Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Không Hỗn Độn Tâm

Tiểu thuyết gốc · 2063 chữ

Phòng ngủ của Băng Linh công chúa được bố trí lại thành một mật thất tu luyện. Kết giới cổ xưa được kích hoạt, cách ly nơi này với thế giới bên ngoài. Linh khí nồng đậm như sương mù bao trùm căn phòng, tạo thành một bầu không khí huyền ảo, kỳ bí.

Giữa mật thất, Long Vũ đứng trầm tĩnh, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Băng Linh đang nằm trên một tấm đệm lót bằng lông phượng hoàng. Nàng công chúa vẫn còn chìm trong giấc ngủ say, gương mặt thanh tú nhợt nhạt, hơi thở yếu ớt như ngọn nến trước gió.

Hàn khí từ cơ thể nàng phát ra liên tục, khiến cho không khí xung quanh cũng trở nên lạnh giá. Nàng đang chịu đựng sự hành hạ của "lời nguyền" Thiên Không Hàn Thể, từng giây từng phút đều là sự giằng co giữa sinh tử.

"Bắt đầu thôi!"

Long Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt trở nên kiên định. Hắn đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, giờ là lúc cứu Băng Linh!

Hắn nhắm mắt lại, tập trung tinh thần, vận chuyển Cửu Liên Thiên Kinh. Cửu thập cửu linh luân, toả ra ánh sáng huyền ảo, kỳ bí.

"Thập Bác Luân, xuất!"

Theo ý niệm của Long Vũ, mười tám vòng linh luân trong đan điền bay ra khỏi cơ thể hắn, lơ lửng trên không trung sau đó chúng quyện vào nhau, biến thành một cái đỉnh luyện đan khổng lồ, toả ra ánh sáng vàng rực rỡ.

Đây chính là thủ pháp "Vạn Vũ Tinh Đan" mà hắn được truyền thừa từ Hỗn Độn Tử Long. Dùng chính linh luân trong cơ thể làm lò luyện, dung hợp với năng lượng hỗn độn.

Long Vũ cắn ngón tay, nhỏ một giọt máu xuống đỉnh lò. Giọt máu như một tia chớp, kích hoạt đỉnh lò, khiến cho nó quay cuồng dữ dội.

Hắn lại đặt tay lên ngực, dùng tinh thần lực điều khiển, dẫn dắt Hỗn Độn Long Tịnh thủy trong đan điền chảy ra ngoài, chui vào trong đỉnh lò.

Hỗn Độn Long Tịnh thủy, là tinh hoa của Hỗn Độn Long Thần Lực, mang theo sức sống vô biên, và khả năng áp chế các năng lượng khác.

Nó chính là chìa khoá để cứu Băng Linh!

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Long Vũ nhẹ nhàng bế Băng Linh lên, đặt nàng vào trong đỉnh lò.

Ngay lập tức, hàn khí âm lạnh từ cơ thể Băng Linh bộc phát, va chạm với Hỗn Độn Long Tịnh, tạo ra những âm thanh "xèo xèo" đáng sợ.

Băng Linh cũng bị đánh thức, nàng mở mắt, nhìn thấy mình đang ở trong một cái đỉnh lò lạ lẫm, sắc mặt hoảng hốt.

"Ngươi... ngươi muốn làm gì?" Nàng cố gắng ngồi dậy, nhưng cơ thể yếu ớt không cho phép.

"Yên tâm, ta đang cứu ngươi." Long Vũ nói, giọng nói ôn hòa, "Ngươi hãy thư giãn, đừng chống cự."

Băng Linh nhìn vào ánh mắt kiên định của Long Vũ, trong lòng bỗng dâng lên chút tin tưởng. Nàng gật đầu, nhắm mắt lại, cố gắng thư giãn cơ thể.

Long Vũ thấy vậy, tập trung tinh thần, bắt đầu điều khiển Hỗn Độn Long Tịnh và hàn khí trong cơ thể Băng Linh dung hợp với nhau.

Đây là quá trình rất nguy hiểm.

Hỗn Độn Long Tịnh thủy và hàn khí là hai loại năng lượng trái ngược nhau, một ấm áp, một lạnh giá. Nếu không cẩn thận, chúng sẽ phản ứng dữ dội, gây ra hậu quả khôn lường.

Long Vũ cẩn thận điều khiển, chậm rãi dẫn dắt hai luồng năng lượng tiếp xúc với nhau, dung hòa với nhau...

Thời gian trôi qua chậm chạp.

Long Vũ liên tục thêm vào đỉnh lò những dược liệu quý hiếm, dùng thần thức điều khiển, hòa tan chúng vào trong Hỗn Độn Long Tịnh.

Mỗi một loại dược liệu đều có tác dụng khác nhau, nhưng mục đích cuối cùng là dung hòa hàn khí trong cơ thể Băng Linh, biến nó thành một phần sức mạnh của nàng.

"Hỗn Độn Thần Hỏa, khai!"

Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Long Vũ búng tay, một ngọn lửa đen tuyền xuất hiện trên đầu ngón tay hắn.

Hỗn Độn Thần Hỏa, ngọn lửa được sinh ra từ Hỗn Độn Long Thần Lực, có thể thiêu đốt mọi thứ trên đời.

Hắn nhẹ nhàng đưa Hỗn Độn Thần Hỏa vào trong đỉnh lò.

Ngay lập tức, dược lực trong đỉnh lò bốc hơi, hòa tan vào trong cơ thể Băng Linh. Hỗn Độn Thần Hỏa cũng len lỏi vào kinh mạch của nàng, thiêu đốt tạp chất, rèn luyện thể chất.

Long Vũ tập trung tinh thần, điều khiển Hỗn Độn Thần Hỏa, dần dần dồn toàn bộ dược lực, hàn khí, và năng lượng hỗn độn về vị trí trái tim của Băng Linh.

Hắn phải rất cẩn thận, bởi vì chỉ cần một chút sơ sẩy, tâm mạch của Băng Linh sẽ vỡ tan, mạng sống của nàng sẽ bị đe dọa.

Một năm lại trôi qua...

"Phù!"

Long Vũ thở phào nhẹ nhõm, thu hồi Hỗn Độn Thần Hỏa.

Hắn đã thành công!

Hắn đã dung hợp thiên không hàng khí vào trong trái tim cho Băng Linh, một trái tim dung hợp giữa hàn khí của Thiên Không Hàn Thể và năng lượng hỗn độn.

Thiên Không Hỗn Độn Tâm!

Từ nay về sau, Băng Linh không chỉ khống chế được thể chất của mình, mà còn có thể sử dụng nó làm vũ khí, trở thành một cường giả thật sự!

Tuy vậy hắn vẫn duy trì linh luân lô, bởi vì nơi đó là không gian hoàn hảo để nàng dung hợp và làm quen với Thiên Không Hỗn Độn Tâm.

Băng Linh chậm rãi mở mắt, ánh mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên. Nàng cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh, hàn khí âm lạnh đã biến mất, thay vào đó là một luồng năng lượng ấm áp, dịu êm chảy trong kinh mạch.

Tiếng nói của nàng vong ra từ trong đan lô: "Cảm ơn ngươi đã cứu ta."

"Không có gì." Long Vũ mỉm cười, "Ngươi hãy tập trung tu luyện, ổn định cảnh giới đi."

Dứt lời, hắn truyền vào cho nàng khẩu quyết của Hàn Không Chí Tâm quyết, một môn chí tôn công pháp hắn có được từ truyền thừa Long Thần, sở dĩ hắn có thể truyền cho nàng công pháp cường đại như vậy là bởi vì Hỗn Độn long tâm của hắn cảm nhận được sự chính trực của hoàng triều và cả sự đồng cảm của hắn đối với Băng Linh.

Hắn đã hoàn thành lời hứa, giờ là lúc hắn tiếp tục con đường của mình.

Trong mật thất, Băng Linh nhắm mắt lại, bắt đầu tu luyện. Với Thiên Không Hỗn Độn Tâm, việc tu luyện của nàng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều. Linh khí thiên địa cuồn cuộn tràn vào cơ thể nàng, nhanh chóng được chuyển hóa thành linh lực.

Cảnh giới của nàng như tên bắn phóng lên, nhanh chóng đột phá Linh Luân cảnh, hình thành... Thập Bác Luân!

Trong mật thất, Băng Linh hoàn toàn chìm đắm trong dòng chảy linh lực cuồn cuộn. Thiên Không Hỗn Độn Tâm như một động cơ vĩnh cửu, không ngừng chuyển hóa linh khí thiên địa thành năng lượng tinh khiết nhất, nuôi dưỡng cơ thể nàng.

Từng vòng linh luân trong suốt như pha lê lần lượt hình thành trong đan điền, tỏa ra ánh sáng dìu dịu. Mỗi một vòng xoay chuyển, đều mang theo sức mạnh khủng khiếp, khiến cho cả mật thất rung chuyển.

"Ầm!"

Khi vòng xoáy thứ mười hình thành, một cỗ khí tức lạnh lẽo bỗng nhiên bộc phát từ người Băng Linh. Mái tóc đen nhánh của nàng tung bay trong gió, ánh mắt sáng ngời như sao sa.

Trên bầu trời phía trên hoàng cung, những đám mây trắng xoá bỗng nhiên xuất hiện, cuồn cuộn kéo tới, bao phủ cả một vùng trời. Từng bông tuyết nhỏ li ti rơi xuống, nhẹ nhàng như lông ngỗng, nhưng lại mang theo hàn khí thấu xương.

Giữa bầu trời tuyết rơi, mười vòng xoáy lấp lánh hiện ra, chậm rãi xoay chuyển, tựa như mười vầng trăng sáng rực rỡ.

Thập Bác Luân!

Băng Linh đột phá Linh Luân cảnh!

Dị tượng này tuy không khủng khiếp bằng Cửu Thập Cửu Luân của Long Vũ, nhưng cũng đủ để gây chấn động cả Liệt Không Hoàng Triều.

Trong một bí cảnh ẩn sâu dưới lòng đất của hoàng cung, một lão giả mặc áo choàng trắng muốt đang ngồi thiền, bỗng nhiên mở mắt. Ánh mắt ông ta sáng quắc như thiên điện, xuyên thấu qua từng lớp đất đá, nhìn thẳng lên bầu trời.

"Thập Bác Luân? Hàn khí này... là Linh nhi!"

Lão giả kia chính là Thái Thượng Hoàng của Liệt Không Hoàng Triều - Liệt Vô Song, một cường giả Thông Thiên cảnh đỉnh phong đã bế quan nhiều năm.

Ông ta cảm nhận được khí tức quen thuộc của cháu gái, không khỏi vui mừng. Mừng vì có vẻ như Băng Linh đã khắc phục được "lời nguyền" Thiên Không Hàn Thể, đột phá Linh Luân cảnh.

Liệt Vô Song phất tay, xé toạc không gian, biến mất khỏi bí cảnh.

Trong mật thất, Băng Linh vẫn chưa hết kinh ngạc về sự thay đổi của bản thân. Nàng cảm nhận được sức mạnh cuồn cuộn chảy trong cơ thể, hàn khí không còn là nỗi lo, mà trở thành nguồn lực vô tận cho nàng tu luyện.

Nàng nhìn Long Vũ với ánh mắt đầy biết ơn. Nếu không có hắn, nàng không biết số phận của mình sẽ ra sao.

"Cảm ơn ngươi, Long Vũ tiên sinh." Nàng chân thành nói, "Ngươi đã cứu mạng ta, còn giúp ta khắc phục được Thiên Không Hàn Thể, lại còn truyền cho ta công pháp cường đại. Ân tình này, ta không biết báo đáp thế nào."

Long Vũ mỉm cười: "Không cần khách sáo, chỉ là chuyện nhỏ thôi."

"Không, đối với ta, đây là đại ân đại đức!" Băng Linh kiên định nói, "Long Vũ tiên sinh, ta muốn bái ngươi làm sư phụ!"

Long Vũ lắc đầu: "Ta không thể nhận ngươi làm đồ đệ."

Hắn còn nhiều chuyện phải làm, nhiều nơi phải đi. Hắn phải tìm kiếm Hỗn Độn Thực Thể, tìm kiếm hậu nhân của Cửu Đại Thần Thú, chuẩn bị cho cuộc chiến với Trung Cẩu. Hắn không thể trói buộc mình ở một nơi.

"Tại sao?" Băng Linh hỏi, ánh mắt đầy thất vọng.

"Bởi vì ta sắp phải rời khỏi nơi này." Long Vũ nói.

Đúng lúc này, không gian bỗng nhiên xoắn cong, một lão giả mặc áo choàng trắng muốt xuất hiện trong mật thất.

"Linh nhi, con không sao chứ?" Lão giả nhìn Băng Linh, giọng nói tràn đầy lo lắng.

"Ông nội!" Băng Linh vui mừng kêu lên.

Lão giả kia chính là Liệt Vô Song!

Ông ta nhìn Long Vũ, ánh mắt lạnh lùng: "Ngươi là ai?”

Long Vũ bình tĩnh nói: "Ta chỉ là người qua đường, vô tình cứu nàng ta một mạng thôi."

"Người qua đường?" Liệt Vô Song cười lạnh, "Ngươi cho rằng ta là kẻ ngốc sao? Linh nhi đột phá Linh Luân cảnh, hàn độc trong người cũng biến mất, tất cả đều là nhờ ngươi! Ngươi có mục đích gì?"

Long Vũ thở dài. Xem ra, ông lão này không dễ gạt.

"Ta thật sự không có mục đích gì cả." Hắn nói, "Ta sắp phải rời khỏi nơi này rồi, không có thời gian chăm sóc nàng ta."

Đúng lúc này, hệ thống bỗng nhiên vang lên:

"Ting! Phát hiện Hỗn Độn Thực Thể ở gần đây!"

Long Vũ sững sờ. Hỗn Độn Thực Thể? Ở Bình An Địa Vực?

Hắn nhìn Liệt Vô Song và Băng Linh, trong lòng đã có quyết định.

"Được, ta nhận ngươi làm đồ đệ." Hắn nhìn Băng Linh, nói.

"Thật sao?" Băng Linh mừng rỡ khôn xiết.

Bạn đang đọc Long Huyền Hoàng sáng tác bởi duylee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duylee
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.