Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tại sao phải giết

Tiểu thuyết gốc · 2396 chữ

Kỹ năng “Có Hoạ Cùng Chia” với 92% uy lực bản gốc vừa được kích hoạt thành công cũng là lúc đòn tấn công tâm linh của Thể Thao Túng ập tới. Hàn Phong quanh người xuất hiện một luồng quang mang đỏ máu, khoé miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, ánh mắt cũng có chút tán loạn vì ác mộng bủa vây dày đặc, thế nhưng tâm thần lại dâng lên một sự hưng phấn khó có thể cưỡng lại.

Kỹ năng này, quá mạnh rồi.

Đòn Hồn Áp do M2 level 27 đánh tới đã bị luồng năng lượng kỳ dị đỏ máu trung hoà rồi phân tán tới gần chín phần ra “bên ngoài”, hắn chỉ phải gánh chịu hơn 1 phần mà thôi, mà “bên ngoài” ở đây chính là tất cả sinh linh trong phạm vi 46 mét xung quanh hắn.

Tất cả cùng phải chịu đựng tai hoạ với nhau.

Hơn chín phần uy năng Hồn Áp do Thể Thao Túng đánh ra đã được chuyển dời tới đám thây ma dưới chân, lũ quái vật này liên tục chịu đựng 30 viên đạn chống tăng PG-2 HEAT, lại chịu đựng thêm 12 quả lựu đạn, thêm một chiêu băng bạo 80% uy lực trong trạng thái bộc phá của Hàn Phong, sớm đã bị đánh cho thất điên bát đảo. Hiện tại M2 level 27 tạm thời bị mất quyền khống chế thi đàn, chúng nó càng lộ ra tán loạn chật vật, một đòn 90% uy lực Hồn Áp giáng xuống, không có bất kỳ thây ma nào có thể chịu nổi.

Bụp… Bụp… Bụp…

Liên tiếp những cái đầu lâu bị chấn tới phát nổ, hầu hết đều là của lũ thây ma tiến hoá dưới level 15. Bọn này có số lượng đông đảo nhất, cũng là thành phần chủ lực thay nhau gánh chịu sát thương. Chúng nó đã gánh đủ rồi, hiện tại lại gánh thêm uy năng đòn công kích tâm linh, cả đám rốt cuộc không thể chịu nổi mà liên tiếp chết tươi.

Bất quá đám thây ma tiến hoá trên level 20 vẫn là một uy hiếp lớn, bọn nó dù có đau đớn nhưng chưa chết ngay, vẫn có khả năng hành động, nhất là loại hình có thể công kích tầm xa như Thể Bộc Phá vẫn đặc biệt nguy hiểm. Lũ mồm rộng này dù không nhận được lệnh của chỉ huy, thế nhưng khí tức nhân loại treo trên không trung vẫn kích động bọn chúng phun ra hàng loạt đòn tập kích.

Hàn Phong tâm thần vừa xuất hiện báo động liền hừ lạnh một cái biến mất tại chỗ, bốn năm trái bộc đạn liên tiếp đánh nát một cỗ băng nô vô tội, đem băng nô kia nện thành vụn phấn. Tại một vị trí khác, thân ảnh hắn vừa hiện ra liền giơ ngón trỏ tay trái thi triển một cái kỹ năng thứ ba trong Nhẫn Mô Phỏng level 4.

Kỹ năng tam giai hệ phụ trợ, Thanh Xuân. Đây là kỹ năng của Kim Nguyệt Huyễn, nó có thể ngay lập tức phục hồi 50% chỉ số thể lực, 50% chỉ số trí lực, đồng thời xoá bỏ 1 trạng thái bất lợi ngẫu nhiên.

Một chiêu hồi phục với 60% uy lực bản gốc này đã hồi cho Hàn Phong 17 thể lực và 32 trí lực, đồng thời xoá sạch cảm giác buồn nôn. Vẫn chưa hết, hắn tiếp tục vung tay xuất ra ba quang hoàn trị liệu liên tiếp từ Vòng Tay Trị Liệu level 2. Đầu hắn vẫn đau, mắt vẫn hiện lên huyễn cảnh đáng sợ, bất quá coi như đã tránh thoát được lượt tấn công thứ ba.

Vốn dĩ trong kế hoạch của Hàn Phong sẽ là sử dụng lượt kích hoạt Thanh Xuân này, kết hợp với một món trang bị level 3 vừa nhận được từ thẻ trang bị chỉ định để rút lui khỏi lượt tấn công thứ ba. Thế nhưng kỹ năng Có Hoạ Cùng Chia đã để cho hắn một cái bất ngờ, hiện tại hắn không muốn chạy ngay, trái lại muốn giết chết Thể Thao Túng ngay lập tức.

Lúc này bàn tay của hắn giơ lên hướng về bên trong hang động tăm tối, điểm trí lực cuồn cuộn tuôn trào muốn phóng ra công kích mãnh liệt nhất, sau đó hắn chợt khựng lại nửa cái chớp mắt.

“Tại sao mình phải giết nó?”

“Giết nó, thi đàn sẽ lập tức tan vỡ, mình làm sao thực hiện các bước tiếp theo? Làm sao có thể ra tay ám sát lũ diều hâu Tam Giang? Làm sao có thể kéo dài thời gian giữ lại vũ khí trang bị?”

“Hiểu biết của bản thân về tận thế, về Thể Thao Túng còn quá ít, giết nó thì lấy đâu ra cơ hội nghiên cứu đây. Hiện tại nó đã bị thương nặng, thi đàn dưới hơn 500 viên PG-2 HEAT cũng không còn quá uy hiếp, tại sao không nhân cơ hội này tạo một phòng thí nghiệm cực lớn?”

“Nếu Liễu Lâm này quá an bình thoải mái, vậy thì nhân loại liệu có còn động cơ mà cố gắng không, liệu còn đồng tâm hiệp lực, còn duy trì được sự thiện chiến hiện tại không, liệu cái trấn Hi Vọng này còn giá trị tồn tại không?”

“Nếu giết thây ma này, vậy thì một nửa diện tích huyện Liễu Lâm sẽ sạch bóng Thể Thao Túng. Liệu điều này có dẫn tới một đầu thể thao túng khác được sinh ra, hoặc thi đàn bên kia cầu Liễu Hà sẽ tràn qua bên này hay không?”

“Lại nói, chắc gì đã giết được nó. Nếu tung hết sức mà nó không chết, vậy người chết rất có khả năng là mình…”

Vô tận suy nghĩ cấp tốc hiện lên trong lòng Hàn Phong rồi chợt tắt ngấm, ánh mắt hắn hiện lên vô cùng lạnh lùng, một đòn Hồn Áp với 30 điểm trí lực tấn công thẳng tới phương hướng Thể Thao Túng.

Hắn quyết định tạm thời giữ lại quái vật này, chỉ muốn thêm một bước trọng thương nó mà thôi. Có quá nhiều lý do để giữ lại nó cho tới ngày mai, thậm chí là ngày cuối cùng của nhiệm vụ hệ thống. Giết nó vào lúc này, hại nhiều hơn lợi.

Xuất thân từ một tên lừa đảo, Hàn Phong luôn có xu hướng làm cho mọi việc vốn đơn giản trở nên phức tạp, bởi vì chỉ có phức tạp mới có nhiều nút thắt giao nhau, càng nhiều nút thắt tương đương với việc có càng nhiều sơ hở để mưu tính và đả kích, càng có cơ hội góp gió thành bão, thay đổi sự việc theo hướng mà bản thân mong muốn.

- Oeeeeee…

Một đòn Hồn Áp của Hàn Phong công thẳng tới phương hướng Thể Thao Túng, sinh vật kia điểm phòng ngự cực thấp, nó lập tức lộ ra vô hạn chật vật, đầu lâu phình to hết cơ rồi nứt nẻ chi chít, trong mồm cũng hộc ra một lũ máu đen, tám cái râu bạch tuộc có một cái héo quắt rồi rụng khỏi miệng, một vòng tròn đồng tâm trên thân thể cũng dần dần mờ nhạt rồi hoàn toàn biến mất.

Sinh vật này khục một tiếng ngã nhào trong đống máu, ánh mắt đỏ quạch ngước lên nhìn chằm chằm Hàn Phong, trong đôi đồng tử hiện lên vô cùng tận hận thù.

Đám thây ma xung quanh bởi vì M2 level 27 bị thương nặng mà càng trở nên nhốn nháo, đặc biệt là các thây ma cách xa ngọn đồi này đã triệt để biến thành ngẩn người vô định, nhóm nào gần với đội ngũ trấn Hi Vọng thì cuồng bạo kêu gào rồi tấn công nhân loại càng thêm mấy phần kịch liệt.

“Quả nhiên, một đòn toàn lực cũng khó giết nó, thậm chí mười đòn như vậy cũng chưa chắc giết nổi…”

Lẩm bẩm một câu như hiểu ra, Hàn Phong lại phun ra một ngụm máu nữa, trang bị level 3 mới được lựa chọn trên ngón út tay phải chợt sáng lên quang mang lục sắc, hắn cũng theo đó hoán vị với một băng nô xa xa.

“Đinh! Nhẫn Thế Thân level 3. Thuộc tính +3 thể lực. Kỹ năng gia trì: Thế Thân - Tạo một thế thân với thuộc tính khí tức tương đương chủ thể. Khi thế thân bị phá, hồi lại 3 thể lực. Thế thân không thể di động, không thể tấn công, không gây sát thương khi bị tiêu diệt. Kỹ năng làm lạnh: 8h/lượt, tích luỹ tối đa 3 lượt.”

Kỹ năng Thế Thân này là một cái kỹ năng phản trinh sát, đối phó với nhân loại thì tương đối gân gà, nhân loại sẽ nhận ra hai bên thật giả dựa trên sự bất động của thế thân. Nhưng đối phó với thây ma vô tri lại tương đối hiệu quả, bọn nó sẽ bị phân tán hoả lực một cách vô ích vào thế thân.

Khi thế thân bị phá còn hồi lại 3 thể lực, 3 lượt kích hoạt liên tiếp là hồi 9 thể lực, thực sự ngang với một chiêu Hồi Tức nhất giai cộng tối đa điểm kỹ năng, lại chẳng phải bỏ ra điều gì, tương đối lợi hại vào thời điểm nguy cấp.

Đây là một chiêu bảo mệnh tương đối lợi hại. Có nó, hắn có thể “phân thân” trước mũi thây ma mà sử dụng Băng Ảnh rời đi, cũng không sợ bị định vị chính xác mà dính đòn truy sát.

Tất nhiên chỉ là một kỹ năng gia trì từ trang bị level 3, hắn sẽ không điên tới mức dùng nó mò vào tận hang ổ địch nhân để bắt cóc M2 level 27. Một khi tới quá gần đám thây ma cấp cao trên level 25, bọn nó hẳn sẽ nhận ra sự khác biệt ngay.

Hắn muốn chỉ là lẩn vào giữa thi đàn cấp thấp hòng chạy thoát mà thôi.

Hàn Phong rời đi một cái chớp mắt, quả nhiên vài khoả bộc phá xám xịt đã bắn trúng thế thân rồi đem nó nện bạo, chờ tới khi bọn nó hoàn toàn tỉnh táo từ trong choáng váng Hồn Áp của thủ lĩnh “chia cho”, kẻ xâm nhập sớm đã trốn mất dạng rồi.

Hậu tuyến.

Đám đội viên liên quân vừa chăm chú chiến đấu với thi triều vừa hồi hộp để tâm quan sát tới phương xa, thời gian từ khi đạn PG-2 HEAT phát nổ cho tới khi tất cả bình tĩnh lại chỉ khoảng 20 giây, bọn họ không thể quan sát quá rõ ràng tình hình chiến đấu phía trước, chỉ có thể nghe thấy từng đạo âm thanh la hét thảm thiết của quái vật ẩn sau màn.

Cái này quá khủng bố rồi. Tận thế 15 ngày, ai cũng đều hiểu mỗi khi âm thanh oe oe ứa gan kia vang lên là một đòn tấn công vô cùng kinh khủng, phải tập hợp đội hình cả trăm người hợp sức mới có thể chống đỡ. Vậy mà nhóm đột kích chỉ có hơn 30 người tham gia tấn công lại hứng chịu 5 đòn công kích dồn dập liên tục trong thời gian ngắn, theo lý thì bọn họ đã chết sạch rồi sao.

Thế nhưng sau khi nhìn thấy đoàn xe sáu chiếc an ổn chạy ngược trở lại, thậm chí người trên thùng xe vẫn như cũ đứng vững, bọn họ mới cảm thấy thứ khủng bố hơn lại chính là đám người này. Có thể lao vào đầu vào tổng bộ quân địch đánh tới thất điên bát đảo, sau đó vẫn toàn mạng trở ra, đây là cỡ nào thực lực chứ.

Nhìn Lạc Thanh Thuỷ đứng trên nóc xe tải hộ tống đám người trở lại an toàn, đội viên trấn Hi Vọng không khỏi thở ra một hơi, đồng thời cũng dâng lên một sự lo lắng mãnh liệt. Thủ lĩnh của bọn họ đâu rồi?

Những binh lính tới từ huyện Tam Giang đã quá quen thuộc với trình độ của Lạc đoàn trưởng, đã không còn kinh ngạc khi một nhiệm vụ khó như vậy mà nàng ta có thể hoàn thành. Bọn họ càng kinh ngạc hơn với đội viên tại trấn Hi Vọng, những người bị chính quyền huyện Tam Giang coi là “thổ phỉ”, “phiến quân”, “ô hợp”. Bỏ qua yếu tố chính thống, chỉ xét trên phương diện thuần tuý thực lực, vậy thì 30 người tham gia nhiệm vụ đột kích lần này đã có đầy đủ tư cách trở thành thành viên tinh anh trong 4 quân đoàn Tam Giang rồi, họ có đầy đủ cả thực lực cả dũng cảm, thậm chí là thừa sự dũng cảm.

Tàn quân Xuân Lê nhìn về phía 6 chiếc xe tải an toàn chạy ngược trở lại cũng là âm thầm chấn động, cảm giác không phục khi bị Hàn Phong đánh tan vì mưu kế đã bay biến sạch sẽ. Đội viên tại trấn Hi Vọng quá mạnh, mạnh hơn xa bọn họ, liều lĩnh cũng không kém hơn bao nhiêu, nếu có đánh nhau chính diện thì Xuân Lê cũng tuyệt đối không thể chống cự nổi, kiểu gì cũng sẽ thua mà thôi.

Lạc Thanh Thuỷ là người trực tiếp tham gia vào hành động đột kích, thế nhưng nội tâm nàng ta không dâng lên bất kỳ hưng phấn hay thành tựu ưu việt nào, vẫn luôn treo biểu cảm nhàm chán tuỳ tiện như bình thường.

Năm đợt tấn công, nàng chỉ chặn lại một đợt, thậm chí không phải rất quá sức, bốn đợt khác hoàn toàn do một người duy nhất chống đỡ.

Sau khi nhìn thấy thân ảnh Hàn Phong thấp thoáng trong đám thây ma chạy ngược trở lại bình an vô sự, nàng không khỏi tự thì thầm một câu trong nội tâm:

“Sức phòng thủ mạnh nhất Tam Giang sao, thật sự là trò cười…”

———

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 39
Lượt đọc 637

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.