Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thắng Lợi Trở Về

Phiên bản Dịch · 1601 chữ

Đối diện, Bên trong tầm mắt!

Chính là một đám mỹ nữ!

Nhưng đều đang bị nhốt trong lồng!

Các nàng đều là muôn hình muôn vẻ!

Cái gì cần có đều có!

Bên cạnh, nam tử thấy Diệp Vân Dật nhìn những nữ nhân này, liền giải thích: "Đại nhân, những nữ nhân này đều là sạch sẽ ! Đều là nữ tử nhà lành bị bắt tới!"

"Toàn bộ đều vẫn còn y nguyên!"

"Lão đại chúng ta chính là ưa thích như vậy, lần thứ nhất đều là trong này, sau khi bị hưởng dụng, mới có thể đi theo ở bên cạnh hắn."

Nghe những lời này.

Diệp Vân Dật gật đầu.

Tên trùm thổ phỉ này, thật là chết chưa hết tội.

Lập tức hắn nhìn về từng người trước mặt.

Diệp Vân Dật bỗng phát hiện.

Vậy mà còn có một mỹ nữ tóc vàng!

Mỹ nữ này có mái tóc dài màu vàng kim, làn da trắng như tuyết!

Dáng người yểu điệu cao gầy!

Quả thực rất cân xứng!

Điều đặc biệt hơn nữa, đó là nàng khác với các nữ nhân trong nước, đều mang một vẻ đẹp phương đông.

Đây chính là một mỹ nữ dị vực!

Làm cho người khác mới nhìn một lần đã muốn chinh phục!

Mỹ nữ tóc vàng này!

Vừa nhìn là biết nàng tới nơi này làm việc từ trước khi tận thế xảy ra.

Sau đó đã bị mắc kẹt ở chỗ này, trở thành một trong những người sống sót ở trong thành.

Kế tiếp thì bị bắt mang tới đây.

Bên cạnh, nam tử thấy Diệp Vân Dật cảm thấy hứng thú với mỹ nữ tóc vàng này!

Lập tức liền hung dữ nói: "Đại nhân! Người này a, ta hoài nghi nàng chính là gián điệp nước ngoài trà trộn vào trong nước!

Ta đề nghị a...!

Lúc đem nàng đưa đến nơi ở của ngài!

Ngài cần cẩn thận thẩm vấn!

Không cùng một tộc, ắt có dị tâm!

Trên người của nàng, khẳng định có đại bí mật! "

Nghe vậy, Diệp Vân Dật quay đầu lại nhìn chằm chằm vào tên này.

Nam tử thấy Diệp Vân Dật nhìn mình, nội tâm cũng lộp bộp, không rõ Diệp Vân Dật nhìn hắn như vậy là có ý gì?

Đây là không hài lòng sao?

Lập tức, mồ hôi lạnh toát tuôn ra!

Khủng bố!

Thật sự là quá kinh khủng!

Ngay tại thời điểm hai chân hắn đã mềm nhũn!

Diệp Vân Dật nhẹ gật đầu, trầm tư rồi nói: "Ngươi, có vẻ nói có đạo lý! "

Câu này, như là cọng cỏ cứu mạng nam tử!

Trong nháy mắt hắn như được uống máu gà!

Dẫn Diệp Vân Dật đi tới chỗ của một thiếu nữ khác!

Thiếu nữ này cũng có dáng người yểu điệu.

Nhưng là, bộ ngực thì có hơi chút kỳ quái!

"Đại nhân! Cái này nhất định là thời điểm bắt tới đã bị người khác đánh trúng ngực. Ngài xem, đã sưng thành như vậy! Ta thấy, dẫn nàng tới chỗ của ngài. Với thực lực của ngài! Chỉ cần thoáng động tay, thì có thể để cho nàng bớt sưng a! "

"Ừ! "

Tiếp đó, lại đi tới trước một thiếu nữ nhỏ nhắn.

"Đại nhân, người này vừa nhìn đã thấy là dinh dưỡng không đầy đủ, mong ngài phát thiện tâm, đem nàng mang về, cho ăn nhiều thịt một chút."

"Đại nhân."

"Đại nhân."

Theo thanh âm của nam tử không ngừng vang lên, Diệp Vân Dật cũng không ngừng gật đầu.

Tên này, cũng là nhân tài a...!

Cái miệng này, quả thực có thể nói tới hoa nở!

Sau khi dạo quanh một vòng ở lầu 4.

Diệp Vân Dật cũng không khỏi cảm khái, tên đầu lĩnh thổ phỉ này, những thứ không nói khác, nhưng ánh mắt thật đúng là độc đáo.

Ai cũng có một điểm nổi bật !

Thật là làm cho người khác không chịu đựng được!

Cuối cùng, sau khi không sai biệt lắm đã đi hết lầu bốn.

Diệp Vân Dật cùng nam tử ra ngoài.

Sau đó trở lại chỗ đám người đang ngồi xổm chờ đợi.

Bên này, mọi người ngồi cạnh nhau, cảm giác nhẹ nhõm chưa từng có!

Thời điểm Diệp Vân Dật ở chỗ này, bọn hắn quả thực cảm giác trên người như có sức nặng ngàn cân đè xuống!

Thật khó mà chịu nổi!

Bỗng nhiên.

Bọn hắn trông thấy Diệp Vân Dật và nam tử cùng một chỗ từ phía xa đi tới đây.

Nguy rồi!

Áp lực lại đến!

Diệp Vân Dật trở lại bên này.

Mọi người đều chú ý vào biểu lộ của Diệp Vân Dật.

Thấy biểu lộ của hắn tương đối bình thản, liền thở dài một hơi.

Lập tức hướng về nam tử đi cùng Diệp Vân Dật với ánh mắt tán thưởng!

Vậy mới tốt chứ!

Bên cạnh, nam tử cũng là mở miệng: "Đại nhân, ngài xem, nếu không bây giờ chúng tôi đem những đồ vật vừa rồi sắp xếp qua, sau đó đưa tới quý phủ?"

Diệp Vân Dật nghe vậy, cũng gật đầu đồng ý: "Được!"

Nhưng là!

Diệp Vân Dật nhìn vào đám người đang ngồi nói: "Đợi một chú!"

Phía dưới, tất cả mọi người hô hấp trì trệ!

Sau đó ngay ngắn ngẩng đầu nhìn về Diệp Vân Dật!

Không biết hắn muốn làm gì!

Diệp Vân Dật nhìn về phía bọn hắn nói: "Ta vừa rồi mới chỉ thấy đồ của tên đầu lĩnh, còn đồ của các ngươi, cũng phải toàn bộ giao cho ta, sau đó cùng một chỗ đưa tới thành Tinh Vân!"

Mọi người: "…"

Đồ của chúng ta, cũng muốn ư?

Cái này!

Đây chính là đồ mà bọn hắn tích góp bao nhiêu năm mới có được a!

Lần này, tất cả đều phải giao nộp sao?

Lập tức, bọn hắn ai cũng trưng ra bộ mặt như ăn phải mướp đắng.

Đau đớn!

Thật sự là quá đau đớn!

"Hửm? Các ngươi có vấn đề gì không?"

Diệp Vân Dật thấy bọn hắn không đáp lời, híp mắt lại hỏi!

Mọi người nghe vậy, liền rùng mình một cái!

"Không có vấn đề! Đại nhân!"

"Không có vấn đề!"

"Đúng vậy, chúng tôi đều không có vấn đề. Bây giờ chúng tôi sẽ trở về và lấy đồ cho ngài ngay lập tức!"

"Cút đi!"

Diệp Vân Dật ra lệnh một tiếng, tất cả mọi người đều rời đi tứ tán!

Một lúc sau.

Một đám dị nhân, ai nấy đều đau lòng nhìn vào đống của cải của!

Tất cả đều dâng lên cho Diệp Vân Dật, bọn hắn trong phút chốc đều thành kẻ nghèo!

Về sau làm sao mà sống a ?

Nghĩ vậy, một tên dị nhân liền đào một cái hố, chuẩn bị đem tinh hạch chôn xuống cất dấu một ít.

Bỗng nhiên!

Hắn cảm giác sau lưng xuất hiện một làn gió!

Thân thể hắn liền trì trệ, sau đó chậm rãi quay đầu!

Ánh mắt của hắn!

Lập tức ngưng tụ!

Chỉ thấy!

Một lưỡi phủ hướng phía hắn bổ xuống!

Phốc phốc!

Cột máu lập tức phun ra!

Tiếp đó Diệp Vân Dật đem thủ cấp ném cho Xích Viêm Hổ, còn Xích Viêm Hổ thì đón lấy và nuốt chửng!

Sau đó, ngay cả thi thể không đầu của phỉ tặc cũng chung số mệnh!

Sau khi ăn xong, nó liền gầm lên một tiếng!

Truyền khắp bốn phương!

"Nếu ta phát hiện còn có ai cất dấu! Xích Viêm Hổ của ta còn chưa có ăn no đâu!"

Diệp Vân Dật hét lên một tiếng, thanh âm kia, theo thời gian dần dần truyền khắp tòa thành!

Đám phỉ tặc nghe thấy, rùng mình một cái, bọn hắn cũng không muốn trở thành vong hồn trong miệng Xích Viêm Hổ!

Lập tức liền đem tất cả của cải của mình đều lấy ra!

Thời gian dần trôi qua!

Số lượng tinh hạch khổng lồ, chủng loại đa dạng, cộng với da và áo giáp làm bằng thi thể dị thú đều chất đống một nơi ở trong thành.

Tràng diện này, có thể nói là đồ sộ.

Diệp Vân Dật thấy vậy liền nghĩ, bọn người này, đến cùng đã cướp bóc bao nhiều thành trì!

Mới có nhiều đồ như vậy!

Đợi một lúc sau!

Diệp Vân Dật sai người đem những đồ vật này cất vào!

Toàn bộ xe ngựa trong thành, đều tràn đầy!

Nhưng vẫn còn có rất nhiều đồ chất ở chỗ này.

"Những thứ còn dư lại, các ngươi dùng cái túi gói lại, sau đó đi bộ mang tới Tinh Vân thành!"

"A...? "

Một tên phỉ tặc nghe thế, vậy bọn hắn không có xe ngựa để vận chuyển sao?

Hắn vừa phát ra tiếng!

Diệp Vân Dật liền dẫm chân một cái, lao thẳng tới trước mặt tên đó, một tay chế trụ đầu của hắn.

Sau một khắc!

Dùng sức!

Bành!

Thanh âm này, giống như bóp vỡ một quả dưa hấu!

Những dị nhân khác thấy hành động của Diệp Vân Dật, lập tức khẩn trương thu thập đồ vật.

Bọn hắn biết rõ, vị này, đối xử với bọn hắn còn không bằng heo chó!

Một lúc sau.

Một đội ngũ sắp hàng thật dài, tập hợp sau lưng Xích Viêm !

Diệp Vân Dật thấy vậy, khóe miệng dương lên!

Xuất phát!

Bạn đang đọc Mạt thế: Đa Tử Đa Phúc, Mở Đầu Giáo Hoa Tìm Tới Cửa của Ô Hô Hô Khởi Phi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 187

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.