Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gián điệp

Tiểu thuyết gốc · 2354 chữ

Thời điểm ghi chép bảng nguyện vọng lúc trước, Hàn Phong đã thu được ba lá phiếu đặc biệt. Một lá phiếu đánh dấu cả hai ô rời đi và ở lại, một lá phiếu có một tích lớn tại ô rời đi, hai tích nhỏ tại ô ở lại, lá phiếu cuối cùng thì có ghi chú “Tôi rất muốn ở lại”.

Hắn đã thử đặt cược vào may mắn, chọn một trong ba lá phiếu này để trao bộ đàm nhằm giữ liên lạc, hiện tại rốt cuộc đã có kết quả.

Người tiếp nhận cái danh “gián điệp” này có lẽ không phải người trung thành nhất, càng không phải người mà hắn có thể nắm thóp. Sự lựa chọn của hắn ngoài việc đến từ mối quan hệ tương đối tốt đẹp với đối phương thì còn nằm ở chỗ đối phương đủ tiềm lực để vươn lên.

Hàn Phong sẽ không chọn người có vị trí quan trọng như vậy dựa theo cảm tính, hắn lựa chọn theo lợi ích tối đa. Một là có tất cả, hai là không gì cả, thà rằng đặt cược vào việc có một gián điệp đủ năng lực còn hơn lựa chọn một người đủ trung thành nhưng không gian phát triển hạn chế.

Mối quan hệ xây dựng dựa trên sự tin tưởng lỏng lẻo không có ràng buộc này, có đôi khi còn hiệu quả và vững chắc hơn cả mong đợi. Đối phương đang làm việc dựa trên tâm lý tình nguyện trả ơn, vậy thì tỉ lệ bị cắn ngược của hắn là rất thấp, đồng thời áp lực tâm lý “phản bội chính phủ” mà đối phương đang phải gánh chịu cũng sẽ không quá bị đè nén.

Suy nghĩ vừa rồi chỉ khẽ lướt qua, âm thanh từ bộ đàm vẫn tiếp tục vang vọng. Lượng thông tin trong này không phải rất nhiều, chủ yếu là thông báo về tình trạng của những người đã chuyển qua Tam Giang, có ai gặp khó khăn, có ai đang nỗ lực vươn lên, có ai được trọng dụng, có ai từ bỏ việc chiến đấu, cũng thông báo việc người nọ đã thành công tấn thăng tiểu đội trưởng bên đó, cùng với việc cảm tạ Hàn Phong đã tin tưởng.

Những cái này càng giống tâm tình giữa những người bạn hơn là cấp dưới báo cáo cấp trên.

Thông tin quan trọng nhất là tình hình sơ lược của cao tầng tại huyện Tam Giang. Đối phương nói thực ra những tin tức này đều là tin tức nửa công khai, bất kỳ binh sĩ nào cũng đều có thể thu thập được, nhưng Hàn Phong vẫn đánh giá rất cao chúng.

Người đứng đầu căn cứ người sống sót huyện Tam Giang, huyện trưởng Bạc Thanh…

Đoàn trưởng tiểu đoàn 1, Cổ Nguyên, cường giả mạnh nhất toàn bộ căn cứ. Năng lực cơ bản… Thái độ đối với các căn cứ thổ phỉ…

Đoàn trưởng tiểu đoàn 2, Tào Khang, cường giả có độ bền cực cao, có thể chiến đấu cả ngày không mệt mỏi…

Đoàn trưởng tiểu đoàn 3, Lạc Thanh Thuỷ, cường giả có sức phòng ngự mạnh nhất căn cứ…

Đoàn trưởng tiểu đoàn 4, Mộ Dung Địch, đoàn trưởng có tốc độ tiêu diệt thây ma cấp thấp nhanh nhất…

La Thiên Dật, cường giả mạnh thứ hai tại căn cứ, không phải tiểu đoàn trưởng, cũng không có chức vụ gì…

Trưởng phòng thông tin liên lạc, Hạ Quân…

Trưởng phòng trật tự trị an, Hướng Quảng…

Trưởng phòng tài nguyên và dân cư, Lưu Quyền…

Phó đoàn trưởng tiểu đoàn 1, Hắc Tề…

Phó đoàn trưởng tiểu đoàn 4, Tống Quảng Thắng…

Trọn vẹn hai mươi mấy cái tên được nêu ra, cùng với chức vụ và các năng lực cơ bản nhất của họ, còn có cả thái độ đối với trấn Hi Vọng. Dù thông tin của vài người vẫn còn khá sơ sài, thế nhưng chung quy những điều này đã giúp Hàn Phong định hình sơ lược về bức tranh phía bên kia sông Lệ.

- Thật sự là đủ khó khăn ha… Quá não tàn…

Lẩm bẩm một câu tự giễu, Hàn Phong đem tất cả thông tin này ghi chép cẩn thận một lượt. Ngày mai hắn sẽ ném cho Ngô Soái, để cho thằng nhóc kia đi xác nhận tính chân thực của những điều này, từ đó đánh giá thử lần đặt niềm tin đầu tiên của hắn liệu đã đúng chỗ.

Dùng người thì vĩnh viễn phải nghi ngờ người, bằng không sẽ không biết chết thế nào. Mặc kệ gián điệp có trung thành thật tâm hay không, hắn cũng phải xác nhận lại, hơn nữa tương lai còn liên tục xác nhận lại. Chỉ cần có chút không đúng, haha…

Sau khi ghi chép xong thông tin, Hàn Phong mới chậm rãi nói vào bộ đàm:

- Tốt lắm, tình hình bên này cũng đang dần phát triển hơn, chúng tôi mới câu được hơn 30 cân cá từ sông Lệ Giang đấy, cũng mới cứu được thêm 48 người sống sót từ trung tâm huyện Liễu Lâm… Mong rằng tất cả mọi người đều có thể sống tốt… Tôi muốn thông tin về bộ khung pháp lý đang được áp dụng tại căn cứ huyện Tam Giang, từ đó xây dựng lên bộ luật để áp dụng cho trấn Hi Vọng, mong sớm nhận được phản hồi. Lần liên lạc sau, hãy liên lạc vào tần số lớn hơn tần số hiện tại 13 đơn vị. Hết!

Tắt đi bộ đàm, Hàn Phong lại nhét vật này vào balo.

Mỗi lần liên lạc sẽ đổi một tần số khác nhau, đây là điều cần thiết. Cẩn thận, phải cẩn thận, tuyệt đối không được lơ là dù chỉ là một hành động nhỏ, bằng không cả một công trình lớn đều có khả năng sẽ sụp đổ.

Hắn muốn xây dựng bộ luật mới, tất nhiên phải dựa vào thứ tốt nhất hiện có thể tham khảo, đó chính là căn cứ huyện Tam Giang.

Việc hắn giao cho Lam Nhu Thuỷ xây dựng bộ luật sẽ mang theo bản sắc riêng của trấn Hi Vọng, nhưng việc áp dụng và thông qua nó vẫn phải dựa theo những ý kiến mà hắn nêu ra. Phải thể hiện mình là người có nền tảng nhất định, dù chuyên môn không cao, thậm chí không có chuyên môn, thế nhưng vẫn phải có đủ hiểu biết trong tất cả vấn đề, phải thể hiện bản thân đủ tỉnh táo và uyên bác trong mọi hoàn cảnh.

Bằng không trong tương lai, hắn sẽ trở thành một người có điểm yếu, nhân viên dưới trướng sẽ dễ dàng qua mặt vị thủ lĩnh này.

Hơn nữa, sao hắn có thể hoàn toàn tin tưởng vào cái vị tiến sĩ luật kinh tế kia và đội ngũ của nàng ta chứ. Đây chỉ là những người làm công việc tư pháp mà thôi, cũng chưa đủ sự trung thành hay đóng góp, càng chưa đủ khả năng để dùng một nhóm xây dựng một hệ thống luật lệ được. Chính quyền Tam Giang mới là cơ quan công quyền chính thống, mới là ngọn nguồn của lập pháp chính thống. Học hỏi những cái tốt từ đối thủ của mình để trở nên mạnh hơn, đó mới là vương đạo.

Về phần yêu cầu đầu tiên tràn đầy tính “nhân văn” và tương đối dễ thực hiện của Hàn Phong cho gián điệp, nó cũng sẽ xoa dịu cảm giác tội lỗi, nếu có xuất hiện, đối với vị gián điệp kia.

Haha, người kia tất nhiên là sẽ mong muốn Trấn Hi Vọng phát triển tốt rồi, nhận được yêu cầu của vị “minh quân” này, người kia sẽ càng ra sức mà tìm kiếm thông tin, sẽ không có chướng ngại tâm lý, có khi còn cung cấp vài điểm hay ho không chừng.

Dùng người không phải cứ sai bảo cật lực cùng với chỉ tay năm ngón như sếp tổng là hay ho, điều đó chỉ làm xói mòn tình cảm vốn đang có và khiến đối phương có cảm giác mỗi nhiệm vụ trôi qua đều là một lần “trả hết nợ tình” mà thôi.

Thay vào đó, duy trì và liên tục xây đắp mối quan hệ với cấp dưới, thể hiện một bộ mặt tốt đẹp và bao dung, thể hiện bản thân là một “minh quân” tài đức vẹn toàn. Kể cả khi đối phương đã rời xa rồi nhưng vẫn phải tìm cách nắm chặt cái tâm của họ lại, có vậy mới ngăn cản sự cắn trả, đồng thời khiến đối phương không thể ngừng lại cảm giác trung thành.

Thao túng bằng cảm xúc như vậy, tốt hơn xa việc thao túng bằng kìm kẹp.

Ném việc này ra sau đầu, Hàn Phong tiếp tục chỉnh lại tần số điện đàm.

Đây là thông tin tới từ bến tàu tại kho vũ khí loại biên kia.

“Ả nữ nhân kia rốt cuộc đang làm cái trò gì vậy…”

Theo như thông tin bên dưới truyền đến, Lạc Thanh Thuỷ cả buổi chiều đều dùng năng lực thao túng nước để lái mấy chiếc thuyền chạy quanh quanh trên sông, dường như đang tập luyện chiến thuật hay năng lực gì đó. Nàng ta cứ như vậy hoạt động tới khi mệt thì nghỉ ngơi hồi phục, sau đó lại tiếp tục hoạt động.

Kiến thức của đội viên canh giữ quá kém, không hiểu nàng ta đang muốn làm gì. Có điều thi thoảng nàng ta sẽ đánh ra công kích, đập chết vài con cá, mấy nhân viên công tác quanh đó lại được dịp vớ bở.

- Mặc xác, miễn không cướp luôn mớ tàu kia là được.

Ném tiếp việc này ra sau đầu, Hàn Phong móc từ balo ra một đống lớn exp cùng tinh thạch tiềm năng. Chỗ này có hơn 3000 exp cùng 8 tiềm năng, đều là chiến lợi phẩm mà hắn được chia phần.

Đội ngũ ngày một lớn mạnh đông đúc, tài nguyên thu về cũng càng lúc càng nhiều. Chỉ trong một ngày, hắn đã thu thập từ tổ chức khoảng 5000 exp rồi, đây chính là hack cấp phiên bản thủ lĩnh bóc lột.

Sau khi dùng hết exp, cột kinh nghiệm của hắn đã tăng lên 5732/10.000 exp rồi. Chỉ cần ngày mai, hắn sẽ lên cấp 18, đây chính là tốc độ mà không người nào tại trấn Hi Vọng có thể đạt tới.

- Cộng 5 trí lực, 2 nhanh nhẹn, 1 thể lực.

Dùng hết tinh thạch exp, Hàn Phong lại đớp thêm 8 tiềm năng, hào quang vàng nhạt chỉ thoáng bao phủ liền đem thực lực của hắn nhích lên một đoạn. Hắn quyết định cộng điểm nhanh nhẹn cao một chút, tránh cho lúc nguy cấp sẽ không né được đạn bộc phá bắn tới. Về phần thể lực, đã có người khác hồi phục giúp, tạm thời không phải vấn đề quá lớn, nhanh nhẹn mới không được buff kia.

Lại đem Bùa Nguyệt Hư level 3 đeo trở lại ngực phải, tới tận đây, công tác gia tăng thực lực mới xem như chính thức hoàn thành.

Ngô Soái đã tấn cấp 15, thành công tiếp nhận nhiệm vụ sơ cấp. Nghĩ đi nghĩ lại cái nhiệm vụ đó, tương lai 15 ngày tiếp theo của thằng nhóc kia khẳng định là tràn ngập ăn hành.

Ngáp một tiếng xua đi cảm giác buồn ngủ, Hàn Phong cố lết xác vào phòng bếp rồi quét sạch tất cả đồ ăn thừa còn lại, lại lết xác vào phòng tắm ngâm mình đủ 20 phút, hắn mới xem như thoả mãn cái cơ thể mệt mỏi này.

Chui lên chiếc giường nửa xa lạ nửa quen thuộc với đống chăn nệm vô cùng mềm mại thoải mái, trong mũi còn ngửi được hương vị u tĩnh nhàn nhạt do Hương Vẫn Tình để lại sau cả một ngày dài, cái này khiến cho Hàn Phong cảm giác vô cùng dễ chịu. Sau khi lảm nhảm một hồi tới sắp sửa ngủ say, hắn chợt giật nảy mình bật ngửa từ trên giường lớn rồi chửi ầm lên.

- Chết tiệt, quên chưa ướp mấy cái xác chết dẫm kia… Thật sự là phiền phức mà…

Hắn còn có 8 cái xác cần phải ướp lạnh qua một lượt Băng Độc để duy trì chất lượng, hiện tại mấy con hàng kia đang nhồi nhét nhau trong một cái thùng xe tải, có lẽ cũng đang muốn thư giãn một chút lắm đây.

Vơ vội chiếc Kính Dạ Quang trên bàn, Hàn Phong nhanh chóng chạy tới mở cửa sổ rồi giơ tay ngưng tụ một đoàn băng sương trắng muốt. Bất quá ngay khi vừa muốn ném xuống, cái cảnh tượng sáng trưng rõ ràng như ban ngày bên dưới không khỏi khiến khuôn mặt hắn co rúm lại.

Bên cạnh xe tải chở xác có hai cái thân ảnh đang thập thò lấp ló, hay chính xác hơn là hai cái thân ảnh trần truồng ướt át không có lấy một mảnh vải che chắn. Dưới bóng tối mờ mịt, bọn họ lại còn thật nhiệt tình dây dưa bì bõm đẩy nhún i nha cực kỳ dâm mỹ.

Nam nhân mới chỉ khoảng 18 tuổi, thân thể cao lớn cường tráng, khuôn mặt tràn đầy nét hưng phấn vặn vẹo đang liên tục thúc hông tới phía trước, mà nữ nhân xinh đẹp kia tuy có treo cái biểu cảm miễn cưỡng không muốn, thế nhưng cái động tác chổng mông dạng chân cùng tự đưa tay xoa nắn nhũ hoa kia, đó hoàn toàn chính là nhiệt tình hưởng ứng, nàng ta đang khiêu khích nam nhân phía sau.

- Ngô Soái, Kiều Ti Vân, con m** các ngươi.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 37
Lượt đọc 639

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.