Chỉ có ta luyện thành?
Cho dù là Hoa Văn và Hoa Vũ, hai vị đại hiệp đã có uy danh này, cũng chỉ có đến lúc bất đắc dĩ mới ra tay, đây cũng là nguyên nhân Đoàn Vân tiện tay giết mấy tên Lôi cuồng của Lôi Công Lão Mẫu Môn này, bọn họ sẽ cảm thấy cực đoan.
Thấy thu hoạch không được, Đoàn Vân muốn gỡ cây sáo sắt trên đầu những người này xuống, dù sao cũng là đồ làm bằng kim loại, hẳn là có thể bán được chút tiền.
Kết quả kéo hai cái, phát hiện thứ này giống như được khảm vào trong xương sọ, không gỡ xuống được.
Lúc này, Hoa Văn đi tới, nói: "Vị thiếu hiệp này, chẳng lẽ ngươi muốn gỡ cây sáo sắt này xuống để sưu tầm sao?"
Đoàn Vân gật đầu, nói: "Tiền bối, không ổn sao?"
Hoa Văn lắc đầu nói: "Tuy rằng thiếu hiệp tài nghệ cao cường, nhưng ta vẫn khuyên ngươi không nên làm như vậy. Lôi Công Lão Mẫu Môn thần bí khó lường, ngươi mang theo những thứ này, e rằng sẽ dẫn tới tai họa."
Đoàn Vân được nhắc nhở, liền không gỡ nữa, vội vàng cảm tạ nói: "Đa tạ tiền bối chỉ điểm."
Hai vị đại thúc trung niên này trước đó đã hảo tâm nhắc nhở hắn, bây giờ lại chỉ điểm chuyên nghiệp, hơn nữa đối phương quả thật có khí chất hiệp khách, Đoàn Vân rất có hảo cảm đối với bọn họ.
Lúc này, Hoa Vũ đã chất đống thi thể lại với nhau, vẻ mặt hào sảng nói: "Ta nói, cứ một mồi lửa đốt sạch là được. Nơi này cũng không có ai khác nhìn thấy, đám Lôi cuồng của Lôi Công Lão Mẫu Môn muốn nổi điên báo thù cũng không tìm được đường."
"Hơn nữa, đến rồi thì lại đối phó thôi."
Giờ khắc này, khí chất hào hiệp của Hoa Vũ càng thêm rõ ràng, khiến Đoàn Vân càng có ấn tượng tốt.
Hắn hoàn toàn không biết đây là một lần gặp gỡ giữa Đại Dược và người trồng thuốc.
Có tiền bối chỉ đường, mọi chuyện đều dễ dàng hơn nhiều.
Không bao lâu, đống thi thể này đã bị đốt cháy, một mồi lửa thiêu rụi.
Người của thương đội đã trở về, ánh mắt nhìn ba người Đoàn Vân tràn đầy kính sợ.
Thậm chí có người muốn mang theo hàng hóa rời đi, không muốn bị cuốn vào chuyện này, nhưng lại không dám.
Đoàn Vân cùng Hoa Văn Hoa Vũ nhanh chóng trò chuyện.
Trong mắt Đoàn Vân, hai vị đại thúc tiền bối này là người hào sảng, nói chuyện dí dỏm, hiểu biết lại nhiều, là hiệp khách hiếm có.
Cũng từ trong miệng hai vị đại thúc Hoa Văn Hoa Vũ, Đoàn Vân biết được lai lịch của Lôi Công Lão Mẫu Môn.
Lôi Công Lão Mẫu Môn là một tông môn vô cùng thần bí tà môn trên giang hồ, trên dưới tông môn thờ phụng Lôi Công Lão Mẫu trên trời.
Người của tông môn này sẽ khoét ra rất nhiều lỗ thủng trên xương sọ của mình, sau đó cắm những cây sáo nhỏ làm từ Hắc Bí Thiết vào trong đó.
Sở dĩ bọn họ làm như vậy, là vì "nghe sấm".
Bọn họ cho rằng trên trời có Lôi Công Lão Mẫu, vào những ngày sấm sét sẽ truyền xuống thần công, nghe nói trong Lôi Công Lão Mẫu Môn, không ít người thật sự là bỗng nhiên khai khiếu trong lúc nghe sấm sét, luyện được một thân lôi công lợi hại.
Tên Lôi cuồng gầy như con khỉ ốm vừa rồi, hẳn là đã khai khiếu, cho nên mới bỗng nhiên nổi điên làm bị thương người.
Về phần những mảnh kim loại màu vàng sẫm mà Đoàn Vân lục soát được, nghe nói là thần thiết từ trên trời rơi xuống, người của Lôi Công Lão Mẫu Môn gọi nó là "Lão Mẫu Thần Thiết", ghi lại bí mật kinh thiên và công pháp vô thượng của Lôi Công Lão Mẫu.
Nghe vậy, Đoàn Vân nghi ngờ nói: " Thật sự trên trời sẽ rơi xuống thần thiết sao?"
Hoa Văn gật đầu nói: "Đám Lôi cuồng này vẫn luôn đuổi theo tiếng sấm, thỉnh thoảng sẽ gặp phải chuyện dị thiết từ trên trời rơi xuống, ta đã may mắn gặp qua một lần, còn tưởng rằng lá vàng trên trời rơi xuống."
Đoàn Vân lấy ra một mảnh kim loại, phát hiện quả thật có vài phần giống lá vàng.
Hắn không nhịn được quan sát dưới ánh lửa, phát hiện phía trên thật sự có một ít ký hiệu và chữ viết khó hiểu.
Đây thật sự là thứ từ trên trời rơi xuống sao?
Giờ khắc này, thế giới quan của hắn lại sụp đổ thêm một chút.
Mẹ nó, đây là thế giới võ hiệp sao?
Hoa Văn thấy Đoàn Vân đang nghiên cứu mảnh kim loại, không khỏi nhắc nhở: "Đoàn huynh đệ ngàn vạn lần đừng nên tùy tiện thử luyện thứ trên đó, chúng rất dễ khiến người ta phát điên."
"Hả?"
"Sở dĩ Lôi cuồng có cái tên như vậy, là bởi vì bọn chúng thường xuyên nghe sấm sét và quan sát thần thiết để luyện công, khiến cho đầu óc điên điên khùng khùng, công pháp ngay cả bọn chúng cũng không chịu nổi, người ngoài chúng ta luyện đương nhiên càng thêm nguy hiểm."
Nghe vậy, Đoàn Vân vô cùng thận trọng dùng vải bọc hai mảnh "Lão Mẫu Thần Thiết" lại, cảm kích nói: "Đa tạ Văn đại ca chỉ điểm, nếu không có các ngươi ta thật sự không biết những thứ này."
Hoa Văn không nhịn được cười ha ha nói: "Đoàn huynh đệ tài cao gan lớn, ta cũng chỉ là nói nhiều thêm vài câu thôi. Chỉ là nói ra, ngoại trừ tài nghệ không kinh người như ngươi, lúc hai huynh đệ chúng ta mới vào giang hồ cũng ngây ngốc như vậy, bị mấy tên quái thai này dọa cho sợ hãi."
Đăng bởi | monmeoo |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 4 |