Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Phiên bản Dịch · 1086 chữ

Ngày hôm sau, Phương Tiểu Nhạc từ sớm đã đến trung tâm hội nghị triển lãm thành phố Giang Đông, đây là một trong những địa điểm ghi hình trong nhà mà chương trình dự kiến lựa chọn, ngoài trung tâm hội nghị triển lãm ra, còn có sáu bảy địa điểm trong nhà khác là ứng cử viên.

Nhiệm vụ của tổ kế hoạch và tổ ngoại cảnh sáng nay là sẽ chọn ra hai địa điểm trong nhà cuối cùng.

Mà Phương Tiểu Nhạc là người duy nhất viết kịch bản chương trình, ý kiến của hắn đương nhiên là rất quan trọng.

Hắn vừa đến trung tâm hội nghị triển lãm, rất nhiều đồng nghiệp trong tổ kế hoạch và tổ ngoại cảnh đã nhao nhao chào hỏi hắn, ai nấy cũng đều rất nhiệt tình.

Khác hoàn toàn với cảnh ngộ khi Phương Tiểu Nhạc chỉ là nhân viên tạm thời của tổ ngoại cảnh.

Cũng không thể trách mọi người trong tổ chương trình hám lợi, nhân viên tạm thời không thể quyết định tiến độ và độ khó công việc của bọn họ, còn trợ lý tổng kế hoạch kiêm người viết kịch bản thì lại có thể quyết định.

"Trợ lý Phương, lát nữa anh đừng làm khó mấy anh em cũ của tổ ngoại cảnh chúng tôi nhé."

La Hoài với cái đầu hói kiểu Địa Trung Hải đi đến, cười hì hì chào hỏi Phương Tiểu Nhạc.

Bây giờ chỉ cần một câu nói của Phương Tiểu Nhạc, thì tổ ngoại cảnh có khả năng sẽ phải chạy thêm vài địa điểm nữa.

"Chú La đừng có trêu cháu, cháu có biết gì đâu, vẫn còn phải nhờ chú chỉ điểm đấy."

Phương Tiểu Nhạc vội vàng xua tay, hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã bắt đầu công việc.

Một lát sau Chung Lực Lượng và Trương Tri Khâm cũng đến, mấy người đi một vòng trong trung tâm hội nghị triển lãm, đều cảm thấy ở đây quá lớn, không phù hợp với yêu cầu của việc ghi hình chương trình.

Trong quá trình này, Trương Tri Khâm cứ như một học trò tiểu học mà luôn lẽo đẽo theo sau Phương Tiểu Nhạc, thỉnh thoảng lại nhỏ giọng hỏi ý kiến, khiến Phương Tiểu Nhạc có chút ngại ngùng.

"Anh Trương, anh chuyên nghiệp hơn tôi nhiều trong việc ghi hình chương trình, anh thật sự không cần phải khiêm tốn như vậy, thật ra tôi còn rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh đó."

Sau khi gọi điện báo cáo với Lý Uyển xong, tổ ngoại cảnh và tổ kế hoạch xuất phát đi đến một địa điểm ứng cử khác, trên xe Phương Tiểu Nhạc bị "cậu bé hay hỏi" hỏi đến nỗi phát cáu, cuối cùng không nhịn được mà lên tiếng.

"Không phải, trợ lý Phương, tôi thấy anh giỏi hơn tôi nhiều, những gì tôi biết đều là mấy kinh nghiệm dởm, không đáng tiền đâu."

Trương Tri Khâm rất thành khẩn nói: "Hay là thế này đi, hai chúng ta cùng nhau học hỏi, anh hỏi tôi một câu hỏi, tôi hỏi anh ba câu hỏi nhé?"

Phương Tiểu Nhạc: "..."

Thời gian cứ trôi nhanh chóng trong sự bận rộn của công việc chuẩn bị và những cuộc "trả lời câu hỏi" không ngừng nghỉ, ba ngày sau, các khách mời lần lượt đến thành phố Giang Đông, tập hai của chương trình bắt đầu ghi hình.

"Dao tỷ, Dao tỷ, chị đang nhìn gì vậy? Hồng lão sư đang gọi chị đó."

Lâm Dao sáu giờ sáng đã đến sân thượng của tòa nhà Đài Apple, chương trình sẽ bắt đầu ghi hình từ đây, cùng đến với nàng còn có Hồng Tam Thạch và Trương Bác.

Còn Lôi Đào, Vương Nghệ và ba khách mời khác thì ở một địa điểm khác cách đó vài cây số.

Tập này không giống như trước đây khi các khách mời luôn cùng nhau làm nhiệm vụ, chống lại người áo đen, mà lần này là sự đối đầu giữa các khách mời với nhau.

Tên của chương trình là - Ám Chiến.

Cốt truyện rất đơn giản, một chiếc cúp được làm từ vàng ròng được chia làm ba phần, cất giấu ở ba địa điểm khác nhau trong thành phố Giang Đông.

Đội bảo vệ cúp do Lôi Đào, Vương Nghệ và ba khách mời khác lập thành sẽ phải tìm thấy chiếc cúp, và mang nó về tổng bộ của mình, như vậy là hoàn thành nhiệm vụ.

Còn nhiệm vụ của nhóm phá hoại do Hồng Tam Thạch, Trương Bác và Lâm Dao lập thành là phải tìm thấy chiếc cúp trước đội bảo vệ.

Hai bên còn có cách chiến thắng thứ hai, "giết" hết tất cả các thành viên của đối phương.

Mỗi người đều được trang bị một khẩu "súng" và ba viên đạn sơn, chỉ cần bắn trúng đối phương, coi như giết chết đối thủ.

Ngoài ra, thì không có bất kỳ quy tắc nào nữa.

Chỉ là trong đội bảo vệ và đội phá hoại, đều có một người là gián điệp của đối phương.

Đây cũng là lý do trước đây Vương Nghệ và Lôi Đào cảm thấy quá hại não, việc các khách mời đối đầu nhau vốn đã mở ra một tiền lệ mới cho 《Siêu Thử Thách》, hơn nữa vừa mới bắt đầu đã có rất nhiều yếu tố như vậy.

Cúp, súng, đạn, thậm chí còn có cả gián điệp!

Điều này làm sao mà những người không thích động não như Lôi Đào và Vương Nghệ chơi được chứ?

Khi viết kịch bản chương trình, Phương Tiểu Nhạc cũng đã cân nhắc đến điều này, cố ý tăng số lượng người của đội bảo vệ yếu thế lên năm người.

Như vậy cho dù bên phá hoại có Hồng Tam Thạch và Trương Bác gian xảo, nhưng số lượng người ở thế yếu, thì thực lực của hai bên sẽ được cân bằng.

Nội dung sắp ghi hình lúc này là cảnh ba thành viên đội phá hoại tập hợp ở sân thượng, bàn bạc chiến thuật.

Lâm Dao là người đến địa điểm ghi hình đầu tiên, chỉ là nàng vừa đến liền đã nhìn đông ngó tây, giống như đang tìm ai đó, ngay cả khi Hồng Tam Thạch đến sau chào hỏi nàng cũng không để ý.

Bạn đang đọc Lão Bà Ta Là Thiên Hậu Lại Quá Hiền Hậu! (Dịch) của Quang Ảnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Trumsontac
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 78

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.