Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Đoá Kiều Hoa

Tiểu thuyết gốc · 1179 chữ

Thông tin đã truyền tải hết , nàng nằm tựa lưng xuống giường

" Thế là ta phải bỏ mặc những người vô tội bị hại , dù biết trước số phận của họ nhưng ta cũng không thể cứu được à "

" Vâng ! "

" Thế thì vô tâm quá rồi , nhất là người kia còn bị kẻ mập đó cưỡng bức , số phận còn thảm hơn ta nữa "

" Tiểu thư à dù sao thì đây cũng chính số mệnh an bài rồi , người đừng buồn lòng "

" Trưởng công chúa nhìn ác như vậy nhưng cũng có quá khứ bi thương , ta đồng cảm với nàng vì quá khứ ta cũng từng như vậy , ta thật sự là quá độc ác nếu thấy chết không cứu những người vô tội ấy , cũng may là còn có Ngô Tuyết Phương , à mà ta có thể gợi ý cho nàng ấy cứu họ hộ ta không nhỉ bảo ngọc ? "

" Không thể được vì hệ thống có quy định ký chủ phải tuân theo lịch sử thế giới này "

" Vậy thôi , ta bỏ cuộc ta đi ngủ luôn đây "

Bảo Ngọc chỉ nhìn nàng , ánh mắt có phần đồng cảm , sau đó thì nàng biến vào trong không gian hệ thống

" Mình có nên nói cho tiểu thư biết sẽ có những người trùng sinh quay về quá khứ này và còn việc người sẽ bị người khác nghe trộm tiếng lòng hay không đây "

Nàng lấy gương đồng trên bàn cạnh giường nhìn mình trong gương , trong gương là hình ảnh một bé gái sáu tuổi , làn da trắng như bạch ngọc , đôi môi đỏ chúm chím cùng hai gò má hồng hào phúng phính trông mà muốn hôn vài phát cho thật đã , giữa mi tâm có một điểm chu sa đỏ thẫm bắt mắt vô cùng , mái tóc được búi thành hai cục u như củ tỏi được cố định bằng dây vải lụa màu trắng , đôi mắt phượng của nàng nhìn lấy đôi tay búp măng trắng nõn , từng ngón tay thon dài sạch sẽ , bây giờ nàng mới chấp nhận thân phận mới của mình

" Nam mô a di đà phật , cầu mong cho ta sẽ bình an vượt qua quan ải khó khăn này "

Nói rồi nàng ngủ thiếp đi , cho tới trời sáng , Khương phủ sáng sớm tinh mơ đám người hầu là những người đầu tiên dậy , bọn họ đến nhanh chỗ làm của mình , có nhóm người nấu cơm có nhóm người quét tước sân , có nhóm người chuẩn bị y phục , tất cả đều hành động nhanh chóng và vô cùng tỉ mỉ cẩn thận

Ở ngoài cửa phòng nàng , có mười hai nha hoàn đứng bên ngoài , nha hoàn đứng ở hàng đầu gõ nhẹ cánh cửa và nói

" Tiểu thư người đã dậy chưa ? "

Tiếng nói vọng đến ba bốn lần thì Khương ngôn bị làm cho tỉnh giấc , nàng mệt mỏi cất tiếng hỏi ra

" Ai ở bên ngoài đó ? "

" Là nô tỳ Mỹ Nhi đây ạ thưa tiểu thư "

" Mỹ nhi , tên nghe quen quen nhỉ "

" Ngươi họ tên đầy đủ là gì vậy , sao ta chưa nghe tới ngươi bao giờ ? "

" Hồi bẩm tiểu thư , nô tỳ mới vào phủ , sau một tháng học quy tắc thì lão gia phu nhân sắp xếp em vào hầu tiểu thư , nên người chưa biết đó ạ , nô tỳ tên đầy đủ là Ái Mỹ Nhi ạ "

{ Là mỹ nhi của nguyên chủ ! }

Nàng vội ngồi bật dậy , lông mày trái nhướn lên với vẻ mặt kinh ngạc

" Theo lịch sử ở thế giới này nàng ta chính là nha hoàn thân cận của mình , sẽ cùng mình đi đến trình nữ quán , hầy ! , đúng là số phận cả hai tụi mình mệnh thật bạc bẽo , mình thì chết trước còn nàng ta chết sau mình "

" Là ai đang nói chuyện vậy ! "

Mỹ Nhi quay đầu ra sau nhìn nhưng không thấy ai mở miệng , nàng bối rối nhưng cũng cho qua , Khương ngôn dậy khỏi giường và mở cửa ra , trước mắt nàng có mười hai nha hoàn , nhưng mười một người không ai có vẻ đẹp yêu kiều như người đứng trước mặt nàng , Khương ngôn sửng sốt đánh giá người trước mặt , bộ dáng nha đầu gần bằng tuổi mình , đôi môi đỏ như quả cherry , dáng dấp cũng rất là đáng yêu , chỉ là hình dáng gầy trơ xương làm người nhìn cảm thấy chưa sót , nàng mặc xiêm y màu tím , toàn thân không có trang sức nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp quý phái , nàng nhìn Khương ngôn hề hề cười ngốc nói

" Tiểu thư người đã dậy rồi , phu nhân có bảo ta chuẩn bị cháo thịt bò đậu đỏ cho người , tiểu thư hãy đi thay đồ trước đã rồi mới ăn nhá ! "

" Ờ ! "

{ Ái Mỹ Nhi năm tuổi vào phủ , mười tuổi phải cùng tiểu thư mình đến trinh nữ quán , sáu năm sau Khương ngôn chết , mỹ nhi đồng hành cùng Ngô Tuyết Phương quay trở về Khương gia báo thù , sau vì cứu nàng tuyết phương mà đỡ hai nhát kiếm , kết quả hy sinh , em ấy tội nghiệp quá à , thật là thương em ghê , hừm ! , tên Liễu Vân Tài đáng chết , dám giết bé ấy ta phải băm nhuyễn nhà ngươi , băm , băm , băm ! }

" Em sao vậy mỹ nhi ??? "

Khương ngôn nghi hoặc nhìn mỹ nhi , nàng ta nhéo nhéo hai cái má mềm dẻo đàn hồi của nàng mà gọi

Nàng mỹ nhi sau khi nghe hết nội dung tiếng lòng vừa rồi , em ấy hai tay run rẩy , khoé môi giật giật , đôi mắt chết lặng nhìn lấy Khương ngôn

" Tiểu thư người mau chóng thay đồ đi phu nhân lão gia đang đợi người đấy "

" Làm ta hết hồn tưởng em bị gì , vậy em mau vào phòng thay quần áo giúp ta đi nào , bé à , hi hi "

Mỹ nhi nhíu chặt mi tâm rõ ràng nàng muốn hỏi chuyện tiếng lòng vừa nãy là sao , nhưng khi mở miệng lại nói cái khác , nàng bất ngờ đại ngộ , thì ra bí mật mình có thể nghe thấy tiếng lòng của tiểu thư là không thể nói ra được .

Bạn đang đọc Mặc Vũ sáng tác bởi Debach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Debach
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.