Tân thái tử (2)
Editor: ๖ۣۜVân๖ۣۜ Khinh๖ۣۜVô๖ۣۜTà
Lận Cửu Phượng có thể cảm nhận rõ ràng, Trảm Ma Kiếm rất cường đại, hơn nữa còn đặc biệt gia tăng thương tổn đối với tà vật.
Sau khi đánh dấu xong, Lận Cửu Phượng nhìn về phía cái giếng đã bị phong kín kia.
"Trong giếng này có cái gì?" Lận Cửu Phượng vén nắp giếng lên, lại không phát hiện gì hết. Nước giếng rất trong suốt, không có tạp chất gì.
Lận Cửu Phượng không phát hiện được điều gì lạ, cũng không thể làm gì khác hơn là lấy chút nước ra, tẩy rửa thân thể một hồi.
Sau đó hắn lại vào phòng tu hành.
Mà nắp giếng kia Lận Cửu Phượng cũng đã đậy lại như cũ.
...
Thời gian chớp mắt đã qua ba năm.
Trong ba năm, Lận Cửu Phượng vẫn luôn an tĩnh đánh dấu.
Hắn ở trong lãnh cung không ra ngoài, chỉ đánh dấu ở phụ cận tiểu viện của mình.
【 Đánh dấu dưới tàn cây trong lãnh cung, nhận được Trường Xuân Đan Kinh! 】
【 Đánh dấu trên giường trong lãnh cung, nhận được ba mươi bộ Vô Trần Hà Y! 】
【 Đánh dấu ở bắc môn lãnh cung, nhận được Kiếm Nhị Thập Tam! 】
【 Đánh dấu ở viện trong lãnh cung, nhận được công pháp Đại Mộng Xuân Thu! 】
Ngoài ra hắn còn không ngừng lặp lại đánh dấu Tẩy Tủy Đan trên bậc thang.
Thẳng đến khi chỗ đánh dấu kia bị Lận Cửu Phượng ép khô, hắn đã có được mấy trăm viên Tẩy Tủy Đan.
Phần lớn bị Lận Cửu Phượng ăn hết. Lúc này tu vi của hắn đã đột phá đến một cảnh giới cực cao, rất cường đại.
Nhưng Lận Cửu Phượng vẫn không hề có suy nghĩ đi ra ngoài.
Trong ba năm này, hắn chỉ hoạt động chung quanh tiểu viện của mình, tối đa cũng chỉ nằm trong phạm vi mấy trăm mét. Lãnh cung này rất lớn, những địa phương khác Lận Cửu Phượng đều chưa từng đi.
Tiếp theo hắn vốn định tới những nơi khác trong lãnh cung đi dạo.
Ba năm này, Lận Cửu Phượng không chủ động hỏi thăm tin tức bên ngoài, hiện tại Vũ Hóa thần triều đã thành thế nào, hắn vốn không hề hay biết. Người hắn gặp nhiều nhất chính là Đại Xuân.
Mỗi lần Đại Xuân đến đều tâm sự với Lận Cửu Phượng, đây là một lúc duy nhất Lận Cửu Phượng mở miệng nói chuyện.
Nhưng hắn không cảm thấy cô đơn. Trái lại mỗi ngày nhìn mình biến cường, nhìn công pháp của mình không ngừng tinh thâm, Lận Cửu Phượng rất thỏa mãn.
Đặc biệt là mấy ngày hôm trước Đại Xuân có nói với hắn, thế giới bên ngoài gió nổi mây phun, Ma đạo Thập Bát Môn đột nhiên xuất thế, thế lực nước ngoài cũng bắt đầu bao trùm tới. Tà ma ngoại đạo ngang dọc, ngay cả Tông Sư võ đạo cũng có vài vị chết trận.
Lận Cửu Phượng vừa nghe đã lập tức biểu thị bản thân mình không muốn đi ra nữa, chỉ thích an tĩnh ở lại trong lãnh cung, đánh dấu, tu hành, biến cường.
...
Ngày này, Đại Xuân lại tới thức ăn đưa.
Lận Cửu Phượng uống rượu ngon, nghe Đại Xuân thật thà nói chuyện.
Có một vài tin tức hữu dụng, nhưng phần lớn đều là những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.
Có một lần Lận Cửu Phượng hỏi Đại Xuân, tại sao hắn ta phải nói những chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này với hắn.
Đại Xuân trả lời: "Điện hạ ở trong lãnh cung không có người nào để nói chuyện, trong lòng phiền muộn. Mỗi lần Đại Xuân đưa đồ ăn đến sẽ nói chuyện với điện hạ một chút, để điện hạ có thể vui vẻ lên."
Lận Cửu Phượng nở nụ cười ấm áp, cũng không cự tuyệt nghe Đại Xuân nói mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể này.
Sau khi Đại Xuân nói mấy chuyện nhỏ nhặt không đáng kể xong, đột nhiên lại nói: "Điện hạ, hôm nay bệ hạ tuyên bố tân thái tử điện hạ."
Lận Cửu Phượng sửng sốt, hỏi: "Là ai vậy?"
Hắn bắt đầu hồi tưởng lại ký ức của mình.
Lão Nhị? Lão Tam? Hay là Lão Tứ?
Đại Xuân nói: "Là Lục hoàng tử, hắn đánh bại các hoàng tử khác, trở thành thái tử."
"Tiểu Lục!" Lần này Lận Cửu Phượng thực sự rất giật mình.
Lục hoàng tử và Lận Cửu Phượng là cùng một mẫu phi sinh ra, hắn ta nhỏ hơn Lận Cửu Phượng năm tuổi, từ nhỏ đã có thiên phú dị bẩm, kiệt xuất hệt như Lận Cửu Phượng. Khác biệt chính là lúc đó Lận Cửu Phượng được bồi dưỡng trở thành thái tử, mà Tiểu Lục thì được cao thủ trong dòng họ hoàng thất dẫn đi.
Trước năm tuổi Tiểu Lục và Lận Cửu Phượng còn rất thân thiết, thế nhưng từ sau khi Tiểu Lục bị người dẫn đi bồi dưỡng, đến hiện tại hai người chưa từng gặp lại lấy một lần.
Không nghĩ tới hiện tại hắn lại nghe được cái tên này từ trong miệng Đại Xuân.
"Là Lục hoàng tử. Nghe nói nửa năm trước Lục hoàng tử đã trở lại kinh thành , một thân tu vi đã đột phá Tiên Thiên. Tu sĩ Tiên Thiên không tới hai mươi tuổi, tất cả mọi người đều nói tương lai hắn sẽ trở thành Đại Tông Sư. Hiện tại hắn đã trở thành thái tử, cũng có thể đè ép các hoàng tử khác." Đại Xuân nói.
"Tu sĩ Tiên Thiên không tới hai mươi tuổi..." Lận Cửu Phượng nhướng mày.
Cũng không tệ lắm.
Cũng chỉ là không tệ lắm.
Đại Xuân thận trọng hỏi: "Điện hạ, ngài không đau lòng chứ?"
"Không, rất tốt, hẳn ngươi còn không biết, Lục hoàng tử này là đệ đệ ruột thịt của ta, ngươi nói ta cần gì phải đau lòng?" Lận Cửu Phượng cười nói.
Hiện tại mỗi ngày của hắn đều rất đặc sắc, nào có thời gian quan tâm một vị trí thái tử kia.
Áp lực lớn trách nhiệm cũng lớn, còn không có thời gian tu hành, nào được thoải mái như Lận Cửu Phượng hiện tại?
"Điện hạ, ta cũng nên đi, lần sau lại tới nói chuyện với ngài." Đại Xuân đứng lên, cáo từ.
Lận Cửu Phượng đưa đĩa đã ăn xong cho hắn, sau đó nhìn về phía lãnh cung to lớn.
"Hôm nay tới địa phương khác đánh dấu đi." Lận Cửu Phượng nhấc chân, đi về phía khu vực tiểu viện khác.
Lãnh cung này chiếm diện tích rất lớn, ba tầng trong ba tầng ngoài, cũng không chỉ có một viện.
Ba năm trước đây Lận Cửu Phượng chỉ mới đi lại trong một viện ở gần đại môn nhất thôi.
Hôm nay, hắn muốn đi vào bên trong.
Khi bước tới cổng tường vây đầu tiên, trước mắt Lận Cửu Phượng xuất hiện một hàng chữ.
【 Phải chăng đánh dấu trước cửa tường vây trong lãnh cung? 】
"Đánh dấu!" Lận Cửu Phượng nói.
【 Đánh dấu thành công, thu được một viên Ngưng Nguyên Đan! 】
【 Nơi này có thể đánh dấu lại, mãi đến khi hiệu quả yếu đi, biến mất. 】
Lận Cửu Phượng mỉm cười: "Thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn, biết ta có tu vi Kim Đan nên cho ta đánh dấu trúng Ngưng Nguyên Đan."
Đăng bởi | vânkhinh |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 60 |