Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 953 chữ

Trong game, một khối Linh Thạch cực phẩm bằng một trăm khối Linh Thạch thượng phẩm, một ngàn khối Linh Thạch trung phẩm, mười ngàn khối Linh Thạch hạ phẩm, hoặc là mười vạn khối Linh Tinh.

Nhưng ở Tu Chân giới lại không tính như vậy, một khối Linh Thạch trung phẩm bình thường, ít nhất cần một trăm khối Linh Thạch hạ phẩm mới đổi được, mà một khối Linh Thạch thượng phẩm, thì ít nhất cần hai trăm khối Linh Thạch trung phẩm mới đổi được, Linh Thạch cực phẩm thì càng khỏi phải nói.

Tuy rằng giá quy đổi Linh Thạch ở Tu Chân giới có chút hỗn loạn, nhưng có một điểm có thể khẳng định, Cảnh Tinh Hà vốn là đại gia trong game khi đến Tu Chân giới, tài sản tăng lên gấp mấy chục lần không ngừng, dựa vào số Linh Thạch này, Cảnh Tinh Hà thậm chí có thể thuê mười mấy, thậm chí trăm đại lão cấp bảy, tám mươi đến giúp cậu cày cấp.

Nếu như tiền nhỏ của cậu không bị khóa cùng với những thứ trong túi.

Vì chuyện này, Cảnh Tinh Hà còn cố ý đi tìm cái tên trí tuệ nhân tạo chăm sóc khách hàng kia "trò chuyện" một hồi, mới giành được cho mình một lời hứa sẽ đặt Linh Thạch vào gói quà thăng cấp và phát dần dần.

Tuy rằng đúng là đã giành được phúc lợi cho mình, nhưng Cảnh Tinh Hà vẫn không vui nửa ngày, rõ ràng là Linh Thạch của mình lại còn phải hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống mới được coi là phần thưởng phát xuống, quả nhiên tâm tư của nhà thiết kế game đều đen tối.

Nhưng dù vậy, sau khi lên cấp năm, trong túi của Cảnh Tinh Hà vẫn có thêm mười khối Linh Thạch hạ phẩm và một ngàn khối Linh Tinh.

Đây chính là lý do vì sao cậu nói kiếm tu đều nghèo.

Nhưng sau khi vào thành cậu mới phát hiện, sức mua của một khối Linh Tinh lại không thấp, dù sao dưới Linh Tinh, còn có vàng bạc phàm nhân sử dụng mà không có linh lực.

Cảnh Tinh Hà chỉ tốn năm khối Linh Tinh, đã khiến ông chủ tiệm rèn theo yêu cầu của cậu rèn ra mười mấy cây "kim" hình dạng khác nhau.

[Ngựa hay không có yên tốt, binh khí không vừa tay.]

Âm thanh nhắc nhở lạnh lùng lại vang lên bên tai, Cảnh Tinh Hà chỉ có thể bất đắc dĩ buông cây "kim" yêu thích nhất được quấn da ở gốc, mép có lưỡi còn tự mang hai rãnh dẫn máu, chuyển sang thử những vũ khí giảm bản còn lại.

[Ngựa hay không có yên tốt, binh khí không vừa tay.]

[Ngựa hay không có yên tốt, binh khí không vừa tay.]

[Ngựa....]

Quả nhiên, toan tính lợi dụng sơ hở của hệ thống nào phải chuyện dễ dàng.

Cảnh Tinh Hà chỉ còn biết đặt hy vọng vào cây gậy cuối cùng, to cỡ bắp tay, ngoại trừ việc bị phóng đại gần trăm lần, thì gần như giống hệt vũ khí ban đầu hắn rút được. Cây gậy này, nên gọi là “châm” thì đúng hơn.

May thay, lần này âm thanh nhắc nhở của hệ thống không vang lên nữa. Cảnh Tinh Hà múa may cây châm trong tay, với tư thế như đang vung gậy bóng chày vài lần trên không trung, ánh mắt bỗng sáng lên: “Lão bản, làm ơn cho ta thêm vài cây ‘châm’ giống hệt như thế này, à phải, làm cho nó to hơn một chút, phần mũi châm cũng mài cho nhọn hơn một chút.”

---

Vũ khí đã được thay đổi xong, Cảnh Tinh Hà tâm tình sảng khoái bước ra khỏi tiệm rèn, cảm thấy hiện tại mình hoàn toàn có thể một châm một con thỏ nhỏ, giết sạch sành sanh không nói chơi.

Sau khi dạo quanh phố xá một vòng, Cảnh Tinh Hà liền hướng ánh mắt về phía những gian hàng nhỏ, nơi mà trong tiểu thuyết, nhân vật chính thường hay tìm được bảo vật.

Mặc dù plug-in giám định vật phẩm vẫn chưa được kích hoạt, nhưng Cảnh Tinh Hà vẫn hăng hái ngồi xổm trước một gian hàng, lật xem những món đồ nhỏ kỳ lạ.

Thông thường, những người muốn tìm bảo vật thường sẽ lục lọi trong những món đồ có vẻ ngoài đơn giản, mộc mạc.

Nhưng Cảnh Tinh Hà thì khác, cậu không thèm nhìn đến những món đồ đen sì, phủ đầy bụi bặm mà tiểu thương đặt ở một bên, mà trực tiếp đưa tay về phía đống đồ vật trông lòe loẹt, nhìn là biết chỉ là đồ trang trí.

Nhìn thế này đúng là con dê béo.

Mắt tiểu thương sáng lên, nhiệt tình giới thiệu với Cảnh Tinh Hà.

Nào là trâm cài tóc bằng bạc dát vàng nạm châu báu giống kiểu của đệ nhất mỹ nhân thiên hạ, nào là kiếm Thiên Hòa được chế tạo từ nội đan của yêu thú tam phẩm,... thổi phồng những món đồ trang sức phẩm chất tầm thường, ngoài đẹp ra chẳng có tác dụng gì lên tận trời.

Cảnh Tinh Hà trực tiếp bỏ qua những thứ mà tiểu thương đang ra sức tâng bốc, chọn chính xác hai chiếc khuyên tai được làm bằng sợi vàng mảnh quấn theo hình mây lành, đeo lên tai trước chiếc gương mà tiểu thương nhiệt tình đưa cho, rồi tự luyến nghiêng đầu ngắm nhìn ánh vàng lấp lánh bên tai trắng nõn.

Bạn đang đọc Mang Theo Hệ Thống Game Lăn Lộn Dị Giới của Cử Cáp Lật Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyetlam
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.