Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tặng Cho Các Ngươi Một Phần Lễ Vật!

Phiên bản Dịch · 1609 chữ

Diệp Vân Dật thấy biểu tình của các nàng, liền giải thích : "Không cần nghi ngờ, các em đừng thấy bộ dạng tiểu tử kia như vậy, nó nhưng là dị thú Hoàng Kim sơ kì hàng thật giá thật."

Bạch Chỉ Khê: "…"

Tỷ muội Hàn gia: "…"

A... Cái này!

Lúc trước tùy ý các nàng xoa bóp, thật ra là một đầu dị thú Hoàng Kim sơ kì?

Tiếp đó Diệp Vân Dật nhìn dị nhân bên cạnh nói: " Bên chúng ta thương vong không ?"

"Có một chút. "

"Đem người thân của bọn họ trấn an thoáng một phát." Diệp Vân Dật nói xong, trong ánh mắt sát khí ngưng tụ.

Điều khiển Xích Viêm Hổ đi vào trong thành.

Trở lại nhà mình.

Chu Hoài Vi một lần nữa kể cho hắn những chuyện đã xảy ra!

Về phần Bạch Chỉ Khê cùng tỷ muội Hàn gia, thì chăm chú nhìn Tiểu Hắc Tử!

Diệp Vân Dật dàn xếp tốt mọi việc trong nhà, sau đó cũng sắp xếp cho mấy nữ sinh mới tới thoáng một chút.

"Anh đi Uy Vũ thành một chuyến."

Diệp Vân Dật đột nhiên nói.

Bạch Chỉ Khê lập tức nhìn lại:

"Em đi cùng anh, thành chủ Uy Vũ thành là cường giả Hoàng Kim sơ kì, hơn nữa còn có không ít thủ hạ là dị nhân cấp Bạch Ngân, rất khó đối phó."

"Không có việc gì! "

Diệp Vân Dật nói một cách chém đinh chặt sắt, tiếp đó liền cưỡi lên Xích Viêm Hổ rời đi.

Ra tới cổng thành, Diệp Vân Dật nhìn vào thi thể đám thổ phỉ này.

Hừ lạnh một tiếng.

"Đem đầu bọn chúng chặt xuống, để ta mang đi."

Một lời này, những dị nhân khác bắt đầu hành đọng, đem đầu phỉ tặc đều chặt xuống.

Sau đó bọc lại rồi đưa cho Diệp Vân Dật.

Diệp Vân Dật cột vào tất cả vào phía sau Xích Viêm Hổ.

Tiếp đó lại hỏi rõ phương hướng Uy Vũ thành.

Sau khi ra khỏi thành.

Hướng phía bên kia mà đi.

Một buổi tối trôi qua!

Diệp Vân Dật không biết đã đi bao xa!

Sáng ngày thứ hai.

Uy Vũ thành!

Không ít dị nhân đều chuẩn bị xuất phát!

Tiến hành cướp bóc ngày hôm nay!

Cổng lớn làm bằng tinh cương trầm trọng mở ra, một đám dị nhân ùa ra!

Sau đó quay đầu lại nhìn tòa thành sau lưng .

Thành bọn hắn tương đối nhỏ, nhưng bên trong đều là dị nhân, phân phối càng là cao không hợp lẽ thường!

Tường thành vừa dày vừa nặng, cánh cổng thì được chế tác từ tinh cương (thép)!

Điều quan trọng nhất là, thực lực thành bọn hắn rất cường hãn!

Trong thành không có người bình thường, nên không sợ bị những kẻ đó liên lụy!

Mỗi ngày bọn hắn đều thay phiên ra ngoài đi cướp bóc!

Đồ ăn!

Tài nguyên!

Nữ nhân!

Bọn hắn cảm giác mình hiện tại, giống như là hảo hán Lương Sơn Bạc!

Quả thực thoải mái không nói nên lời!

"Ngũ đương gia, Tam đương gia đi tới Tinh Vân thành đã một thời gian dài, hiện tại vẫn chưa thấy quay lại."

Một dị nhân hỏi thăm.

"Ngươi biết cái gì, Tinh Vân thành cách chúng ta rất xa. Bất quá thực lực của Tinh Vân thành cũng không phải là quá mạnh mẽ, thành chủ cũng mới chỉ là Bạch Ngân hậu kỳ. Tam ca bọn hắn, khẳng định hôm qua đã đánh cướp xong, nhưng lúc đó trời đã tối, khả năng là trực tiếp ở lại Tinh Vân thành để nghỉ ngơi!"

"Buổi tối trong tùng lâm quá nguy hiểm, ai mà dám đi ngang qua?"

Nghe lời này, mấy tên dị nhân đều gật đầu.

Ban đêm trong tùng lâm so với ban ngày.

Nguy hiểm càng tăng thêm gấp mấy lần!

Với thực lực của bọn bắn, đi trong đêm với khoảng cách xa như vậy, có thể nói là viển vông!

Ngủ lại thành.

Trong nháy mắt, bọn hắn trở nên hâm mộ.

Dù sao ngày hôm qua sau khi thần phục Tinh Vân thành xong, như vậy chính là sói nhập vào bầy dê!

Nhiều người sống sót như vậy.

Còn có thê nữ (vợ và con gái) của dị nhân.

Chậc chậc!

Trong đêm đó, còn không thoải mái chà đạp ư?

Hiện tại chỉ hy vọng, mấy người kia có thể mang một một ít hàng trở về , để cho bọn họ cũng được khoái hoạt như vậy.

"Đi thôi, chúng ta cũng đi ra ngoài!"

Ngũ đương gia ra lệnh, sau đó dẫn mọi người đi về phía tùng lâm.

Nhưng mới chỉ đi được một lúc, liền nghe được tiếng bước chân trầm trọng.

Lập tức, bọn hắn theo tiếng bước chân nhìn lại.

Sau đó cả đám đều sững sờ!

Cái này!

Đây là cái gì?!

Chỉ thấy, một đầu Xích Viêm Hổ từ trong rừng đang chầm chậm đi tới, cũng không có ý che dấu âm thành từ bước chân của mình!

Tiếng bước chân trầm trọng phảng phất như muốn cảnh cáo dị thú xung quanh!

Đó là mau cút đi!

Mà ở trên lưng Xích Viêm Hổ!

Vậy mà có một nam nhân đang ngồi!

Đầu Xích Viêm Hổ!

Dĩ nhiên là tọa kỵ của nam nhân này!

Khủng bố!

Quá kinh khủng!

Cái này, nam tử có thể khiến Xích Viêm Hổ trở thành tọa kỵ, vậy thực lực của hắn ta là gì?!

Hơn nữa!

HIện tại hắn xuất hiện ở đây!

Điều này chẳng phải nói rõ, đêm qua, hắn đã băng qua cánh rừng này?

Chuyện này!

Quá kinh khủng a!

Lập tức, bọn hắn nhìn vào nam nhân trên trên lưng hổ, nội tâm tràn đầy hoảng sợ.

"Đây là cường giả thực lực gì a...!"

"Hắn đây là muốn đi đâu?"

"Ngũ đương gia, ta thấy hắn hình như đang hướng về phía thành chúng ta đi tới?"

"Ừ? " Ngũ đương gia nhìn vào phương hướng mà Diệp Vân Dật đi tới, hình như là vậy thật!

"Đi! Chúng ta nhanh quay về báo cho Đại đương gia!"

Ngũ đương gia nói xong, liền dẫn mọi người quay trở về.

Trên lưng hổ, Diệp Vân Dật đã sớm phát hiện thân ảnh của đán người kia, chỉ có điều hắn cũng chẳng muốn phản ứng.

Mà là trực tiếp hướng về phía Uy Vũ thành mà đi!

Một lúc sau.

Mấy người Ngũ đương gia đã tiến vào thành.

"Đóng cửa thành! "

Hắn ra lệnh một tiếng, cổng thành nặng nề từ từ đóng lại .

Tiếp đó, Ngũ đương gia trực tiếp đi tìm Đại đương gia.

"Lão đại! Lão đại! "

Ngũ đương gia tiến đến.

Trông thấy một trung niên nam nhân đang ngồi ở chỗ đó, bên cạnh còn có mấy mỹ nữ đang xoa gân nắn vai, ngoài ra còn bóc hoa quả đưa tới tận miệng của hắn.

"Làm sao vậy? "

"Như thế nào vội vã như vậy!"

Lão đại nhìn lão Ngũ, quát lớn một tiếng.

Thấy vậy, lão Ngũ liền đem tình huống trông thấy trong rừng nói cho hắn.

Nghe những lời này, lão đại đứng bật dậy!

Đôi mắt mở lớn, gân xanh đều là bạo khởi!

Cường giả như vậy, đến nơi này của bọn hắn, là để làm gì?

"Triệu tập huynh đệ! Lên tường thành!"

"Vâng! "

Trong nháy mắt, toàn thành ai nấy đều vội vã di chuyển!

Một lúc sau.

Đại đương gia mang theo một đám huynh đệ lên tường thành.

Nhìn phía xa!

Đông!

Đông!

Đông!

Bước chân trầm trọng, từ xa dần dần đi tới!

Sàn sạt

Tiếng lá cây về sau.

Một đạo thân ảnh khổng lồ từ trong rừng bắt đầu xuất hiện.

Đích thị là Xích Viêm Hổ!

Trên lưng của nó, Diệp Vân Dật cũng nhìn tới Uy Vũ thành trước mặt, cùng với trận địa giống như sẵn sàng nghênh địch của đám người.

Khóe miệng nhếch lên một vòng khinh miệt!

Đại đương gia nhìn thấy tràng diện này, trong nội tâm cũng không tự giác, cảm thấy bồn chồn, nên biết rõ, hắn hiện tại tuy cũng là dị nhân Hoàng Kim sơ kì.

Nhưng đối mặt dị thú Xích Viêm Hổ thô bạo như vậy!

Hắn cũng không dám chính diện cứng rắn!

Chứ đừng nói là thu phục Xích Viêm Hổ trở thành tọa kỵ!

Trong nháy mắt, trong đầu hắn suy nghĩ rất nhiều, đợi đến lúc Diệp Vân Dật tiếp cận.

Hắn suy nghĩ một chút, chính là há miệng.

"Vị đại nhân này! "

"Ngài đến Uy Vũ thành chúng ta, cần làm chuyện gì sao?"

"Chúng ta cùng ngài, nước sông không phạm nước giếng a?"

Nghe được lời Đại đương gia nói.

Diệp Vân Dật ngẩng đầu trả lời:

"Ta đến để tặng cho các ngươi một thứ!"

Nói xong, liền đem bao tải phía sau ném về ra trước!

Bao tải bay lên không trung!

Đông!

Bay lên tường thành.

Rồi rơi vào trước mặt mọi người.

Cả đám người ngưng thần nhìn vào đồ vật này.

Đại đương gia mở ra miêng túi ra.

Tiếp đó!

Mỗi người bọn hắn đều là con mắt trừng lớn, nhìn vào đồ vật rơi xuống từ miệng bao tải!

Thình lình!

Là đầu của Tam đương!

Ngoài ra!

Bên trong còn có thủ cấp của các huynh đệ khác theo Tam đương gia cướp bóc!

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.