Báo cáo công việc (2)
Chửi bới phát tiết một hồi, Hàn Phong cuối cùng vẫn là đọc sơ qua một lượt rồi nhắm mắt ký bừa cả tám phiếu xuất kho.
Trong số này có phiếu xuất thực phẩm cho thành viên Dao Găm. Có phiếu xuất lượng lớn sữa cho bà bầu, thương binh, trẻ em dưới 6 tuổi. Có phiếu xuất lương khô và xúc xích ăn liền dự phòng trong chiến đấu cho đội viên cả 16 tiểu đội. Phiếu xuất nước tăng lực và điện giải bổ sung cho đội xây dựng tường thành. Phiếu xuất vật tư đền bù cho thân nhân của liệt sĩ, cho những người còn hôn mê chưa tỉnh…
Tất cả đều quan trọng, đều phải ký duyệt ngay.
Thật ra Phương Tường đã làm rất tốt rồi, công việc của lão là nhiều sự tình vặt vãnh phức tạp nhất nhưng chưa từng xuất hiện hỗn loạn qua, lão chính là người ít gây ra sự phiền toái cho hắn nhất rồi.
Lo cái ăn cái mặc cho hơn 1000 người dưới sự “cai trị tàn bạo” của Hàn Phong là không hề dễ dàng, những chỉ tiêu khắc nghiệt liên tiếp được hắn giáng xuống nhằm hạn chế tiêu hao cho kho vật tư và áp đặt sự nghèo khổ lên cư dân trấn Hi Vọng, lão phải gồng mình ứng phó cả trên cả dưới vô cùng vất vả, vậy nhưng đơn từ khiếu nại nhận về chẳng có bao nhiêu
Tám tờ phiếu xuất kho này chủ yếu là muốn vòi thêm tài nguyên ngoài định mức, ngoài chỉ tiêu, vòi thêm tài nguyên cho những vấn đề mới phát sinh gần đây, thậm chí cả tài nguyên mà Hàn Phong đã hứa mồm, hoặc tài nguyên Hàn Phong ra lệnh rút ra mà không có ghi chú mục đích rõ ràng.
Lão chưa có tiền lệ xử lý, phải xin chỉ đạo lần đầu để lần sau có tham chiếu tự xét duyệt là rất đúng quy trình. Hắn chửi thầm mấy câu là do đang ghen tị với đối phương mà thôi.
Lão già lợn lai hà mã kia là con cáo già thương trường chính hiệu. Lợi dụng điều 1 “tự do” trong bộ quy tắc mà Hàn Phong ban hành, không ép buộc bất kỳ ai làm gì, không ngăn cấm bất kỳ ai làm gì, miễn không gây nguy hại, lão đã dần dần thành lập một cơ ngơi cực kỳ đồ sộ, buôn bán gần đây vô cùng khấm khá.
Kể cả không bao giờ ra chiến trường, số lượng tài nguyên và điểm cống hiến mà lão nắm trong tay đều không hề thua kém bất kỳ tiểu đội trưởng nào cả.
Từ lúc tình hình chưa ổn định, lão đã nghĩ ra trò mèo “hầu nữ” để buôn da bán thịt kiếm chác lãi lời. Khi tình hình đã ổn định, lão lại đề xuất tổ chức đại nhạc hội rồi thu về một mớ nữa. Lão cứ trích xuất tài nguyên ra dùng trước, bán gấp ba lần trong lễ hội ngoài sân, sau khi chia phần trước sau trái phải cho những người tham gia, lão vẫn lời to.
Vật tư trong kho, người có thể điều động tuỳ ý chỉ có năm sáu người, lão chính là người giỏi điều động nhất, là người giỏi lợi dụng chức vụ quyền hạn khi thi hành công vụ một cách hợp pháp nhất.
Người khác sợ ôm hàng không bán được, sợ mở gian hàng trong lễ hội không có người mua, lão chẳng sợ khỉ mốc gì. Bởi vì cái kho lão nắm là kho tổng luôn rồi, phần tiêu hao ngày mai sẽ ký giấy xuất kho rồi trả bằng cống hiến thu được sau, phần ế ẩm thì nhét ngược lại là xong.
Đúng quy trình, chẳng đi đâu mà sợ sệt. Giám đốc của một công ty lừa đảo, vứt ở chỗ nào cũng sống khoẻ sống tốt, kể cả có là tận thế đi chăng nữa.
Hàn Phong ném việc này ra sau đầu. Phương Tường làm thế hắn sớm đã quen rồi, không hề phản cảm, miễn lão ta đừng có đổi lấy mấy cái kỹ năng dạng chiến đấu quan trọng thì lão muốn làm gì hắn cũng dung túng hết. Đi đâu tìm được người có năng lực như vậy cơ chứ, lão đớp tới đẫy bụng thì sao, người khác nếu lên thay khéo còn đớp ác hơn.
Đem tập tài liệu tiếp theo lên nghiên cứu kỹ lưỡng, hắn không khỏi ngáp một tiếng mệt mỏi.
Lũ Tam Giang cũng thật sự lắm sẹo. Bọn họ làm việc với Liễu Huyên cả buổi chiều, đóng góp xây dựng chẳng bao nhiêu mà toàn thấy chỉ trích cùng bới móc. Ở đây 2 ngày, mấy con hàng này kích động được một đám người biểu tình, cái gì mà đòi quyền giám sát, quyền kiểm tra, quyền minh bạch công khai các hoạt động của cao tầng.
“Bọn này thật sự đủ to gan, muốn đột nhiên mất tích bí ẩn cả lũ à… Ừm, cái kiểu thi hành chính sách mị dân, dân tuý này chính là cách mà Tam Giang muốn dùng để đối phó với mình? Kích động mâu thuẫn dần dần rồi biến thành phong trào phản đối diện rộng?”
“Nghe mùi quen lắm, sợi dây thừng và lũ bò đây mà… Định dụ cho mình ra tay với mấy người này rồi lấy cớ can thiệp sâu hơn có đúng không…”
“Bất quá, thì sao chứ, không phải khu thử nghiệm bên kia đang thiếu người sao? Có vài mục tiêu khả quan rồi đó… Nơi này chỉ tiếp nhận lợn siêu nạc, không tiếp nhận bò.”
Trấn Hi Vọng được xây dựng với chỉ 0,5% sự nhân từ mà thôi. Đối với những thành phần chống phá, không muốn đi vào khuôn khổ, 0,5% này của Hàn Phong tuyệt đối không áp dụng cho họ. Hắn sẵn sàng liệt kê những người dám chống phá một cách mù quáng vào diện thanh lý toàn bộ, không cần nhân từ.
Hơi đâu mà để tâm?
Tất nhiên nếu ý kiến của bọn họ đủ tốt thì hắn cũng không ngại thử tiếp thu một phen, sau khi tiếp thu lại làm ra hành động cứng rắn cũng chưa muộn.
Nếu bọn họ thực sự nghĩ cho trấn Hi Vọng, thực sự biết điểm dừng thì tốt thôi, rất đáng hoan nghênh. Có điều, trước tận thế, sai lầm trả giá bằng thời gian, tiền bạc. Sau tận thế…
Đem việc này ném ra sau đầu, hắn lại tiếp tục cầm tới văn kiện tiếp theo.
“Thể Thôn Phệ tấn cấp level 33, thật sự quá nhanh… Nó đã bị dụ tới phía bắc thêm 4 cây số nữa, hiện tại đang cách ngọn đồi thây ma khoảng 9km, cách trung tâm trấn Hạ Sa 7km…”
“Đặc điểm sinh hoạt của E3 gồm… Đặc điểm năng lực thiên phú gồm… Nó phản ứng trước cả vật vô tri vô giác tiếp cận gần bên cạnh như drone sao…”
“Nhà máy sản xuất thực phẩm đóng hộp tại ngoại biên trấn Hạ Sa đã được thanh lý toàn bộ thây ma xung quanh, dây chuyền sản xuất vẫn còn được bảo tồn khá nguyên vẹn.”
Báo cáo của Chu Vấn vô cùng đầy đủ chi tiết, ừm, ở vị trí hiện tại, trừ khi là Thể Thôn Phệ nhớ nhà, đột nhiên muốn quay lại “thăm quê”, bằng không thì mặc kệ bọn họ có làm gì ở quanh trấn Hạ Sa, nó cũng sẽ khó mà phát hiện ra.
Việc này vẫn cần tích cực theo dõi hành tung E3, chờ cho thi đàn tại đồi Xuân Lê thành công tụ họp thì bọn họ sẽ dẫn quái vật kia tới đó, để cho trai cò đánh nhau, thây ma sẽ liên tục bị suy giảm, thi đàn tại tỉnh NO sẽ liên tục bị hút qua rồi bị tàn sát, nhân loại ở giữa chính là làm ngư ông đắc lợi.
Hắn ghi chú vài điểm vào tờ báo cáo này rồi tiếp tục lấy ra bản văn kiện tiếp theo, thứ tới từ Kha Thành.
“Kho xăng dầu 20.000 mét khối tại Xuân Lê đã hoàn toàn được khống chế…”
“Các nhà máy phân bón, xử lý rác, xử lý nước thải, gia công gỗ, gia công bao bì, nhà máy may, nhà máy nhựa… Cũng đã được khống chế…”
“Thây ma hoang dã còn mắc kẹt trong các toà nhà tại trung tâm huyện Liễu Lâm cũng đã thanh lý được 40% diện tích…”
Hàn Phong nhìn vào báo cáo này mà tương đối hài lòng. Có kho xăng dầu kia trong tay, vấn đề năng lượng của trấn Hi Vọng coi như được triệt để giải quyết.
Phải biết hiện tại số lượng xăng dầu tiêu hao mỗi ngày cho cả đội xe cộ 70 chiếc, cả hoạt động sinh hoạt, cả chế tạo bom xăng chiến đấu cũng chỉ là 500 lít mà thôi. 20.000 mét khối sao, nếu không phát triển gì thêm thì bọn họ cũng cần tới 40.000 ngày để dùng hết số này, tương đương 100 năm. Haha…
Có một nhà máy nước giải khát đóng lon ở bên kia… Có lẽ hắn nên nghĩ tới việc đóng lon sữa tiết ra từ ngọc thạch biến dị thành từng lon nhỏ để phân phát cho đội viên, bổ sung vào thành phần quân nhu cá nhân, để cho ngay trên chiến trường cũng có thể sử dụng tiện lợi dễ dàng.
Bất quá, trước đó phải tìm cách nguỵ tạo nguồn gốc của thứ nước này, hợp thức hoá tác dụng của nó, đảm bảo không khiến ai nghi ngờ hay suy đoán… Đồng thời cũng phải tìm người biết vận hành dây chuyền sản xuất này…
“Tăng điểm chống chịu sao… Nguỵ tạo thế nào bây giờ… Dây chuyền sản xuất nước đóng lon, ai biết vận hành đây.”
Dù trấn Hi Vọng có hơn 1000 người nhưng Hàn Phong đã bắt đầu cảm thấy không đủ để dùng rồi, đặc biệt là những người có chuyên môn nhất định trong các lĩnh vực nhất định đang tản mát khắp nơi, cần phải đào móc họ ra rồi sử dụng cho đúng cách.
Cầm bút viết xuống vài dòng ghi chú, việc này tới đây coi như được thông qua…
Hắn lại tiếp tục lật xem một báo cáo nữa, là báo cáo về tiến độ xây dựng tường thành. Tường thành phía bắc đang được ưu tiên xây dựng, trước đó là muốn ngăn thi đàn Xuân Lê, hiện tại vừa hay lại dự phòng ngăn chặn thi đàn Vân Minh.
Có sự trợ giúp của máy cẩu máy ủi các loại, hiệu suất công việc đang được đẩy lên rất cao. Tới đây bọn họ không chỉ xây tường thành để phòng thủ mà còn phải xây thật nhiều công sự cố định dạng tấn công nữa, như là vài trăm cái hố chông chẳng hạn…
Tiếp tục một báo cáo về tình trạng bang phái, bạo lực, trấn lột, kết bè kéo cánh vẫn luôn âm ỉ tồn tại. Vấn đề này thật ra rất khó giải quyết, ở đâu có người, ở đó có giang hồ, trật tự sụp đổ, càng gò ép càng dễ nát, không đơn giản muốn dẹp là dẹp…
Hàn Phong ngay tại chỗ cầm bút viết một bức thư tín chỉ đạo cho Chu Vấn. Hắn muốn con hàng này đứng ở phía sau thành lập một bang phái gì đó, tên gọi tuỳ tiện, kinh doanh đủ thứ ngành nghề, nơi nào có lợi thì làm.
Kể cả với những mặt tối thì hắn cũng muốn có tai mắt của mình để ngầm quản lý, thậm chí không ngại dùng vài biện pháp hắc ám thâm độc y hệt các bang phái chân thật. Bang phái cũng tốt, rất tốt, vài người chẳng may chết do các cuộc giao tranh bang phái sẽ dễ hợp thức hoá, dễ tuyên truyền ra ngoài hơn là chết vì bị kết tội.
Nếu đã không thể ngăn chặn thì nhất nhất hùa theo rồi làm cự đầu luôn.
Báo cáo từ phòng nuôi trồng, năm loại rau dại, một loại nấm dại, một loại giá đỗ biến dị đang tích cực được triển khai nhân rộng quy mô.
Vài loại được đào từ bên ngoài về rồi nuôi trồng với đất trộn máu thây ma tiến hoá cho lớn hẳn để tăng năng suất. Vài loại trồng từ hạt, đang có dấu hiệu nảy mầm dần dần rồi. Vài loại trồng từ cuống rễ còn thừa sau khi thu hoạch, tốc độ sinh trưởng rất tốt…
Nước và đất dùng để nuôi cấy hạt giống thực vật của thế giới cũ cũng đang được thử nung chảy và khử tiệt trùng bằng tia cực tím, chưa có kết quả cụ thể.
Thật ra ngay cả Hàn Phong khi sử dụng thực vật biến dị cũng có chút lợn gợn, lý do tất nhiên là không biết hậu quả lâu dài của việc tích luỹ thứ này, ăn nhiều ở hiện tại không biết di chứng tương lai sẽ ra sao. Bất quá, không ăn thì ăn gì đây, chẳng lẽ nhịn luôn rau xanh.
Một loạt báo cáo tới từ Liễu Huyên, chủ yếu là các phương diện an sinh xã hội, trật tự trị an, quản lý đời sống, phần lớn đã được xét duyệt và giải quyết xong, nàng ta chỉ tóm lược lại nội dung rồi thông báo kết quả mà thôi.
Đây chính là điều mà Hàn Phong muốn, đẩy việc ra bên ngoài kiếm về thời gian rảnh cho bản thân, thật sự là vô cùng nhàn đầu.
Bất quá khi nhìn tới mấy chục tờ giấy A4 vẫn còn chưa đụng tới trên bàn thì hắn lại nhanh chóng ỉu xìu xuống.
- Kệ m**, trước kiếm gì ăn đã
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 31 |
Lượt đọc | 543 |