.

Cũng có thể là tôi đang hơi quá mức bao bọc đồ đệ của mình.

“Papa buồn?” Thải Hồng nắm chặt lấy áo tôi.

Nhìn khuôn mặt rơm rớm lệ của con bé làm tôi mỉm cười, xoa đầu dỗ dành cô.

“Không, đang nghĩ ngợi thôi.”

“Papa ơi, đừng buồn nhé!”

Thải Hồng ôm lấy tôi, vùi đầu vào lồng ngực của tôi.

Ah... Dễ thương quá đi, tâm hồn được chữa lành rồi.

“Ừm, ừm. Papa không buồn đâu Thải Hồng. Nhìn kìa, nhìn kìa, hai tỷ tỷ của con chuẩn bị lên sàn đấu đó.”

“Papa không buồn thật chứ?”

“Thật mà, thật mà.”

“Mồ... Ok.” Thải Hồng dịu đi, cô ngồi xuống đùi tôi nhìn Manami và Liên Ly chuẩn bị trước trận đấu.

Thật đáng yêu.

Dù mới nhận nuôi Thải Hồng chưa đầy một năm, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với con bé, tôi sẽ xóa sổ tất cả mọi người ở đây và sau đó tự vẫn.

Tiếng chuông vang lên báo hiệu cho các Năng lực giả tham chiến.

“Phượng Hoàng Phá-- Ựaaa!”

“Cuồng Phong Cư-- Áaaa!”

“Hadouk-- Ọeee!”

“Kame-- Hựuuu!”

Manami và Liên Ly lập tức đánh bay những Năng lực giả xung quanh, không cho họ cơ hội nào để sử dụng Công pháp.

Hai cô nhẹ nhàng luồn lách qua mọi đòn tấn công, phản ứng trước cả khi chúng được tung ra.

Bất cứ ai ở phạm vi gần cố gắng thi triển công pháp đều bị giải quyết ngay tức khắc, thậm chí còn chưa kịp đọc xong tên.

Việc hai người họ hoàn toàn im lặng càng khiến cho những Năng lực giả khác cảm thấy khiếp sợ.

Có vài trăm Năng lực giả bước lên sân đấu, và giờ chỉ còn lại Liên Ly và Manami sau mười phút ngắn ngủi.

“Lâm đại sư...” Chưởng môn huých nhẹ tôi. “Họ là đồ đệ của cậu thật sao?”

“Vâng, đúng vậy.” Tôi tự hào khẳng định.

Tất nhiên phải tự hào rồi! Chính tôi đã dạy họ rằng hô to tên Công pháp là điều cực kỳ ngớ ngẩn bởi vì đối phương sẽ biết cách để phản công.

Ý tôi là, ai lại rảnh làm vậy cơ chứ? Nó giống như việc hai người đang đấm nhau và hét lên “Móc trái!”, “Đấm phải!”, “Đá trái!” vào mặt đối thủ vậy.

“Họ đúng là... Ừmmm... Ấn tượng thật...”

“Cảm ơn Chưởng môn đã dành lời khen.”

Tôi hướng sự chú ý trở lại sàn đấu. Thải Hồng đang nhiệt tình vỗ tay cho Liên Ly và Manami, có lẽ con bé bị cuốn hút bởi các chiêu thức bay tứ tung trên sân.

“Mấy tên tép riu đã rớt đài hết rồi.” Manami quay người về phía Liên Ly và xòe đuôi ra.

“Đúng vậy... Người thắng chính là đồ đệ mạnh nhất.” Liên Ly đồng ý, đôi mắt cô bắt đầu phát sáng.

Những quả cầu lửa xuất hiện xung quanh Manami rồi bay tới chỗ Liên Ly.

Liên Ly giơ tay phải lên và bắn ra những tia sét nhằm triệu tiêu chúng, sau đó nắm chặt tay lại đưa về gần cơ thể mình.

Manami tặc lưỡi và nhảy đi ngay trước khi một tia sét từ trên trời đánh xuống vị trí cô vừa đứng.

Chớp lấy thời cơ, Liên Ly tích tụ năng lượng vào giữa hai lòng bàn tay, sau đó đẩy chúng ra tạo thành một luồng năng lượng phóng thẳng vào Manami.

Bao trùm ba chiếc đuôi trong lửa, Manami dùng chúng đánh bay đi luồng năng lượng để nó phát nổ trên sân đấu.

Cô nàng hồ ly quỳ một chân xuống, bàn tay cô đập xuống đất và phát ra ánh sáng đỏ.

Một cột lửa trồi lên từ dưới chân Liên Ly, cô gái tóc vàng chỉ vừa kịp bảo vệ bản thân bằng một tấm khiên đất.

Liên Ly giơ tay lên hướng vào Manami, vẽ ra một vòng tròn trên không.

Những cục đất lớn xuất hiện xung quanh Manami, chúng bám chặt lấy cô tạo thành một chiếc kén rắn chắc.

Đôi mắt Liên Ly tỏa ra ánh sáng vàng kim, cô giơ thẳng tay lên trời triệu hồi Lôi điện.

Một cột sét giáng xuống, chiếc kén đất bị nuốt trọn bởi vụ nổ điện và bốc hơi ngay tức thì.

Làn khói dần tan đi để lộ ra một Manami tơi tả nằm trên sàn đấu.

Trọng tài mở miệng chuẩn bị thông báo người chiến thắng, nhưng dừng lại khi Liên Ly bất ngờ tạo một vụ nổ điện xung quanh bản thân ngay sau khi tiếp đất.

Manami đang nằm trên sàn đấu bỗng tan thành khói, bản thật xuất hiện sau lưng Liên Ly với những quả cầu lửa sẵn sàng khai hỏa.

Tôi có thể nghe thấy tiếng thở dài bực dọc của Manami khi phép ảo ảnh bị phát hiện, cô ném cầu lửa vào Liên Ly.

Liên Ly lần nữa dùng tia sét triệt tiêu chúng rồi đáp trả bằng những quả cầu điện.

Manami nhảy đi để tránh khỏi đòn tấn công, nhân cơ hội đó lao tới tiếp cận với nắm đấm rực lửa.

Cú đấm nhắm thẳng vào mặt của Liên Ly nhưng bị chặn lại bằng lòng bàn tay sấm sét.

“Ài, sai lầm.” Tôi bình luận.

Mọi người xung quanh nghe tôi nói vậy thì nhướng mày.

Họ chưa kịp hỏi tại sao thì Liên Ly đã bị đánh bay đi bởi bốn chiếc đuôi của Manami từ hướng bên phải.

Cô cố lấy lại thăng bằng trên không nhưng Manami đã đứng chờ sẵn.

Nàng hồ ly quật mạnh đuôi vào bụng đồ đệ tóc vàng của tôi, đòn tấn công làm cô tan biến và dịch chuyển ra ngoài sân đấu.

Việc Manami vượt trội Liên Ly khi đấu tay đôi là điều hiển nhiên, cô có nhiều kinh nghiệm thực chiến hơn mà.

Phải mất một phút để trọng tài tỉnh lại sau khi ngơ ngác và tuyên bố Manami là người thắng cuộc.

Ừm, tôi thật sự tự hào về họ.

Bạn đang đọc Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? của Draekai

Truyện Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere? tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi konjikinoyami2412
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.