Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thật sự hi vọng cuộc đời này được một lần hẹn hò với Đằng Dực

Phiên bản Dịch · 856 chữ

Thật sự hi vọng cuộc đời này có thể được một lần hẹn hò với Đằng Dực.

Buổi lễ kỷ niệm kéo dài hai giờ, nhưng cho đến khi kết thúc, không có tiết mục nào có sức nóng vượt qua màn biểu diễn nhảy đường phố mở đầu. Tự nhiên cũng không có ai có sức hút hơn Đằng Dực.

Khi buổi lễ kết thúc, Nguyễn Dư và Giản Tương Tương từ từ đi ra khỏi hội trường theo dòng người, Đằng Dực và nhóm của anh cũng vừa khéo đi trước họ.

Năm chàng trai khoác vai nhau, áo đỏ nối liền như một đám lửa chuyển động.

"Chu Hi Hòa!" Giản Tương Tương bỗng cất tiếng gọi.

Tiếng gọi này khiến nhiều người quay lại, Đằng Dực đi ở phía trước cũng quay lại, có lẽ do góc độ, ánh mắt đầu tiên của anh tình cờ rơi vào Nguyễn Dư, nhưng chỉ trong chốc lát, anh liền quay đi, tiếp tục nói cười với những người bên cạnh.

Chu Hi Hòa vẫy tay về phía Giản Tương Tương.

"Tụi mình cùng nhau đi ăn khuya nhé?" Chu Hi Hòa hỏi.

Giản Tương Tương vội vàng gật đầu, cô ấy đi về phía Chu Hi Hòa hai bước, bỗng nhớ ra bên cạnh còn có Nguyễn Dư.

"Nguyễn Nguyễn, cậu có đi cùng không?"

"Không, các cậu cứ đi đi."

Câu trả lời nằm trong dự đoán của Giản Tương Tương, Nguyễn Dư từ trước đến nay không thích tham gia những buổi "tiệc" nào mà đông người như vậy. Ngay từ khi mới nhập học, cô đã như thế. Khi người khác bận nói chuyện, bận đi thưởng thức món ngon quanh trường cùng với những người bạn mới quen thì cô lại suốt ngày một mình, lặng lẽ đi qua đi lại giữa căng tin và thư viện, đắm chìm trong thế giới của riêng mình.

Sự thờ ơ, lạnh nhạt này khiến cô trở thành kẻ ngoại đạo trong lớp và kí túc xá. Nhiều người đứng sau lưng nói cô cậy thành tích cao liền kiêu ngạo. Nhưng thời gian trôi qua, những nhóm "bạn tốt" ngày càng xảy ra nhiều mâu thuẫn bởi nhiều lí do khác nhau, ví dụ như việc chia tiền ăn cùng các bạn trong phòng trọ không đều, đi ăn thì không trả tiền hoặc ai đó xúc phạm nhau trong nhóm chat. Con thuyền tình bạn bị lật úp một cách khó hiểu khi đang "ra khơi", những bí mật được chia sẻ trong quá khứ trở thành những con dao sắc bén, cào xé những trái tim nhạy cảm và mong manh. Mọi người chợt nhận ra rằng không thể xây dựng một tình bạn thực sự bằng cách ăn uống ở trường đại học với những con người trơ trẽn và dối trá, nhưng người như Nguyễn Dư là an toàn nhất.

Mọi người đều bắt đầu chấp nhận rằng Nguyễn Dư khác biệt và cố gắng lại gần cô. Sau đó mọi người phát hiện ra rằng tính cách của Nguyễn Dư chỉ hơi lạnh lùng nhưng thực ra cô là một người khá tốt. Trong mỗi tiết học giữa và cuối kỳ, hầu hết các bạn trong lớp đều chạy đến cầu cứu cô. Cô không bao giờ keo kiệt, thay vào đó là chia sẻ bài vở của mình mà không hề so đo tính toán.

Dần dần, Nguyễn Dư có nhiều bạn bè sẵn sàng kết thân với cô, nhưng cô vẫn sống độc lập, không dễ dàng gây thù chuốc oán với ai, nhưng cũng rất ít khi thấy cô thân thiết với ai.

Giản Tương Tương nhờ vào danh phận "bạn cùng phòng" mà có cơ hội gần gũi với Nguyễn Dư, càng hiểu càng ngưỡng mộ.

Nguyễn Dư thật sự là một người rất ngầu.

Tất nhiên, sự ngầu của cô không nằm ở sự lạnh lùng, mà ở chỗ cô biết rõ thời gian của mình nên dành cho điều gì. Ở cô không thấy sự ngây ngô bối rối, chỉ thấy đầy sức chiến đấu và mục tiêu rõ ràng..

"Được rồi, tớ đi nhé."

Giản Tương Tương vẫy tay chào tạm biệt Nguyễn Dư, Nguyễn Dư gật đầu.

Đi ra khỏi hội trường, đám đông đang dần tan đi.

Những chiếc đèn lồng đỏ trong khuôn viên trường đều sáng rực, không khí vui tươi càng trở nên đậm hơn trong màn đêm.

Nguyễn Dư lặng lẽ đi về hướng ký túc xá, xung quanh có nhiều bạn học nữ khác, họ đang bàn tán về Đằng Dực, về câu lạc bộ nhảy đường phố Tây Du và những động tác breaking ấn tượng mà cậu đã thể hiện cuối cùng.

"Ôi, thật sự hi vọng đời này có thể yêu được Đằng Dực!" Ai đó đang than thở.

"Sắp về đến kí túc xá rồi, nằm xuống ngủ là có thể mơ được đó." Người kia đáp.

Trên đường đi vang lên những tiếng cười đùa vui vẻ, trong bóng tối, Nguyễn Dư cúi đầu, lặng lẽ cong môi.

Bạn đang đọc Lưu Ngư Vô Dạng của Hera Khinh Khinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Lanawell
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.