Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Sắc Giới

Tiểu thuyết gốc · 1291 chữ

Bước qua đại môn , ngưu nhân to lớn , từng bước nặng nề đi phía trước , mã nhân nhẹ nhàng cũng từng bước theo sau , cả 2 đều không nói gì . Lúc này Dương Anh không còn bị trói như lúc nảy , mà hắn bị 1 tay to lớn của mã nhân nắm chặc , mang đi như xách 1 con gà con vậy , cảnh vật xung quanh vẩn mờ ảo , nhưng Dương Anh hắn vẩn có thể nhìn thấy khó rõ cảnh vật xung quanh . Từng hoa bỉ ngan đỏ tươi cao lớn đang vươn mình như là đang mún đón lấy ánh nắng , nhưng nơi này thì làm gì có ánh mặt trời như trần gian.

Từng âm thanh ào ào sóng vỗ , đôi lúc có tiếng rên rỉ truyền đến , làm cho con người ta cảm thấy lạnh sống lưng , mã nhân trong tay xách lênh Dương Anh , đôi mắt mắt híp lại nhìn thẳng vào con ngươi linh hồn nhân loại nhỏ bé này . Hắn nói :

Ngưu ca sao t thấy tiểu tử này nhìn quen quen . ngưu đầu nhân 2 lỗ mũi trâu phun ra 1 luồng khí nóng nói : linh hồn nhân loại đối với chúng ta tên nào cũng như tên nào , a mã à chút nữa đệ cũng xin mạnh lão 1 ít vong thủy uống đi , uống xong là hết cảm giác quen hắn liền . nói xong hắn lại cười khà khà bước nhanh phía trước ,

Âm thanh càng lúc càng lớn , tiếng sóng vỗ đập , tiếng tiếng va chạm cót két , từng âm thanh rên rĩ thê lương vang lênh , mỗi lúc mỗi lớn dần . Lúc này cảnh vật xung quanh hiện ra rõ ràng , bọn họ đang đi trên 1 con đường mòn , mà 2 bên đường là trãi dài cánh đồng hoa bỉ ngạn , phía trước 1 cây cầu vắt ngang trên hư không mà 2 bên lại không có lang cang , cảnh vật xung quanh cùng với âm thanh phát ra , tạo nên 1 khung cảnh tuyệt đẹp nhưng mà âm trầm , thê lương, mà quỷ dị

Hai thân hình to lớn mang theo 1 linh hồn bước đi trên cầu . Dương Anh nhìn xún dưới .nhánh sông này rộng lớn như đại hà . mà phía dưới nước sông đỏ ngòm như máu , bên trong đó là hàng vạn , hàng triệu khô lâu , quỷ hồn , ngạ quỷ , dưới đó khô lâu của nhân loại nhìu nhất , còn lại 1 số thì của giống loài nào , hắn không thể nhận ra , mà âm thanh thê lương gê rợn kia là phát ra từ dưới đó . Hắn không nhìn thấy đầu nguồn của con sông , và đoạn cuối của con sông nơi nào dường như nó là vô tận

Dù là lần thứ 3 đến nơi này hắn không thể không rung động . Bơi vì vong thủy không có tác dụng nên chỉ có thể là hắn mới có cảm nhận đặc biệt này : đi trên NẠI HÀ KIỀU , mắt nhìn MINH HÀ cuồn cuộn máu và khô lâu .

Bước qua bên kia bờ gió lạnh vẩn rít lênh từng cơn . phía trước là sương mù dày đặc . bên đường 1 tảng đá cao chừng 2 m . trên đá có khắc 2 chử : VÔ SẮC

Vẫn như vậy ngưu nhân đi trước , mã nhân mang theo linh hồn Dương Anh theo sau . bên hông ngưu nhân miến lệnh bái đen kịt kia lấp lóe . Dương Anh để ý đến có lẽ lệnh bài này là chìa khóa để bước qua giới này , 1 bước chân tiến đến , cảnh vật lại thây đổi , không còn màu sắc , cả thế giới chỉ còn màu trắng đen , không còn bỉ ngạn hoa đỏ thắm , xung quanh cây cỏ cũng vậy , cả ngưu nhân cùng mã nhân đèo chỉ còn 1 màu đen và trắng .

Cách đó không xa có 1 bà lão tóc trắng như tuyết , dáng người khọm khẹm , lưng còng xuống, đang chăm chú nhìn vào cái nồi lớn trước mặt . điều đặc biệt cả giới này đều vô sắc nhưng bà lão lại không như vậy . cái nồi lớn kia cũng thế . Bà lão mặt bộ đồ nâu đơn bạc , chân mang giày cỏ đã úa , còn cái nồi lớn kia thì màu đen tuyền xung quanh nồi cũng được khắc lênh hoa văn cổ quái , nước trong nồi trong vắt , nhưng nó lại bốc lênh hơi khói xanh nhạt .

Ngưu nhân tiếng đến giọng ồm ồm nói : mạnh lão cho 1 phần vong thủy của tiểu tử này và 2 phần linh thủy , mã nhân phía sau cũng gật gật đầu rồi mang theo Dương Anh ngồi xún bên đường . sắc mặt bà lão đanh lại quát lớn : 2 tên tiểu tử các ngươi tưởng vô sắc giới của ta là quán chè nước bên đường ở trần gian sao . có tin hay không lão nương quãng các ngươi vào TAM ĐỒ HÀ làm mồi cho bọn khô lâu . ngưu mã 2 người đầu lập tức co lại mạnh lão không dám không dám . cho chúng ta thêm 10 lá gan cũng không dám chẳng qua mấy hôm nay quá mệt mỏi . đùa gì : vô sắc giới này địa bàn của bà lão . dựa vào nơi này , năm xưa 1 mình bào lão mang theo vô sắc giới trấn thủ nại hà kiều . trấn áp 3 vị chư thiên tôn cấp cường giả dị thế .

2 người không hiểu bà lão bình thường hiền hòa , sao hôm lại khí nóng nảy .

Bà lão lạnh lùng hừ 1 tiếng rồi lắc tay lấy ra 1 cái chén nhỏ múc nước trong nồi đen kia đưa đến Dương Anh nói : uống đi , quên hết chuyện kiếp này . trảm đi quá khứ .

Dương Anh cũng không nói gì nhận láy cái chén đang chứa thứ nước xanh nhạt kia uống 1 hơi cạn sạch . mạnh lão mày hơi nhíu mày bình thường các linh hồn , oan hồn đến đây khi phải uông nước này sẽ bịn rịn khóc than , mún trở về dương gian gặp người thân , hoặc báo oán . tên này lại không nói 1 lời dứt khoát đến như vậy . Nhưng bà lão cũng chỉ nhíu mày 1 chút mà thôi . nếu để mạnh lão biết rằng thứ nước vong thủy nỗi tiếng của lão lại không có tác dụng với 1 linh hồn nhỏ bé như hắn . không biết bà ấy sẽ có cảm thụ gì . Ngưu nhân cùng mã nhân cũng không nói gì đứng lênh vỗ vỗ mông , chắp tay cuối người hành lễ : mạnh lão chúng ta đưa hắn đi , lúc nãy lão ngưu ta cũng a mã lỗ mãng mong ngài đừng chấp nhặt bỏ qua . bà lão cũng không nói gì chỉ lạnh lùng Ừ 1 tiếng rồi lại ngồi nhìn chăm chú cái nồi lớn đó . bỗng nhiên không gian kịch liệt rung động , từng gợn sóng xung kích lan ra như thủy triều .

Mạnh bà , ngưu nhân cùng mã nhân cả 3 người sắc mặt thây đổi . 1 hư ảnh tiếng vào vô sắc giới , hư ảnh hình giáng là nhân loại nhưng lại chỉ có da thịt phần đầu ,còn lại chỉ là khô cốt mà tay cầm trường thương , trên thân mặc giáp của binh lính bị rách tung tóe .

Bạn đang đọc Luân Hồi Giả sáng tác bởi Ngosongngu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngosongngu
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.