Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khương gia

Tiểu thuyết gốc · 1077 chữ

{ Bọn họ bị sao hết vậy nhỉ , thật kỳ lạ quá , bảo ngọc như vậy có bình thường hay không vậy ? }

{ Em có mặt , tiểu thư có việc gì cần hỏi nào ! }

{ Bọn họ bị sao lẫn vậy , sao ai nấy đều có những biểu cảm vô cùng khó hiểu thế ? }

{ Chắc do bọn họ khó tiêu hóa hành động chạy nhảy lúc nãy của tiểu thư hoặc do họ dạo này sức khỏe kém nên mới có biểu hiện kỳ quặc trên , dù sao Bạch Đô đang sắp có tuyết , khí hậu sẽ lạnh lẽo hơn và sức khỏe cũng sẽ bị suy giảm }

{ Ra là như vậy á ! }

{ Ưm ưm chính là như vậy }

{ Tiểu thư đang nói chuyện với ai vậy , hình như là một cô gái }

{ Là Khương nha đầu đang nói chuyện , và còn có thêm một cô gái tên là Bảo Ngọc , chuyện này thật không thể tin được ! }

{ Lại nhìn ta , nhìn nhìn cái gì mà nhìn }

{ Con gái à , mẹ cầu xin con đừng nói nữa , cha con sắp phát nổ tới nơi rồi này }

{ Khương nha đầu này cần phải dạy dỗ lại lễ nghi phép tắc mới được }

{ Tiểu thư à , xin người cẩn ngôn }

" Ngôn nhi , lại đây với tổ mẫu nào , đã lâu rồi bà cháu chúng ta chưa gặp mặt , nào hãy lại đây "

" Dạ tổ mẫu ! "

Nàng tiến tới ngồi lên đùi bà nội , gương mặt nở nụ cười nhìn bà

" Bà ơi bà thật xinh đẹp ! "

Lão phu nhân nghe vậy thì bật cười thành tiếng

" Nha đầu ngốc này ăn nói thật là ngọt "

Diệp trân chân lên tiếng phụ họa

" Mẫu thân người vốn dĩ xinh đẹp mà , thành bạch đô có ai sánh với người được chứ "

{ Đúng rồi người là rất xinh đẹp nhưng cũng rất vô tâm , năm mình mười một tuổi sẽ tống khứ mình đến trinh nữ quán , không hỏi cũng chẳng thăm , rõ ràng biết tất cả đều quỷ kế của Tần thục nhiên nhưng vẫn nhất nhất không vạch trần , vì danh dự của nhà họ Khương ư , không hề , tất cả cũng chỉ vì danh vọng của chính mình }

{ Cái gì ! }

Tất cả mọi người đều đồng thanh trong âm thầm

{ Hừ sau cái chết của mẫu thân , mình không còn chỗ dựa , lại là thân phận nữ nhi nên mới bị tất cả mọi người ghẻ lạnh , đáng chết cái thế giới này , bà đây muốn nghịch thiên cải mệnh , hầy , hệ thống... }

{ Xin lỗi tiểu thư thật nhiều ạ !!! }

{ Có gì mà phải xin lỗi , sau khi chết ở Trinh Nữ Quán ta sẽ nhận được tiền thưởng , đây cũng là điều an ủi duy nhất của ta lẫn rồi }

{ Cái gì ! ! ! }

{ Bọn họ tại sao luôn nhìn mình với ánh nhìn kỳ lạ vậy }

{ Những lời của ngôn nhi đều là thật } Diệp Trân Chân

{ Khương nha đầu đang nói là thật , không ngờ số phận của cháu gái ta lại khổ sở tới như vậy }

{ Tần thục nhiên , cái tên này thật quen tai , hình như mình đã nghe qua ở đâu rồi thì phải }

{ Tiểu thư số mệnh thật thê lương quá , em thương chị quá tiểu thư ơi }

" À Khương nha đầu này cha muốn con ngày mai hãy cùng bà nội lên miếu thắp hương , đây là ngày phật đản , bà nội của con mỗi năm đều lên chùa dâng hương , con cũng nên đi cùng cho biết thế giới bên ngoài nhiều hơn , sau này lớn lên sẽ tốt cho việc kết hôn "

{ Chuyện gì vậy tại sao mình muốn hỏi chuyện tiếng lòng của nó mà lại lái sang nói cái khác }

" Dạ con sẽ đi cùng tổ mẫu lên chùa "

" Như vậy thật tốt ! "

Khương tổ mẫu vừa nói vừa liếc mắt nhìn Khương Bách phu phụ

{ Chuyện gì xảy ra vậy chẳng nhẽ ta bỏ lỡ cảnh nào quan trọng à ? }

" Mỹ nhi ngươi đưa tiểu thư về phòng đi "

" Dạ phu nhân ! "

{ Chẳng lẽ nào lão gia phu nhân và lão phu nhân đều có khả năng nghe được tiếng lòng tiểu thư }

" Chúng ta đi thôi tiểu thư "

" Ừm ! "

" Tôn nữ tạm biệt tổ mẫu , phụ thân mẫu thân "

Khương lão phu nhân cười tươi nhìn nàng , Khương Bách và Diệp trân chân thì cũng vậy , nàng dắt tay nha hoàn của mình về phòng

Trên đường đi

" Đúng rồi mỹ nhi , chúng ta hãy lẻn ra ngoài đi chơi đi , chứ ở nhà chán dữ lắm "

" Không được đâu như thế là bị lão gia phu nhân phạt đó , tiểu thư em xin chị hãy ở yên trong phủ "

" Ây da có chị lo thì sợ gì "

Nàng khoác tay lên bờ vai mềm mại của ái mỹ nhi , còn lâu nàng mới ở yên nha , đã xuyên không thì phải đi chơi chứ , thời cổ đại tiên hiệp có bao nhiêu cái hay cái lạ , với tính cách ham vui như sao thiên đồng của nàng thì nhất định sẽ không ở yên một chỗ

" Tiểu thư người... người có thể bỏ tay xuống không ? "

Mỹ nhi rất ngại va chạm da thịt với nàng , nhất là bây giờ còn đứng gần gũi như vậy , làm cho nhiệt độ nàng tăng cao

" Tại sao phải bỏ tay xuống chị thấy như vậy sẽ thân thiết hơn "

" Nhưng mà... "

" Ngốc tử , mau trả lời chị có muốn cùng chị ra bên ngoài phiêu lưu không ? " .

Bạn đang đọc Mặc Vũ sáng tác bởi Debach
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Debach
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.