Sân Nhà
Lần này có điểm thuận lợi cho bên đơn vị đó là cuộc thi được tổ chức tại Linh tộc. An ninh trong địa bàn của Linh tộc có thể nói là an toàn ở mức tuyệt đối. Không có bất cứ thế lực nào ở hiện tại bao gồm cả quân đội các nước có thể tấn công vào nơi này mà không bị tiêu diệt toàn bộ.
Lực lượng phòng vệ tự thân của Linh tộc bao gồm rất nhiều Kỳ Nhân cấp B được chỉ huy bởi các Kỳ Nhân cấp A dày dặn kinh nghiệm. Lại có ba chị em nhà Linh Đồng hỗ trợ nữa. Chỉ riêng sức chiến đấu của ba người này đã đủ để hủy diệt cả một đội quân cả trăm nghìn người.
Công việc chính của bên cơ quan là giữ trật tự tại sân thi đấu cũng như đản bảo không có xung đột tự phát từ các bên. Cuộc thi nào thì cũng có thắng có thua. Mà thua thì tất nhiên sẽ cay cú, việc đấu xong trên sân rồi ra ngoài trở thành ẩu đả không phải là chuyện hiếm có gì. Ngoài ra họ còn phải đản bảo không có các thành phần trà trộn vào để gây rối.
Lãng Nhân cũng đã từng tìm cách phá hoại gây chia rẽ trong lần thi đấu trước. Chỉ là họ còn chưa kịp làm thì đã động phải Linh Ngọc. Toàn bộ lực lượng của Lãng Nhân tham gia kế hoạch lúc đó khoảng hơn 30 người với đủ mọi cấp bậc. Bao gồm cả 1 trưởng lão Mã Đen đã bị Linh Ngọc tóm một mẻ.
Đấy là một trong những thất bại đáng xấu hổ nhất của Lãng Nhân. Và sau vụ đó thì vụ 1130 xảy ra. Từ đó thì ân oán của Linh tộc và Lãng Nhân được đẩy lên rất cao mãi cho đến hiện tại khi Diêm Vương quyết định đình chiến. Và Linh Ngọc cũng chấp nhận không tiếp tục truy giết thành viên cấp cao người của Mã Đen nữa.
Vì cuộc thi sắp được tổ chức cho nên công tác chuẩn bị đang được tiến hành. Linh Đồng gần như không ở nhà trong suốt khoảng thời gian này mà luôn đốc thúc tất cả các công việc. Nào là tu sửa lại sân thi đấu vốn đã được dùng từ khá lâu trước đó sang thành dạng hiện đại. Bên cơ quan cũng sẽ cho mượn một phần hợp kim đặc biệt để gia cố khu vực thi đấu chính tránh cho việc tuyển thủ gây ra thiệt hại không cần thiết.
Khu vực của khán giả cũng cần được tu sửa cũng như bố trí cẩn thận để các bên không có cơ hội gây hấn với nhau. Công tác tiếp đón thì càng quan trọng hơn khi mà sẽ có rất nhiều Kỳ Nhân đến xem trận đấu. Lực lượng an ninh của Linh tộc phải cùng với lực lượng cảnh sát của nước Hòa tập trung để bảo vệ an toàn cho toàn bộ khu vực.
Tất cả khách sạn cũng như hàng quán xung quanh khu vực thi đấu đều được kiểm tra hết một lượt về đủ mọi vấn đề. Từ an toàn vệ sinh cho đến cơ sở vật chất. Nghe thì chỉ là những việc thông thường. Nhưng đối với một sự kiện cỡ lớn có đến cả trăm ngàn thậm chí có thể hơn người đến tham dự thì đây là một khối lượng công việc khổng lồ.
Một điểm khá bất cập ở Linh tộc là mấy vị trưởng lão đức cao vọng trọng của Linh tộc lúc này lại là những người nhàn rỗi nhất. Họ chỉ cần đợi đến ngày sự kiện được tổ chức, có mặt ngồi xem là hết việc còn chẳng phải làm gì cả. Đáng lẽ ra lúc như thế này họ cũng phải góp chút sức mới phải. Kỳ Nhân dù tuổi có cao một chút thì khả năng hoạt động của họ vẫn còn mạnh hơn cả thanh niên bình thường. Họ có thể đứng ra chỉ đạo các công việc, nhưng không chẳng có một ai lộ diện cả.
Đại trưởng lão của Linh tộc thì không tính, bởi vì năng lực Thiền của ông ấy vốn không có tác dụng gì trong những lúc như thế này. Lại với tính cách trách xa sự đời của ông ấy thì mời được đến tham dự cũng là tốt lắm rồi.
Vì phải dồn nhân lực cho sự kiện 5 năm mới có một lần. Cho nên phân khu phía đông buộc phải nhờ đến sự trợ giúp nhân lực ở phân khu phía tây cho công việc canh phòng trụ sở chính. Đặc biệt là khu vực giam giữ các Kỳ Nhân cấp A. Họ đều là những đối tượng nguy hiểm, chỉ cần một người thoát ra là đã siêu phiền phức rồi. Cho nên Bảng Tuần Hoàn và cả X người được nhờ đều đã đến phân khu phía đông.
Tất nhiên là không một ai nhận ra sự hiện diện của X cả. Bản thể của X thì cũng chỉ có Linh Ngọc và Bảng Tuần Hoàn là đã trực tiếp gặp mặt. Còn lại ngay cả người đã sống hơn 400 năm là Người Bất Tử thì cũng chưa gặp được X lần nào trong suốt mấy chục năm qua. Theo thông tin từ Bảng Tuần Hoàn thì bản thể của X luôn ở dạng thanh niên do nó gần như không hoạt động mà X luôn ở dạng tâm linh di chuyển bên ngoài. Cơ thể của Kỳ Nhân cấp S thì chẳng có cái nào là không mạnh.
Tù nhân giá trị nhất hiện tại ở phân khu phía đông là Minh. Tuy nhiên Lãng Nhân đã quyết định từ bỏ Minh cho nên họ cũng chẳng mất công mất sức đến cứu làm gì. Bí mật đã bị lộ ra thì tức là nó đã hết giá trị, Minh cũng không phải là người không thể thay thế. Chính bản thân ông ta cũng nhận ra điều này cho nên cũng chẳng mong gặp được Lãng Nhân. Bởi vì họ mà đến thì chỉ có thể là thủ tiêu ông ta vì tội phản bội mà thôi.
Lúc này tại thác nước thì ngoài công việc tĩnh tâm ra Thủ còn phải tập luyện đánh cận chiến với Linh Ngọc nữa. Năng lực của Linh Ngọc quá mạnh cho nên người ta quên mất rằng, cái gốc của Linh tộc là khả năng nhìn thấy khí mạch, huyệt vị trên cơ thể con người. Họ đánh cận chiến mới là đáng sợ.
Thủ hôm nay cũng rơi vào trường hợp y như vậy. Vốn Thủ tưởng rằng bản thân mình được huấn luyện chiến đấu thì sẽ đánh cận chiến tốt hơn người từ bỏ mọi thế mạnh năng lực là Linh Ngọc. Nhưng không, ngay cả với giác quan nhạy bén của mình thì đòn tấn công của Thủ vẫn không thể vượt qua được sự phòng thủ của Linh Ngọc.
Chưa kể đến việc Thủ còn chưa tính đến việc Linh Ngọc gần như có thể dự đoán được mọi ý định tấn công của Thủ trước. Nếu thật sự muốn thắng thì Thủ đã bị Linh Ngọc đánh gục từ đầu rồi. Đây chỉ là huấn luyện thi đấu cho nên Thủ mới được tự do tấn công thoải mái như vậy mà không bị phản đòn.
"Kỹ năng chiến đấu cận chiến của Vũ tộc thì sử dụng sức mạnh vật lý thuần túy của họ. Họ có khả năng cộng hưởng với động vật nên giác quan cũng như cơ thể của họ rất mạnh. Xét về lực tấn công thì cậu yếu hơn một chút, xét về độ linh hoạt thì cậu khá ngang với những thanh niên của bên họ. Lợi thế của cậu chính là mức năng lượng, thế hệ này không có mấy người có cấp A+ cho nên cậu phải tận dụng nó."
"Còn về Huyền tộc thì ưu thế của họ chính là tốc độ và khả năng linh hoạt. Họ tấn công rất dứt khoát và luôn đánh vào điểm mù của đối thủ. Trước thế tấn công của họ cậu càng cố chống đỡ càng dễ bị thua. Vì thế mà phải dùng giác quan để phán đoán ý định của họ. Chặn đánh thì mới có cơ hội chiến thắng."
Linh Ngọc đang phân tích từng điểm mạnh yếu của Thủ so với thành viên của hai tộc còn lại. Cũng có nghĩa là đối với Linh Ngọc hai đại tộc còn lại mới là những địch thủ quan trọng. Còn những Kỳ Nhân tham gia tự do hoặc từ các gia tộc nhỏ khác thì sức mạnh của họ rất khó đạt đến tầm của Thủ. Đây không phải là khinh địch mà là đánh giá đúng sức mạnh của Thủ.
Thủ tính ra chỉ có khoảng nửa năm kinh nghiệm thực chiến, nhưng cậu gặp ai toàn gặp các quái vật trong giới Kỳ Nhân. Chứng kiến tất cả những gì tinh túy nhất của họ, học được những suy tính khi chiến đấu của họ. Đây là kinh nghiệm mà ngay cả những người trẻ tuổi của Vũ tộc và Huyền tộc đều không có được.
Điểm yếu lớn nhất của Thủ là bị tác động mạnh bởi cảm xúc và tâm lý thì đang được khắc phục ngay tại thác nước này. Tất nhiên trong một thời gian ngắn nó không thể thay đổi được. Tuy nhiên lợi ích của cuộc tập luyện đặc biệt này sẽ càng ngày càng lớn đổi với Thủ.
Chính bản thân cậu cũng nhận ra việc tĩnh tâm này ảnh hưởng thế nào đến bản thân. Ở nơi thanh tĩnh, giữ cho tâm trí bình ổn làm cho cả cơ thể lẫn tâm hồn của Thủ được gột rửa theo làn nước. Thác nước này chính là nơi hồi trẻ đại trưởng lão của Linh tộc hoàn thiện khả năng Thiền của mình. Nơi đây lưu lại năng lượng thanh tịnh của ông ấy nên tác dụng càng mạnh hơn. Và Thủ đang là người được hưởng thụ sự lợi hại của thác nước này.
Bên của Thủ đang yên tĩnh bao nhiêu thì bên Linh Huyền náo động bấy nhiêu. Lôi kích không chỉ gây chói mắt mà còn gây cả inh tai nữa. Cũng may mà khu vực tập luyện nằm trong màn chắn năng lượng mà Linh Ngọc tạo ra nếu không thì có lẽ đội an ninh đã tưởng có ai đó tấn công vào rồi.
Linh Huyền tự biết bản thân gánh trách nhiệm nặng nề về mặt mũi của gia tộc. Cho nên vô cùng cố gắng, dù không có ai đưa ra bất cứ yêu cầu gì về mặt thành tích. Thì Linh Huyền cũng muốn giữ chức vô địch ở lại với Linh tộc. Nhất là khi ở trên sân nhà như thế này. Toàn bộ tộc nhân sẽ nhìn vào, toàn bộ các trưởng lão sẽ nhìn vào.
Chính vì thế mà lôi kích của Linh Huyền đang tỏa ra khí thế quyết tâm của chủ nhân mình. Linh Huyền sau khi chứng kiến đòn tấn công sét hòn lần trước của Bảng Tuần Hoàn thì quyết tâm mô phỏng nó để tạo ra uy lực lớn nhất khi giao chiến. Uy lực của sét hòn lớn hơn rất nhiều so với lôi kích bình thường cho nên Linh Huyền quyết tâm làm chủ nó trước khi chính thức bước vào cuộc thi.
Vấn đề còn lại chỉ là duy trì năng lượng hợp lý mà thôi. Một khi duy trì tốt thì Linh Huyền có thể đứng vào hàng ngũ của cấp S- như Linh Linh và Linh Đồng rồi. Tuy nhiên vì thời gian quá gấp rút cho nên mức năng lượng của Linh Huyền không thể tăng nhanh đến mức như vậy được. Và Linh Huyền cần phải cẩn trọng trong việc tấn công bằng lôi kích.
Thật ra Linh Huyền cũng gặp một vấn đề tương tự như Thủ đó chính là quá quen với việc có công cụ hỗ trợ từ đơn vị. Thủ mới chỉ là nửa năm còn Linh Huyền thì đã là gần 3 năm. Bây giờ lúc chiến đấu cơ thể và tâm trí luôn ghi nhớ việc sử dụng công cụ cho nên cần phải tỉnh táo để không mắc lỗi ngớ ngẩn. Chính vì thế mà Linh Huyền mới tập trung chỉ nghĩ đến lôi kích ở thời điểm hiện tại. Coi nó như công cụ quan trọng nhất mà Linh Huyền có khi chiến đấu để không bị thói quen này làm ảnh hưởng.
Lôi kích màu đen cứ liên tục giáng xuống bãi tập luyện của Linh Huyền dưới sự giám sát của Linh Linh. Hai dì cháu còn đấu chiêu với nhau để thử xem uy lực của sét hòn mạnh đến nhường nào.
Thời gian tập luyện của cả hai chỉ có 10 ngày cho nên họ đang từng giây từng phút mà cố gắng. Không để lãng phí dù là một chút ít sức lực cũng như năng lượng. Cả cơ thể và năng lượng của họ đều đã tiến bộ trong 10 ngày này.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 3 |