Lần Thứ Hai Chạm Mặt Guy
Buổi sáng hôm sau, Tatsuya thức dậy với cơ thể mệt mỏi và ê ẩm sau những nỗ lực không ngừng từ ngày hôm trước. Anh mở mắt, nhìn trần nhà một lúc lâu rồi ngồi dậy, cảm nhận được cái lạnh buổi sáng luồn qua khe cửa. Dù cơ thể vẫn chưa phục hồi hoàn toàn, nhưng lịch trình của anh không cho phép nghỉ ngơi. Tatsuya tự nhắc nhở bản thân:
- "Mỗi ngày đều là một cơ hội để trở nên mạnh mẽ hơn."
Như thường lệ, anh nhanh chóng sửa soạn bữa sáng đơn giản gồm sandwich và trứng. Sau khi ăn xong, anh thay quần áo và chuẩn bị đến học viện. Trên đường đi, khi đang đắm chìm trong suy nghĩ về những bài học còn dang dở, Tatsuya bất ngờ nghe thấy một tiếng gọi lớn:
- "Chàng trai trẻ, là em đó phải không, Tatsuya?"
Giọng nói vang dội đầy nhiệt huyết ấy không ai khác ngoài Maito Guy. Tatsuya quay lại và thấy Guy đang tiến tới, đôi môi nở một nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ban mai.
- "Thầy Guy? Sao thầy lại ở đây?"
Tatsuya hỏi, cố gắng che đi sự bối rối của mình. Guy vỗ mạnh vào vai Tatsuya, khiến anh khẽ nhăn mặt vì đau.
- "Ta chỉ tình cờ đi ngang qua thôi! Nhìn em vẫn khỏe mạnh khiến ta thấy an tâm. Thế nào? Cuộc sống ở học viện ổn chứ?"
Tatsuya gật đầu, mỉm cười xã giao và trả lời ngắn gọn. Nhưng Guy không để anh thoát dễ dàng. Sau một hồi hỏi thăm, khuôn mặt của Guy bỗng trở nên nghiêm túc, đôi mắt sắc bén nhìn thẳng vào Tatsuya khiến anh cảm thấy căng thẳng.
- "Tatsuya, em có muốn theo ta học tập không?"
Câu hỏi bất ngờ của Guy làm Tatsuya sững người.
- "Nhưng... tại sao thầy lại muốn dạy em?"
Guy bật cười lớn, như thể câu hỏi của Tatsuya là điều hiển nhiên.
- "Ta biết em đã trải qua những khó khăn khi không thể vận dụng Chakra, nhưng điều đó không có nghĩa là con đường nhẫn giả của em đã kết thúc. Chỉ cần sự nỗ lực và kiên trì, ta tin rằng em có thể vượt qua mọi giới hạn. Hơn nữa, ánh mắt em, Tatsuya, chứa đựng khát vọng trở nên mạnh mẽ. Đó là điều ta muốn nuôi dưỡng."
Tatsuya sau khi nghe được những lời từ Guy thì anh lộ ra vẻ lưỡng lự, có vẻ như dự định ban đầu của Tatsuya sẽ không gắn bó quá sâu với những người thuộc làng Lá. Hành trình phát triển của anh phải được diễn ra trong âm thầm. Bởi vì tiếp xúc càng sâu, sẽ càng dễ bại lộ ra anh là người được hệ thống hỗ trợ.
Triết lý "Thất phu vô tội, mang ngọc có tội" Tatsuya ghi nhớ rất rõ ràng. Cho dù có là những người thân cận nhất cũng nhất quyết không thể để lộ ra sự tồn tại của hệ thống.
- "Thầy Guy, việc này xảy ra đột ngột quá khiến em có chút không kịp thích ứng, thầy cho em thời gian cân nhắc thêm có được không?"
Guy gật đầu, giơ ngón cái quen thuộc ra trước mặt Tatsuya và mỉm cười:
- "Không sao cả! Cứ từ từ, ta sẽ chờ câu trả lời của em, chàng trai trẻ!"
Sau đó, Guy rời đi, để lại Tatsuya một mình đứng lặng giữa con đường. Hình bóng nhiệt huyết của Guy vẫn còn in sâu trong tâm trí anh.
Tatsuya đến học viện và tham gia buổi học như mọi ngày. Hôm nay là một buổi học lý thuyết về các loại vũ khí hỗ trợ, và Tatsuya cảm thấy đây không phải là mảng sở trường của mình. Sau giờ học, anh lại tiếp tục đến công trường làm việc. Công việc thể chất dù khó khăn nhưng giúp anh rèn luyện được sức bền.
Khi kết thúc ca làm việc, Tatsuya quay về với cơ thể mệt nhoài. Nhưng trên đường về, anh lại bắt gặp Guy đang đứng đợi ở gần cổng làng.
- "Chàng trai trẻ, em vừa từ công trường trở về sao?"
Guy hỏi, ánh mắt nhìn Tatsuya đầy ngạc nhiên và khâm phục. Tatsuya gật đầu, giải thích lý do anh phải làm thêm để kiếm sống. Anh kể ngắn gọn về hoàn cảnh khó khăn của mình, cố gắng không để lộ quá nhiều thông tin. Guy nghe xong, gật đầu đầy thấu hiểu.
- "Tatsuya, em thật sự là một chàng trai mạnh mẽ. Không chỉ trong hành động mà cả trong tâm hồn. Vậy, em đã có câu trả lời cho ta chưa?"
Tatsuya im lặng một lúc lâu. Anh suy nghĩ đến những lợi ích nếu đi theo Guy học tập, đồng thời cân nhắc đến nguy cơ bị phát hiện bí mật. Cuối cùng, anh hít một hơi sâu và trả lời:
- "Em đồng ý, thầy Guy."
Guy mỉm cười rạng rỡ, vỗ mạnh vào vai Tatsuya:
"Rất tốt! Vậy thì chúng ta bắt đầu ngay bây giờ!"
- "Hả? Thầy nói gì cơ?"
Tatsuya chưa kịp định thần thì đã bị Guy kéo đi.
Buổi huấn luyện đầu tiên của Tatsuya với Guy diễn ra ngay lập tức. Guy dẫn Tatsuya đến một con đường mòn dài quanh làng Lá và tuyên bố:
- "Hôm nay, chúng ta sẽ khởi động bằng việc chạy hai vòng quanh làng!"
- "Hai vòng... quanh làng sao?"
Tatsuya lặp lại, mắt trợn tròn kinh ngạc. Guy bật cười lớn:
- "Đúng vậy! Chỉ cần có ý chí mạnh mẽ, mọi thứ đều có thể. Đi nào, chàng trai trẻ!"
Tatsuya bất đắc dĩ phải chạy theo Guy. Ban đầu, anh cố gắng duy trì tốc độ nhưng chỉ sau nửa vòng, cơ thể anh đã rã rời. Trái ngược hoàn toàn, Guy vẫn chạy như thể không biết mệt.
- "Không được dừng lại, Tatsuya! Ý chí của em đang được tôi luyện qua từng bước chân. Chạy đi, chàng trai trẻ!"
Tatsuya nghiến răng, cố gắng tiếp tục dù chân anh như muốn rụng rời.
Sau khi hoàn thành hai vòng chạy, Tatsuya gục xuống đất thở hổn hển. Guy đứng bên cạnh, cười hài lòng.
- "Tốt lắm, chàng trai trẻ! Hôm nay em đã làm rất tốt. Đây chỉ mới là khởi đầu thôi, nhưng ta tin rằng em sẽ ngày càng tiến bộ."
Tatsuya ngước lên nhìn Guy, trong đầu anh lúc này ngoại trừ cảm giác mệt mỏi đến từ đôi chân ra thì bây giờ anh chẳng còn có thể suy nghĩ được điều gì khác.
Đêm đó, khi trở về nhà, Tatsuya tiếp tục vận công theo Cửu Âm Chân Kinh để hồi phục cơ thể. Qua vài ngày luyện tập thể lực dường như đã giúp cho việc vận hành chân khí của Cửu Âm Chân Kinh trở nên dễ dàng hơn lần đầu tiên rất nhiều. Tuy nhiên tiêu hao để chuyển đổi thành chân khí vẫn là quá lớn, chỉ sau một lúc Tatsuya liền tán công và quyết định nghỉ ngơi.
Đăng bởi | Xiaonanzi |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |