Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồn lương không trữ súng, nhà ngươi là kho lúa (1)

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Đối với đề nghị của Tiêu Trường Hoa, trong lòng Trần Mặc tự nhiên khó chịu.

Nhưng với thực lực của hắn bây giờ cũng không nên kết thù với đối phương.

Tương lai còn dài.

350 cân linh đạo này, hắn sớm muộn gì cũng có một ngày khiến đối phương nôn ra!

Đương nhiên, Trần Mặc cũng để ý.

Một tháng đầu tiên, hắn cũng chỉ dùng năm mẫu linh điền của mình để tăng sản lượng, về phần năm mẫu kia của Vương Lệ Hiệp, nước vẫn là nước bình thường.

Cho đến khi xác định đối phương thật sự sẽ không trở về nữa.

Tiêu Trường Hoa cũng mỗi ngày đả tọa tu hành, căn bản không đến nhìn linh điền một chút, lúc này mới dùng tới thiên phú sau khi thăng cấp.

Mắt thấy linh đạo ngày ngày thành thục, toàn bộ Cổ Trần phường thị lại một lần tràn đầy trong niềm vui sướng bội thu.

Liên tục hai năm, linh đạo bội thu.

Những Linh Thực Phu dựa vào trời ăn cơm này đều thẳng lưng lên.

Mắt thấy linh đạo đã có dấu hiệu bị bóc ra, Trần Mặc cũng không đợi, trực tiếp thu hoạch linh đạo trong ruộng của Vương Lệ Hiệp vào một buổi sáng.

Tốn ròng rã hai ngày.

Năm mẫu linh điền, hơn 1600 cân linh đạo bị hắn chia làm ba phần, chất đống lên.

Hai chồng 500 cân, chồng lên trước cửa nhà gỗ nhỏ của Vương Lệ Hiệp.

Một đống 600 cân, trước khi trời còn chưa tối, hắn đã giấu vào trong cái hố to mà năm ngoái mình đã đào.

600 cân này là khoản thu nhập ngoài của hắn, ai cũng đừng hòng lấy đi.

Sáng sớm ngày thứ ba, Trần Mặc còn chưa bắt đầu thu hoạch linh điền của mình, đã đẩy 350 cân linh đạo, chủ động tìm tới cửa.

Tiêu Trường Hoa vẫn như một vị tăng nhân khổ hạnh ngồi thiền tu hành.

Trần Mặc cũng chú ý tới, đối phương có thể ở trong thời gian mấy năm ngắn ngủi từ Luyện Khí tầng hai đạt tới Luyện Khí tầng ba, vẫn là có mấy phần thực lực cùng thiên phú.

Phần sức mạnh tu hành bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu này cũng đáng để hắn học tập một hai.

Sau khi thấy Trần Mặc đến, Tiêu Trường Hoa liếc qua ba túi linh đạo trên xe đẩy nhỏ, chậm rãi mở miệng: “Thu hoạch tất cả linh đạo trong đất của ta.”

Trần Mặc trong lòng vừa định thầm mắng, đối phương tiếp tục nói:

“Còn lại 500 cân, ngươi đưa đến chỗ ta, lúc Tử Vân phong quan thu lương đến, ta đến giải thích.”

Lời vừa nói ra, trong lòng Trần Mặc lập tức hoàn toàn không còn tức giận.

Giải quyết phiền phức khi phải giải thích đồng thời xử lý mười mẫu đất, vẫn tương đối có lời!

“Tạ tiền bối!”

Trần Mặc quay đầu, cũng vận chuyển 500 cân còn lại tới, về phần 150 cân "ứng được" của mình, thì đưa đến nhà mình.

Đồng dạng tốn hai ngày, thu hoạch xong năm mẫu linh điền của Tiêu Trường Hoa, lúc này mới có thời gian xử lý hai mảnh đất của mình.

Thẳng đến khi đối phương rời khỏi, vị tu sĩ dùng võ nhập đạo này, cũng chưa từng chào hỏi hắn bất cứ cái gì.

Ngoại trừ giám thị Trần Mặc, phòng ngừa hắn trộm linh đạo.

Sau khi nhìn theo bóng lưng rời đi, Tiêu Trường Hoa lộ vẻ khinh miệt.

Đối với Trần Mặc, trong lòng lại xem nhẹ mấy phần, bây giờ, ở trong nhận thức của hắn, đó chính là tiểu tử nhát gan mà lại ngu xuẩn, căn bản không đáng để hắn đi kết giao!

Cũng không biết lúc trước Vương Lệ Hiệp làm sao lại lựa chọn hắn?

Chẳng lẽ thật sự giống như bên ngoài truyền tới? Là bởi vì tướng mạo?

Trần Mặc tự nhiên không biết có người oán thầm đối với hắn.

Hắn bận rộn liên tục sáu ngày, sớm đã sức cùng lực kiệt.

Có điều có mệt mỏi hơn nữa cũng phải trước khi lương quan đến, cắt xong linh đạo trong đất, đánh thành linh đạo xếp gọn gàng.

Năm mẫu đất bên này của mình cũng thu hoạch được hơn 1600 cân linh đạo.

Sau khi giấu hơn 600 cân, trong hầm đã chất 13300 cân linh đạo, 200 cân linh mễ.

Cộng thêm 400 cân di sản Vương Lệ Hiệp để lại cho hắn, tài nguyên trong tay Trần Mặc bây giờ đã gần sát 230 lượng Linh Sa!

Khoản tiền lớn này, dựa theo tiến độ hiện tại mà xem, cũng đủ để hắn tu luyện nhiều năm.

Thậm chí có thể nói, tu luyện tới Luyện Khí tầng bốn cũng đủ rồi!

“Bây giờ nghĩ lại, khổ một năm này cũng không tính là ăn không.”

Thu dọn xong, Trần Mặc nằm liệt trên giường gỗ, chân trái gác lên đùi phải, trong miệng ngậm một bông linh đạo, tâm tình rất tốt.

Thần kinh căng thẳng cả năm, bây giờ rốt cuộc có thể thả lỏng.

Hiện tại, Trần Mặc suy tính chính là, có nên cầm 100 lượng linh sa, đi đổi một viên linh thạch hạ phẩm hay không!

Tuy rằng bên trong 100 lượng linh sa chứa đầy đủ linh khí, nhưng đối với tu hành mà nói, linh thạch hạ phẩm càng thêm trân quý, linh khí ẩn chứa bên trong cũng càng thêm tinh thuần.

Nói cách khác, tốc độ tu hành càng nhanh hơn!

Huống chi, lấy tốc độ tu luyện của hắn bây giờ, một khối hạ phẩm linh thạch hoàn toàn đủ cho hắn dùng một hai năm.

Rất nhanh, Trần Mặc đã hạ quyết tâm: Năm nay nhất định phải đến phường thị, đổi một khối!

Bạn đang đọc Làm Ruộng Nuôi Yêu, Tu Tiên Cầu Trường Sinh (Dịch) của Bất Bỉ Nhất Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuy_Moc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.