Thần bí hạt châu
Thiên Thanh giới rộng lớn mênh mông,tựa như vô cùng vô tận.
Lấy Thần Châu Đại Địa làm trung tâm, nơi này là thánh địa nhân tộc,tông môn san sát,cường giả như mây.
Ngược lại Nam Hoang,lại là yêu tộc vi tôn, bên trong thập vạn đại sơn, có yêu vương tồn tại,yêu chúng nhiều không kể siết.
Tây Thổ, bốn bề là hoang mạc, phật đạo khởi nguồn, chùa miếu lấy hàng ngàn hàng vạn mà tính.
Bắc Địa, thiên hạ của cổ sư, không thành vương triều, chỉ có bộ lạc.
Cuối cùng là Đông Hải,còn được xưng Vô Tận Chi Hải,tu tiên giới chín thành tán tu đều hội tụ tại đây,tam giáo cửu lưu,long ngư lẫn lộn.
“ Tán tu chúng ta không có tông môn,bị đám tu sĩ của thần châu gọi là bàng môn tả đạo.”
“ Chúng ta không giống như bọn chúng, tài nguyên,công pháp đều chỉ có thể tự tay giành lấy.”
“ Vậy mà hiện tại,chúng ta khó khăn lắm mới có một cọc cơ duyên,bọn chúng cũng nghĩ kiếm một chén canh.”
“ Lần này tại hạ mời chư vị đến đây,là muốn đám tán tu chúng ta tạo thành liên minh,bão đoàn sưởi ấm,cùng đi Minh Nguyệt Di Tích tìm kiếm cơ duyên,chống lại đám tu sĩ đất liền.”
“ Chư vị đạo hữu ở đây có ai bằng lòng,xin mời theo ta.”
Ngồi tại chủ toạ, một vị trung niên hán tử cao giọng nói lớn.
Lời vừa ra,bên dưới mấy bàn rượu thịt lập tức trở nên náo nhiệt,mấy chục người thi nhau hưởng ứng.
“ Minh Nguyệt Di Tích vốn là cơ duyên của tu sĩ Đông Hải chúng ta, đám tu sĩ thần châu dựa vào cái gì mà đến tranh đoạt.”
“ Nói rất hay, ỷ lại vào tông môn thế gia đến chèn ép chúng ta đúng không ? liên minh lần này ta gia nhập chắc rồi.”
“ Tính cả ta nữa.”
“ Một lũ tu tiên giả cả đời sống trên đất liền cũng dám gây sự trên Đông Hải,tên nào dám đến,ta đảm bảo sẽ cho chúng có đi mà không có về.”
Trung niên hán tử chứng kiến đám đông tu tiên giả phía dưới sục sôi, trên mặt không giấu nổi nụ cười nhạt, đây chính là thứ mà hắn muốn.
Trở lại nửa tháng trước, Đông Hải mặt biển trống không bỗng nhiên xuất hiện một toà di tích khổng lồ.
Nhìn thấy toà di tích này,ngay lập tức có học giả nhận ra,nó là thuộc về Minh Nguyệt Thần Cung.
Đây chính đại thế lực của Thiên Thanh giới hàng vạn năm về trước, nghe đồn đã từng sinh ra đại năng Luyện Hư Kỳ.
Thiên Thanh giới tu hành đạo chia làm chín đại cảnh giới.
Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hoá Thần, Luyện Hư, Hợp Đạo, Đại Thừa,Phi Thăng.
Thế lực từng có cường giả Luyện Hư Kỳ trấn thủ,di tích của nó sao có thể đơn giản,hiển nhiên bên trong ắt phải chứa vô số cơ duyên.
Tin tức này vừa lan ra,Đông Hải các đảo lớn đều phái người tới,các tán tu từ khắp biển lớn cũng đổ về đây,hiển nhiên là muốn từ Minh Nguyệt Di Tích chiếm được chỗ tốt.
Không chỉ là các thế lực Đông Hải,tin tức về Minh Nguyệt Di Tích vài ngày trước thì đã truyền khắp Thiên Thanh giới,dẫn tới Thần Châu Đại Địa không ít nhân mã kéo đến Đông Hải, trong tối sợ là còn có Nam Hoang, Bắc Địa cùng Tây Thổ.
Lấy thực lực cùng địa vị của những tán tu Đông Hải,hiển nhiên không so được với các thế lực trên.
Bọn họ vì vậy đã tại khu vực của mình kết thành tổ đội,đi cùng một chỗ tới Minh Nguyệt Di Tích.
Bạch Ngọc đảo hiển nhiên cũng không phải ngoại lệ.
Hôm nay tại Bạch Ngọc đảo đệ nhất tửu lâu - Linh Lung Lâu, gần như toàn bộ tán tu của đảo này đều tụ hội tại đây.
Chủ trì đại hội,cũng là vị trung niên hán tử kia,gọi Hà Đông Lôi,là một vị Trúc Cơ hậu kỳ tán tu,tại Bạch Ngọc đảo rất có danh khí.
Mục đích của Hà Đông Lôi hiển nhiên là lôi kéo các tán tu khác của Bạch Ngọc đảo cùng gia nhập với mình, tiến đến Minh Nguyệt Di Tích tranh đoạt cơ duyên.
Sau một màn diễn thuyết vừa rồi , Hà Đông Lôi có thể nói là đại cáo thành công,các tán tu phía dưới chính là nhao nhao muốn đầu nhập vào hắn.
Khác với đám đông nhốn nháo, một vị thiếu niên trái ngược lại lại hết sức thản nhiên, lộ ra khí chất hạc giữa bầy gà.
Vị thiếu niên này người mang bạch y,thân hình khôi ngô,khuôn mặt tuấn tú,có điều trên trán có một vết sẹo lớn.
Hắn họ Lâm tên Uyên,đồng dạng cũng là một tên tán tu của Bạch Ngọc đảo.
Sánh vai cùng Lâm Uyên còn có một vị lão nhân.
Chỉ thấy lão nhân này thân khoác thôi y,mái tóc đen trắng xen kẽ rối tinh rối mù,lão nhân đem đám tu sĩ đang hò hét trước mặt thu vào mắt,lắc đầu một cái,sau đó hướng Lâm Uyên nói.
“ Tiểu Lâm tử,Minh Nguyệt di tịch tuyệt đối không phải Bạch Ngọc đảo đám tán tu chúng ta có thể tranh,ngươi tuyệt đối đừng gia nhập bọn họ ,rất có thể có đi mà không có về.”
Lâm Uyên khẽ gật đầu,thần sắc không đổi hướng lão giả đáp lời : “ Tống lão,ta tự biết thực lực bản thân mình ra sao,Minh Nguyệt di tích vũng nước đục này,ta sẽ không tham gia.”
Lão nhân đối với câu trả lời của Lâm Uyên thì hài lòng gật đầu một cái.
Lão gọi Tống Thế Sơn,tại bên trong Bạch Ngọc đảo cũng xem như là tu sĩ lớn tuổi nhất,là Lâm Uyên ít ỏi bằng hữu một trong.
“ Tiểu tử ngươi thức thời liền tốt,tu tiên giới cơ duyên hàng ngàn hàng vạn,không cần vì một cái Minh Nguyệt di tích mà góp mạng của mình vào bên trong,thời điểm thích hợp,cơ duyên của ngươi sẽ tự đến.”
“ Tống lão,ta đã biết.” Lâm Uyên nhẹ gật đầu.
Hắn cùng Tống Thế Sơn hàn huyên vài câu,sau đó liền lẳng lặng rời khỏi Linh Lung Lâu,người giống như hai người bọn họ không nhiều lắm,chỉ có hai ba tên,còn lại hầu như đã lập chí đi theo Hà Đông Lôi lăn lộn.
Bạch Ngọc đảo,toạ lạc tại Nam Hải Vực của Đông Hải.
Ở Nam Hải Vực,loại đảo giống như Bạch Ngọc đảo này,không có một ngàn cũng có tám trăm.
Sở dĩ nó có tên gọi Bạch Ngọc,là bởi vì dưới đáy biển xung quanh đảo có chứa vô số loại ngọc quý.
Trong mắt nhân loại giá trị liên thành dạ minh châu,tại Bạch Ngọc đào tuỳ tiện có thể bốc được một nắm lớn.
Lâm Uyên phụ mẫu chính là phàm nhân sinh sống trên đảo này,năm Lâm Uyên vừa tròn mười tuổi,cha mẹ hắn trên thuyền vớt ngọc gặp phải bão lớn,từ đó không thấy trở về.
May mắn,khi còn sống,phụ thân của Lâm Uyên có một vị sinh tử chi giao hảo hữu.
Người này không giống như cha của Lâm Uyên,là tu sĩ,hơn nữa còn là tu sĩ có sư thừa.
Đông Hải tu sĩ phần lớn là tán tu,tông môn không nhiều,có thể là tu sĩ có tông môn,đều là không đơn giản.
Người bằng hữu của cha Lâm Uyên mặc dù có một đoạn thời gian không gặp,nhưng biết tin cố nhân gặp nạn,hắn liền ra tay giúp đỡ.
Người này mua một căn biệt viện lớn cho Lâm Uyên ở Bạch Ngọc đảo,ngoài ra còn cho hắn một số tiền,đủ để hắn sống một đời vô lo.
Trọng yếu là,Lâm Uyên còn được hắn cho một bộ công pháp tu hành, từ đó Lâm Uyên mới có thể bước lên con đường tu tiên,mới có được tu vi Luyện Khí tầng năm như ngày hôm nay.
Lâm Uyên xe nhẹ đường quen xuyên qua phố phường trên Bạch Ngọc đảo,sau một hồi cũng tới biệt viện của mình.
Hắn sau khi vào trong phòng,từ bên trong Túi Càn Khôn lấy ra một viên hạt châu.
Chỉ thấy hạt châu này có màu trắng ngà, cùng dạ minh châu không có khác biệt,tuy nhiên nếu nhìn kỹ,sẽ phát hiện bên trên hạt châu này có khắc một hình mặt trời cùng mặt trăng.
Lâm Uyên nắm chặt hạt châu trong tay,chỉ thấy trong nháy mắt,hắn đã tại bên trong căn phòng hư không tiêu thất.
Gần như ngay lập tức, Lâm Uyên đã xuất hiện tại bên trong một căn phòng khác, đây rõ ràng là một nơi khác,so với căn phòng vừa rồi thì tồi tàn hơn nhiều.
“ Yêu Thần giới,ta trở lại.” Lâm Uyên thì thào nói với bản thân.
Từ một tháng trước,Lâm Uyên tình cờ đạt được thần bí hạt châu.
Hắn trong lúc vô tình phát hiện,hạt châu có thể đem hắn tới một thời không khác,không phải là Thiên Thanh giới.
Giới này,xưng là Yêu Thần giới.
Yêu Thần giới đồng dạng cũng là thế giới tu tiên,tuy nhiên cùng Thiên Thanh giới có khác biệt.
Yêu Thần giới do hai cỗ lực lượng phân chia, lần lượt là tu sĩ cùng yêu quái.
Giống như Thiên Thanh giới,tu tiên ở nơi này đều dựa vào linh khí.
Tuy nhiên,tu sĩ cùng yêu quái đều có con đường khác biệt,giúp cả hai tu luyện nhanh hơn.
Đối với yêu quái,đó là ăn người,nhân tộc ở Yêu Thần giới,cho dù là phàm nhân,cũng chứa đại lượng tinh khí,yêu quái khi ăn phàm nhân,đồng dạng cũng hấp thụ tinh khí này,khiến bọn chúng tu hành tiến triển rất nhiều.
Nhân tộc tu sĩ thì không như thế,bọn họ tụ thành tông môn,thế gia,tại địa bàn của mình thành lập miếu thờ,bảo hộ phàm nhân,từ đó hưởng hương hoả.
Hương hoả là thứ rất thần kỳ,ở Thiên Thanh giới,thứ đồ này không có quá nhiều tác dụng,tuy nhiên ở Yêu Thần giới,nó là thứ có thể trợ tu sĩ tu luyện nhanh hơn gấp bội.
Một tháng trước,Lâm Uyên xuyên đến thế giới này,sống tới hơn một năm.
Hắn phát hiện,mặc kệ hắn ở Yêu Thần giới bao lâu,khi trở về Thiên Thanh giới cũng chỉ là trong nháy mắt.
Điều kiện để xuyên quá hai giới,là năng lượng bên trong hạt châu được nạp đầy.
Một năm này,Lâm Uyên dựa vào tu vi của bản thân,dễ dàng tìm được một chỗ nương thân.
Hắn chỗ ở là tại Đại Ngu quốc,Vân Châu.
Mà thân phận của hắn hiện giờ,là ký danh đệ tử của một trong tam đại tông môn của Vân Châu,Huyền Thiên Tông.
Đăng bởi | bachhogia |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 15 |