Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cách Sử Dụng Sức Mạnh

Tiểu thuyết gốc · 2374 chữ

Khoảnh khắc Linh Ngọc dùng uy thế thực sự của mình để nhắc nhở. Những thí sinh đã thi đấu xong hoặc chưa thi đấu đều cảm nhận được.

Cảm giác của Thủ lúc đó như kiểu đang bơi giữa một biển rộng mênh mông không nhìn thấy bờ vậy. Bản thân vô cùng nhỏ bé và yếu ớt. Thủ có thể nhận ra đây chính là cách biệt của cậu với Linh Ngọc. Dù hai người chỉ cách nhau có 2 tuổi.

Trong khi đó thì Vũ Bình và Huyền Đình đều cảm nhận được bản thân đang đối mặt với một con quái vật khổng lồ. Nó chỉ cần hắt xì một cái cũng đủ để khiến họ tan tành.

Hai vị tộc trưởng là trọng tâm lớn nhất của uy thế này cho nên thứ họ cảm nhận được là một mặt trời năng lượng. Họ đối với nó không khác gì con sâu cái kiến.

Huyễn lại chẳng bị ảnh hưởng gì cả. Bởi vì hai người có thể thông linh được với nhau. Không phải một trong hai bên chủ động thì năng lượng của họ sẽ không ảnh hưởng đến người còn lại.

Cái duy nhất mà Huyễn cảm nhận được là chênh lệch giữa hai bên hiện tại lớn ra sao. Theo Huyễn tính toán thì Huyễn phải hấp thụ năng lượng của 2 cấp S hoặc 6 cấp S- thì mới có thể san bằng khoảng cách được.

Linh Đồng và Linh Linh cùng các trưởng lão trong tộc đều hết sức bất ngờ lúc màn chắn bảo vệ biến mất. Chỉ sau 1 giây khi màn chắn trở lại cũng như uy thế kia mất đi. Họ vốn định phản ứng sau đó lại thôi.

"Tên nhóc này, mồm lúc nào cũng nói không quan tâm đến việc bên ngoài. Thế nhưng cuối cùng mặt mũi của tộc ta vẫn là do nó đem về."

Linh Linh bình thường thì lúc nào cũng nghiêm khắc với Linh Ngọc dù em trai đã lớn.

"Thằng bé là như vậy. Thực chất là người tình cảm lại mềm lòng. Vì số phận mà mới phải giả vờ sắt đá vô tình."

Linh Đồng là người hiểu em trai nhất. Cũng là người thương em nhất.

Các trưởng lão thì đều rất hài lòng về việc Linh Ngọc khẳng định địa vị của tộc mình. Mấy ông già đã đối đầu với nhau bao nhiêu năm. Họ không thắng được Huyền Mặc nên chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Nay con cháu thay họ lấy lại mặt mũi. Không vui mới là lạ.

Khoảnh khắc vừa rồi quá ngắn. Lại chỉ có Kỳ Nhân mới cảm nhận được. Cho nên mọi thứ vẫn tiếp tục diễn ra bình thường. Bốn sân đấu vẫn đang giao chiến kịch liệt.

Một lúc sau thì cuối cùng cũng đến lượt Thủ thi đấu. Và Thủ cũng được xếp vào đấu ở sân chính. Cái này cũng là một ít bố trí của chủ nhà dành cho người quen.

Lúc này trên khu vực vip đã có thêm 3 người nữa. Là Linh Huyền, Vũ Bình và Huyền Đình. Ba tuyển Thủ được coi là hy vọng cho thế hệ tiếp theo của ba tộc.

Chỉ là Huyễn phải ngồi cạnh Linh Huyền. Mà hai người này thì ghét nhau ra mặt. Cho nên không khí không được yên ổn cho lắm.

Linh Huyền cũng biết không thể gây sự tại đây. Vì thế thì chỉ tạo cơ hội cho hai tộc kia lấy cớ Linh tộc cấu kết với Lãng Nhân làm khó họ. Cho nên cô buộc phải nhịn. Chứ không thì dù không động thủ cũng phải động khẩu một ít.

Dưới sân thì Thủ đã giáp mặt với đối thủ của mình. Người kia cũng là một Kỳ Nhân cấp A. Biệt danh là Khẩu tức là cái miệng.

Người này tấn công bằng sóng âm cho nên thuộc loại tấn công tầm xa. Thủ lại có giác quan nhạy cảm cho nên lại càng có phần bất lợi hơn. Mắt có thể nhắm lại chứ tai muốn không nghe hoàn toàn thì rất khó.

Tuy nhiên tại thời điểm hiện tại cả hai bên đều chưa biết năng lực của nhau cho nên chưa ai tấn công cả. Thủ quyết định học theo Linh Huyền. Lấy cận chiến để ép đối thủ dùng năng lực rồi tìm biện pháp khắc chế.

Khẩu thấy đối phương muốn lao vào mình thì lập tức lùi lại rồi hét một tiếng. Tiếng hét đó mang theo sóng âm hất Thủ giật lùi lại phía sau tương đối dễ dàng. Không chỉ vậy nó còn làm cho Thủ cảm thấy choáng váng đầu óc.

Không cho đối thủ có thời gian hồi phục Khẩu tiếp tục tấn công bằng sóng âm. Thủ giờ thị giác của mình mà nhìn ra được tầm ảnh hưởng của từ đòn tấn công của đối thủ. Từ đó mà né tránh đi. Dù vậy thì vẫn bị ảnh hưởng bởi phần rìa cho nên cơ thể vẫn bị đẩy lùi thêm một chút.

Muốn hạ được những Kỳ Nhân chuyên đánh xa như này. Một là tiếp cận khống chế họ, hai là câu kéo cho họ cạn năng lượng. Trong hai cách này thì Thủ quyết định chọn cách thứ hai do cậu không có đủ tốc độ để áp sát.

Vì thế mà Thủ bắt đầu di chuyển liên tục làm cho rối phương rối loạn. Khẩu buộc phải tung công kích đuổi theo hướng di chuyển của đối phương.

Thế là cảnh mèo đuổi bắt chuột diễn ra ở sân đấu chính. Mà điều này thì khá mất mặt với Đơn Vị 2104. Khi mà tuyển thủ đại diện cho họ lại đang là người phải bỏ chạy.

"Ta thấy tên nhóc này có đầu ốc này. Chỉ một lát nữa thôi tên dùng miệng kia sẽ cạn năng lượng."

Huyễn lần này không nói kháy nữa mà lại đánh giá rất khách quan.

Đúng là Thủ đang có kế hoạch bào mòn mức năng lượng của đối thủ. Qua quan sát của cậu, càng là năng lực bá đạo thì tiêu hao năng lượng càng nhiều. Ví dụ như lôi kích của Linh tộc. Dùng vài lần liên tiếp là cơ thể sẽ có hiện tượng hụt hơi ngay. Thế mà đối thủ hiện tại lại liên tục dùng năng lực một cách vô tội vạ thế này. Chẳng mấy chốc sẽ cạn kiệt năng lượng.

Theo thị giác được cường hóa của Thủ thì hiện tại đối phương đã chỉ còn một nửa mức năng lượng mà thôi. Mà trận đấu mới diện ra được có vài phút. Công việc hiện tại của Thủ chỉ là tránh né sao cho tối ưu nhất có thể nếu có trúng đòn thì bị ảnh hưởng càng ít càng tốt.

Trong các trận đấu cho đến hiện tại thì đây có thể nói là một trong những trận khó xem nhất đối với khán giả. Một bên cứ chạy còn một bên cứ ra sức mà hét. Theo cảm quan thì phải nói là cực kỳ khó chịu. Chẳng có ai lại muốn cổ vũ một trận đấu như vậy cả.

Còn đối với những tuyển thủ hay Kỳ Nhân đang theo dõi. Thì họ lại có cái nhìn khác hẳn.

Đấu pháp của Thủ là rất hợp lý. Việc không cố gắng đấu trực diện với đối thủ có lợi thế là một hành động khôn ngoan mà không phải người trẻ nào cũng làm được. Bởi vì ai cũng có khao khát thể hiện bản thân. Ai cũng muốn chiến thắng một cách đẹp mắt nhất áp đảo nhất. Người bỏ chạy để dụ địch rồi dùng một đòn phản công quyết định chiến thắng là một người trí dũng song toàn.

Tình hình ở dưới sân đúng như họ dự đoán. Thủ sau một thời gian tiêu hao năng lượng của đối thủ thì đã bắt đầu quay lại tấn công khi mà mức năng lượng của đối thủ đã suy giảm. Những đòn sóng âm không còn đủ uy lực để hấp văng đối thủ nữa. Mà một người chuyên tấn công tầm xa lại bị một người được huấn luyện cận chiến áp sát thì chỉ có một kết quả đó là thất bại.

"Cháu gái. Cháu thấy rồi đấy. Mạnh bao nhiêu không quan trọng. Quan trọng là sử dụng sức mạnh đấy hợp lý."

Linh Ngọc nhắc nhở Linh Huyền đây chính là nhắc đến lôi kích. Lôi kích là năng lực tiêu hao năng lượng lớn nhất của Linh tộc. Khi dùng đến nó tức là phải đản bảo rằng bản thân có thể gây ra thiệt hại đủ lớn cho đối thủ. Chứ nếu như nguồn năng lượng lớn ấy bị phí phạm như tình huống vừa rồi ở dưới sân thì kết cục cũng sẽ như vậy.

Linh Huyền chỉ mới tập luyện lôi kích chưa lâu. Kiểm soát được lực lượng đã là tốt rồi. Nhưng có thể tính toán thời cơ sử dụng lôi kích thì rõ ràng là chưa. Bởi vì cái này cần kinh nghiệm, mà kinh nghiệm lấy ở đâu ra cho Linh Huyền trong tình huống như thế này. Vậy thì chỉ còn cách là phán đoán thật chuẩn xác mà thôi.

Cách mà Thủ chiến thắng không được đẹp mắt nhưng nó lại được tất cả Kỳ Nhân có mặt trong sân đấu chính tôn trọng. Trong khi những người thường tỏ ra không vui vì trận đấu này thì toàn bộ Kỳ Nhân trên khán đài đều đứng dậy vỗ tay.

"Trận đấu vừa rồi rất nhàm chán đúng không thưa quý vị. Nhưng thực ra nó chứa đầu tính chiến thuật. Đó là việc tính toán tiêu hao năng lượng của đối thủ một cách chuẩn xác cộng với việc né tránh chiêu thức gần như hoàn hảo. Tôi có thể nhận định rằng tuyển thủ của Đơn Vị 2104 sẽ là một đối thủ nặng ký cho cuộc thi năm nay."

Thật ra bình luận viên cũng chẳng nhìn ra gì đâu. Đây là nhắc bài từ đội biên tập đã thu thập ý kiến của các Kỳ Nhân từ trước đó. Nên mới có thể đưa ra một lời nhận xét như thế. Suốt cả trận đấu anh ta chẳng bình luận được gì. Đợi đến khi kết thúc rồi mới phán như vậy.

Thủ tất nhiên là chẳng quan tâm ai bình luận thế nào về trận đấu của mình. Cậu chỉ lặng lẽ đi ra khỏi sân thi đấu và quay trở về chỗ nghỉ. Trận đấu này thật ra khá tốn sức khi mà vừa phải di chuyển liên tục, vừa phải quan sát mức năng lượng của đối phương. Chưa kể còn phải hạn chế ảnh hưởng của sóng âm với thính giác nữa.

Chiến thuật đưa ra rất đúng đắn cộng với cơ thể đã được rèn luyện rồi thì Thủ mới có thể chiến thắng được. Quá trình Tăng Áp lúc trước quả nhiên cũng không phải toàn là khổ cực. Ngày hôm nay nó thật sự đã mang đến kết quả xứng đáng với những gì mà Thủ bỏ ra. Chỉ là mới là đối thủ đầu tiên mà đã vất vả như vậy. Những người tiếp theo thực sự không biết sẽ còn như thế nào nữa.

Sau khi xem hết các trận đấu mà mình muốn xem thì Huyễn cũng rời đi chứ không xem hết toàn bộ 16 trận ở sân chính. Ngay khi mà Huyễn biến mất thì hai vị tộc trưởng lập tức lên tiếng.

"Nhóc con, ngươi để cho Lãng Nhân đi lại tự nhiên như vậy, không sợ sẽ xảy ra chuyện sao? Hay là ngươi cấu kết với Lãng Nhân."

"Hai vị tộc trưởng, cô ta mạnh thế nào thì hai vị cũng đã chứng kiến. Muốn cản cô ta không phải là chuyện dễ. Hơn nữa như vậy chỉ làm cho nơi này trở thành chiến trường. Thiệt hại các vị có gánh chịu nổi không?"

"Ngươi nói dễ nghe quá. Hôm trước không phải ngươi có thể áp đảo hai người bọn họ cùng lúc sao?"

"Các vị là đang coi thường Thủy Nhãn hay là đang coi thường cấp S vậy?"

Sức phá hoại của một cấp S có thể nói là vô cùng khủng khiếp. Rất khó để đo lường xem nó lớn đến mức nào. Hiện tại trong sân thi đấu chính có ít nhất phải 15000 người bao gồm cả Kỳ Nhân lẫn người thường. Nếu thật sự có đánh nhau giữa các cấp S tại chỗ đông người thế này. Con số thương vong không đếm đến vạn thì cũng phải vài nghìn. Thương vong cỡ đó là còn lớn hơn cả toàn bộ số lượng tộc nhân của Huyền tộc.

Lời Linh Ngọc nói không sai. Chỉ là qua tai hai vị tộc trưởng thì rõ ràng là nó là bao biện. Bởi vì nếu muốn Linh Ngọc có thể kéo chiến trưởng ra chỗ khác. Bảo là không có cách nào thì rõ ràng là đang nói dối.

Dù sao thì đúng là Huyễn cũng chỉ đếm xem thật. Mà theo lý thì Huyễn không có tên trong danh sách truy nã của Đơn Vị 2104 đối với Lãng Nhân. Như thế có nghĩa là Huyễn có quyền đến xem như bất cứ Kỳ Nhân nào khác. Bây giờ muốn tố cáo Huyễn lên đơn vị thì cũng phải nắm được sự việc mà Huyễn gây ra trước đã. Mà việc Huyễn gây ra thì chỉ có Linh Ngọc biết được sự thật.

Linh Ngọc mà không nói thì sẽ là không có bằng chứng. Hai vị tộc trưởng có muốn làm to lên cũng chẳng được gì. Với lại họ tin rằng với thù hận sẵn có của hai bên Lãng Nhân và Linh tộc thì rất không có khả năng hai bên hợp tác với nhau. Cho nên họ đành chấp nhận bỏ qua.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.