Ta Là Người Đứng Đầu
Quyết định của Huyễn không được Diêm Vương ủng hộ cho lắm dù nó tốt cho tất cả. Bời vì làm việc này thì Huyễn là người tổn thất nhiều nhất, do Diêm Vương biết Huyễn định dùng cách nào để phá vỡ cấm chế. Huyễn mới là thành viên quan trọng nhất của Lãng Nhân cho nên Diêm Vương mới có thái độ như vậy.
Cương thì không dám có ý kiến gì, do Cương có sự tôn kính cực kỳ cao với Huyễn bởi vì trong Huyễn có cả ký ức của tổ tiên nhà Cương. Cương đối với Huyễn giống như việc thờ cúng tổ tiên vậy, vừa thành tâm vừa nghiêm cẩn. Huyễn đã muốn làm bất cứ điều gì thì Cương sẽ nhất nhất tuân theo.
Thế nên khi bị Huyễn gọi đi đến một chỗ nào đó cần phải giữ bí mật với cả Diêm Vương thì Cương vẫn rất nghe lời. Cho đến khi Cương nhận thấy sự xuất hiện của Linh Ngọc.
"Tại sao hắn lại có mặt ở đây?"
"Lần trước ta giúp hắn thì lần này hắn giúp ta."
Lần trước không tính là bên nào nợ bên nào vì Huyễn cũng đã có được thông tin hữu ích. Nhưng xét về mối quan hệ của hai bên hiện tại thì dù có làm Lãng Nhân mạnh lên thì Linh Ngọc vẫn đồng ý giúp. Bởi vì với Linh Ngọc trên đời này chỉ có Huyễn mới có thể ngang kèo với Linh Ngọc. Cương có mạnh lên thì cũng chẳng cần phải để ý đến.
Mặc kệ thái độ không thân thiện của Cương thì Linh Ngọc chỉ vào việc luôn.
"Chữ Càn, Thiên Mệnh."
Lại là Tiên Thiên Bát Quái, dùng đến tận cái này có nghĩa là Linh Ngọc đang thực sự nghiêm túc hỗ trợ. Dòng chảy năng lượng từ tự nhiên được chuyển thành năng lượng hồi phục lớn đưa về phía Huyễn.
Trong khi đó thì Huyễn cũng hút năng lượng từ phía Cương sang cơ thể của mình rồi trả về. Để dễ hình dung thì cái này giống với máy tim phổi nhân tạo trong bệnh viện. Dòng chảy năng lượng của Cương sẽ được Huyễn lọc qua rồi mới trả về chính chủ. Mà việc lọc này chính là để phá vỡ cấm chế của Cương.
Tuy cấm chế này rất yếu nhưng nó vẫn gây ra được tổn thương đáng kể cho nên Huyễn định kéo hết thương tổn về phía mình trong thời điểm mà Cương mới vừa hồi phục lại sau trận chiến không bao lâu.
Cương sau khi nhận ra việc Huyễn muốn làm thì định chống lại nhưng đã bị Linh Ngọc ngăn cản lại. Bởi vì phá vỡ quá trình này không chỉ làm cho Huyễn bị tổn thương mà cả Cương cũng bị theo. Đây là trăm hại mà không có cái lợi nào. Chưa kể đến việc Huyễn đang được năng lượng hồi phục từ chữ Càn hỗ trợ.
"Chữ Chấn. Lôi Ngục."
Lôi Ngục từ chữ Chấn mạnh hơn nhiều so với lôi ngục bình thường của Linh Ngọc. Mà cái bình thường đấy vốn đã đủ để khống chế một cấp S rồi. Đối với Cương, Linh Ngọc phải dùng đến như vậy chính là đánh giá cao sức mạnh của Cương.
Huyễn cũng hiểu Cương đang định làm gì cho nên càng tăng tốc quá trình hơn để mọi việc kết thúc sớm. Vì Huyễn tăng tốc cho nên Linh Ngọc cũng phải tăng năng lượng từ chữ Càn để Huyễn không bị hụt hơi. Sự phối hợp nhịp nhàng này đúng là chỉ có ở hai người này, không cần nói mà vẫn có thể theo kịp.
Cương bị khóa trong lôi ngục được cường hóa này thì thậm chí còn không thể di chuyển chứ đừng nói là ngăn cản quá trình. Điều tinh diệu ở chỗ là lôi ngục vốn cách ly năng lượng của người bị nhốt bên trong. Thế mà Linh Ngọc vẫn có thể để cho Huyễn kéo năng lượng của Cương ra ngoài.
Bản thân Cương khi nhận ra sự tinh diệu này đã không thể nào không nể phục Linh Ngọc. Cương cũng đã hiểu ra vì sao Huyễn luôn phải nhẫn nhịn với Linh Ngọc. Bởi vì Kỳ Nhân trước mặt Huyễn gần như không có bất cứ điều tưởng chừng vô lý nào lại không làm được. Và mỗi lần gặp lại là lại thấy Linh Ngọc bá đạo hơn lần trước đúng như những gì người ta đã nói. Trước kia Cương luôn nghĩ chúng là những lời tâng bốc của kẻ yếu dành cho kẻ mạnh. Còn hiện tại thì Cương đã hiểu lời này có ý là không ai có thể nhìn thấy được sức mạnh 100% của Linh Ngọc.
Muốn phá được cấm chế thì khi đưa năng lượng của Cương vào dòng chảy năng lượng của mình. Huyễn phải có hành động tự hủy dòng chảy năng lượng để kích hoạt cấm chế. Có nghĩa là cùng một lúc Huyễn phải chịu áp lực từ năng lượng của một người khác trong cơ thể, người này lại còn là cấp S. Cùng với việc tự hủy dòng chảy năng lượng của bản thân.
Sức ép gấp đôi thậm chí là hơn này đủ để làm cho Huyễn suy kiệt chỉ trong thời gian ngắn. Không có năng lượng hồi phục từ chữ Càn thì Huyễn tầm này sớm đã trọng thương hoặc thiệt mạng rồi. Đây là lần đầu tiên Huyễn cảm thấy sinh mạng của mình bị đe dọa kể từ khi sinh ra cho đến giờ.
Cảm giác này không thể biến mất dù cho có năng lượng hỗ trợ từ Linh Ngọc. Và khoảnh khắc mà Huyễn hoảng sợ thì việc này sẽ thất bại và Huyễn sẽ phải làm lại từ đầu. Mà mỗi lần như vậy thì cơ thể của cả ba người đều sẽ suy yếu đi một chút. Thất bại vài lần thì Huyễn sẽ không thể tiếp tục được nữa dù có muốn hay không.
Chính vì thế mà Huyễn đang cố hết sức để giữ bản thân mình tỉnh táo. Đúng vào lúc này thì.
"Chữ Khảm, Cam Thủy."
Cam Thủy vốn xuất phát từ tôn giáo. Tác dụng của nó chính là ngưng thần tĩnh trí, giúp cho người ta thành tịnh. Linh Ngọc dùng đến nó lúc này chính là vì cảm nhận được sự sợ hãi đang dần lớn lên trong Huyễn.
Tâm trí của Huyễn lập tức trở nên thanh tỉnh, không còn bị nỗi sợ dần dần chiêm lấy nữa. Khoảnh khắc này Huyễn thật sự cảm thấy đời này mình may mắn vì người có Nguyên Nhãn là Linh Ngọc chứ không phải một ai khác.
Bản tính của Linh Ngọc không chỉ có sự tự cao không để ai vào mắt mà còn có sự lương thiện đến từ sự giáo dục của gia đình cũng như chính cấm chế của Linh tộc. Ngoài ra còn có một sự quân tử đến mức khá ngu ngốc. Khi sẵn sàng đợi cho đối thủ hồi phục rồi mới đánh tiếp, hoặc là giúp đỡ đối thủ để họ có trạng thái tốt nhất.
Cương từ phía xa nhìn thấy Huyễn đang trong trạng thái lo lắng chuyển sang thanh tỉnh. Điều này làm cho Cương không thể không nể Linh Ngọc. Những việc này Cương không chỉ không thể làm mà còn không biết phải làm lúc nào và thế nào. Trong khi đó thì Linh Ngọc cứ như là nắm mọi thứ trong tầm tay.
Với cả Cương cũng đã để yến đến việc là Linh Ngọc đang cùng một lúc dùng 3 quẻ. Theo như Cương biết thì với những người khác đây đã là cực hạn thậm chí là quá tải, còn trông Linh Ngọc xem có gì gọi là khó khăn không. Nét mặt trông có hơi vô cảm của Linh Ngọc vẫn như vậy, phong thái nhìn vào chỉ muốn đánh cũng vẫn nguyên như thế.
Khi cấm chế bị vỡ cũng là lúc ảnh hưởng mạnh nhất đối với Huyễn. Lúc này cơ thể của Huyễn phải chịu đựng một vụ nổ năng lượng từ bên trong. Cấm chế cỡ này không mang đến thiên phạt nhưng cũng thừa đủ để tạo ra tổn thương chí mạng. Bản thân Huyễn vốn không có kỹ thuật tự chữa lành mà hoàn toàn dựa vào khả năng hồi phục nhanh từ cơ thể. Tổn thương từ bên trong này đem đến sức phá hoại mà cơ thể của Huyễn không chịu tải nổi và dù có hỗ trợ từ chữ Càn thì Huyễn cũng đang có dấu hiệu ngất xỉu.
"Chữ Đoài. Linh Trạch."
Linh Trạch của chữ Đoài là một loại hiệu ứng đặc biệt cực kỳ ít khi được dùng đến. Nó không có mấy tác dụng khi bình thường chỉ tạo ra một vùng lầy lội gây khó chịu trong tốc độ di chuyển của đối phương. Còn hiện tại Linh Ngọc đang dùng nó để ngăn cản sự lan tràn từ vụ nổ năng lượng do cấm chế gây ra trong cơ thể Huyễn.
Việc vận dụng Bát Quái Đồ đến mức này tất nhiên không phải do tự thân Linh Ngọc mà do ký ức từ tiền nhân hỗ trợ. Nếu không có sự nghiên cứu từ bao đời như thế thì đản bảo Linh Ngọc chẳng thể nghĩ ra được cách này trong tình huống trước mắt.
Thương tổn đối với Huyễn vừa bị ngăn cản lại vừa liên tục được hồi phục lại từ chữ Càn. Làm cho cán cân giữa thương tổn và hồi phục dần dần kéo về mức cân bằng rồi chuyển hẳn sang có lợi cho hồi phục. Huyễn cùng từ đó mà không còn trong tình trạng suy nhược nữa mà dần ổn định hơn.
Sau khi quá trình lọc kết thúc hoàn toàn thì năng lượng của Cương bắt đầu được trả về trong cơ thể một cách nguyên vẹn và cấm chế trong đó cũng đã bị loại bỏ hoàn toàn. Linh Ngọc cũng dừng sử dụng Bát Quái Đồ ngay sau khi quá trình kết thúc.
Theo lẽ thường thì lúc này chính là lúc mà Linh Ngọc suy yếu nhất do bị sức ép của Bát Quái Đồ làm cho suy nhược. Cương và Huyễn liên thủ là có cơ hội chiến thắng. Nếu có Diêm Vương nữa thì tỷ lệ đó lại càng cao hơn. Nhưng hôm nay không chỉ Huyễn mà cả Cương đều không có ý định động thủ.
Huyễn thì không nói còn Cương thì nhận ra, bốn quẻ vẫn chả là gì so với sức chịu đựng của Linh Ngọc. Theo như Cương suy đoán thì dù có dùng hết 8 quẻ một lúc Linh Ngọc vẫn còn có sức để rời đi. Động thủ vào lúc này chỉ có dẫn đến việc Linh Ngọc trở mặt với Huyễn và Cương đem tính mạng ra trêu đùa mà thôi.
Sau khi Huyễn và Cương quay về. Diêm Vương đã bày tỏ thái độ tức giận. Ông ta phản đối việc Huyễn tự quyết định mà không xem xét đến ý kiến của Diêm Vương. Chưa kể đến việc còn sẵn sàng giao tính mạng mình vào tay Linh Ngọc. Đổi lại nếu lúc đó Linh Ngọc nổi sát tâm thì Huyễn và Cương đều không thoát được. Lãng Nhân sẽ đứng trước nguy cơ sụp đổ.
Đây là lần đầu tiên Cương chứng kiến Diêm Vương nổi giận đến mức này cho nên không dám cãi lại dù chỉ một câu.
Còn Huyễn thì không tỏ thái độ gì chỉ nói.
"Ở đây, ta là người đứng đầu. Quyết định của ta là tuyệt đối. Đây là tổ huấn từ khi thành lập cho đến bây giờ. Nếu ngươi không phục cứ triệu tập hội đồng trưởng lão đến chất vấn."
Thật ra Huyễn cũng biết là Diêm Vương lo cho mình và Cương. Vấn đề là Huyễn đã tính trước mọi thứ trừ việc Linh Ngọc có nổi sát tâm hay không.
Sự tin tưởng của Huyễn đối với Linh Ngọc chính là sự tin tưởng mà hai người có tâm linh tương thông đối với nhau. Cái này có nói Diêm Vương cũng chẳng hiểu được. Cho nên Huyễn không muốn giải thích thêm.
Diêm Vương thấy Huyễn có thái độ như vậy không nổi giận gì thêm mà ngược lại, lại trở nên bình tĩnh trở lại.
Bởi vì Huyễn đã nói bản thân mình mới là người đứng đầu Lãng Nhân. Huyễn rất ít khi sử dụng đến uy quyền này. Một khi đã nhắc đến nó cũng có nghĩa là muốn Diêm Vương đừng ý kiến về quyết định của mình. Đây là mệnh lệnh chứ không phải là xin xỏ.
Bản thân Diêm Vương cũng nhận thức rất rõ Huyễn một khi sử dụng đến uy quyền này thì sẽ thế nào. Cho nên ông ta mới ngay lập tức thu hồi lại tâm tư của mình.
Huyễn cũng như Linh Ngọc là người ít khi biểu lộ cảm xúc. Nhưng một khi đã lộ ra thì trời long đất lở. Vụ 1130 chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |