Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con Đường Riêng

Tiểu thuyết gốc · 1026 chữ

Câu hỏi của Tatsuya vẫn lơ lửng trong không khí, kéo theo sự im lặng bao trùm hội trường. Iruka trầm ngâm, rõ ràng đang tìm một câu trả lời phù hợp. Nhưng trước khi anh kịp nói, một giọng nói mạnh mẽ vang lên, phá tan sự trầm lặng:

- “Một nhẫn giả không có chakra thì lại như thế nào?”

Đó là Guy Maito, với phong thái tự tin thường thấy, bước lên phía trước. Ánh mắt anh lấp lánh nhiệt huyết khi nhìn về phía Tatsuya và các học sinh khác:

- “Quan trọng không phải là các em có bao nhiêu chakra hay có thể sử dụng nhẫn thuật gì, mà là sự cố gắng của các em bỏ ra bao nhiêu. Nếu nỗ lực đủ nhiều, thì chẳng có lý do gì để bản thân phải trở thành kẻ yếu đuối!”

Lời nói của Guy như một ngọn lửa bùng cháy, lan tỏa khắp hội trường. Các học sinh vốn đang im lặng nay ánh lên trong mắt một sự quyết tâm lạ thường. Có người nắm chặt tay, có người cúi đầu suy nghĩ, nhưng rõ ràng, ai nấy đều cảm thấy được cổ vũ bởi ý chí kiên cường mà Guy vừa thể hiện.

Tatsuya ngồi yên lặng giữa đám đông, ánh mắt hơi trầm xuống. Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ ngồi xuống chỗ. Trong lòng anh, một ý nghĩ hiện lên rõ ràng:

Mình vốn đã có con đường riêng. Câu hỏi vừa rồi nhằm để khẳng định cho con đường mà mình đã chọn. Chỉ vậy thôi.

Sau khi Guy nói, những học sinh khác tiếp tục đặt ra câu hỏi cho các giáo viên. Một số câu hỏi mang tính thực tế, một số lại đầy tham vọng. Các giáo viên, đặc biệt là Iruka, kiên nhẫn trả lời từng câu một cách tỉ mỉ.

Cuối cùng, buổi nhập học kết thúc. Iruka bước lên lần nữa, nhìn khắp hội trường và dặn dò:

- “Các em hãy chú ý giữ sức khỏe và ra về cẩn thận. Ngày mai sẽ là ngày đầu tiên các em chính thức bắt đầu hành trình trở thành một nhẫn giả. Hãy chuẩn bị thật tốt!”

Các giáo viên lần lượt rời khỏi hội trường, theo sau là các học sinh. Tiếng cười nói bắt đầu vang lên khi các nhóm nhỏ tụ lại với nhau, rời khỏi học viện trong bầu không khí hào hứng.

Tatsuya chậm rãi đứng dậy, bước ra khỏi cửa hội trường. Bầu trời bên ngoài đã chuyển sang màu cam rực rỡ, ánh hoàng hôn nhuộm lên mọi vật một sắc vàng ấm áp. Anh đứng yên một lúc, ánh mắt hướng về phía chân trời xa xăm.

Tatsuya để tâm trí mình trôi dạt, suy nghĩ về những gì đã xảy ra từ khi anh bước chân vào thế giới này. Từ trận tập kích kinh hoàng đã phá hủy ngôi làng của mình, cho đến việc anh được đưa về Làng Lá, và giờ đây, được gia nhập học viện ninja.

Trong lòng, anh không khỏi tự hỏi về tương lai. Liệu con đường mình chọn có đúng không? Làm sao để thực hiện kế hoạch một cách hoàn mỹ khi thế giới này chứa đựng quá nhiều biến số?

Dù đã vạch ra hướng đi, Tatsuya hiểu rằng cuộc sống là một dòng chảy không ngừng thay đổi, và việc thích nghi là điều không thể tránh khỏi.

Khi Tatsuya còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, một bóng dáng nhỏ nhắn lặng lẽ bước ngang qua cửa học viện. Đó là Hinata Hyuga.

Cô bé thoáng dừng lại khi nhìn thấy Tatsuya đang ngắm hoàng hôn, ánh mắt lặng lẽ quan sát anh. Câu hỏi của anh trong buổi nhập học rõ ràng đã để lại một ấn tượng sâu sắc trong lòng Hinata. Tuy vậy, cô không nán lại quá lâu, bởi mục tiêu của cô lúc này là tìm kiếm Naruto, người vừa biến mất khỏi hội trường không lâu trước đó.

Tatsuya không nhận ra sự có mặt của Hinata. Chỉ đến khi ánh nắng cuối cùng dần tắt, anh mới thở dài nhẹ nhõm và quyết định trở về nhà.

Trên đường về, dạ dày Tatsuya đột nhiên réo lên, nhắc nhở anh rằng cả ngày hôm nay anh vẫn chưa ăn gì. Thầm nghĩ nếu về đến nhà mới chuẩn bị bữa tối thì có lẽ sẽ quá muộn, Tatsuya dừng lại khi nhìn thấy một quán ramen quen thuộc ở ven đường.

- "Chà, ăn ramen ở đây chắc cũng không tệ."

Anh nghĩ một chút rồi bước vào quán.

- "Tiệm ramen Ichiraku xin kính chào quý khách!"

Không khí trong quán ramen thật ấm cúng. Một cô bé nhân viên phục vụ quán ramen đứng dậy chào hỏi Tatsuya. Anh gật đầu nhẹ nhàng đáp lại cô.

Tatsuya để ý thấy ở góc đối diện, Naruto Uzumaki và Iruka Umino đang vui vẻ trò chuyện với chủ quán, nụ cười rạng rỡ của Naruto như lan tỏa khắp căn phòng.

Tatsuya chọn một góc ngồi riêng, không có ý định bắt chuyện với hai người họ. Anh gọi một phần ramen đơn giản.

Chẳng mấy chốc, tô ramen được bưng ra trước mặt anh. Sợi mì vàng óng ánh ngập trong nước dùng đậm đà, với những lát thịt nướng được thái mỏng đặt ngay ngắn bên trên. Hành lá xanh tươi và một quả trứng được xẻ đôi hoàn thiện tô mì. Mùi thơm từ nước dùng bốc lên ngào ngạt, kích thích vị giác của Tatsuya ngay lập tức.

Anh cầm đũa, nhấc một sợi mì lên, hít một hơi thật sâu để cảm nhận mùi hương trước khi bắt đầu bữa ăn.

Tatsuya không quá để ý đến những tiếng cười đùa ở bàn bên kia, nhưng có một khoảnh khắc, anh thoáng cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn. Dù tương lai vẫn còn mịt mờ, nhưng khoảnh khắc này, anh biết rằng mình vẫn có thể tìm thấy những giây phút bình yên trong cuộc sống đầy biến động.

Bạn đang đọc Lữ Khách Phản Hệ sáng tác bởi Xiaonanzi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Xiaonanzi
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.