Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm kiếm hoà bình

Tiểu thuyết gốc · 2806 chữ

Chu Vấn tiếp nhận hai món vật phẩm mà Hàn Phong đưa qua, ánh mắt theo đó xuất hiện hàn quang vô cùng lạnh lùng.

Cậu ta vốn là một tên lưu manh đầu đường xó chợ vô pháp vô thiên điển hình, nhìn thấy đám người chính phủ luôn giao rảng đạo lý cái gì mà chính nghĩa, chính quy, dân chủ, nhân quyền, nghe câu nào ngứa tai câu đó, hầu như chỉ muốn ném cho chó ăn. Hiện tại lại thấy được hành vi u ám tàn độc trong bóng tối của chính phủ thì lại càng không nhịn được, tất nhiên là muốn tự mình xả ra một ngụm ác khí.

Giờ thì tốt rồi, thủ lĩnh chẳng những cho phép cậu ta thực hiện trả thù mà còn trực tiếp tham gia đồng hành hùa theo, đây chính là thiên đại hảo sự.

Hàn Phong sau khi bàn giao xong vật phẩm và chi tiết quá trình thực hiện cho Chu Vấn thì quay qua con chó đen bên cạnh sủa nói:

- Gâu gâu.

"Đại Hắc Cẩu, ngươi phải đảm bảo an toàn cho thằng nhóc này. Gâu."

Đại Hắc Cẩu ngáp một tiếng rồi nhe răng sủa lại:

"Nhân loại, ta đã biết, gâu!"

Nó nói xong liền không chút do dự gồng người co cứng cơ thể rồi dần đứng thẳng bằng hai chân, chiếc sừng xoắn ốc trên đầu phát ra ánh trăng bạc trắng, khoảnh khắc liền biến thành cong vút như lưỡi liềm, xương cốt cùng cơ bắp trên thân thể càng thêm một bước lách cách thay đổi vị trí cùng cấu trúc.

Chỉ qua ba giây, một ả người chó cao 3 mét với hai tai dựng thẳng uy vũ đã xuất hiện giữa màn đêm hoang vu.

Đột phá level 25, Đại Hắc Cẩu đã không cần phải phun ra mặt trăng để hoá thành nhân dạng nữa, hiện tại nó thích biến hoá lúc nào liền biến hoá, so với trước đó linh hoạt hơn không biết bao nhiêu lần. Đặc biệt khi chiến đấu trong môi trường đêm tối, mặt trăng tự nhiên cũng đang liên tục toả ra năng lượng âm nhu, nó càng được tăng thêm năng lực thiên phú.

Lúc này nó thò bàn tay to phạc đầy lông lá ra tóm lấy cổ Chu Vấn rồi nhún chân phóng thẳng về một phương hướng bên hông trấn Hi Vọng. Hai con mắt sáng quắc như hai đốm lửa ma trơi đảo qua đảo lại, bóng tối không hề có nửa điểm cản trở tầm nhìn, trái lại chính là môi trường tuyệt hảo để nó ẩn thân, một lộ tuyến chính xác tránh khỏi sự truy quét của nhân loại đã được hình thành.

Nhân loại có trí tuệ, dị loại có bản năng.

Bản năng của động vật mạnh mẽ tới không thể tưởng tượng nổi, đặc biệt là bản năng về phương diện tránh né nguy hiểm, thiên địch, độc tố và tránh né con người. Động vật có khả năng lẩn khuất và rình rập vô cùng tốt, thường thường len vào các kẽ hở, các góc khuất mà con mồi không thể ngờ tới, xuất kỳ bất ý liền nhảy ra tạo thành động tác bất ngờ.

Một con chó hoang dù có lạ lẫm với thế giới loài người nhưng vẫn thừa khả năng tránh khỏi sự truy quét của con người, đừng nói tới một con chó từng là chó nghiệp vụ, chuyên được bộ đội đào tạo một cách bài bản và chính quy hoá để thực hiện các nhiệm vụ cho con người, giờ đây khi đạt được trí khôn nhất định, bản năng của nó càng thêm mạnh mẽ và toàn diện.

Nhân loại cũng cực khó có thể phát hiện ra nó, tất cả mưu mẹo và kỹ thuật ẩn giấu, nó đều nắm rõ trong lòng bàn tay.

Hàn Phong nhìn hai cái bóng dáng khuất sau một bụi cây thì thu lại ánh mắt, Chu Vấn có tinh thạch an toàn hộ thân, không cần quá sợ hãi sẽ bị bắt lại. Mà Đại Hắc Cẩu lại càng không cần phải lo lắng, trừ khi có 10 người có thực lực tương đương hắn hợp sức cùng lúc tấn công, bằng không thì đừng hòng giết được nó.

Nhiệm vụ của Chu Vấn xem như được đảm bảo, giờ là tới nhiệm vụ của hắn.

Tam Giang muốn kích động chiến tranh, thế nhưng Hàn Phong còn muốn có chiến tranh hơn.

Hắn sợ nhất là chính quyền Tam Giang chơi chiêu bài chính trị như vừa rồi, dùng mưu mô để đục khoét tư tưởng, tiến hành quá trình diễn biến hoà bình, đánh sập phòng tuyến tâm lý của cư dân trấn Hi Vọng, kích động mâu thuẫn giữa người cầm quyền và người bị trị, từ đó khiến tổ chức non trẻ của hắn sụp đổ từ bên trong. Đó là điều mà hắn không chống đỡ nổi, càng không có kinh nghiệm chống đỡ.

Chỉ có chiến tranh vũ trang, dùng máu và sinh mạng đi kích động nhiệt huyết trong lòng mỗi người, đẩy hết áp lực đang tồn đọng ra ngoài, đẩy lên người địch nhân, thừa cơ hội đó thống nhất tư tưởng của tất cả mọi người đều đồng lòng chung sức, có như vậy thì con tàu vừa mới đóng mới có thể tiếp tục chạy về phía trước.

Về phần những lời trong cuộc họp vừa qua, cái gì mà viết công hàm phản đối, cái gì mà tổ chức hoà đàm, cái gì mà tuyên truyền video ra ngoài để chống phá chính phủ, cái gì mà bình tĩnh không manh động... Haha, tất nhiên là hắn sẽ làm, còn làm tới nơi tới chốn, dồn hết sức mà làm.

Hắn mặt ngoài phải diễn thật tốt để cho hơn 6000 người Tam Giang và hơn 1200 người Liễu Lâm xem, để cho họ thấy hắn muốn hoà bình và yêu chuộng hoà bình đến thế nào.

Đẩy được Tường Vi đi rồi, còn ai cản được hắn nữa, còn ai nhìn thấu được hắn nữa!

Hoà bình đạt được bằng bàn tay của mình mới là hoà bình chân chính. Khi bản thân hoà bình còn nội bộ địch thủ rối ren, đó mới là hoà bình bền vững. Thậm chí làm sao cho địch thủ nửa phế, bản thân chiếm lợi rồi lớn mạnh hơn, đó mới là hoà bình thịnh vượng.

Hoà bình không đủ, phải thịnh vượng mới có thể tồn tại giữa tận thế này.

Cũng tuyệt đối không nên vội vã huỷ diệt địch thủ, bởi vì có sự tồn tại của địch thủ thì sự tồn tại của người đứng đầu mới có ý nghĩa lớn lao, có hoạ loạn bên ngoài mới kìm kẹp được nội loạn bên trong, có đích nhắm vào người ngoài mới ngăn cản người nhà ăn no rửng mỡ tự đấu đá tự mâu thuẫn.

Mục đích của hắn chạy qua bên Tam Giang này, không phải trả đũa, không phải giết cho sướng tay, không phải báo thù, càng không phải thoả mãn tâm tình tức giận, hắn chính là đang đi tìm kiếm hoà bình cho trấn Hi Vọng mà thôi.

Tự làm công tác tư tưởng cho bản thân xong, Hàn Phong đưa mắt nhìn về phía tường thành xa xa rồi khẽ búng tay tạo ra một băng nô nhỏ thó, băng nô chỉ cao 5cm, khi chạy dưới mặt đất gần như không gây ra bất kỳ động tĩnh nào, càng không phải những đội viên đẳng cấp thấp còn gật gà gật gù buồn ngủ díp mắt phía xa có thể để tâm được.

Thây ma đã chính thức bị quét sạch trong cảnh nội Tam Giang, tác dụng của tường thành này gần như chạm đáy, chẳng có mấy đội viên canh phòng, mà phần lớn cũng là đội viên được chiêu mộ từ người bình thường, tinh thần kỷ luật tất nhiên chưa đủ cao.

Băng nô dùng 5 phút để chạy tới chân tường, sau đó nó bò dần dần lên, cuối cùng thành công trèo lên tường thành cao 2 mét.

- Ẩn!

Đứng tại chỗ theo dõi quá trình tiếp cận hoàn tất, Hàn Phong lúc này thản nhiên kích hoạt kỹ năng tứ giai phản trinh sát vừa nhận được, Ẩn Nặc Thuật.

Thể dĩ thái là thể biểu hiện về mặt hình thức của sự vật hiện tượng, tồn tại xung quanh mặt ngoài thân thể khoảng 10cm hoặc xa hơn, nó có nhiệm vụ kết nối cơ thể với môi trường xung quanh, để cho môi trường có thể tiếp nhận thông tin mà sự vật hiện tượng đang sở hữu, đồng nghĩa với bất kỳ ai cũng đều có thể nhìn thấy được sự vật hiện tượng.

Ẩn Nặc Thuật vừa được kích hoạt, phần lớn sự kết nối với môi trường xung quanh của hắn đã bị chặt đứt, hắn lập tức biến mất không một dấu vết.

Nếu có người đứng bên cạnh và khua tay tìm kiếm, họ vẫn có thể chạm tới hắn, cảm nhận bằng xúc giác được mái tóc, sống mũi, khuôn mệng, ngón tay, bàn chân, thế nhưng họ đã không thể nhìn thấy nữa rồi.

Hắn đã hoàn toàn trở lên vô hình, ngay cả trang phục trên người nằm trong vùng bao trùm của thể dĩ thái cũng kéo theo trở nên vô hình.

Hàn Phong đưa tay nhấn một cái về phía trước rồi tiếp tục mặc niệm:

- Ảnh!

Kỹ năng chức nghiệp Băng Ảnh lập tức kích hoạt, hắn vẫn luôn duy trì trong trạng thái vô hình lúc này lập tức đổi chỗ với băng nô trên tường thành xa xa, đã công xâm nhập căn cứ Tam Giang mà không để lại bất kỳ một dấu vết nào.

Thời gian không chờ đợi người, mỗi giây Ẩn Nặc Thuật duy trì lại tiêu hao 1 thể lực, 1 trí lực. Hàn Phong lúc này nhảy xuống tường thành rồi nhún chân chạy một mạch về phía bắc, góc nào tối tăm vắng vẻ thì huỷ bỏ Ẩn Nặc Thuật, góc nào có người canh chừng thì cứ thế kích hoạt kỹ năng này rồi lướt qua, vừa chạy vừa cẩn thận quan sát đường phố cùng xác định phương hướng.

Dựa vào nguồn tin từ "trạm tin" cung cấp, hắn rất nhanh tiếp cận tới vòng ngoài của một khu vực có an ninh vô cùng nghiêm ngặt.

Kho vật tư quân sự.

Đây là nơi thích hợp nhất để vừa phế bỏ địch thủ, vừa gia tăng thực lực bản thân.

Ừm, không đúng, chỉ là muốn tìm kiếm hoà bình, đây tuyệt đối không phải hành vi xấu xa.

Nơi này luôn được đảm bảo an ninh bằng đèn đuốc sáng trưng, camera lắp đặt dày đặc 24/24h liên tục truyền phát tín hiệu, còn có từng tốp từng tốp binh lính canh phòng nghiêm cẩn, đội viên phòng thủ đứng trên cao điểm chiếu đèn đảo quanh, súng ống lên nòng, phi phàm giả đứng cạnh sẵn sàng ra tay hỗ trợ, đảm bảo việc không có bất kỳ một con ruồi nào có thể lọt qua.

Tất nhiên là người thường không có ai dám tấn công kho vật tư quân sự này, mà động vật biến dị như chuột gián kiến mối các loại cũng chẳng ăn được sắt thép, bọn chúng chẳng thèm xâm nhập làm gì, do đó nơi này không có cường giả đẳng cấp đoàn trưởng trấn giữ.

Hàn Phong thuận lợi dùng 3 giây thời gian để nhảy vọt qua tường bao dây thép gai, chính thức xâm nhập vào nội bộ khu vực. Hắn đứa mắt nhìn tới 4 cỗ xe tăng, 15 cỗ chiến xa bộ binh, hàng chục chiếc xe tải chở quân, xe jeep quân sự, xe bán tải hoán cải các loại, trong lòng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt thèm muốn.

Nếu mà thu được hết chỗ này thì tuyệt vời biết bao.

Tất nhiên hắn không có cách thu chỗ xe này lại, tạm thời cũng không muốn phá huỷ chúng nó làm cái gì, hắn muốn là muốn phá huỷ tác dụng lớn nhất của chúng nó.

Trộm hết đạn dược đi, cái lũ này liền biến thành một đống sắt biết di động.

Ân, là đống sắt mang theo hoà bình.

Một nhà kho cực lớn phía trái đang được khá nhiều người canh phòng nghiêm mật, Hàn Phong không chút do dự chạy tới gần rồi núp vào một cái góc tối, hắn lại cẩm thận bò lên cao sau đó kích hoạt kỹ năng Xuyên Thấu nhất giai, lớp tường gạch tất nhiên không còn là cản trở nữa, phần đầu hắn theo đó chậm rãi thò vào trong nhà.

Trong này không có đạn dược, chỉ có từng chồng từng chồng những chai thuỷ tinh chứa chất lỏng màu đen đang được sắp xếp cẩn thận trên kệ gỗ, vừa nhìn lướt qua một chút liền biết đây chính là rượu nho biến dị rồi.

Số lượng không hề ít, phải lên tới hàng nghìn chai, mỗi chai 500ml này được xếp trên kệ rồi đánh số cẩn thận, ghi rõ ngày tháng đóng gói, ngày tháng sử dụng được. Người lạ không biết nhưng Hàn Phong thì biết thừa, Ngô Soái đã đem về tình báo tương đối chi tiết về thứ này, còn trộm được cả 10 chai hàng mẫu.

"Có nên lấy một chút không... Có nên không... Ân, có chứ!"

Đứng trong tường gạch suy nghĩ 5 giây, Hàn Phong lại kích hoạt Ẩn Nặc Thuật rồi chui vào trong phòng, hắn bàn tay phải nhẹ nhàng vung lên, Nhẫn Trữ Vật level 4 âm thầm kích hoạt, một hàng dài những bình rượu nho biến dị sắp xếp phía trong đã lần lượt biến mất.

Tướng ăn của hắn cũng rất có chừng mực, chỉ lấy đi 100 chai mà thôi, có 4 kệ rượu thì mỗi kệ lấy một đoạn nhỏ, chỉ lấy hàng rượu đặt phía trong, nhìn từ bên ngoài vào rất khó để camera an ninh trên kia có thể nhận ra ngay tức thì.

Số còn lại không phải không đáng giá, mà là có thứ đáng giá hơn cần phải thu thập.

Sau khi trộm được 100 chai rượu nho Hàn Phong mới thoả mãn chui tường rời đi, sau đó là liên tiếp ra tay điều tra khu vực kho vật tư quân sự này. Có kho lưu trữ lương khô, kho lưu trữ quân phục, kho sửa chữa thiết giáp, kho chứa xác thây ma tiến hoá... Ở khu vực canh phòng nghiêm cẩn nhất, hắn tìm thấy hai kho chứa rộng lớn gồm kho chứa đạn dược và kho chứa súng ống.

Nhẫn Trữ Vật của Hàn Phong có kích thước 4x4x4, thể tích 64 mét khối, tương đương 64.000 lít, nếu chỉ đựng nước thì đựng được tới 64 tấn nước.

Một viên đạn 7,62mm có khối lượng 16,5g, nếu nhẫn trữ vật chỉ đựng đạn 7.62mm, nó sẽ đựng được 4 triệu viên. Haha, đây chỉ là con số tương đối mà thôi, đạn nặng hơn nước rất nhiều, khối lượng riêng của đồng là ~9g/cm3, gấp 9 lần nước, có nghĩa là nhẫn của hắn nhồi nhét được nhiều đạn hơn nhiều.

400 vạn viên đạn 7,62mm... Phải biết kho vũ khí loại biên tại bờ sông Lệ chỉ có 50 vạn viên mà thôi...

Hàn Phong tất nhiên học cực dốt toán, hắn tính thì ngu rồi, chỉ biết đếm cua trong lỗ, thế nhưng đám cua này lại đang bày ra trước mắt hắn đây này. Chỗ này tất nhiên không có 4 triệu đạn, thậm chí không có nổi một phần mười số trên, thế nhưng hắn vẫn muốn nuốt hết.

Trước đó bọn Tam Giang chạy qua hạch sách đòi hỏi 5 vạn đạn, hắn đã phải ngậm ngùi nôn ra để cầu hoà, hiện tại liền muốn đòi gấp mấy lần.

Từng hàng dài những thùng đạn đen nhánh được xếp trên những kệ gỗ xung quanh căn phòng, có đạn 7,62mm, có đạn 12ly7, có đạn pháo PG-7V, có đạn pháo PG-9V, OG-15V có đạn pháo BK-881M của súng DKZ-82, có đạn 2a42 30mm của thiết giáp BMP-2, có lựu đạn, cũng có cả đạn súng cối 82mm và 100mm...

Hàn Phong trong trạng thái tàng hình không khỏi nuốt một ngụm nước bọt.

Nhìn thật nứ**

Đi tìm kiếm hoà bình mà cũng sướng mắt như vậy!

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Lượt thích 45
Lượt đọc 711

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.