"Ta không sao, không cần lo lắng." Cảnh Tinh Hà hoàn hồn, mỉm cười với vị tu sĩ vừa nhắc nhở mình, bước nhanh trở lại vòng bảo vệ ở giữa đội hình.
Từ lúc nãy, thanh máu của Trì Trường Dạ cứ như đang nhảy disco, lúc tụt một đoạn, lúc lại tăng lên, lúc nguy hiểm nhất thậm chí chỉ còn lại một lớp da mỏng, may mà không lâu sau lại từ từ tăng lên đến một phần tư.
Theo tình trạng biến động của thanh máu này, có lẽ hắn đã dùng gần hết đan dược rồi.
Nhìn đoạn thanh máu vốn đã không dài kia cứ từng chút từng chút một giảm xuống, Cảnh Tinh Hà khó chịu "chậc" một tiếng.
Nếu không quan tâm, chẳng phải khuôn mặt và vóc dáng đẹp đẽ kia sẽ không còn được nhìn thấy nữa sao?
Nghĩ đến tiểu kiếm tu bề ngoài lạnh lùng nhưng thực chất chỉ cần trêu chọc một chút liền thẹn thùng không thôi kia, Cảnh Tinh Hà bực bội giật tóc.
Mẹ kiếp, lão tử anh hùng cứu mỹ nhân xong nhất định phải bắt hắn lấy thân báo đáp, ngoan ngoãn làm việc cho mình, cày quái lên cấp mới được.
Cảnh Tinh Hà mở giao diện chăm sóc khách hàng, sau khi chi năm mươi viên linh thạch hạ phẩm cuối cùng cũng moi được tọa độ của Trì Trường Dạ từ tay tên nhân viên keo kiệt kia.
Tiểu kiếm tu ngươi nhất định phải gắng gượng, nếu chết trước khi ta đến, năm mươi viên linh thạch này của ta coi như đổ sông đổ bể.
Không nói đến phản ứng của đội Truy Phong khi vị ông chủ đáng giá năm mươi viên linh thạch hạ phẩm bỗng nhiên bỏ chạy, Cảnh Tinh Hà thi triển bộ khinh công mới được giải phong không lâu, chạy một mạch về phía Trì Trường Dạ.
Trên đường đi, Cảnh Tinh Hà không chỉ phải chú ý tránh né những con yêu thú có thể bất ngờ lao ra, mà còn phải luôn để ý thanh máu của Trì Trường Dạ đang nhảy disco quanh mức nguy hiểm.
Nếu không phải vì cậu chơi hệ trị liệu lâu năm, tâm lý vững vàng, chắc chắn đã bị Trì Trường Dạ làm cho đau tim mà chết.
Cảnh Tinh Hà nhìn chằm chằm vào thanh máu từ một phút trước đến giờ vẫn chưa tăng lên, mà cứ liên tục giảm xuống, bực bội cắn môi.
Chắc là đã dùng hết đan dược rồi.
Cảnh Tinh Hà nhìn chằm chằm vào thanh máu 2876/29000 kia, bước chân càng lúc càng nhanh hơn.
2000, 1000, 500...
Tiếng gầm rú của yêu thú truyền đến từ không xa, thấy điểm xanh lá cây đại diện cho mình và Trì Trường Dạ trên bản đồ nhỏ tạm thời trùng khớp, Cảnh Tinh Hà thở phào nhẹ nhõm, kịp rồi.
Khi thanh máu của Trì Trường Dạ chỉ còn lại 100 điểm cuối cùng, một cây kim ánh sáng xanh lục đột nhiên bay tới từ xa, nhắm thẳng vào mông của Trì Trường Dạ mà đâm tới.
Ánh mắt Trì Trường Dạ lạnh lẽo, vừa xoay người né tránh đòn tấn công của con yêu thú đang phát cuồng, vừa tránh đi cây ám khí không biết từ đâu bắn tới.
Khỉ thật, còn có kiểu thao tác này nữa.
Cảnh Tinh Hà cũng không còn quan tâm đến việc có thể sẽ thu hút sự chú ý của con yêu thú hay không, trực tiếp hóa thân thành ông chú cáu kỉnh hét lớn về phía Trì Trường Dạ: "Ngươi là đồ ngốc sao? Lão tử đang trị liệu cho ngươi đấy, ngươi tránh cái gì hả?"
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, bước chân Trì Trường Dạ không dừng lại, linh hoạt né tránh cú vồ của yêu thú, trước khi cái cây chàng đang ẩn nấp bị yêu thú đánh gãy, quyết đoán nhảy sang cái cây gần Cảnh Tinh Hà hơn.
Cảnh Tinh Hà nhanh chóng giơ tay bắn ra một cây ngân châm, không biết có phải trùng hợp hay không, rõ ràng không hề cố ý nhắm vào, nhưng cây kim lại chính xác đâm vào... ừm... mông của Trì Trường Dạ.
Trì Trường Dạ trượt chân, suýt chút nữa thì rơi thẳng vào miệng con yêu thú đang đuổi theo.
Nhìn con số +170 màu xanh lá cây hiện lên trên đầu Trì Trường Dạ, Cảnh Tinh Hà khẽ nhíu mày, không có trang bị hỗ trợ, lại chênh lệch cấp bậc với Trì Trường Dạ quá nhiều, lượng trị liệu cơ bản này căn bản không đủ.
Trong túi hiện tại thứ duy nhất có thể dùng được chỉ còn lại mười viên Dưỡng Nguyên Đan sơ cấp hồi 1000 máu, mở được từ gói quà lớn cấp mười.
Thôi vậy, dù sao linh thạch cũng đã tiêu rồi, chẳng bồn tâm chút này nữa.
Cảnh Tinh Hà từ trong túi càn khôn lấy ra một bình đan dược, hướng về phía Trì Trường Dạ ném tới: "Bắt lấy, đan dược trị thương."
Rõ ràng, không còn khóa kỹ năng, độ chính xác khi Cảnh Tinh Hà ném đồ vật đã lệch đi một khoảng lớn. Vẫn là Trì Trường Dạ, trước khi bình ngọc bị yêu thú giẫm nát, liều mình bị móng vuốt yêu thú cào một vết thương rướm máu mới vớt được nó vào tay.
Không biết là do tin tưởng Cảnh Tinh Hà hay tình thế cấp bách không còn thời gian, Trì Trường Dạ luôn cẩn trọng, không kiểm tra bên trong là thứ gì, sau khi mở nắp bình liền ngửa đầu nuốt trọn mười viên đan dược vào bụng.
Đăng bởi | nguyetlam |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |