Bội thu, xung đột lợi ích
Cùng lúc đó, khi thấy thịt gấu đột nhiên bị gỡ khỏi kệ giao dịch, những người sống sót trong kênh trò chuyện lập tức hoang mang.
Quách Nhất Thần: "Chuyện gì vậy, sao thịt gấu đột nhiên bị gỡ xuống rồi! Ta còn chưa kịp mua!"
Rosa: "Ta cũng chưa mua được, ta vừa mới nhận được tin, trên chợ có người bán thịt gấu tăng chỉ số."
Thư Dã: "A a a! Chẳng lẽ thịt gấu trong tay đại lão Tào Tinh đã bán hết rồi sao?"
"Mau tag đại lão Tào Tinh vào đây hỏi han!"
Trong kênh khu vực, đám người kia đang điên cuồng tag Tào Tinh.
Nhạc Trạch Tuấn: "@Tào Tinh, anh yêu! Anh nói một câu đi!"
Lục Nguyệt Nguyệt: "@Tào Tinh, đại lão, đừng lạnh lùng như vậy, mau ra đây an ủi trái tim bé nhỏ của em gái."
Hoàng Linh: "@Tào Tinh, anh trai ơi, chân có cần phụ kiện không?"
Mà lúc này, Tào Tinh đang giao nhiệm vụ cho đám người Cực Địa, thăng cấp 【Đống lửa trại】 và thăng cấp 【Phòng nhỏ lãnh chúa】, không hề chú ý đến kênh trò chuyện.
Thấy Tào Tinh không trả lời, đám người sống sót lập tức cuống lên.
"Không xong rồi anh em, đại lão Tào Tinh không để ý tới chúng ta, chẳng lẽ thật sự bán hết rồi sao?"
"Tiêu rồi, ta còn định chờ hắn hạ giá một chút rồi mua, bây giờ thì hay rồi, bán hết sạch."
"Ta cũng tính toán như vậy, lần này lỗ to rồi......"
Lúc này, một người sống sót tên là Dư Quân lên tiếng: "Một đám ngu ngốc, còn định chờ người ta hạ giá, không nhìn xem đây là thịt gì à!"
"Đạo cụ tăng chỉ số, cho dù vào lúc nào cũng là hàng hot."
"Hơn nữa giá của đại lão Tào Tinh, đã rất hợp lý rồi!"
Lưu Huy: "Đúng vậy, giá của đại lão Tào Tinh thật sự rất hợp lý, lúc trước ta mua 100g thịt ở chỗ Phương Long, suýt chút nữa vét sạch tài sản của ta."
Hoàng Thế Hoành: "Đúng vậy, giá của Phương Long, thực sự là muốn ép người ta chết, mua một lần là tương đương với tán gia bại sản."
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh nhạt xuất hiện trong kênh khu vực.
Phương Long: "Vừa nãy có người nói, ta bán thịt đắt?"
"Các ngươi có biết, huynh đệ của ta chịu thiệt thòi, chia sẻ một chút đồ ăn ra để giao dịch, là chuyện khó khăn đến mức nào không?"
"Ta vì các ngươi không bị đói, đem đồ ăn quý giá ra giao dịch, các ngươi lại còn nói ta bán đắt?"
Kênh trò chuyện lập tức im lặng.
Ở đây phần lớn đều là người Hương Giang, họ đều biết đến danh tiếng của Tam Anh Hội.
Đây chính là một thế lực xã hội đen khét tiếng.
Ngoài Phương Long, còn có hai bang phái đầu sỏ khác, ai nấy đều là hạng người hung ác.
Cho nên bọn hắn mới tự đặt tên cho mình là Tam Anh Hội.
Bang hội này vào thời kỳ đỉnh cao, số lượng thành viên đã từng lên đến hàng nghìn người, uy danh vang khắp Hương Giang.
Thấy không ai nói gì, Phương Long tiếp tục cười lạnh nói: "Nói cho các ngươi biết, từ giờ phải biết điều một chút, phải biết khu vực này ai mới là trùm!"
"Sau này ai muốn giao dịch trong khu vực này, đều phải qua sự đồng ý của chúng ta, nếu không, các ngươi liệu hồn!"
Lúc này, một người sống sót tên là Trần Dân Hạo lên tiếng: "Phương Long, ngươi cũng quá bá đạo rồi đấy?"
"Đồ của mình bán đắt như vậy, còn không cho phép người khác bán?"
Phương Long: "Ngươi nói đúng, chúng ta chính là bá đạo như vậy đấy."
"Ngươi tưởng, Tam Anh Hội chúng ta làm từ thiện chắc?"
Nghe vậy, những người sống sót đều biến sắc.
Đúng vậy, Tam Anh Hội là loại bang phái, vốn dĩ đã chẳng phải thứ tốt lành gì, thu phí bảo kê cũng là một trong những thủ đoạn bòn rút của bọn chúng.
Rất rõ ràng, việc Tào Tinh bán ra lượng lớn thịt gấu, đã xâm phạm đến lợi ích của chúng.
Phương Long cười lạnh nói: "Nói cho các ngươi biết, khu vực này có mấy trăm huynh đệ của Tam Anh Hội chúng ta, sau này, sớm muộn gì chúng ta cũng gặp nhau."
"Các ngươi nên biết, đắc tội với chúng ta sẽ có kết cục như thế nào."
Lúc này, từng thành viên của Tam Anh Hội lần lượt nhảy ra phát biểu.
"Ủng hộ Phương Long lão đại!"
"Tất cả im miệng cho tao!"
"Kênh 174, từ nay về sau do Tam Anh Hội chúng ta định đoạt!"
Nhìn thấy nhiều người nhảy ra như vậy, những người sống sót bỗng nhiên cũng ý thức được điểm này.
Bây giờ bọn họ và Tam Anh Hội đều ở cùng một khu vực.
Sau này khi dần dần phát triển ra bên ngoài, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ đụng độ nhau.
Mà Tam Anh Hội với lực lượng đông đảo, chính là thế lực lớn nhất trong khu vực này.
Đắc tội với chúng, sau này lãnh địa của mình, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm!
Nhất thời, tất cả mọi người có chút không dám lên tiếng.
Mà đúng lúc này, Tào Tinh cũng mở kênh khu vực lên.
Hắn vừa nhìn thấy nội dung trò chuyện, trực tiếp ngây người.
Ý gì đây?
Bố mày vừa sắp xếp công việc xong, quay lại liền không cho bố mày làm ăn à?
Tào Tinh suy nghĩ một lát, liền nói thẳng: "Các vị, vừa rồi có việc bận một chút, bây giờ giao dịch tiếp tục."
Còn chưa đợi những người sống sót khác lên tiếng.
Phương Long nhìn thấy Tào Tinh xuất hiện, nói thẳng: "Không nghe thấy ta nói gì sao? Ta bảo ngươi dừng giao dịch ngay."
Tào Tinh thản nhiên đáp: "Dựa vào cái gì? Ngươi bảo ta dừng là ta phải dừng à?"
Phương Long: "Nhóc con, đừng giả ngu, ngươi là người Hương Giang, hẳn là đã nghe qua danh tiếng của Tam Anh Hội chúng ta."
"Khu 174, từ giờ là địa bàn của chúng ta."
Tào Tinh nghe xong liền dừng một chút, sau đó cười nói: "Cái gì mà Tam Anh Hội với Tam Điểu Hội, đây đ*o phải là Lam Tinh, còn làm ra vẻ với ta?"
"Anh em, đừng sợ đám ngu ngốc này, ai muốn giao dịch thì cứ tiếp tục, số lượng thịt gấu trong tay ta có hạn, ai đến trước thì được trước."
"Đúng rồi, đám ngu ngốc của Tam Điểu Hội không cần giao dịch với ta, đã đến thế giới mới rồi, còn làm chó cho người khác, tìm chủ nhân của các ngươi mà xin thịt ăn đi!"
Câu nói này của Tào Tinh, như chọc vào tổ ong vò vẽ.
Khiến cho đám thành viên của Tam Anh Hội điên cuồng chửi rủa.
Trương Uy: "Tào Tinh, tao &%"
Từ Hạo Trình: "Tao......&%......&"
Tào Tinh vui vẻ chờ bọn hắn chửi xong, sau đó cười nói: "Còn gì nữa không?"
"Tam Anh Hội chỉ có từng này người thôi à?"
Bị Tào Tinh khiêu khích, lại là một tràng chửi rủa, toàn bộ kênh 174 đều sắp bị tin nhắn của đám người này chiếm đóng.
Bọn hắn điên cuồng dùng ngôn từ công kích Tào Tinh.
Lúc này, trước mặt bọn hắn xuất hiện một thông báo hệ thống.
【Do bạn nhiều lần sử dụng ngôn ngữ không văn minh, hiện đã bị thu hồi quyền trò chuyện, thời gian còn lại: 3 ngày......】
Những người sống sót chửi bới kia ngây người.
Không ngờ tới dị giới rồi, vẫn có chức năng cấm ngôn.
Nhất thời, đám người sống sót của Tam Anh Hội bị cấm ngôn trên diện rộng, toàn bộ kênh trò chuyện dần dần yên tĩnh trở lại.
Mà Tào Tinh vẫn không ngừng khiêu khích bọn hắn.
Để cho càng nhiều người sống sót của Tam Anh Hội bị cấm ngôn.
Mắt thấy tình hình không ổn, Phương Long liền lên tiếng: "Đừng nói nữa, đừng mắc bẫy của thằng nhóc này!"
Mặc dù Phương Long đã lên tiếng ngăn cản, nhưng vừa rồi đã có hơn hai trăm người bị hệ thống cấm ngôn ba ngày.
Điều này đối với uy danh của Tam Anh Hội, phải nói là một đòn đả kích không nhỏ.
Phương Long lạnh giọng nói: "Nhóc con, ngươi tên là Tào Tinh đúng không, ta nhớ kỹ ngươi rồi, hy vọng, sau này ngươi đừng hối hận."
Mà Tào Tinh lại hoàn toàn không để ý đến lời uy hiếp của hắn, cười nói: "Ngươi nhớ kỹ ta?"
"Tốt quá, ta cũng nhớ kỹ các ngươi, vừa rồi những kẻ nào chửi ta, tên và ID đều bị ta ghi lại hết."
"Tiếp theo, các ngươi đừng hòng giao dịch bất kỳ thứ gì với ta."
Tào Tinh hoàn toàn phớt lờ lời uy hiếp của Phương Long, bắt đầu tiếp tục đăng bán.
Mà những người sống sót kia, thấy Phương Long im lặng, từng người lại bắt đầu tranh mua!
"Anh em, nhanh cướp đi! Đại lão Tào Tinh nói lần này thịt gấu có hạn, chậm chân là hết!"
"Đệch! Lần này ta nhất định phải cướp được!"
"Xông lên!"
Nhiệt huyết trong kênh trò chuyện tăng vọt.
Mà tin tức của Tam Anh Hội, rất nhanh liền bị số lượng lớn người sống sót nhấn chìm.
Bên phía Tào Tinh, lại nhận được âm thanh thông báo giao dịch dày đặc.
.......
(Hết chương này)
Đăng bởi | hoanggiangnz |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 28 |