Biến Mất
Huyễn muốn chủ động dịch chuyển đi thì vẫn cần phải để lại phân thân năng lượng ở đâu đó, cho nên việc đưa hai người đi vẫn là do Linh Ngọc phụ trách. Địa điểm đến của họ lần này là một hòn đảo hoang vắng nơi Linh Ngọc tình cờ phát hiện ra trong lúc tập luyện khả năng dịch chuyển của mình trước kia.
Hòn đảo này nằm ở vùng tiếp giáp giữa nhiệt đới và ôn đới. Khí hậu nói chung là dễ chịu, đã vậy địa hình trên đảo còn có một hang động tự nhiên. Có thể làm nơi trú ẩn trong các trường hợp cần thiết.
Diện tích của nó cũng không quá lớn, lại có những bài cát vàng vòng quanh đảo. Xét về mặt địa hình thì nơi đây là nơi ẩn mình vừa kín đáo lại vừa có phong cảnh đẹp.
Vừa mới đến nơi thì Huyễn đã tạo ra một màn chắn năng lượng ẩn bên dưới mái vòm của hang động để nhìn từ bên ngoài không phát hiện được là bên dưới có màn chắn. Lần này hai người không định làm cái gì đó bí mật mà chỉ không muốn bị làm phiền cho nên cũng không cần ẩn năng lượng sống của cả hai đi.
Chỉ có Diêm Vương và X là có thể lần theo năng lượng sống để tìm đến vị trí, nhưng hiện tại thứ mà cả hai cảm nhận được lại đang làm một thứ gì đó không giống như của Kỳ Nhân. Năng lượng sống của con người thì sẽ phát ra từ trái tim của họ, của Kỳ Nhân thì sẽ từ tế bào biến đổi hay đúng hơn là dòng chảy năng lượng. Còn Huyễn và Linh Ngọc ở hiện tại thì nó phát ra từ cả hai
Nói chính xác hơn thì bây giờ nếu dò xét năng lượng sống của Linh Ngọc và Huyễn họ sẽ nhận được tín hiệu của một thứ lai giữa Kỳ Nhân và con người bình thường. Và tín hiệu đặc biệt này khiến cho việc dò tìm vị trí là không thể do không thể lần theo được khi chúng bị lẫn lộn bởi cả hai chiều con người và Kỳ Nhân.
Thế nên dù không chủ đích biến mất thì Huyễn và Linh Ngọc vẫn biến mất hoàn toàn khỏi mọi sự theo dõi của cả Kỳ Nhân lẫn người thường.
Người thường không có năng lực như Kỳ Nhân sẽ dùng công nghệ như ảnh vệ tinh để theo dõi các khu vực mà họ theo dõi.
Việc Linh Ngọc biến mất chứ không ở trong tổ mộ nữa là một vấn đề lớn đối với nước Hoà. Cho nên họ đã rối rít đi tìm mặc kệ Linh tộc có nhờ hay không. Và vệ tinh của nước Hòa bao gồm cả vệ tinh quân sự cũng chẳng tìm được một dấu vết nào của Linh Ngọc.
Chính phủ nước Hòa đang chuẩn bị cho một số sự kiện quan trọng cho nên họ cần đến khả năng dự đoán tương lai gần của Linh Ngọc. Tất nhiên nếu không có Linh Ngọc thì vẫn có phương án dự phòng khác. Chỉ là Linh Ngọc như sự hiện diện của may mắn.
Lần nào nhờ Linh Ngọc dự đoán cho thì lần đó chính phủ nước Hòa đều thuận lợi y như dự định. Giờ không có Linh Ngọc một cái là họ cuống hết cả lên ngay.
Linh Đồng và Linh tộc đã quá rõ tính cách của Linh Ngọc cho nên họ là bên bình tâm nhất. Đặc biệt là Linh Đồng, tính ra Linh Đồng là một trong số ít những người mong Linh Ngọc không quay về hoặc ít nhất là không bị tìm ra. Vì bà hiểu được cuộc sống của em trai mình cần sự bình lặng đến mức nào.
Bên phía Lãng Nhân thì Diêm Vương lần này không có ý định tìm Huyễn. Bởi vì hơn ai hết Diêm Vương biết, Huyễn cần có thời gian để vượt qua cú sock vừa rồi.
Làm phiền Huyễn bây giờ chỉ làm cho tình hình xấu hơn. Và Diêm Vương còn đang tính cả đến trường hợp Lãng Nhân sẽ hành động tiếp mà không có Huyễn.
Nhóm Quỷ sau trận chiến vừa rồi cũng trải qua một cú sock. Lần đầu tiên cả nhóm chỉ huy của họ bị đánh bầm dập đến mức không thể chống trả được gì. Ngay cả biểu tượng sức mạnh là Quỷ Thần cũng không chống đỡ nổi.
Với một tổ chức tôn thờ sức mạnh như họ thì đây là một sự sỉ nhục lớn. Cũng vì thế mà Quỷ Thần không thể để việc này bị tiết lộ ra ngoài. Cái được lớn nhất của họ là phát hiện ra Huyễn đã có được Thủy Nhãn hoàn chỉnh.
Còn về sức mạnh của Linh Ngọc thì Quỷ Thần vẫn còn bị ngợp. Ông ta đã đánh giá cao năng lực của Linh Ngọc sẵn rồi, chỉ là vẫn chưa đủ cao. Chưa kể đến việc Không còn kể lại khoảnh khắc mình bị Thiên Uy áp chế.
Quỷ Thần sao khi tổng hợp thông tin đã xác định rằng Linh Ngọc mới là rào cản lớn nhất nếu như nhóm của ông ta muốn làm điều gì đó lớn lao.
Về mặt bản chất thì nhóm Quỷ mới là tư tưởng gốc của Mã Đỏ. Họ sẽ tạo ra thảm họa ở mọi nơi mà họ muốn. Tình hình hiện tại thì quân đội người thường càng lúc càng mạnh hơn và Đơn vị 2104 cũng càng lúc càng được trang bị nhiều phát minh của Bảng Tuần Hoàn hơn. Họ đang dần mất đi lợi thế của mình trên chiến trường.
Cho nên Quỷ Thần mới muốn tập hợp càng nhiều Kỳ Nhân mạnh càng tốt để tạo ra lực lượng đủ lớn. Điều kiện lý tưởng nhất là bắt Lãng Nhân cùng với các Kỳ Nhân cấp A đơn lẻ và các gia tộc nhỏ đều đi theo ông ta.
Như vậy thì tỷ lệ thành công trong việc hủy diệt các quốc gia người thường và đưa Kỳ Nhân lên làm chủ là rất cao.
Diêm Vương và Quỷ Thần trở mặt với nhau chủ yếu là vì Huyễn. Quỷ Thần hiện tại vẫn giữ ý định khống chế Huyễn để nắm được toàn bộ Lãng Nhân.
Không ngờ Huyễn lại trở nên mạnh như vậy cho nên Quỷ Thần buộc phải suy tính lại. Từ việc khống chế Huyễn chuyển sang lôi kéo Huyễn về phía mình. Vấn đề là làm thế nào để lôi kéo được Huyễn khi ấn tượng của Huyễn với Quỷ Thần là rất xấu.
Đến cả nước cờ cuối cùng là tìm cách thao túng tâm trí cũng không thể dùng được nữa khi Huyễn đã kích hoạt được Huyễn Thân. Có thứ đó thì Huyễn còn thao túng ngược lại Quỷ Thần hoặc là Tĩnh. Chứ họ hoàn toàn không có cửa đấu năng lực tâm trí.
Hai người Huyễn và Linh Ngọc chẳng quan tâm đến những bên còn lại đang rối ra sao. Họ chỉ tập trung vào tận hưởng thời gian yên bình trước mắt.
Cả Huyễn và Linh Ngọc đều lớn lên trong đất liền, nên không mấy khi họ được nhìn thấy biển. Đến cả Linh Ngọc người có thể dịch chuyển đi bất cứ lúc nào thì cũng vì lý do buộc phải có mặt của mình nên cũng chẳng có cơ hội nào mà đi.
Bây giờ trước mặt họ là biển rộng mênh mông, từng cơn sóng cứ nối tiếp nhau đánh vào bờ cát xung quanh hòn đảo. Được cái là nơi này không có người ở cho nên họ cũng không sợ ai làm phiền trong lúc ngắm cảnh đẹp.
Thực ra trên đảo ngoài cây cối ra thì không có bất cứ loài động vật nào chứ không chỉ mỗi con người. Người bình thường mà ở đây thì chính là tình trạng tuyệt vọng.
Còn hai Kỳ Nhân cấp cao này thì với họ ở đây cũng chẳng khác gì những nơi bình thường trong đất liền. Vốn họ có thể không ăn không uống cả tháng, nhưng Linh Ngọc vẫn dùng lôi kích bắt vài con cá lên để nướng.
Vì để đản bảo khẩu vị cho cả hai, Linh Ngọc còn cẩn thận đến mức dịch chuyển đi mua một cuốn sách dạy về các loài cá để sử dụng. Trên đảo có cả một rừng dừa nữa nên họ có thể thưởng thức mĩ vị cả ăn lẫn uống.
Từ thưởng thức này rất đúng với tình huống hiện tại khi cả hai đều ăn rất chậm để cảm nhận thật rõ hương vị. Nhờ cấu trúc cơ thể đặc biệt của Kỳ Nhân mà họ có thể lưu giữ hương vị này vào ký ức một cách hoàn chỉnh bằng tất cả giác quan có thể. Nó lại còn được truyền đến cả những đời sau nhờ hai cặp mắt nữa.
Lần đầu tiên được thư giãn hoàn toàn, Linh Ngọc đã biến thành một thanh niên lười nhác. Suốt ngày chỉ muốn nằm lười dưới gốc cây. Khi nào chán thì lại lao ra ngâm mình giữa biển khơi mênh mông, mặc cho những con sóng đánh cậu trôi dạt đi.
Huyễn thì chỉ ngồi ngắm biển, mặc cho đang nắng to hay mưa rào. Mặc cho mặt biển đang tĩnh lặng hay là những cơn sóng giữ đang cuồn cuộn lên.
Dù tự nhiên có mạnh mẽ đáng sợ bao nhiêu thì với họ, hai Kỳ Nhân mạnh nhất thì thiên nhiên cũng chẳng làm gì được họ. Nước biển có lôi Linh Ngọc đi bao xa, những cơn gió có thổi Linh Ngọc lăn lộn đến chỗ nào. Thì Linh Ngọc vẫn có thể nhẹ nhàng quay về hòn đảo.
Những giọt mưa có nặng hạt bao nhiêu, cơn sóng biển có cao bằng mấy tầng nhà thì chúng cũng chẳng thể làm ướt nổi một sợi tóc của Huyễn.
Họ đang có những trải nghiệm với tự nhiên, với thế giới đã sản sinh ra họ. Tâm trí của cả hai lại như đang bước vào một cấp bậc khác. Cấp bậc mà đến cả thiên nhiên cũng phải khuất phục trước họ.
Họ đến đây cùng nhau cho nên cũng có những trải nghiệm cùng nhau. Họ đã thử không dùng năng lực mà tạo ra lửa để giữ ấm như những nhà thám hiếm ở trong sách đã từng làm. Họ cũng thử không dùng năng lực mà sinh tồn trong điều kiện thiếu thốn đủ thứ thế này.
Và họ nhận ra, dù có cố bao nhiêu thì bản chất cơ thể của họ vẫn khác biệt. Cũng như việc Kỳ Nhân và người thường có cố gắng gắn kết bao nhiêu thì giữa họ vẫn có khoảng cách.
Cũng vì thế mà họ có thêm sự chiêm nghiệm về những tư tưởng của Kỳ Nhân mà họ đã tiếp xúc trong thời gian qua. Linh Đồng và Linh tộc thì muốn chung sống hòa thuận với người thường. Lãng Nhân thì muốn Kỳ Nhân phải đứng lên làm chủ. Nhóm Quỷ Thần thì muốn một thế giới chỉ có Kỳ Nhân. Cuối cùng là các gia tộc Kỳ Nhân còn lại cùng với các Kỳ Nhân phương tây thì muốn ai sống cuộc sống người đó. Miễn sao đừng làm phiền nhau là được.
Xét theo mỗi một góc độ thì mỗi một tư tưởng này đều có cái lý riêng của nó. Chỉ là trong hoàn cảnh hiện tại thì cái nào phù hợp cái nào không. Cuối cùng thì mọi người đều muốn sống. Đây mới là điều quan trọng nhất.
Dù là Kỳ Nhân hay người thường thì sinh mạng vẫn là thứ đáng quý nhất. Và cuộc sống vẫn là thứ đáng để bảo vệ nhất. Điều vốn là hiển nhiên này, sau khi Huyễn và Linh Ngọc ngộ ra, họ liền có một thái độ hoàn toàn khác với tình thế hiện tại.
Với sức mạnh của cả hai hiện tại, ho có thể điều khiển cả thế giới theo ý muốn. Và nếu họ làm vậy thì hậu quả sẽ như thế nào. Hai người đều nhìn ra cả. Vì thế mà như hiện tại mới là điều tốt nhất.
Điều này cũng có nghĩa là hai người nên trở thành cán cân để duy trì sự cân bằng này. Càng sở hữu sức mạnh lớn, thì trách nhiệm gánh trên vai cũng càng nhiều. Và nếu như họ quyết định làm việc này thì họ sẽ phải đi trên con đường cô độc.
Rõ ràng là cả Linh Ngọc và Huyễn đều không muốn cho nên họ lựa chọn tiếp tục không can thiệp vào những sự việc đang xảy ra bên ngoài kia.
Quyết định này xét trên phương diện khách quan thì có phần hơi ích kỷ. Còn xét trên góc nhìn của hai người Linh Ngọc và Huyễn thì đây quả thật là lựa chọn hợp lý.
Tuy rằng họ sẽ phải quay lưng lại với những người thân thiết nhất. Nhưng thế giới không có sức mạnh của hai người chắc chắn sẽ tốt hơn thế giới mà hai người dùng sức mạnh để can thiệp vào.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |