Thần Cấp Tăng Áp
Cuộc nói chuyện giữa Linh Ngọc và Huyễn bằng thần giao cách cảm đã đánh dấu một cột mốc mới trong thế giới Kỳ Nhân. Kể từ thời điểm này một trong những sự hận thù lớn nhất đã chấm dứt. Cả Linh tộc và Lãng Nhân đều sẽ tạm thời không ra tay với nhau.
Bên phía Linh Ngọc là do cậu không muốn dinh vào nhân quả với Huyễn thêm nữa. Còn bên phía Huyễn thì là do không muốn lấy mạng ra đổi. Hai người có mục tiêu riêng chung quy lại thì vẫn là không đụng nhau là tốt nhất.
Lời của Huyễn nói với Linh Ngọc cũng không phải là chỉ là cứng miệng. Dù Huyễn có không tham chiến thì vẫn còn Cương và Diêm Vương. Sức chiến đấu của hai người này rõ ràng là áp đảo hơn hẳn bất cứ phe nào hiện tại. Mà bên có thể giữ cho tình trạng ổn định thì chỉ có Đơn Vị 2104.
Muốn giữ cho trạng thái ổn định kéo dài thì chiến lực của Đơn Vị 2104 nhất định phải tăng lên đáng kể. Hiện tại họ có Bảng Tuần Hoàn và Vô. Bảng Tuần Hoàn thì có thể tự lo còn Vô nói thật là quá yếu so với phần còn lại. Hồ Thiên lại không phải kiểu thiên về chiến đấu trực diện.
Người mà Linh Ngọc tin tưởng chỉ có cháu gái mình và cộng sự có gen nguyên thủy tức là Thủ. Chỉ là hiện tại Tăng Áp với hai người này đang gặp bế tắc và Bảng Tuần Hoàn vẫn chưa có biện pháp nào để thay đổi tình hình. Cả hai mới ở mức A+, bình thường mà nói thì A+ đã là người trên vạn người rồi. Chỉ là họ phải đối phó với cấp S.
Thế nên Linh Ngọc đã xin phép cơ quan đưa hai người kia theo mình để giúp họ tăng tiến sức mạnh. Bình thường thì yêu cầu này chắc chắn sẽ không được chấp nhận, bởi vì chẳng có nơi đâu có điều kiện đản bảo an toàn cho người thực hiện như đơn vị. Cũng chẳng có chỗ nào có điều kiện hợp lý cho việc Tăng Áp. Nhưng đã là Linh Ngọc đích thân làm thì Bảng Tuần Hoàn sẽ tin tưởng. Bởi vì không thể dùng logic thông thường để đánh giá hành động của Linh Ngọc được. Điều kiện duy nhất là cậu phải ghi lại cách làm để cho Bảng Tuần Hoàn lấy tài liệu nghiên cứu.
Vì dễ dàng đạt được thỏa thuận cho nên hai người kia còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã xảy ra thì đã bị Linh Ngọc đưa đi.
"Cậu út. Ít nhất cậu cũng phải nói là chúng ta đi đâu chứ."
"Bí mật. Đến ngay ấy mà."
Nơi họ đến là một thành phố nhỏ trông khá bình thường. Tại nơi này Thủ có thể cảm nhận được có sự hiện diện của Kỳ Nhân khi cậu nhìn thấy năng lượng phát ra từ khu vực xung quanh. Những Kỳ Nhân này đều là cấp thấp tức cấp C và cấp B. Chứ không có ai đáng để họ phải để ý cả.
Cả hai đều không hiểu vì sao Linh Ngọc lại đưa họ đến đây. Địa điểm như thế này làm gì có gì để cho họ luyện tập hay chịu áp lực chứ.
"Hai đứa thử nhìn lên trời đi."
Cả Thủ và Linh Huyền đều ngước lên nhìn. Bầu trời trên đầu họ chẳng có điểm gì khác thường cả. Mọi thứ bao gồm cả gió và độ ẩm đều rất bình thường.
"Cậu, đâu có gì khác thường đâu."
"Đúng thế. Tôi đã dùng thị giác kiểm tra một lượt rồi. Nó bình thường mà."
Linh Ngọc chỉ lắc đầu cười, không nói gì rồi vèo một cái ném cả hai lên trời. Bất ngờ bị ném đi khiến cho cả Thủ và Linh Huyền hai người cũng được gọi là mạnh hét lên vì sợ hãi. Bởi vì tốc độ lao đi của cả hai rất nhanh cho nên trong thoáng chốc họ không làm chủ được tình hình. Còn việc bay với thiết bị bay cá nhân có tốc độ lên đến cả vài nghìn km còn không làm Linh Huyền thấy khó chịu mà.
Thế nhưng họ bay thẳng lên được khoảng 30 giây thì như chạm vào một màn chắn vô hình giữ không trung. Sau đó cả hai không rơi xuống đất mà như bị keo dính vào cái màn chắn đấy vậy. Chưa kể họ còn cảm thấy một áp lực khủng khiếp từ màn chắn đó lên cơ thể của họ.
Đến lúc này thì Linh Huyền với Thủ mới nhận ra điều bất thường mà Linh Ngọc muốn họ nhìn thấy. Thủ càng giật mình hơn khi ngay cả giác quan của cậu cũng không thể nhận ra. Lúc này cậu mới biết giới hạn khoảng cách giác quan của cậu vẫn còn quá ngắn. Cần phải tăng cường lên nhiều mới có thể lên cấp được.
"Cái này là màn chắn không gian. Do người cấp S bên kia tạo ra. Hai đứa cố gắng chịu đựng xem tối đa được bao lâu."
"Bên kia. Ý cậu là Lãng Nhân."
"Đúng thế. Cố lên."
Sau đó Linh Ngọc cũng lơ lửng trong không trung mà quan sát hai bạn trẻ kia chịu đựng sức ép của màn chắn.
"Ngươi cũng tiện quá nhỉ. Lấy năng lực của ta để làm chỗ tập luyện cho hai đứa trẻ kia."
"Dù gì thì các ngươi cũng phải trốn. Ta mượn dùng một chút thì có sao. Hơn nữa ta cũng đã giúp các ngươi ngăn cản mấy lão già nhìn rồi còn gì."
Vừa theo dõi quá trình tập luyện. Linh Ngọc và Huyễn lại tiếp tục giao tiếp với nhau bằng thần giao cách cảm. Hai Kỳ Nhân cấp S này dù có là tử địch thì cũng chỉ có hai người họ mới hiểu được người còn lại đang trải qua thứ gì.
Linh Huyền và Thủ nhanh chóng bị sức ép của màn chắn nghiền cho ra bã. Khi họ có hiện tượng gục ngã thì ngay lập tức Linh Ngọc sẽ kéo cả hai ra khỏi màn chắn. Vì không phải chiến đấu cho nên không cần tạo bảo hộ, lúc này Linh Huyền và Thủ đang thực sự được thụ hưởng cảm giác lăng không mà đứng.
Dù có là Kỳ Nhân có sức mạnh hơn người, cũng đã trải nghiệm qua dịch chuyển nhưng cái đặc quyền chỉ dành cho thần tiên này Linh Huyền và Thủ chưa từng được thử qua. Nay được trải nghiệm cũng coi như là bù đắp lại sự khổ cực mà họ vừa phải chịu đựng. Đợi đến khi hai người hồi phục lại năng lượng thì Linh Ngọc lại ném họ vào màn chắn không thương tiếc.
"Tên kia phát hiện ra màn chắn không gian của chúng ta rồi. Có cần bảo Diêm Vương đổi chỗ không?"
"Không cần đâu. Có đổi hắn cũng sẽ tìm ra thôi. Hơn nữa hắn cũng không muốn bên nào phát hiện kể cả bên Đơn Vị cho nên cứ kệ hắn đi."
Cương xuất hiện bên cạnh Huyễn và hỏi về tình hình. Dạo gần đây hai người luôn phải ở cạnh nhau do Huyễn cần chữa trị dứt điểm cho Cương. Còn Cương cũng cần bảo vệ Huyễn trong trường hợp khẩn cấp.
Thực ra Diêm Vương cũng sớm đã phát hiện ra Linh Ngọc đến. Chỉ là ông ta biết Linh Ngọc không có ý tấn công cho nên mới không ra mặt mà thôi. Coi như cả hai bên đều đạt được mục đích của mình khi Linh Ngọc cũng giúp họ ẩn mình còn Linh Ngọc thì có địa điểm tập luyện cho hai người kia miễn phí.
Muốn loại trừ hết số Linh Kiếm nhỏ tí xíu kia ra ngoài cần thêm ít nhất cũng phải vài ngày nữa đối với Huyễn. Còn với Diêm Vương và Cương thì thời gian còn lâu hơn cho nên ba người mạnh nhất Lãng Nhân cũng chẳng có cách nào khác ngoài chấp nhận việc thấy Linh Ngọc xuất hiện rất gần mình.
Vì là lần đầu tiên cho nên Thủ và Linh Huyền chẳng chịu được bao lâu. Mỗi lần họ chỉ chịu được từ 2 đến 3 phút. Thời gian nghỉ ngơi hồi phục thì đến cả nửa tiếng. Cho nên tính ra thời gian chịu đựng áp lực của cả hai không là bao nhiêu so với thời gian nghỉ ngơi. Được cái là việc ăn uống bổ sung năng lượng thì rất thoải mái do hai người được Linh Ngọc đưa về cơ quan để ăn.
Theo Linh Ngọc thì đồ ăn ở cơ quan còn ngon hơn ở Linh tộc cho nên ăn ở cơ quan vẫn là lựa chọn tối ưu nhất. Thật ra Linh Ngọc có thể không ăn không uống cả 1 tháng thậm chí hơn cũng không vấn đề gì. Nhưng khi có đồ ăn ngon thì cậu vẫn ăn rất nhiều. Thế nên nhà ăn của cơ quan lại phải chuẩn bị thêm cho vị đại thần này.
"Con cũng biết mẹ con và cô hai nấu ăn không được ngon lắm. Nhưng cậu đừng làm như chết đói như vậy có được không. Mất mặt quá đi à."
Dù sao thì Linh Huyền cũng là con gái cho nên rất để ý đến thể diện. Còn ông cậu bình thường luôn cẩn trọng của Linh Huyền thì rõ ràng là đang làm xấu mặt cả mình lẫn Linh tộc.
"Đồ ăn miễn phí mà. Với lại ta ăn cho vài ngày chứ có phải cho một bữa đâu."
Ăn uống xong xuôi thì hai nạn nhân của việc hành xác tiếp tục được thử thách về độ bền với màn chắn không gian kia. Cứ thế trong suốt một tuần thì thời gian họ chịu đựng chỉ tăng được từ 2 phút lên 5 phút.
"Hai đứa cũng không cần quá chán nản. Kỳ Nhân cấp B mới chạm vào đã chết rồi. Còn cấp A thông thường chỉ 30 giây là cũng đi nốt. Hai đứa chịu đựng được 5 phút là đã rất tốt rồi."
"Cậu thì không nói. Đổi lại là mẹ con và cô hai thì chịu được bao lâu?"
"Mẹ con ta nghĩ là khoảng 10 phút hoặc hơn. Còn chị hai thì sẽ xuyên qua được."
Theo tính toán bình thường thì gấp đôi là khoảng cách của S- và A+ nhưng cả Thủ và Linh Huyền đều biết cách tính này không thể được áp dụng cho trường hợp này. Mẹ Linh Huyền chịu được 10 phút nhưng bà ấy có thể thoát ra trong 10 phút ấy. Còn hai người một khi đã dính vào màn chắn thì có tung toàn lực cũng không ra được. Đây mới là cách biệt thực sự.
Cao tầng của Lãng Nhân đều chứng kiến toàn bộ hành động của Linh Ngọc trong 1 tuần qua. Họ biết rõ Linh Ngọc đang làm gì. Lãng Nhân cũng muốn nâng cao thực lực cho bên mình. Vấn đề ở chỗ tổ chức và phương pháp hoạt động của họ không cho phép thực hiện một hành động tương tự như cách Linh Ngọc làm trong điều kiện bí mật 100%.
Tổng hành dinh của Lãng Nhân một khi bị lộ thì bọn họ sẽ chấm hết. Tất nhiên là chỉ cần Huyễn và Diêm Vương còn thì họ có thể trùng sinh trở lại. Nhưng công cuộc đó rất tốn thời gian, và hai người cũng không có thân thể như Người Bất Tử để mà bất chấp thời gian được.
Chỉ duy nhất Cương là dùng sự đặc thù của mình để tăng cường khả năng trong âm thầm được. Nhất là sau vụ bị Linh Ngọc dồn ép lần trước. Máu ăn thua của Cương càng tăng lên cho nên càng hăng máu trong việc tăng cường sức mạnh hơn.
"Ngươi không cảm thấy làm thế là vô ích à? Hai đứa trẻ kia cũng đâu có tăng cường được cái gì đâu?"
"Ít nhất thì chúng có bị rơi vào điều kiện tương tự cũng sẽ không hoảng hốt mà chết một cách ngu ngốc."
"Nếu có người khác thì chúng chết lâu rồi."
"Đó là hiện tại thôi. Chỉ một ít thời gian nữa chúng sẽ sống được."
"Đúng là chúng có cũng nhiều gen nguyên thủy có độ thích nghi cao. Nhưng ngươi nghĩ chúng có thể như chúng ta được à?"
"Hai vị thủy tổ ban đầu cũng là người thường thôi. Ngươi không cần phải khích ta."
"Được vậy ta cũng sẽ chờ xem."
Không phải nói chơi khi Huyễn cũng thật sự xem xét nghiêm túc việc hai người kia vật lộn trong màn chắn không gian cho Diêm Vương tạo ra. Bản thân Huyễn biết rất rõ uy lực cũng như tác dụng của màn chắn này và cũng rất hiểu cách mà Linh Ngọc đang làm là gì. Chỉ là theo phản xạ thì Huyễn muốn phủ địch Linh Ngọc mà thôi còn theo lý trí thì Huyễn tin rằng sẽ có điều gì đó xảy ra.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 5 |