Truy Đuổi Trong Màn Đêm
Tatsuya mở mắt trong một cơn mê man. Khung cảnh xung quanh vẫn còn tối, bóng đêm bao trùm khắp không gian xung quanh anh. Một cơn đau nhói chạy dọc cơ thể khiến anh rên khẽ. Toàn thân anh lúc này mệt mỏi rã rời, từng vết thương còn mới sau trận chiến với bầy sói hôm qua như đang lên tiếng nhắc nhở anh về sự khắc nghiệt của nhiệm vụ. Thật may mắn, Tatsuya nghĩ thầm, rằng không có con thú nào khác tìm thấy anh khi anh bất tỉnh.
- "Nhiệm vụ vẫn còn đó, mình không thể dừng lại được."
Tatsuya tự động viên bản thân trong lúc từ từ chống tay ngồi dậy. Anh cắn răng, ép cơ thể rệu rã của mình đứng lên. Lộ trình đã được hệ thống định sẵn, và theo như những gì Tatsuya nhớ, vị trí quyển trục không còn cách xa đây bao nhiêu. Bất chấp cơn đau nhức khắp cơ thể, Tatsuya bắt đầu di chuyển, bước từng bước nặng nề về phía trước.
Sau một khoảng thời gian lê bước trong bóng tối, anh cuối cùng cũng tới nơi. Trước mặt Tatsuya là một khe đá hẹp ẩn mình giữa những tảng đá lớn, gần như hoàn toàn bị che khuất bởi bóng đêm. Với một chút nỗ lực, anh chen mình qua khe hẹp và tìm thấy quyển trục được giấu bên trong. Đôi tay run rẩy của Tatsuya nhặt lấy nó, lòng dâng lên một cảm giác nhẹ nhõm và mãn nguyện. Nhưng ngay khi anh vừa định mở quyển trục ra, âm thanh lạnh lùng của hệ thống vang lên trong đầu anh:
"Nhiệm vụ hoàn thành: Khảo nghiệm khả năng sinh tồn.
Phần Thưởng: Tẩy Tủy Đan, Bích Hổ Du Tưởng (1 trong Thiếu Lâm 72 tuyệt kỹ), Điểm Thường: 20."
Tatsuya chưa kịp phản ứng, quyển trục trên tay anh đột ngột biến mất. Anh sững người, ngỡ ngàng nhìn xuống bàn tay trống rỗng của mình. Sau một thoáng suy nghĩ, anh đoán rằng hệ thống đã thu hồi quyển trục, nhưng vẫn không tránh khỏi cảm giác tiếc nuối.
- "Không biết nội dung bên trong là gì..."
Anh lẩm bẩm, nhưng ngay lập tức gạt bỏ suy nghĩ đó. Hiện tại, điều quan trọng là anh cần rời khỏi đây và trở về nhà.
Tatsuya nhanh chóng thu dọn hành trang. Vừa lúc anh định rời đi, một cảm giác kỳ lạ xuất hiện. Cảm giác đó như một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng anh, khiến anh bất giác dừng bước. Đôi mắt anh đảo quanh, cảnh giác quan sát môi trường xung quanh. Lòng anh không ngừng dâng lên sự bất an, như thể có thứ gì đó, hoặc ai đó, đang theo dõi anh.
Ở một nơi khác, không xa chỗ Tatsuya vừa rời đi, một bóng hình đeo mặt nạ đứng trong bóng tối. Hắn nhìn chằm chằm vào khoảng trống nơi quyển trục từng được cất giấu, sự giận dữ hiện rõ qua giọng nói âm trầm:
- "Khốn kiếp, là kẻ nào đã lấy mất cuốn trục?"
Hắn nắm chặt bàn tay, đôi mắt sắc lạnh rà soát khắp nơi. Cuốn trục mà hắn vất vả cất công lấy đi nay biến mất một cách bí ẩn. Sau một hồi kiểm tra, hắn phát hiện những dấu chân còn mới để lại trên mặt đất. Hắn nhanh chóng kết luận rằng đây là dấu vết của kẻ đã lấy quyển trục và không chần chừ quyết định truy đuổi theo trước khi trời sáng.
Trong khi đó, Tatsuya vẫn tiếp tục bước đi, mặc dù cảm giác bất thường vẫn bám riết lấy anh. Ngay trong khoảnh khắc, một cơn lạnh gáy xuất hiện, ngay sau đó là âm thanh rít gió xé toạc không khí khiến Tatsuya bật nhảy sang bên theo phản xạ. Ngay tại vị trí anh vừa đứng, một thanh kunai sắc lạnh cắm thẳng xuống đất.
- "Là kẻ nào?!"
Tatsuya hét lớn, nhưng chỉ nhận lại sự im lặng đáng sợ. Đột nhiên, từ trong bóng tối, hàng loạt shuriken bay vút về phía anh. Tatsuya lăn người trên mặt đất, cố gắng tránh né cơn mưa vũ khí nguy hiểm. Mỗi lần anh nhích người, một vũ khí khác lại lao tới, không cho anh một giây phút nào để thở.
Kẻ đeo mặt nạ cuối cùng xuất hiện, thân hình hắn nhẹ nhàng như bóng ma, di chuyển nhanh nhẹn không tiếng động. Hắn không nói lời nào, chỉ tiếp tục tấn công Tatsuya bằng một loạt chiêu thức ác liệt. Tay hắn bắt lại kết thành những đồ án phức tạp, mặc dù trời rất tối nhưng Tatsuya chắc chắn rằng tên nhẫn giả kia đang kết ấn.
- "Tiêu rồi, hắn định dùng Hỏa Độn."
Dòng suy nghĩ trong đầu Tatsuya còn chưa kịp định hình được một cách rõ ràng nhưng ngay khi thấy hai ấn cuối cùng được kết thì anh chắc chắn rằng đó chính là Hỏa Độn. Tatsuya vận nội lực dồn xuống hai chân, anh cúi người xuống lấy đà nhảy về phía trước.
Chakra hệ Hỏa bùng nổ quanh tên nhẫn gỉa làm không khí nóng lên hừng hực. Hắn nắm ngón trỏ và ngón cái lại sau đó hắn đặt ngay trước miệng rồi thì thào:
"Hỏa Độn: Hào Hỏa Cầu Chi Thuật."
Một quả cầu lửa với bán kính hơn 2 thước lập tức được hình thành, sức nóng từ nó tỏa ra là cực kỳ khủng khiếp, nó đốt cháy một vùng xung quanh khiến cỏ cây lúc này chỉ còn là tro bụi. Ngay khi quả cầu lửa va chạm với mặt đất, nó vỡ ra tạo ra một luồng ánh sáng lóe lên tạo cảm giác như cánh rừng trong đêm đen trở lại ban ngày chỉ trong một khoảnh khắc.
Tatsuya lúc này thở hồng hộc, anh thầm hô may mắn khi bản thân kịp vận sức mà nhảy đi kịp. Bởi nếu hứng trọn quả cầu lửa vừa rồi thì chắc chắn là chết không toàn thây.
"Hắn là ai? Tại sao lại nhắm vào mình?"
Tatsuya thầm nghĩ trong lúc cố gắng giữ khoảng cách. Thân thể bị thương khiến anh giờ phút này không còn có thể di chuyển linh hoạt như thường ngày nữa.
Tên đeo mặt nạ rút ra một thanh kiếm ngắn từ sau lưng, lao đến với tốc độ kinh hoàng. Tatsuya xoay người né kịp, nhưng lưỡi kiếm vẫn sượt qua cánh tay anh, để lại một vết cắt sâu.
- "Khỉ thật!"
Tatsuya nghiến răng, cảm giác đau đớn càng làm anh thêm tỉnh táo. Anh nhanh chóng rút con dao găm từ thắt lưng, chuẩn bị cho cuộc đối đầu trực diện. Mặc dù biết rõ mình đang ở thế bất lợi, nhưng Tatsuya không còn lựa chọn nào khác.
Nhưng tên nhẫn giả lui lại, hắn không chọn cách đối đầu trực diện với Tatsuya, thay vào đó, hắn kết ấn. Hắn muốn xuất sử ra nhẫn thuật.
- "Hỏa Độn: Phượng Tiên Hoa Thuật"
Từng quả cầu lửa nhỏ được phun ra nhằm về phía phương hướng trốn chạy của Tatsuya mà lao tới. Sát thương của nhẫn thuật này không lớn như chiêu thức vừa nãy nhưng tầm tấn công của nó thì lại lớn hơn rất nhiều.
Tatsuya tưởng rằng tên nhẫn giả kia sẽ thừa thắng mà truy kích, sẽ tấn công Tatsuya một cách trực diện bằng vũ khí cận chiến nhưng tên này lại quá cẩn thận, hắn định mài chết anh bằng nhẫn thuật, quyết không để anh có cơ hội cận thân phản kháng.
Tatsuya nghiêng người, lách mình qua một tảng đá, cảm nhận sức nóng của ngọn lửa phả vào mặt. Tim anh đập thình thịch, hơi thở gấp gáp, từng thớ thịt căng lên vì gắng sức, dẫu vậy vẫn có những quả cầu lửa nhỏ xẹt qua trên thân thể anh để lại những vết bỏng rát đỏ ửng trên da thịt. Anh cắn răng bỏ qua đau đớn để tiếp tục bỏ chạy.
Cuộc chiến kéo dài khiến Tatsuya dần thấm mệt, nhưng không ai chịu nhượng bộ. Tatsuya biết rằng nếu cứ tiếp tục thế này, anh sẽ không thể cầm cự được lâu. Anh phải tìm cách thoát khỏi đây trước khi quá muộn.
Chờ một cơ hội, Tatsuya dùng tay bốc lấy một nắm cát, anh ném về phía tên nhẫn giả khiến hắn phải lùi lại vài bước. Không bỏ lỡ thời cơ, Tatsuya quay người bỏ chạy, cố gắng dùng những bụi cây cùng tảng đá lớn để che chắn. Kẻ đeo mặt nạ không ngừng truy đuổi, nhưng địa hình hiểm trở phần nào làm chậm bước chân của hắn.
Cuối cùng, Tatsuya tìm được một khe đá hẹp khác để ẩn nấp. Anh nín thở, lắng nghe tiếng bước chân của kẻ đeo mặt nạ ngày càng xa dần. Cảm giác sợ hãi và căng thẳng khiến anh gần như kiệt sức, nhưng ít nhất, anh đã tạm thời an toàn.
- "Hắn là ai? Tại sao lại tấn công mình? Liệu điều này có liên quan đến quyển trục?"
Tatsuya tự hỏi, lòng đầy nghi hoặc.
Đăng bởi | Xiaonanzi |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 5 |