Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành động đột kích

Phiên bản Dịch · 2838 chữ

Khi long phệ xảy ra, nơi trú ẩn không có bất cứ ánh sáng tự nhiên nào. Ánh nắng, ánh trăng hay ánh sao đều bị tấm đậy to lớn nặng gần ngàn tấn che lấp. Mặc dù tại bên ngoài mặt trời đã lên, nhưng trong hầm trú ẩn vẫn tối tăm chẳng khác nào đêm khuya.

Lúc trước Ander ra tay làm nguồn điện bị trục trặc, đến giờ vẫn chưa có dấu hiệu được sửa chữa. Trong bán kính một trăm năm mươi mét xung quanh công quán vẫn chỉ có ánh nến le lói lập lòe. Hai người Ander và Suna ngồi xổm nấp trên nóc nhà, quan sát tuyến đường hành động của các đồng bạn phía dưới.

Từ vị trí hiện tại của bọn họ, có thể rõ ràng nhìn thấy Leonard dẫn theo một tiểu đội người tình nguyện. Bọn họ gây ra một trận rối loạn ở góc Tây Bắc của thành phố, chướng ngại vật bị thiếu cháy trên đường trở thành nguồn sáng mạnh nhất lúc này.

“Hai gã Thánh võ sĩ đang đi về hướng đó,” Suna thông báo tình hình xung quanh cho Ander.

Theo thời gian trôi qua, hiệu quả của khế ước linh hồn càng thêm rõ ràng. Giống như Ander, Suna hiện tại cũng có nhìn rõ mọi thứ trong hoàn cảnh không có ánh sáng, đi đường cũng gần như không phát ra âm thanh.

“Chỉ có hai người?”

“Chỉ có hai người.”

Ander ít nhiều cũng có chút thất vọng. Hắn vốn lên kế hoạch để người của Leonard có thể hấp dẫn nhiều hỏa lực một chút.

“Chúng ta phải nhanh lên, không có thời gian chơi trò bí mật ẩn thân đi vào gì hết,” hắn ra hiệu đi lên phía trước, “Đám Thánh võ sĩ này đúng là tội ác tày trời, nhưng tuyệt đối không phải hạng ngu xuẩn đâu.”

“Bọn họ dự định cố thủ công quán, tử chiến đến cùng.” Suna tỏ vẻ tán đồng. “Bọn họ chỉ cần chống đỡ đến khi nghi thức hoàn thành là được mà.”

Về mặt diện tích, pháo đài Chúc Quang quả thật rất nhỏ. Hai người chỉ chốc lát đã tới gần trụ sở củaThánh võ sĩ.

Tất cả các cửa sổ của công quán đều đã bị bịt kín lại bằng ván gỗ. Bên ngoài công quán không có người canh gác, toàn bộ kiến trúc giống như đã bị bỏ hoang.

Không có kẻ địch. Trên nóc nhà, Ander đứng thẳng người dậy, đốt sáng đèn dầu mang theo bên người.

Ánh đèn chiếu sáng tầng hai khu dân cư, xuyên qua tấm kính thủy tinh chiếu thành từng vệt ánh sáng màu cam vàng. Ander có thể nhìn rõ ràng một bé trai ước chừng mười một mười hai tuổi đang nhìn chính mình.

Cha mẹ cậu bé nhanh chóng kéo bé từ cạnh cửa sổ lui lại, hoảng loạn kéo tấm rèm cửa, đồng thời luôn cố hết sức tránh để bé giao lưu ánh mắt với Ander.

Tính mạng của vô số cư dân trong nơi trú ẩn gặp nguy hiểm, trong lòng bọn họ có lẽ cũng hiểu rất rõ điều này. Bọn họ chỉ không có dũng khí đi phản kháng vận mệnh mà thôi.

Nóc nhà ở phía xa cũng sáng lên một ánh đèn dầu khác, đó là tiểu đội của Sophia và Kyle đáp lại bọn họ.

Ander và Suna một trước một sau nhảy xuống khỏi nóc nhà, thuận lợi cùng hai người kia hội hợp lại ở trước cửa công quán.

“Dọc đường đi không hề phát hiện kẻ địch, các ngươi thì sao?”

“May mắn như nhau.” Sophia trả lời Ander .

“Ta đoán kẻ địch đều ở tầng hầm phía dưới,” Kyle lập tức đi đến trước cửa chính công quán, “Xem ra không thể tránh khỏi một trận ác chiến rồi.”

Kyle nói không sai, Jonathan chỉ có mười hai tên cấp dưới được vũ trang hạng nặng, mà người của Leif cũng không biết đã nấp ở nơi nào rồi.

Suna giơ vũ khí, một kiếm chặt đứt ổ khoá cửa chính.

“Đi thôi, chỉ có thể mạnh mẽ xông thẳng vào thôi.” Ander nói, ba người khác đều gật đầu đồng ý.

Hành lang công quán không có một bóng người, cũng không có bất cứ tiếng động gì.

Kyle quen thuộc tình hình lối đi xuống tầng hầm công quán nên đi trước dẫn đường. Tiểu đội đi qua cánh cửa sắt chỗ hành lang mà lúc trước bị hắn phá hư, không gặp phải bất cứ trở ngại nào đã đi vào trong tầng hầm ẩm ướt bí bách.

Bốn người đi qua một lối đi không dài, lại tiến vào một gian mật thất khá rộng rãi. Chứng cứ phạm tội của các Thánh võ sĩ đều đặt tập trung trong căn phòng này—— số vàng bạc tài vật lấy từ các thương nhân chưa kịp phi tang đều bị đặt ven tường, trong bóng đêm phát ra ánh sáng lấp lánh, giá trị xa xỉ.

Một hướng khác của mật thất là một cánh cửa kim loại cực kỳ dày nặng, bên trên chồng chất vô số thiết bị khóa thủy lực thô to. Nhìn qua, hẳn là do nhân loại từ trước “trận chiến tận thế” tu sửa thành, thuộc về một phần của nơi trú ẩn hạt nhân ngầm.

Ander cảm thấy hứng thú, cũng không phải với niên đại của cánh cửa này, mà là cảm giác vừa xa lạ lại vừa quen thuộc lộ ra từ phía sau cửa.

Phía sau cửa, có một dòng năng lượng đang chuyển động cuồn cuộn hệt như mạch nước ngầm. Luồng năng lượng đó có cùng một nguồn gốc với lực lượng trong cơ thể chính mình. Giữa hai luồng năng lượng này sinh ra một sợi cộng hưởng mỏng manh.

“Phía sau cánh cửa này có hơi thở của ác ma ……” Sophia chứng thực cảm giác của Ander.

Chịu ảnh hưởng của sự cố cắt điện, cánh cửa này không hề bị khóa lại. Bốn người hợp lực tiến lên đẩy nó ra, đi vào một lối đi càng thêm âm u tăm tối.

Sophia móc ra từ trong túi hai lọ dung dịch nhỏ, đưa cho Kyle một lọ. “Dung dịch thuốc mắt mèo, uống đi.”

Mùi vị của ma dược hiển nhiên làm cho con người không thoải mái. Kyle bóp chặt mũi ngửa đầu uống một hơi cạn sạch, đôi mắt lập tức chiếu ra ánh sáng màu vàng chói mắt, phảng phất như dã thú.

Ander chú ý tới: trong túi đeo bên người của Sophia có để rất nhiều lọ thủy tinh với đủ loại màu sắc hình dạng. Xem ra thợ săn ác ma am hiểu việc sử dụng các loại thuốc nước nhằm tăng cường năng lực chiến đấu của bản thân khi đi săn. Này cũng không khác lắm với trò “côn đặc vương” mà trước khi xuyên qua hắn từng chơi.

Không gian phía sau cánh cửa ngầm phức tạp như mạng nhện, đường hầm thông suốt khắp bốn phương tám hướng không chỉ lòng vòng, mà còn được chia thành nhiều cấp độ, tầng bậc khác nhau theo chiều dọc. Đường hầm kiên cố rộng lớn có rất nhiều vách tường và mật thất có kết cấu bằng đá, nhìn qua vô cùng cũ kỹ, rõ ràng là do những nhân loại may mắn sống sót sau “trận chiến tận thế” nhưng đã mất đi kỹ thuật hiện đại cải tạo, xây dựng nên.

Những kết cấu công trình hỗn độn như di tích này càng làm phụ gia tăng độ khó của việc tìm đường trong “mê cung ngầm” này. Lúc này, bốn người tuy rằng đều có năng lực nhìn cảnh vật trong bóng đêm, nhưng cũng phải đau khổ tìm gần nửa tiếng đồng hồ mới có phát hiện.

Trong một chỗ rẽ của lối đi ở sâu trong căn hầm này, vách tường nơi đó hình như bị dính một lớp màu đỏ mờ mờ……

“Là ánh đèn, ở bên kia!” Kyle tuy rằng có tinh thần trọng nghĩa mãnh liệt, nhưng kinh nghiệm tác chiến hiển nhiên không đủ. Hắn không hề cố kỵ mà phóng thẳng về phía không gian xa lạ kia.

“Chờ một chút!” Sophia thấy thế vội vàng đuổi theo.

Ngay khoảnh khắc Kyle vừa mới lộ ra nửa cái đầu, bên kia chỗ ngoặt của đường hầm lập tức bay tới ba quả cầu lửa. Biểu tình trên mặt chàng pháp sư nháy mắt đơ ra, tròng mắt ngập tràn hoảng sợ đồng thời cũng bắn ra lửa giận hừng hực.

Thời khắc mấu chốt, Sophia túm lấy mũ choàng sau lưng hắn, mạnh mẽ lôi hắn lại. Hỏa cầu không trực tiếp đốt trụi đầu Kyle mà đập vào trên vách tường, nổ tung ra, hình thành một đợt sóng nhiệt có uy lực kém một chút nhưng phạm vi sát thương càng lớn.

Kyle cũng không phải là kẻ mềm yếu dễ bị bắt nạt, hắn kịp thời nâng pháp trượng, phóng ra pháp thuật hộ thuẫn mà lúc trước Thánh võ sĩ từng sử dụng. Tấm màng chắn màu lam nhạt trước khi vỡ vụn vừa vặn cũng đủ để ngăn cản nhiệt độ hỏa cầu tỏa ra. Hắn và Sophia đều không bị thương.

“Đừng kích động quá.” Ander đi lên vỗ vỗ bả vai Kyle, “Kẻ địch có bao nhiêu người, nhìn thấy rõ không?”

“Chỉ liếc mắt một cái thôi, Ander tiên sinh……” Kyle có chút tâm hồn chưa ổn định, “Phía trước là một đại sảnh, ở xa xa có một cánh cửa. Đứng chung một chỗ với Leif chính là ba gã Ma Đạo Sư Thánh võ sĩ, đứng ở phía trước nhất là đội viên đội trị an. Ta không thấy rõ là có bao nhiêu.”

“Jonathan không ở đó sao?”

“Không. Ta chắc chắn.”

Trong lòng Ander dâng lên một dự cảm xấu.

Tên kia đi đâu rồi?

“Làm tốt lắm,” hắn ra hiệu Kyle trốn ra phía sau chính mình, “Chuyện tiếp theo giao cho ta đi.”

“Đội trưởng Leif, chúng ta lại gặp mặt rồi.” Ander dựa lưng ở chỗ ngoặt, thử giao lưu với phía đối diện, “Xem ra ngươi kết bạn không cẩn thận rồi, Trung úy Jonathan bỏ lại ngươi chịu chết một mình sao?”

Không có đáp lại.

Phản ứng như trong dự kiến.

An đức thở dài, cúi đầu “nạp điện” cho pháo điện từ ác ma trong tay đến ba thành. Hắn nhẹ giọng phân phó Suna đưa trường kiếm thăm dò ra ngoài chỗ rẽ. Nhờ vào chút ảnh phản xạ mơ hồ trên thân kiếm, hắn thấy rõ vị trí đứng của một Ma Đạo Sư mặc áo bào trắng, tay cầm pháp trượng.

“Tốt thôi, nếu ngươi khăng khăng muốn đổi một cách ‘nói chuyện’ khác.”

Ander đột nhiên xoay người lộ ra nửa thân mình, nhắm chuẩn vị trí của tên Ma Đạo Sư kia mà bóp cò. Miệng pháo hiện lên luồng sáng đỏ, hắn cảm nhận được sức giật truyền đến trên bả vai, cũng thấy được trước người của tên Ma Đạo Sư kia bắn ra một luồng máu đỏ.

Sau khi bắn xong, Ander lập tức lùi lại. Hỏa cầu đối phương phóng tới lại một lần nữa va chạm với vách tường chỗ rẽ, cơn sóng nhiệt tỏa ra theo thường lệ bị phòng ngự Kyle bố trí trước đó chặn lại.

Khác nhau chính là, lúc này, hỏa cầu bay tới chỉ có hai viên……

Leif thấy được ánh sáng lóe lên trước người Ander , nhưng không hề nhìn thấy bất cứ ma pháp hoặc mũi tên nào bay tới. Hắn cúi đầu nhìn tên Ma Đạo Sư của Giáo hội ngã xuống đất vẫn không nhúc nhích—— trước ngực gần như không có bất cứ một miệng vết thương nào.

Mãi đến khi máu tươi chảy ra từ phía sau người Ma Đạo Sư, hắn mới ý thức được tên xui xẻo này xác thật là bị một loại công kích nào đó chưa bao giờ gặp qua giết chết. Hắn lật thi thể của Ma Đạo Sư kia lại, máu đen có lẫn cả mảnh vụn của xương cốt ồng ộc chảy ra từ miệng vết thương to bằng cái bát sau lưng.

Đây là hiệu quả sát thương tiêu chuẩn của súng đạn có uy lực lớn sau khi đánh trúng cơ thể người. Tuy rằng đầu đạn tiến vào sinh ra miệng vết thương rất nhỏ, nhưng nội tạng và các cơ quan trong cơ thể Ma Đạo Sư đã biến thành một lỗ thủng làm cho người ta sợ hãi vô cùng.

Nhưng trong mắt nhũng ngươig không quen thuộc với súng ống hiện đại, đây không thể nghi ngờ là một loại vu thuật ác độc. Vài tên đội viên đội trị an đứng ở trước nhất hít sâu một hơi, bất giác lui về phía sau vài bước, đến khi bị Leif dùng cánh tay giữ lấy mới dừng lại.

“Hiện tại đầu hàng vẫn còn kịp.”

Ander lạnh lùng cảnh cáo.

“Sử dụng quyển trục phòng ngự, tất cả mọi người làm theo!” Giọng nói của Leif có chút run rẩy, “Thứ mà đối phương sử dụng chỉ là một loại nỏ tiễn cường lực! Trừ bỏ uy lực lớn một chút, cũng không có gì ghê gớm cả!”

Leif không hổ là đội trưởng. Hắn tuy rằng không nhìn thấy viên đạn bắn ra với vận tốc âm thanh, nhưng lại có thể lý trí phán đoán ra đây là thật thể được bắn ra, chứ không phải nguyền rủa hay yêu thuật.

“Hỏng rồi……” Kyle nhăn mày lại, “Hiệu quả của quayeern trục phòng ngự loại này, hẳn chính là kỹ năng phòng hộ thần thánh mà Jonathan từng sử dụng kia, công kích vật lý bình thường rất khó đối phó.”

Ander kiểm tra vũ khí trong tay một chút, mặt trong của thanh trượt bởi vì bị đầu đạn cọ xát mà nóng lên, nhưng cũng không đáng ngại.

“Bọn họ có nhiều quyển trục không?” Hắn hỏi.

“Thứ này điều kiện chế tác hà khắc, theo lý mà nói thi rất quý,” Suna nói, “Nhưng Giáo hội …… Hẳn là có đủ hàng để dùng trong đêm nay ……”

Hắn thở dài, “Được rồi, thật ra cũng không sao cả, mạnh mẽ tạo ra kỳ tích thôi……”

Những người khác ý thức được hành động kế tiếp của hắn, đồng loạt lui về phía sau một bước.

Ander bổ sung năng lượng của pháo điện từ lên đến bảy thành, dùng chiến thuật tương đồng bắn một tên Ma Đạo Sư khác. Sự thật chứng minh, quyển trục phòng ngự có lẽ có thể đối phó với đao kiếm và ma pháp, nhưng ở trước mặt khoa học kỹ thuật từ thời viễn cổ này, nhiều nhất chỉ giống như một tờ giấy có tác dụng an ủi tâm lý.

Viên đạn siêu cao tốc bắn mạnh tới, tầng phòng hộ ma pháp kim sắc nháy mắt bị phá vỡ, không hề phát huy bất cứ tác dụng nào. Trước người của mục tiêu tuôn ra một đóa hoa máu, thân trên lập tức bị nát vụn, đổ xuống.

Uy lực sau khi điều chỉnh hình như có chút dư thừa! Nhưng như vậy cũng vừa lúc có tác dụng uy hiếp.

“Tiếp theo ta sẽ nhắm chuẩn đầu của ngươi, đây là cảnh cáo lần cuối cùng.”

“Đội viên đội trị an, nâng thuẫn lên! Xung phong! Cận chiến giết chết bọn họ!” Ý thức được những quyển trục quý giá kia không hề có tác dụng, Leif có chút mất đi lý trí. Hắn chỉ huy thuộc hạ của chính mình không màng tất cả mà xông lên phía trước. Các đội viên đội trị an chen lấn chạy trong lối đi hẹp hòi, nối đuôi nhau thành một hàng. Đây chính là sai lầm trí mạng nhất khi đối mặt với vũ khí tầm xa có năng lực xuyên thấu cực mạnh ……

Việc này cũng không thể trách Leif, hắn là một viên chỉ huy có tu dưỡng chiến thuật không thấp. Nhưng trước ngày hôm nay, vũ khí mạnh nhất mà hắn từng thấy, cũng chỉ là quá là một đám súng kíp mà tổng bộ Giáo hội Vals nhập khẩu từ phương bắc mà thôi……

“Không!!!”

Ma Đạo Sư cuối cùng, coi như là người duy nhất còn có một chút lý trí, bộc phát ra tiếng kêu tuyệt vọng.

Hết thảy đều quá muộn, Ander đã sớm cầm khẩu pháo điện từ ác ma có thể phun ra lực lượng hủy diệt đã được bổ sung năng lượng tới mười thành kia trong tay ……

Bạn đang đọc Ma Vương Tấn Chức (Bản dịch) của Cao Bạo Lỗ Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.