Liên Minh Huyền Thoại
Liên tục bốn tiếng nổ lớn vang lên...
Kayle, Morgana mình đầy thương tích nằm trên mặt đất, bộ giáp của Kayle thì bị vỡ vụn, đôi cánh thiên sứ cũng tơi tả không kém...
"Đây là sức mạnh chả đội trưởng đội năm sao?" - K6kinj hãi nhìn người đàn ông có đôi mắt lạnh như băng đứng trước mặt... cô và Morgana hợp sức lại dùng toàn bộ tuyệt kĩ nhưng vẫy không tài nào chạm đến được một sợi chỉ trên áo hắn.
"Đội trưởng đội năm quân đoàn hư không. Leo, hắn ta rất mạnh... kẻ đã làm cho Aatrox ra nông nỗi này cũng chính là hắn." Morgana nói.
"Các ngươi chạy cũng nhanh thật, làm ta đuổi theo đúng là khá tốn mồ hôi đấy... định giết chết hơn trăm bịn kính hư không của ta mà sống được bình yên sao?" - Giọng nói lạnh như băng của Leo vang lên.
Kayle, Morgana nghiến răng, thần sắc trở lên nghiêm trọng hơn lúc nào hết, Aatrox cố gắng nói:" Hai người có khả năng trốn thoát, mau đi đi... ở lại chỉ có chết với hắn mà thôi... mình ta sẽ cầm chân hắn..."
"Cạch..." - Aatrox cố gắng chống kiếm đứng lên, nhưng mới đứng được một chút thì hắn ta ngay lập tức ngã khụy xuống, Morgana tiến lại đỡ lấy hắn, mắt vẫn không rời khỏi Leo, cô nói:" Chúng ta là một đội, để anh lại một mình không phải là thói quen của tôi."
Kayle nhìn Morgana và Aatrox trên người đầy thương tích, cô hít sâu một hơi nói:" Morgana đi đi, dẫn theo hắn ta chạy đi... ta sẽ chặn đường hắn..."
Morgana lắc đầu nói:" Không được đâu... hắn ta mạnh lắm... chị không phải là đối thủ của hắn đâu... mà cho dù có chạy em và Aatrox cũng không thể nào chạy mãi được... chúng ta sẽ chiến đấu đến chết..."
Kayle nhìn cô em gaia của mình, cái hình dáng, giọng nói và thái độ ấylamf cô nhớ lại Morgana trước kia, Kayle gật đầu nói:" Được... vậy chúng ta sẽ sống chết với nhau."
"Ờ" - Morgana tiến lại đứng bên cạnh Kayle, cô hỏi:" Em hỏi một chuyện được không?"
"Được" - ngọn lửa thánh trên kiếm của Kayle đã bắt đầu cháy rực.
"Vết xăm trên cổ chị, có phải là do cái tên ấy làm mất?" - Morgana hỏi câu này nhe một nhát dao đam vào tim cô, Kayle không trả lời nhưng nhìn qua thái độ và thần sắc của cô Morgana hiểu tất cả.
"Lên thôi chị gái, có lẽ đây là lần cuối cùng chúng ta được chiến đấu cùng với nhau." - Morgana mỉm cười nói.
"Á..." - Kayle hét lên một tiếng, cánh sau lưng đập mạnh, cô cà Morgana lao như hai mũi tên phóng đến tấn công Leo.
Hắn ta vẫn đứng im bất động.
"Ầm" - lấy cơ thể hắn làm trung tâm, một cỗ khí thế uy áp bắt đầu bành trướng, thứ sức mạnh ấy mạnh đến mức thổi bay Kayle và Morgana đang lao đến.
"Trong quân đội hư không, có một câu nói bất di bất dịch: ' Các ngươi là con mồi còn chúng ta là những kẻ săn mồi.'" - nói xong Leo lao đến, hai ta của hân nhanh chóng được bọc bởi sức mạnh hư không.
"Ầm" - một cua chặt hụt của Leo đánh vào mặt đất khiến mặt đất nứt toác ra.
"Ầm" - lại thêm một cú chặt hụt nữa, nhưng lần này, dư chấn của vụ nổ là quá lớn nên Kayle bị bắn đi, phun máu trên không trung.
"Bịch" - Kayle cảm thấy như mình được ai đó đỡ lấy, cánh tay ấy đầy chắc khỏe, nó thật ấm áp.
Khi cô ấy nhìn thấy gương mặt người đã đỡ lấy mình, cả người cô run lên, khuôn mặt vừa quen thuộc vừa xa lạ... giọng nói quen thuộc vang lên:" Lâu rồi kg hông gặp... Kayle trông cô vẫn như xưa nhỉ..."
Người đến không ai khác chính là John, đặt Kayle nằm xuống đất rồi nhìn sang Xerath bên cạnh nói:" Cậu giúp tôi chăm sóc bọn họ."
Xerath gật đầu.
Morgana đỡ Aatrox tiến lại chỗ Kayle đang nằm, cô ta nhìn John... Trông hắn không còn giống kẻ mà trước đây cô biết nữa, ngay cả đến Aatrox còn không tài nào nhận ra được, hắn ta nói:" Cậu ta thay đổi rồi..."
John tiến đến đứng đối diện với Leo, nụ cười mang đầy chết chóc hiện lên nói:" Ngươi là kẻ đã làm họ ra như vậy sao?"
Leo nheo mắt hắn cảm nhận được John có gì đó giống hắn nhưng cũng có gì đoa rất khác lạ... hắn không hề tỏ ra xem thường John, hắn nói:" Ngươi đừng nên xen vào chuyện của ta... tránh sang một bên đi... ta giải quyết xong chuyên này nhất định mời ngươi đi uống vài ly rượu."
"Ha... Ha..." - John cười phá lên nói:" Cảm ơn ý tốt của ngươi... ngươi tên gì ấy nhỉ?"
"Leo, đội trưởng đội 5, quân đoàn hư không dưới trướng tổng chỉ huy Du Couteau." - Hắn ta nói một mạch ra.
"Du Couteau..." - John nghe đến cái tên này nỗi căm hận của hắn lại nổi lên, John nhìn Leo nói:" Hôm nay có lẽ là ngày xui xẻo của ngươi rồi, cả thảy có hai lý do, thứ nhất: Ngươi đã làm nhưng người ta quen biết ra nông nỗi này, thứ hai: Ngươi chính là thuộc hạ dưới trướng Du Couteau... tổng chỉ huy ư? Cái phỉ nhổ vào mặt hắn... sớm thôi chính ta sẽ phanh thây hắn ra thành trăm mảnh."
"Hỗn xược, ngươi dám vô lễ với tổng chỉ huy bọn ta sao?" - Leo rực giận hét lớn, hắn lao đến tấn công John ngay lập tức mà không cần suy nghĩ điều gì, hắn đã phạm sai lầm.
John chỉ nhếc mép cười khinh thường, nắm tay đưa về phía trước, một cỗ dao động năng lượng cực đại đè nén đến mức khó thở...
"Ầm" - Leo bị bắn ngược trở lại mà không rõ nguyên nhân.
"Cái gì thế này?" - Leo thầm kinh hãi... hắn thậm chí còn không biết thứ gì đã đẩy mình bắn ngược về phía sau nữa, hắn ta vốn là một đội trưởng, cái đầu của hắn cũng hơn nhưng tên tiểu tốt tầm thường khác, Leo nhanh chóng đứng dậy nói:" Hôm nay coi như ta đang có chút việc bận, tha cho các ngươi..." - Cánh cổng hư không nhanh chóng hiện lên, Leo định tẩu thoát, nhưng John đã đoán trước được điều này, một thanh kiếm to lớn đột nhiên xuất hiện trên tay hắn.
"Nó quá to, quá dày, quá nặng... nó không thể nào là kiếm được." - Aatrox, Morgana, Kayle khi nhìn thấy thanh gươm ấy đều không giấu nổi sự kinh ngạc.
"Rầm" - Một kiếm chém đến, ngay lúc Leo kịp bước vào bên trong cánh cổng, một tiếng hét thảm vang lên trong đó... rồi vụt tắt... cánh cổng đóng lại...
"Xì... hắn may thật..." - John tiếc nuối nói, sau đoa quay trở lại chỗ ba người đang ngồi, hắn cười nhìn Kayle nói:" Vết thương không quá nghiêm trọng chứ?"
Kayle gật đầu không nói, John biết cô đang nghĩ điều gì, hắn quay sang nhìn Aatrox hỏi:" Con ngươi thì sao?"
"Ngươi nghĩ với vết thương thế này thì có thể lấy mạng ta được sao?" - Aatrox ôm ngực cố gắng nói tiếp:" Dù sao thì hôm nay ta cũng nợ ngươi một mạng... nếu có cơ hội nhất định ta sẽ báo đáp..."
"Vậy sao không báo đáp ngay bây giờ?" - John mỉm cười nói, hắn nói điều này là có ya gì đây nhỉ? Không biết trong đầu hắn đang nghĩ gì nữa.
"Trả ngay bây giờ? Vậy ngươi muốn thế nào? Nếu cần mạng sống này ta sẵn sàng trả cho ngươi." - Aatrox nói, Morgana ở bên cạnh tỏ ra vô cùng sợ hãi, dù gì John bây giờ cũng rất khác... hắn đã mạnh hơn...
"Không nhất thiết đến thế đâu, cứ đi theo ta là được." - John mỉm cưới sau đoa bế Kayle lên cười nói với cô:" Đang bị thương chắc không bay được đúng không? Cứ để ta đưa cô đi."
Kayle đỏ mặt, bậy giờ cô bị thương, toàn thân không chút sức lực muốn phản kháng cũng không có khả năng.
"Khoan đã" - Morgana tiến lại cạch hắn nói nhỉ vào tai:" Tôi không biết nah đã làm điều gò với chị của tôi, nhưng bây giờ chị ấy đã mất đi niềm tự tôn nhất của mình, bây giờ anh phải chịu trách nhiệm với chị ấy, chắc điều cần làm chị ấy cũng đã nói với anh rồi... tự anh suy nghĩ đi..."
John nhìn Kayle khuôn mặt đỏ bừng, maia tóc ngắn màu vàng sinh đẹp, hắn thở dài một tiếng rồi bay lên, Xerath bay theo sau, Morgana và Aatrox nhìn nhau rồi cũng bay theo hắn...
Doanh trại chính bên ngoài thành Vazacan... lúc này quân lính đang tập luyện vô cùng chăm chỉ... Sau khi kí hiệp ước đồng minh với Nosux... quân số có gia tăng lên khá nhiều, tại doanh trại trung tâm này cũng vì thế mà đông hơn náo nhiệt hơn...
Lúc này ngoài sân lớn tập luyện, Darius đứng bên cạnh Garen cùng huấn luyện quân sĩ luyện tập...
Darius nói:" Không biết quân địch sẽ tấn công khi nào, ngươi có suy nghĩ gì không?"
"Vẫn chưa, dạo này theo thông tin các trinh sát báo về, quân hư không đột nhiên ân binh bất động, bịn chúng đang định làm điều gì đó chăng?" - Garen đáp.
"Điều đó vẫn chưa nói được, Swain ông ấy vẫn đang tìm hiểu... quân hư không đều là những tên có đầu óc cực kì đáng sợ, sẽ không đơn giản đoán được những gì chúng định làm... nhưng mà trước sau gì chúng ta cần phải đưa quân chiếm lại những nơi quan trọng, khu vực này sắp không thể chịu đựng nổi số lượng nữa rồi... lương thực cũng đang dần cạn." Darius nói.
"Nhìn kìa, có gì đó đang bay đến..."
"Báo động..."
"Báo động."
Tiếng hét lớn của nhưng tên lính canh gác hô lên, từ phía chân trời xa xa kia, năm bóng người đang bay đến.
Tất cả những tướng lĩnh đang trong doanh trại lập tức đi ra ngoài sân... đưa mắt nhìn về phía chân trời...
"Không phải quân hư không, nhưng là ai vậy?" - Garen nói.
"Bọn họ đang tiến đến đây? Ngăn chúng lại không tướng quân." - Lính của cả Demacia và Nosux cùng hỏi hai vị tướng quân của mình.
"Khoan đã, bọn chúng chỉ có năm tên... chúng ta đông hơn... đừng vội manh động." - Darius đưa tay nói, ở bên Garen cũng gật đầu đồng ý.
"Có chuyện gì vậy?" - Irelia, Kennen, Sona, Yi, Varus... cùng với đâm người của Nosux là Katarina, Draven, Swain... bước đến hỏi.
Garen nhìn mọi người lắc đầu nói:" Tạm thời vẫn chưa biết rõ được, tin từ trinh thâm thông báo có năm người lạ mặt đang bay đến đây, chúng ta còn chưa xác định được bọn họ là bạn hay thù..."
"Không phải quân hư không sao?" - Sona ở bên cạnh hỏi.
"Không" - Garen lắc đầu.
Tất cả mọi người vẫn tập trung nhìn về phía chân trời, nơi có năm bóng người đang bay đến.
Năm người ấy ngày một gần hơn... gần hơn...
"Hả" - Bỗng nhiên ánh mắt của những người đến từ Ionia, và của những người đến từ bên Nosux mở bừng ra... nụ cười tươi hiện lên trên gương mặt của những người Ionia, còn bên Nosux đấy là gương mặt mang chút gì đó sợ hãi...
"John... là John... cậu ấy đã quay về... là John... ha ha..." - Kennen là người hú to nhất và cũng là người đầu tiên hét lên cái tên quen thuộc kia.
"Vù vù, bịch" - John đáp xuống đầu tiên, hắn đặt Kayle xuống đất, đâm quân lính tay cầm vũ khí đang đứng sững sờ nhìn, sau đoa hắn nhìn sang đám người quen thuộc trước mặt cười.
"John..." - Kennen lao nhanh ra như một tia chớp ôm chặt lấy hắn mà gài thét nói:" John... tôi nhớ cậu quá đi mất... mọi người cũng rất nhớ cậu... rột cuộc cậu đã đi đâu vậy? Oa oa oa..." - Cũng may John biết trước được nên đã chuẩn bị sẵn, hắn đang động tay để Kennen lao vào ôm mình.
"John..." - Sona, Yi, Varus... tất cả những người quen biết với hắn đều lao đến mặt mày vui vẻ như ngày hội, những nét buồi đau cực khổ những ngày qua gần như tan biến cả...
"Là cậu ta sao? Cuối xùng cậu ta cũng đến." - Garen vui vẻ, trong lòng anh ta như có một tia sáng chiếu rọi vào, tương lại của Valoran sắp được cứu rồi.
Darius thì không nói gì, ông ta chỉ lằng lặng nhìn John sau đoa nhìn sang Swain, như biết được Darius định nói gì Swain liền nói:" Cậu ta là người duy nhất lão già này cảm thấy khâm phục nhất... có cậu ấy về phe chúng ta nhất định Nosux sẽ được cứu... tướng quân... quá khư tạm gác lại đi... mục tiêu bây giờ là đáng bại quân hư không."
"Sona... trông em vẫn như thế... ngày một xinh đẹp hơn thì phải."
"Anh John... mỗi ngày Sona đều nhớ đến anh đấy."
"John... John... tôi cũng nhớ cậu..."
"Tất cả chúng tôi đều như thế."
"Á" - đột nhiên một tiếng la lên của Akali... cô chỉ tay vào cánh tay phải của hắn nói:" John
... tay phải của cậu... không phải nó... không phải nó đã mất rồi sao?"
"Ờ nó... mới hồi phục..."
"À, mọi người có thể giúp tôi chữa trị cho bọn họ được không?" - John đưa tay chỉ vào Morgana, Kayle và Aatrox đang bị thương.
Thế thì tuyệt quá, tối nay chúng ta phải mở tiệc thật lớn mới được… chào mừng John trở về đồng thời chúc mừng cậu đã khôi phục được cánh tay phải của mình…
"Khoan đã." - John lắc đầu sau đó tiến lại cạnh Garen và Darius nói:" Garen hi vọng anh không giận tôi chuyện còn ở làng Kalamanda, tướng quân Darius, tôi luôn kính trọng ông là một bậc trưởng bối, chuyện ở Noxus thực lòng tôi chỉ muốn cứu Irelia hi vọng ông không hận tôi chứ."
"Không có gì… chuyện ở Kalamanda chúng tôi mới là người có lỗi." - Garen mỉm cười nói.
Darius thì không đáp, chỉ ờ một tiếng.
Swain tiến đến cạnh hắn nói:" John… cậu biết tình hình hiện tại của Valoran chứ?"
John gật đầu nói:" Biết… tôi về đây lần này cũng không ngoài mục đích ấy…."
"Vậy cậu có kế sách gì không?" - Swain hỏi, giờ khắc này ông ấy rất muốn nghe ý kiến của John… không hiểu sao ông ấy lại rất tin tưởng hắn… chắc từ sau vụ việc tại Noxus, ông ấy đã thua trí hắn một cách tâm phục khẩu phục.
John gật đầu sau đó đưa tay nói:" Chúng ta vào bên trong trại chỉ huy rồi nói tiếp."
"Được." - Darius và Garen nhanh chóng đi trước dẫn đường, những người khác nghe John có kế hoạch đánh bại quân Hư Không, đều tỏ ra vô cùng vui mừng, từ sau sự việc Ionia không ai không tin tưởng vào khả năng cầm quân của hắn cả.
"Đấy chính là nhân vật trong truyền thuyết sao?"
"Ờ nhìn thấy thái độ của các tướng quân là đủ hiểu rồi."
"Trông anh ta trẻ quá… híc đúng là anh hùng xuất thiếu niên mà"
"Có anh ấy giúp đỡ nhất định chúng ta sẽ đánh bại bọn Hư Không đáng chết."
Đám binh lính thay nhau bàn tán, đêm hôm đó đề tài John trở về chính là thứ sôi nổi nhất, chuyện hót nhất giữa mấy tên lính.
Tất nhiên đó là buổi tối, còn bây giờ thì chưa.
Sau khi John và những người khác tiến vào trong lều chỉ huy, Swain lên tiếng nói:" John…. kế hoạch của cậu là gì?"
John nhìn mọi người một vòng rồi nói:" Mọi người chắc biết tình hình hiện tại của Valoran thế nào, nhiều bộ tộc bị phá hủy, nhiều quốc gia đã bị chiếm, quân số, người dân giảm đến mức đáng báo động trong khi đó quân địch rất mạnh, nếu chúng ta không đồng tâm hiệp lực lại e rằng khó lòng đánh bại được quân đội Hư Không kia…"
Nói đến đây Darius ngắt lời :" Không phải Demacia và Noxus đã liên minh lại với nhau hay sao? Thậm chí bây giờ có cả Ionia nữa… chừng này vẫn chưa đủ để đánh lại quân đội Hư Không à?"
John lắc đầu nói:" Vẫn không đủ, quân hư không rất mạnh… một tên lính của chúng có thể đánh với hai người lính của mình, đấy là chưa nói bọn chúng còn có quân đội người đá, rồng, khủng long…. theo ta được biết bọn chúng còn rất nhiều quân đội chủ lực khác chưa xuất hiện, mới chỉ vài quân đội tiên phong bình thường mà đã làm chúng ta thảm hại thế này thì một khi những quân đội chủ lực bên Hư Không xuất ra chúng ta làm gì có cơ hội để mà chiến thắng. Đó mới chỉ là về quân lính, chắc mọi người chưa biết, thực lực của những tên đội trưởng và chỉ huy của quân hư không, mỗi người bọn chúng đều mang trong người sức mạnh Hư Không vô cùng đáng sợ."
"Vậy ý cậu là sao John… chỉ cần cậu nói ra, chúng tôi lập tức nghe theo… không có bất cứ một lời phàn nàn nào." - Shen ở gần đó nói, tất cả những người từng quen biết hắn, từng chiến đấu cùng hắn đều gật đầu ngay tức khắc, họ đặt cả niềm tin và mạng sống vào John.
"Chúng ta sẽ lập một liên minh… một liên minh của tất cả các chủng tộc, các quốc gia, tất cả bộ lạc, không phân biệt điều gì, tất cả những người trên Valoran bị áp bức bởi quân Hư Không lại, nếu có khả năng và ý chí đánh bại quân Hư Không đều có thể gia nhập vào liên minh, cùng nhau chung một mục tiêu là đánh bại quân Hư Không, dành lại tự do cho Valoran." - John nói.
"Tất cả chủng tộc trên Valoran, toàn bộ bộ lạc trên Valoran… điều này sao có thể." – Mọi người bắt đầu bàn tán…
Vấn đề lớn nhất ở đây chính là vấn đề bộ tộc và chủng tộc trên Valoran rất đông, mỗi người bọn họ đều có một suy nghĩ riêng, không dễ gì có thể tập hợp lại và làm theo lệnh của chúng ta được.
"Tôi biết mọi người suy nghĩ thế nào, nhưng nếu chúng ta không lập ra một liên minh vững mạnh thì không thể nào đánh bại được quân đội Hư Không." - John nói.
Swain suy nghĩ một lúc rồi nói:" John… ta hiểu ý của cậu là thế nào… nhưng điều quan trọng nhất ở đây chính là tập hợp bọn họ… cậu nên nhớ… có rất rất nhiều bộ tộc và chủng tộc không hề e sợ bất cứ một quốc gia nào, họ thích làm việc độc lập, khi bị đe dọa, họ đều tự thân chống lại… không hề dựa dẫm vào bất cứ ai…"
"Ha… ha…. chuyện này cứ để cho chúng ta…" - Đột nhiên một giọng nói già nua vang lên… kế tiếp đó… như một trò ảo thuật.. hai lão già từ mờ ảo dần trở nên hiện thực xuất hiện bên cạnh John… ngay khi hai lão già này xuất hiện, mọi người lập tức thủ thế, vũ khí trên tay đã rút sẵn… John lập tức nhận ra hai người này hắn kinh hô:" Là viện trưởng và phó viện trưởng…"
"Sao? Họ là viện trưởng và phó viện trưởng của Học Viện Ma Pháp à?" - đám người bên dưới lại kinh ngạc một lần nữa.
Viện trưởng gật đầu nói:" John… chúng ta chờ ngày này đã lâu lắm rồi… hãy để chúng ta giúp cậu… với uy tín và danh vọng của học viện ma pháp nhất định sẽ giúp cậu rất nhiều."
"Hay quá, nếu có Học viện Ma pháp đỉnh đỉnh đại danh ra giúp đỡ thì việc liên minh toàn bộ Valoran sẽ không còn khó khăn gì rồi." - Garen tươi cười nói.
John cũng rất bất ngờ với chuyện này, giống như hai ông già này đã biết trước chuyện gì sẽ xảy ra và chuẩn bị hết tất cả vậy.
"Vậy cậu muốn chúng tôi liên hệ với những bộ tộc nào?" - Katarina nói, mặc dù cô rất hận John nhưng dù sao chuyện khôi phục Noxus vẫn được ưu tiên hàng đầu.
John đáp:" Bây giờ tôi sẽ lên một danh sách tất cả những người quan trọng để mọi người đi liên hệ mời họ vào liên minh của chúng ta."
"Thế liên minh của chúng ta tên là gì?" - Sona hỏi.
"Ừm" - John suy nghĩ một chút rồi nói:" Liên Minh Huyền Thoại, mọi người thấy thế nào?"
Mọi người nhìn nhau bàn tán một lúc sau đó tán thành cái tên ấy, Akali hỏi:" John… vậy người đứng đầu Liên Minh này là ai? Cậu biết đấy khi liên minh giữa Noxus và Demacia thành lập chúng tôi cũng không tài nào chọn ra được người đứng đầu, nhưng nếu cậu muốn tất cả chúng tôi sẵn sàng ủng hộ cậu làm người đứng đầu liên minh."
"Bọn ta cũng ủng hộ cậu." - Viện trưởng và Viện phó cười nói.
John lắc đầu nói:" Chuyện này chưa quan trọng, mọi người tạm thời về nghỉ ngơi đi… sau khi lập xong bản danh sách những người chúng ta cần chiêu mộ, lập tức sẽ đưa cho mọi người mà."
Tất cả bắt đầu rời khỏi lều chỉ hủy, đột nhiên John như nhớ điều gì, nói:" Mọi người tại Noxus có thể dừng lại được không, ta có chuyện riêng muốn nói với mọi người."
Darius khó hiểu hỏi:" Là chuyện gì?"
John đáp:" Chắc mọi người biết đến cái tên Du Couteau chứ?"
Nghe đến cái tên này sắc mặt Katarina và Cass cạnh đó bỗng nhiên xám lại, Swain gật đầu hỏi:" Đúng vậy nhưng có chuyện gì không?"
John nhìn Kata và Cass nói:" Hai người chắc hẳn là con gái ông ấy… nhưng ta muốn nói cho hai người biết một chuyện, hi vọng hai người chuẩn bị sẵn tâm lý."
"Có gì thì nói ngay đi." - Kata nộ, cô đang dần mất đi sự bình tĩnh.
"Du Couteau thực ra không phải là cha hai người."
Một câu nói ra khiến toàn bộ những người Noxus như Kata rúng động, Darius gầm lên nói:" Đừng có ăn nói hồ đồ… ông ta không phải là cha của hai người bọn họ thì là ai chứ."
John liền giải thích:" Chắc mọi người cũng biết ông ấy là người của đội quân Hư Không đúng không? Theo những gì tôi được biết, ông ấy vốn sinh ra tại Hư Không… mà người được sinh ra tại Hư Không hoặc mang trong mình sức mạnh của Hư Không thì không thể nào có con được."
"Cái gì?" - Swain, Darius… tất cả đều giật mình.
"Ngươi nói dối, ngươi nói dối." - Katarina thét lên, cô rút dao lao đến đâm phập… ngay ngực John… hắn không hề tránh né, vẫn để cô đâm….
"Sao… sao… ngươi không tránh." - Kata nói.
John nhìn thần sắc Kata đang bấn loạn hắn thở dài nói:" Ta hiểu cảm xúc của cô hiện giờ cho nên ta không muốn tránh, nếu cô đâm ta thêm vài nhát dao nữa mà có thể ổn định lại thì cứ đâm."
"John…. chuyện này ngươi từ đâu biết để nói." - Warwick nãy giờ im re bây giờ bất đầu lên tiếng.
John đáp:" Từ những gì người cha của ta nói lại…"
"Là như vậy sao? Thế cha của ngươi là ai? Tại sao hắn biết chuyện này." - Warwick hỏi.
John chỉ lắc đầu, chuyện cha hắn mang trong mình sức mạnh hư không và đặc biệt hơn là cả hắn và cha hắn đều không phải người của thế giới này không thể nói cho ai biết được.
Warwick thấy John không muốn nói nên đành thôi không hỏi thêm.
Swain hỏi:" Warwick… có phải ông biết chuyện gì hay không?"
Warwick đáp:" Phải… chuyện này xảy ra lâu rồi…. lúc ấy ta tình cờ bắt gặp Du Couteau đang bí mật tiếp xúc với bọn buôn người… hình như ông ta đang tiến hành mua hai đứa trẻ sơ sinh hay gì đó… lúc ấy ta nghĩ ông ta đang giải quyết công chuyện gì đó cho nên không để ý nhiều… sau đó ba ngày… ta biết tin ông ta có con.. lúc ấy cũng rất nghi ngờ… nhưng sợ nói ra không ai tin…"
Đăng bởi | dansunokabin |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |