Tất Cả Đều Là Của Em
Editor: Hye Jin
1.200 đồng? Tống Ngọc Nhứ nghe thấy số tiền liền suýt nữa ngã ngửa. Thời buổi này, một công nhân phải làm cật lực hơn hai, ba năm mới kiếm được số tiền này. Ninh Chiêu chỉ cần một củ nhân sâm núi đã đổi được sao?
Vận may của anh ấy ... thật khiến người khác ghen tị quá.
Dưới ánh mắt đầy ngưỡng mộ của Tống Ngọc Nhứ, Ninh Chiêu chẳng hề tiếc tiền, còn đùa: "Đừng ghen tị nữa, giờ tất cả đều là của em rồi."
"Nhưng mà... em ngại cầm lắm." Tống Ngọc Nhứ xua tay: "Hay anh cứ giữ đi, số tiền trước anh đưa em vẫn chưa dùng hết mà."
"Không sao." Ninh Chiêu cười sâu hơn, ánh mắt chăm chú nhìn vào Tống Ngọc Nhứ: "Chẳng phải có câu nói, đàn ông phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình, phụ nữ phụ trách xinh đẹp như hoa sao? Vậy nên tiền anh kiếm được chẳng phải là để em tiêu sao?"
Nói xong, anh vẫn không rời ánh mắt, quả nhiên thấy đồng tử của Tống Ngọc Nhứ co rút mạnh, cả biểu cảm trên mặt cũng thay đổi.
Quả nhiên ... đúng chắc rồi.
Tống Ngọc Nhứ nhìn Ninh Chiêu đầy kinh ngạc, thấy biểu cảm phức tạp tương tự trên mặt anh, cô há miệng, mãi sau mới thốt ra: "Kỳ biến ngẫu bất biến." (*)
Ninh Chiêu: "Ký hiệu xem góc vuông?"
Tống Ngọc Nhứ hỏi tiếp: "Quốc gia chúng ta tổ chức Olympic năm nào?"
Ninh Chiêu đáp không chút do dự: "Năm 2008."
Tống Ngọc Nhứ: "..."
Trời ạ, đúng là người xuyên không thật rồi. Lúc trước, cô đoán không sai về vụ bột bánh quy nén kia!
Tống Ngọc Nhứ bưng cốc trà uống một ngụm, làm dịu cổ họng khô khốc: "Anh xuyên không đến đây từ ngày nào?"
Ninh Chiêu không giấu giếm: "Chính là ngày kết hôn và phân gia."
Tống Ngọc Nhứ mỉm cười: "Trùng hợp thật, em cũng vậy."
Hai người nhìn nhau, trong mắt đối phương đều thấy rõ cảm giác: "Ôi, cái cuộc đời chó má này."
Sau một hồi im lặng, Tống Ngọc Nhứ đặt cốc trà xuống, cố gắng mỉm cười: "Thật ra, ngay từ khi thấy anh mang về bột bánh quy nén kia, em đã nghi ngờ rồi. Còn anh bắt đầu nghi ngờ em từ khi nào?"
"Thật ra cũng không lâu." Ninh Chiêu cười đáp: "Chính là khi em hỏi anh có phải đi cướp ngân hàng không."
Tống Ngọc Nhứ: "..."
Ồ, hóa ra là tự cô làm lộ mình à.
"Anh xuyên không kiểu gì vậy?" Biết Ninh Chiêu cũng là người xuyên không, Tống Ngọc Nhứ không nhịn được muốn hỏi thêm, hy vọng tìm được manh mối giúp cô quay trở lại.
"Lúc làm nhiệm vụ, gặp phải một con tang thi cấp tám. Để bảo vệ đội viên rút lui, anh đã chọn tự hủy cùng con thây ma đó. May mà anh còn có anh trai, đội viên rút lui thành công. Nếu không, cái chết của anh chẳng có ý nghĩa gì."
Tống Ngọc Nhứ: "???"
Tống Ngọc Nhứ: "!!!"
"Khoan đã!" Tống Ngọc Nhứ bật dậy khỏi giường:
"Tang thi? Tang thi nào? Ở đâu ra tang thi? Chúng ta đang nói cùng một chuyện chứ?"
Có lẽ vì biểu cảm của Tống Ngọc Nhứ quá sốc, Ninh Chiêu nhận ra điều bất thường. Anh nhíu mày: "Sao không đúng?"
"Lúc trước khi em xuyên không không có tang thi gì cả."
Ninh Chiêu: "..."
Hai người nhìn nhau, một người đứng, một người ngồi, trong phút chốc không biết nói gì.
"Thế này đi, chúng ta thử sắp xếp lại thông tin, xem rốt cuộc tình huống là thế nào."
Ninh Chiêu xoa trán, anh chắc chắn thế giới trước khi anh xuyên không là thật. Nhìn tình hình, thế giới của Tống Ngọc Nhứ trước khi xuyên không cũng không phải giả. Vậy thì vấn đề nằm ở đâu?
Tống Ngọc Nhứ đồng tình, cô đứng dậy tìm bút và sổ tay: "Thuận tiện ghi chép lại, để đối chiếu."
Ninh Chiêu: "..."
Giờ anh nghi ngờ Tống Ngọc Nhứ trước khi xuyên không phải là kiểu một học bá giống như Tống Đại Tuyết.
Chú thích: Kỳ biến ngẫu bất biến" là một câu nói quen thuộc trong giáo dục toán học, đặc biệt ở Trung Quốc, liên quan đến cách ghi nhớ quy tắc về hàm số lượng giác trong các bài toán.
Cụ thể, câu này được dùng để nhắc nhở học sinh về quy tắc biến đổi góc trong các công thức lượng giác.
Câu đầy đủ thường là:
"Kỳ biến ngẫu bất biến, phù hiệu khán tượng hạn."
- "Kỳ biến ngẫu bất biến": Nghĩa là "Lẻ thì đổi, chẵn thì không đổi".
- Khi góc là số lẻ bội của 90 độ (90 độ, 270 độ, ...) hàm số lượng giác sẽ thay đổi (từ sin thành cos, hoặc từ tan thành cot).
- Khi góc là số chẵn bội của 90 độ (0 độ, 180 độ,...) hàm số lượng giác không thay đổi.
- "Phù hiệu khán tượng hạn": Nghĩa là "Dấu thì xem góc thuộc phần tư nào".
- Dấu (+ hoặc -) của giá trị lượng giác phụ thuộc vào góc nằm ở góc phần tư nào trên hệ trục tọa độ.
Đăng bởi | HyeJin |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 36 |