Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Trường Hoa kích động không thôi

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Ước chừng một lúc lâu sau, hai người Lý Thượng Tiên và Tư Ngọc đã đến phường thị đầu tiên, cũng đi cùng phường chủ, bắt đầu hành trình thu lương thực năm nay.

Năm nay Tử Vân Phong vẫn là mùa thu hoạch bội thu.

Trên mặt Linh Thực Phu vẫn tràn đầy vui sướng, nhưng theo Tư Ngọc, không những không sinh ra được bất kỳ đồng tình nào, ngược lại còn khiến nàng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Một đám nông dân ti tiện.

Nếu không phải Tử Vân Phong cho bọn họ vài mẫu linh điền, bọn họ cũng xứng xưng là tu sĩ?

Mấy ngày công phu nhoáng một cái đã qua, Lý Thượng Tiên liên tục chạy bảy tám phường thị ngựa không dừng vó đi tới Cổ Trần phường thị.

Ngưu Hữu Lương đã sớm chờ ở ngoài cửa lớn phường thị.

Khi hai người đạp kiếm mà đến, biểu lộ của hắn rõ ràng sững sờ.

Lại nhìn Lý Thượng Tiên, trong ánh mắt tràn ngập kinh ngạc, nhưng kinh ngạc thoáng qua tức thì, ngay sau đó ôm quyền khen tặng nói:

“Một năm không gặp, Lý sư huynh lại có tiến bộ! Không hổ là thiên kiêu ngàn năm có một của Tử Vân phong!”

Lý Thượng Tiên lơ đễnh gật đầu.

Một đường đi tới, Ngưu Hữu Lương không phải là người đầu tiên phát hiện hắn đột phá.

Nhưng mà, chí của hắn không ở đây, căn bản sẽ không để ý những lời này.

“Không cần nhiều lời, thời gian cấp bách, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. Lần này Lý Thượng Tiên đứng trên phi kiếm, thậm chí còn không nhảy xuống.”

Nếu là năm ngoái, có lẽ Ngưu Hữu Lương còn có chút bất mãn.

Nhưng tình huống năm nay, hắn lại không có bất kỳ khó chịu nào.

Thế giới của tu sĩ chính là như thế, thực lực vi tôn!

Ngưu Hữu Lương cũng lấy trường kiếm ra, vừa dẫn đường báo cáo thu hoạch năm nay của Cổ Trần phường thị...

Hơn một canh giờ sau, ba người dắt tay nhau đi tới linh điền của Tiêu Trường Hoa.

Tiêu Trường Hoa cũng đã sớm chờ ở nơi này, khác với sự bình tĩnh khi đối mặt với Trần Mặc, lúc này trong lòng hắn vô cùng thấp thỏm.

Rất nhanh, ba người phía chân trời đã tới.

Sau khi đáp xuống đất, Lý Thượng Tiên không mở miệng, Ngưu Hữu Lương làm phường chủ chỉ vào linh điền xung quanh, nói: “Lương đâu?”

“Thượng tiên chờ một chút.”

Tiêu Trường Hoa bước nhanh lên, lập tức đẩy xe đẩy chứa đầy lương thực ra.

Một xe đầy ắp, trọn vẹn mười túi!

Ngưu Hữu Lương lập tức nhíu mày: “Nơi này là 1000 cân?”

“Bẩm phường chủ, tại hạ nhận thuê năm mẫu linh điền, theo lý nên nộp 500 cân lương thực, nhưng vị Linh Thực Phu họ Vương cách vách kia ba tháng trước đã đi tới hầm mỏ giữa Tử Vân Phong và Hoàng Vân Phong...”

Tư Ngọc vốn đang buồn chán ngán ngẩm, nghe thấy chữ "Tử Vân" "Hoàng Vân" "Hầm mỏ", trong nháy mắt hứng thú.

Chỗ hầm mỏ kia thật sự có di tích tiên nhân, nhưng cấm chế bên trong đến bây giờ vẫn chưa bị phá trừ.

Phát hiện hơn một năm nay, cũng chỉ có một người còn sống chạy ra.

Toàn bộ Thanh Dương tông đều đang truy nã người nọ, nhưng đã lâu rồi không thấy bóng dáng đối phương.

Phải biết rằng, đó chỉ là một tu sĩ Luyện Khí tầng ba!

Có thể thấy được bên trong di tích tiên nhân có bảo vật như thế nào!

“Ta nghĩ năm sau sẽ đến phường thị xin phép thuê năm mẫu linh điền kia, cũng thu xếp lại cho nên năm nay sẽ cùng nhau quản lý, để tránh Tử Vân Phong bị tổn thất.” Tiêu Trường Hoa chậm rãi nói, hoàn toàn không đề cập tới đây là thành quả mà Trần Mặc vất vả làm việc.

Trực tiếp ôm hết công lao.

“Ta nhớ được ngươi.” Lý Thượng Tiên đang đứng chắp tay sau lưng bỗng nhiên mở miệng.

“Bái kiến Lý tiền bối!”

“Ta nhớ năm ngoái ngươi chỉ mới Luyện Khí tầng hai?”

“Đúng vậy!” Lời nói của Tiêu Trường Hoa rõ ràng kích động hẳn lên.

Có thể nói chuyện với đệ tử Tử Vân Phong, đây chính là một chuyện tốt bằng trời!

“Năm đó ngươi muốn bái nhập Thanh Dương tông, thiên phú, tư chất cũng không kém, bất quá thua thiệt ở tuổi tác.” Lý Thượng Tiên suy tư: “Ta nhớ trước kia ngươi là phó bang chủ Nộ Sa bang?”

“Bẩm tiền bối, ngài nói đúng là như vậy!”

Thân thể Tiêu Trường Hoa bất giác run rẩy.

Hắn không ngờ rằng, thượng tiên của Tử Vân phong trước mắt lại nhớ tới hắn một tiểu nhân vật!

Thậm chí ngay cả thân phận Phàm Tục cũng nhớ rõ ràng!

“Thời gian bốn năm luyện khí tầng ba, ngươi, rất không tệ.” Lý Thượng Tiên mở miệng.

Lúc này, ngay cả Ngưu Hữu Lương ở bên cạnh cũng liếc mắt.

Câu nói này lại có thể từ trong miệng vị thiên kiêu Tử Vân phong này nói ra, quả thực khiến người ta không thể tưởng tượng.

“Tạ tiền bối quá khen!”

Lý Thượng Tiên tiến lên, thu 1000 cân lương thực kia, lại nói: “Hai năm sau, nếu ngươi có thể đột phá Luyện Khí tầng bốn, ta sẽ thu ngươi làm đồ đệ.”

Phù phù!

Lời vừa nói ra, Tiêu Trường Hoa lập tức quỳ hai đầu gối xuống đất, không ngừng thở dài, kích động không thôi nói: “Đệ tử ghi nhớ, đệ tử ghi nhớ!”

Nhưng ngay khi hắn ta đang nói chuyện, Lý Thượng Tiên đã nhảy lên phi kiếm, biến mất trước mặt hắn ta.

Bạn đang đọc Làm Ruộng Nuôi Yêu, Tu Tiên Cầu Trường Sinh (Dịch) của Bất Bỉ Nhất Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thuy_Moc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 2060

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.