Khởi Nguồn
Lục địa thiên ma, gọi là lục địa thiên ma vì ngàn năm trước nơi dây đã xảy ra trận chiến giữa tiên giới và ma giới . đứng đầu của thiên giới Đường Nhược Phong tu vi thiên cảnh còn ma giới La Hải Kình tu vi ma cảnh. trận chiến kéo dài rong rã 3 tháng. vì ma giới có thể hấp thụ yêu khí của xác chết nên thể lực không hao mòn mấy . vì thế Đường Nhược Phong đành phải dùng thiên mệnh thọ để phong ấn ma giớ. thời gian kéo dài đc 1 ngàn năm. trước khi phong ấn hoàng thành Đường Nhược Phong nói với Thiên giới hãy cói gắng tìm truyền nhân có thể vượt qa cảnh giới Thiên cảnh mới có thể thống nhất Thiên ma...............
ngàn năm sau.
Ma Giới nơi tối năm này bổng xuất hiện 2 con mắt rực lửa
" ta đã ở đây ngàn năm rồi. còn ai có thể cản ta đây . ha ha ha ha .... "
Thiên giới s này chia thành 5 thành nhỏ Đường Thiên Thành , Kiếm thiên Thành , Thuẫn Thiên Thành , Thủy Thiên Thành, và Lôi Thiên Thành ....
Đường Thiên Thành là nơi phồn hoa giàu có nhất trong 5 thành. trong chợ trên đường của Đường Thiên Thành mọi ng vẫn đag buôn bán như bình thường bổng nghe tiếng ng hét lên
" ăn không trả tiền à tên khốn này " quản lí của quán trọ lớn tiếng
" ta nhất định trả mà cho ta chìu quay lại" giọng của một thanh niên tầm 19t gương mặt thanh tú ngây ngất bao chị em.
" ta con lâu mới tin ngươi " quản lí liền đáp lại
Trong góc của quán trọ có 2 tỉ mụi mặt đồ của 1 môn phái đội nón có khăn che mặt
" tên đó làm cả quán trọ ồn ào quá tỉ, có cần ta cho hắn 1 bài học không" sư muội bực bội nói với sư tỷ"
"không cần" sư tỷ vẫn không chút nào quan tâm mà chỉ nhìn miếng ngọc trên tay.
" ta mất tiền thật mà ngươi cho ta nợ đi" vẻ mặt thanh niên này bắt đầu rưng rưng ổng ẹo năng nĩ ông chủ .
Từ xa 1 đám người ăn mặc cũng bình thường . Người đi đầu lại gần thanh niên nhỏ giọng " Công tử lão gia đang đợi người về có chuyện gấp ạ"
Thanh niên bỏng nhiên sắc mặt khó coi không vui
" biết rồi biết rồi " và quay qua vẫn nan nĩ ông chủ quán trọ
" cho ta nợ đi đc không" sắc mặt lại chuyển qua rưng rưng.
Người trung niên kia tay đặt lên tráng và lắc đầu
" công tử lại thế nữa rồi,..... " " Người đâu đưa tiền trả cho công tử chúng ta về gấp....."
Trong căn phòng 1 người trung niên ngồi trên ghế viết sách ánh mắt sắc bén và có 1 vết seo bên mắt trái. Với vẻ mặt trầm tư..
" sắp tới rồi sao haizzzz...... " .
Từ xa nhưng người đưa thanh niên kia về vừa gặp điều quỳ xuống dõng dạc 1 lượt
" tham kiến bệ hạ"...
Đúng vậy người trung niên kia là Hoàng Thượng Đường Khảo .. Cũng như nói người thanh niên kia là hoàng tử tương lai sẽ là hoàng thượng vì chỉ duy nhata cậu ta là con trai còn lại có 7 người tỷ tỷ . Nên nhà vua yêu thương cậu hết lòng .
"Miễn lễ đi. Đây là phòng riêng nên ít hành lễ đi"
hoàng thương xua tay phấc phấc
" Cha tìm con à ." Thanh niên kia nói miễn cưỡng giống như đang có việc gì gấp
Hoàng thương nhìn con minh liền cười
" Thiên nhi à, con đi chơi 2 hôm rồi coa ăn uống đủ không đó"
" Con còn tăng cân đây này . Cha không sợ con béo phí hay sao ?? "
Thanh niên làm nũng trả lời.
"Hahaha được rồi được rồi. Còn cũng sắp 20t rồi trẫm có chuyên. Muốn nói riêng với con"
Hoàng thượng vừa cười xong liền đổi giọng nhẹ nhàng .
Cả đám người kia hiểu ý " thần cáo lui" .
Trong căng phong không khia bổng có chút căng thẳng
" con biết vì sao trẫm muốn nói chuyện riêng với con không"
Thanh niên Đường Bá Thiên khổng hiểu trả lời " con không biết cha lúc nào cũng thần bí "
Hoàng thường nói tiếp
" cũng sắp tới lúc đó rồi " vẻ mặt buồn bả lộ ra.
" Lúc đó sao ? Lúc nào vậy cha. ". Bá Thiên không hiểu lại hỏi.
" Con biết vì sao gọi là Thiên Giới không . Vì trước đại lục này chia làm 2 thế lực chính . Thiên và ma. Ngàn năm trước tổ tiên chúng ta phong ấn ma giới và thời gian gần đây phong ấn đó dần yếu đi ta có dự cảm không lành ".
Bá Thiên ngạc nhiên lại hỏi tiếp.
" Vâỵ ma giới rất mạnh sao cha?"
" Rất mạnh.tổ tiêng chúng ta hi sinh mạng mình để phong ấn chúng mà không thể giết triệt để. Khi đó tổ tiên ta là Đường Nhược phong tu vi cao nhất lục địa Thiên cảnh "
Hoàng thượng chậm rãi tiếp tục Bá Thiên Lại tiếp tục ngạc nhiên
" lão tổ mạnh vậy không lại chúng ta làm sao đây " Bá Thiên nhảy nhót xung quay lúng túng
" Bởi v lí do hôm nay ta mới gọi con đây "
hoàng thường quay lại 2 tay đặt lên vai con mình.
" Con ..... Con thì thì thì làm được gì. "
Bá thiên vừa ngạc nhiên vừa lắc đầu .
" Trước khi tổ tiên ta phong ấn và qua đời có để lại lời nói muốn tiêu diệt ma phải vượt qua cả giới Thiên Cảnh "
Hoàng thương nghiêm nghị nói.
"Nhưng ngàn năm nay có ai vượt qua Thiên cảnh đâu cha "
thanh niên bỏng nghiêm nghị lại
" Còn 1 chuyện đa số mọi người không biết kể cả cá người đứng đầu 5 thành trong Thiên đại lục . Đó là lão tổ đã để lại 5 món bảo vật để dùng nó vượt qua Thiên cảnh . Nhưng đáng tiếc bay giờ nó đang bii phân tán tìm lại và tìm ra trong đoa có gì "
Hoàng thượng vừa nói vừa lắc đầu
Thanh niên lúc này không còn tính trẻ con nữa mà bắt đàu ngiêm nghị
" vậy ý cha là con phải đi "
" haizzz cha cũng không muốn đặt gánh nặng lên con nhưng tính mạng của bách tánh 5 thành trì điều trong đợi vào con"
Lúc này không còn bóng dáng hoàng thượng uy nghiêm mà là 1 người cha bình thương thương yêu đứa con mình.
Tiếp tục nói " cha biết con từ nhỏ đã là thiên tài về kiến thức và cũng là thiên tài về võ học . 13t đã là tâm cảnh giới , bây giờ con có thể biết là vì sao lúc nhỏ cha thường nghiêm khắc với con về vấn đề võ công rồi"
Bá Thiên 13t đạt đc cảnh giới tâm cảnh . Cảnh giới đc chia làm 9 cảnh . Nhân cảnh - hoá cảnh - tông cảnh - đạo tông cảnh - tâm cảnh -nhãn tâm cảnh - hoàng cảnh - bá hoàng cảnh - Thiên cảnh .
" Từ nhỏ con đã nghe lời cha học võ công đọc sách . Cha đã hứa với con 18t cho con ăn chơi thoải mái mà. Chỉ mới ăn chơi được gần 2 năm. Mùi vị mĩ nữ ở thành chúng ta con còn chưa nếm trãi mà""
Bá Thiên làm thay đổi sắc mặt như đứa trẻ
" Con ngoan đây là trách nhiệm của họ Đường chúng ta" hoàng thượng lắc đầu.
Hoàng thưởng dùng công lực hoành cảnh mở 1 mật thất . Cuối góc mật thất có chiến hộp đen phát ra ánh sáng màu vàng . Cầm lại gần con mình mở ra.
" Đây là 1 trong 5 bảo vật mà tổ tiên ta để lại. Lúc đó loạn lạc và bị thất lạc ." Hoàng thượng chậm rãi nói
1 cây Quạt giấy . Nói quat giấy nhưng giấy gì mà lửa đốt không cháy đao kiếm không rách . Đây là Phiến Thần Thiên. Vật mạnh nhất và có linh tính nhất trong 5 món.
" Cây quạt đẹp thật nhung sao quạt không có tranh hay chữ gì hết v cha.."
Bá Thiên không hiểu hỏi. .
" Ta cũng không biết nhưng vật này có linh tính nếu chấp nhận con thì con sẽ là người được chọn"
hoành thường tiếp lời
Vừa nói xong quạt rung và bay lên tới Bá Thiên và cắt 1 đường trên vai phải của Bá Thiên. Máu chảy ra và khô lại hiện hình 1 cây quạt nhỏ trên vai.
" Xem ra nó cũng nhận ra là thế giới sắp thay đổi rồi. "
Hoàng thượng vui mừng vì Thiên Phiến chịu nhận
" Con trai à . Muốn vượt qua thiên cảnh bắt buộc phải đạt thiên cảnh. Bây giờ con đã tâm cảnh cha tin con sẽ làm được"
vừa nói vừa ôm con trai mình vừa khóc .
" V con phải lên đường tới 5 thành trì kia và lấy thêm 4 món sao cha" BT hỏi.
" Đúng vây" Hoàng thượng trả lời ngay lặp tức.
" Con phải vừa đi vừa nâng cao thực lực và phải biết được cơ duyên trong các món bảo vật đó mới thành công đươc. "
Hoàng thượng nhìn ra bầu trời nói.
" Con sẽ làm được tính mạng của bách tính trong tay con "
ánh mắt của anh hùng xuất hiện .
" 2 hôm nữa con xuất phát đi thành Lôi Thiên thanh trước đi . Thành đó gần chúng ta nhất . Và côn thúc thúc con tính tình rất thoải mái nhớ thay ta hỏi thăm. "
Hoàng thượng nhìn về hướng đi của Lôi thành nói
" Nhất định không phụ long phụ hoàng " BT chấp tay khôm người trước. Cha mình
" Nhưng ........ " BT ngại ngùng
" Nhưng cái gì " hoàng thượng ngạc nhiên .
" Nhung con đi rồi trong người không có tiền ăn chơi sao sống đây cha à "
ánh mắt nghiên túc ánh sáng của chính nghĩa điều mất hết .
" Thành nhóc này ....... Hahaha" Hoàng thượng ngạc nhiên cười lớn.
Cả 1 đêm 2 cha con ngồi nói chuyên thâu đêm uống rượu cười lớn . Không còn quan tâm tới thân phận 2 người ...........
Đăng bởi | AssaSsinT |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 16 |