Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 971 chữ

"Ngươi... vô sỉ." Trì Trường Dạ trong nháy mắt mặt đỏ bừng, lảo đảo lui về sau hai bước, che lấy cằm vừa bị Cảnh Tinh Hà nhẹ nhàng câu lên, nói cũng không nên lời.

Cảnh Tinh Hà trong lòng vang lên một trận cười cuồng vọng, thật đáng yêu, sao có thể đáng yêu đến thế.

Đơn giản là đáng yêu đến mức phạm quy.

Cậu rốt cuộc cũng hiểu vì sao các chị gái trong công ty lại thích trêu chọc tiểu tân nhân ngây thơ, vừa trêu chọc liền xù lông, thật sự có thể thỏa mãn ác thú vị trong lòng.

Cảnh Tinh Hà nhìn Trì Trường Dạ ánh mắt càng ngày càng thâm ý.

Thấy đối phương càng ngày càng cảnh giác, tựa như một con mèo nhỏ xù lông bất cứ lúc nào cũng có thể vươn móng vuốt cào người, lúc này mới đứng thẳng người, làm ra vẻ nghiêm túc.

Cảnh Tinh Hà khẽ ho một tiếng: "Nghĩ gì vậy, ý ta là muốn ngươi làm thị vệ bên cạnh ta, ngươi cũng thấy rồi, thân thể ta này vai không thể vác tay không thể nâng, công pháp tu luyện cũng chỉ có thể dùng để trị liệu, một chút lực công kích cũng không có, không có vũ khí, e rằng ngay cả một con gà cũng không giết được."

Cảnh Tinh Hà xòe tay ra cho Trì Trường Dạ xem, giọng nói mang theo chút ý vị nhu nhược: "Ngươi xem, tay ta này giống như tay biết đánh nhau sao? Hơn nữa ta còn sinh ra xinh đẹp như vậy, vạn nhất trên đường gặp phải kẻ ác thấy sắc nổi lòng tà muốn làm chuyện bất chính với ta, ta ngay cả phản kháng cũng không phản kháng được."

Trì Trường Dạ bị Cảnh Tinh Hà biến sắc mặt trong nháy mắt làm cho ngây người.

Nghe Cảnh Tinh Hà tỏ ra yếu thế, ánh mắt Trì Trường Dạ không khỏi rơi vào đôi tay Cảnh Tinh Hà đang xòe ra trước mặt hắn.

Mười ngón tay trắng nõn, đầu ngón tay còn hơi ửng hồng.

Khác với tay Trì Trường Dạ quanh năm luyện kiếm nên có một lớp chai sạn, trên tay Cảnh Tinh Hà không có một chút dấu vết tu luyện nào, nhiều nhất chỉ ở đầu ngón tay có một chút mỏng mỏng, nếu không quan sát kỹ tuyệt đối sẽ bị bỏ qua, là dấu vết quanh năm dùng kim châm lưu lại.

Thậm chí vì quá gần, Trì Trường Dạ còn có thể ngửi thấy trên người đối phương truyền đến một chút mùi thuốc thoang thoảng, quanh năm tiếp xúc với dược liệu mà nhiễm phải.

Đôi tay như vậy, quả thực không thích hợp cầm vũ khí dính máu tanh.

Trì Trường Dạ thuận theo đôi tay đó nhìn lên.

Dưới sự cố ý phô bày của Cảnh Tinh Hà, hai cổ tay mảnh khảnh kia tựa như dễ dàng bị bẻ gãy.

Điều này khiến Trì Trường Dạ không khỏi nhíu mày, theo lời nói của đối phương mà tưởng tượng ra cảnh nếu đối phương gặp phải một tên ác nhân lưng hùm vai gấu thì không thể thoát thân.

Cảnh Tinh Hà đặt tay lên vai Trì Trường Dạ: "Vậy có đồng ý với ta không? Làm thị vệ cho ta có rất nhiều phúc lợi, sau này linh thạch, đan dược, vũ khí ngươi dùng để tu luyện ta đều có thể bao hết." Dù sao những thứ này đều sẽ gấp đôi kiếm lại từ trên người ngươi.

"Nhưng mà..."

Mỹ nhân tỏ ra yếu thế cộng thêm lời tuyên bố của kẻ lắm tiền, Trì Trường Dạ nghèo rớt mồng tơi trên người chỉ còn lại hai ba khối linh tinh và một thanh kiếm, đáng xấu hổ mà động lòng.

"Vậy ta coi như ngươi đồng ý rồi." Cảnh Tinh Hà không cho Trì Trường Dạ thời gian do dự, đưa tay trực tiếp kéo Trì Trường Dạ đi, "Đi đi đi, chúng ta trước tiên ra khỏi đây, thay bộ quần áo rách rưới trên người ngươi rồi chúng ta sẽ rời khỏi nơi này."

Trì Trường Dạ đột nhiên rụt tay lại, khi Cảnh Tinh Hà quay đầu lại nhìn hắn với vẻ khó hiểu, hắn mím môi: "Vạn Yêu Chi Sâm nguy hiểm trùng trùng, ta đi phía trước mở đường."

Nói xong, giống như phía sau có mãnh thú đang đuổi theo, vài bước liền vượt qua Cảnh Tinh Hà, giữ một khoảng cách không xa không gần phía trước mở đường.

Cảnh Tinh Hà nhướng mày, từ phía sau nhìn chằm chằm vào một mảng đỏ lộ ra giữa mái tóc buông xuống vì mất đi dây buộc, hiếm khi im lặng.

Một lần trêu chọc quá mức thì lần sau sẽ không còn gì để chơi, đạo lý phát triển bền vững Cảnh Tinh Hà vẫn hiểu.

————

Vì thời gian gấp gáp, nên sau khi trở về thành, Cảnh Tinh Hà trực tiếp lấy một nắm linh thạch hạ phẩm để Trì Trường Dạ tự đi mua chút quần áo dây buộc tóc, sửa soạn lại bản thân.

Cậu thì rẽ sang đại sảnh nhiệm vụ, xác nhận hoàn thành nhiệm vụ đã đăng trước đó, đợi khi đội Truy Phong trở về, không cần cậu đích thân đến, nhân viên phụ trách thanh toán nhiệm vụ sẽ trực tiếp giao năm mươi linh thạch hạ phẩm cho bọn họ.

Dù sao bọn họ trên đường đi quả thực có bảo vệ cậu chu đáo, tuy không cọ được bao nhiêu kinh nghiệm, nhưng cũng là cậu - ông chủ - bỏ chạy trước, tổng không thể để bọn họ gánh chịu lỗi lầm của mình.

Bạn đang đọc Mang Theo Hệ Thống Game Lăn Lộn Dị Giới của Cử Cáp Lật Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyetlam
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.