Hàn Phong vs Cổ Nguyên (1)
Nhìn mũi đao lạnh lẽo chĩa thẳng về phía mình, Hàn Phong trong lòng bắt đầu dâng lên chân chính nghiêm túc, cũng đã sẵn sàng việc phải bước vào một cuộc chiến ác liệt cường độ cao. La Thiên Dật không có động cơ đánh nhau, nhưng Cổ Nguyên thì có, người kia chắc chắn sẽ không có chuyện nương tay hay do dự gì cả. Đối mặt đối tượng tình nghi hàng đầu và cuối cùng, vị đoàn trưởng này chắc chắn sẽ bung ra toàn bộ thực lực.
Cổ Nguyên đối diện cũng không sợ Hàn Phong bỏ chạy, càng không sợ vị thủ lĩnh trấn Hi Vọng này kích hoạt tinh thạch an toàn biến mất vô ảnh. Thế lực dưới trướng của người kia đang ở đây, một khi hắn ta dám bỏ chạy, toàn quân Hi Vọng bên phía bờ tây sẽ bị giết sạch không còn một mống.
Chạng vạng, nắng chiều dần buông, toàn bộ thế giới đều bị bao phủ trong một màu hôn ám thê lương, gió nhẹ thổi qua thành cầu cuốn lên vô tận bụi bặm mù mịt, càng tô điểm thêm sự tàn khốc của tận thế. Hai đầu cầu Liễu Hà, khí thế từ hai cái thân ảnh dần dâng lên cao, không khí đặc quánh một mùi vị lạnh lẽo căng thẳng.
Kể cả những người đang đứng cách xa chiến trường hàng trăm mét cũng bị cái loại khí thế này ép tới ngạt thở, vài người yếu nhược thân thể dần nhũn ra, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo, còn thật sợ hãi dư ba chiến đấu sẽ lan tới rồi xé họ thành phấn vụn.
Hàn Phong bàn tay hơi nâng lên, một khoả cầu băng mỹ lệ mà lạnh lẽo dần dần thành hình, hắn đem cầu băng trong tay bóp tới răng rắc nứt nẻ, sau đó mới trầm giọng đáp lại Cổ Nguyên:
- Xin chỉ giáo!
Bụp!
Hàn Phong vừa dứt lời, cầu băng trong tay lập tức nổ tung thành muôn vàn mảnh vỡ, băng hàn lực trắng xoá cũng theo đó ngập tràn cả một khu vực bảy tám mét xung quanh, hắn cũng theo đó biến mất không thấy tăm hơi.
Phía đối diện, Cổ Nguyên đồng tử lập tức co rút, kỹ năng trinh sát tam giai của hắn đã hoàn toàn mất dấu đối phương rồi, tên kia đã đi đâu, chẳng lẽ thật sự kích hoạt tinh thạch an toàn rồi trốn đi mất dạng rồi?
"Kỹ năng phản trinh sát tứ giai?! Hay là kỹ năng di động tứ giai dạng tốc biến, dịch chuyển tức thời, xuyên toa không gian?"
Đúng lúc này, hắn tâm thần đột nhiên hiện lên một đạo uy áp khổng lồ cuồn cuộn trùng kích tới, giống như trước mặt xuất hiện núi thây biển máu vậy, hình ảnh này khiến cho hắn không khỏi thất thần mất nửa cái chớp mắt, tâm trạng lập tức rơi vào trong áp lực vô tận. Thế nhưng đạo uy áp này không đủ để doạ hắn sợ hãi, cũng không quá ảnh hưởng tới việc hắn phát huy ra thực lực, trái lại đã tố cáo vị trí của đối thủ.
Xoẹt!
Cổ Nguyên vung đao chém về phía thành cầu bên trái, vị trí mà Hàn Phong vừa mới xuất hiện, hơn chục đạo đao khí sắc bén phong toả hoàn toàn phạm vi 30 mét, khoá chặt tất cả đường hướng trốn tránh, tất nhiên cũng sẽ bao vây tất cả mọi sự vật vào bên trong.
Đối phó với kẻ thích ẩn nấp, vậy thì phải dùng đòn phạm vi rộng, đánh cho đối phương không có chỗ mà ẩn nấp.
Hàn Phong vừa rồi vận dụng Ẩn Nặc Thuật, cắt đứt tất cả kết nối dĩ thái liên lạc với bên ngoài mà trốn đi trong lớp khói sương mờ mịt, tất nhiên một khi hắn vận dụng năng lực, tức là tự mình chủ động kết nối lại liên lạc với môi trường, kỹ năng tứ giai này cũng theo đó bị phá vỡ.
Vừa mới lén lút dùng thử một chiêu Uy Áp Thượng Vị với đối phương, hắn đã tự mình bộc lộ vị trí của mình ra ngoài. Bất quá, Cổ Nguyên cấp độ cực cao, so với Hàn Phong có khả năng cao hơn không chỉ một cấp, một kỹ năng tứ giai chuyên dùng để bắt nạt kẻ yếu đã không doạ được đối phương, trái lại bị phản đòn tới mấy chục đạo đao khí.
Đao khí tốc độ cực nhanh, gần như vừa chém ra đã tới trước mặt Hàn Phong, trong phạm vi 30 mét không thể né tránh đi đâu cả, thế nhưng hắn cũng không hề lúng túng mà ngay lập tức phóng xuất một cỗ băng nô Thể Sức Mạnh P2 level 25 từ trong nhẫn trữ vật ra ngoài.
Băng nô dạng thù hình này có điểm chống chịu cực cao, thể tích lại lớn, Hàn Phong vừa phóng xuất liền trốn sau nó, bên tai liên tiếp vang lên thanh âm xoẹt xoẹt cắt xẻ ghê răng. Đao khí của Cổ Nguyên cực kỳ sắc bén, so với đao gió của La Thiên Dật cũng không hề thua kém, hàng chục lưỡi đao chém cho khu vực này đã rách còn rách nát thêm nhiều, càng chém cho thân thể băng nô hiện lên mười mấy đạo vết thương sâu tới tận xương.
Hàn Phong hiểm lại hiểm đỡ được đòn sát thương quần thể của đối phương liền không chút do dự tiếp tục ẩn thân biến mất, chỉ chớp mắt sau, một thanh đao dài 1,5 mét đen kịt mang theo khí tức âm trầm xoẹt một tiếng chém trúng sau lưng băng nô, chỉ một đao đã đem quái vật này chém thành hai nửa, sau đó đao khí bùng nổ xé cái xác này thành mười mấy khối.
Thây ma đã chết, tất nhiên cường độ thân thể không thể cứng rắn giống thây ma còn sống. Nếu là một con P2 level 25 thông thường, Cổ Nguyên còn lâu mới chém nó dễ dàng tới vậy, nhưng đây chỉ là một cái xác, hắn có thể mạnh mẽ chém nát tất cả.
Hàn Phong nhảy khỏi vị trí cách đó 20 mét mà vừa kinh hãi vừa đau lòng. Kinh hãi vì đối phương quá nhanh đi, khoảng cách 200 mét chỉ dùng chưa tới 2 giây liền thành công tiếp cận, điểm nhanh nhẹn phải cao gấp đôi hắn, mà đau lòng là vì một nô bộc mạnh mẽ cứ thế bị huỷ rồi, đối phương dường như còn không mấy mất sức, đây là cỡ nào thiệt thòi chứ.
- Đâm Xuyên!
Hắn dù thiệt quân thế nhưng cũng không để tâm quá nhiều, lúc này bàn tay vừa nâng lên liền nhấn về phía trước, kích hoạt kỹ năng gia trì của Nhẫn Duy Tâm.
Họ Cổ kia tốc độ cực nhanh, tức là số lượng tiềm năng phân bổ vào điểm trí lực của hắn ta phải thấp, dùng điểm mạnh của mình nhắm vào điểm yếu của đối thủ, đó là quy tắc chiến đấu.
Một luồng tinh thần lực trùng kích khổng lồ tiếp tục đánh về phía Cổ Nguyên, thế nhưng người kia hoàn toàn không chút nào chịu ảnh hưởng, một chiếc nhẫn nơi tay hắn ta khẽ sáng bừng lên quang mang hắc sắc, đem đòn công kích tâm linh toàn bộ ngăn chặn.
Điểm mạnh của công kích tinh thần là vô hình vô sắc, ra tay âm thầm hiểm độc, nhưng điểm yếu của nó chính là bị khắc chế bởi trang bị phòng ngự tinh thần. Một mảnh lôi cầu bắn tới, người ta phải phân tâm để kích hoạt quang giáp chủ động che chắn, hoặc cũng phải chạy té khói khỏi phạm vi nổ tung của bộc đạn, thế nhưng công kích tinh thần thì không cần để tâm, đã có trang bị tự động lo lắng thay phần.
Hàn Phong liên tiếp sử dụng ba lượt kích hoạt của Nhẫn Duy Tâm, phá huỷ hoàn toàn vòng bảo hộ hắc sắc kia, nhưng còn chưa kịp giáng đòn Hồn Áp đã phải vội vã ẩn thân rồi lăn một vòng, sau đó co chân chạy té khói.
Xoẹt xoẹt xoẹt...
Cổ Nguyên không phải phân tâm đỡ đòn tâm linh, tất nhiên có thể toàn lực tập trung vào việc truy kích đối thủ, hắn chỉ khẽ nhún chân là đã đuổi kịp Hàn Phong, hắc đao trong tay cấp tốc chém ra, thế nhưng hắn lại một lần nữa chém hụt góc áo đối phương.
"Gã họ Hàn này tốc độ thấp hơn mình nhiều, theo tư liệu điều tra thì hắn ta chủ yếu chiến đấu bằng hàn băng, tức là điểm trí lực cao, nhanh nhẹn thấp, vậy phải lấy tốc độ cao áp chế hắn!"
Qua một hiệp giao chiến, cả hai người đã thành công nhìn nhận ra thuộc tính trụ cột của đối phương.
Đánh nhau, việc nhận định đối thủ cường hoá vào hệ thống phi phàm nào là rất quan trọng, bởi vì chỉ có trinh sát rõ ràng thì tấn công mới có hiệu quả. Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.
Hàn Phong cấp tốc chạy ra ngoài 20 mét thì lập tức vung tay giáng một đòn Hồn Áp về phía sau, thế nhưng một lần nữa chiếc nhẫn thứ hai trên tay Cổ Nguyên lại phát ra ánh sáng lam sắc nhu hoà, đem đòn tấn công tâm linh này chặn đứng.
"Khốn nạn, tên họ Cổ này là thủ lĩnh thế lực lớn, nhẫn phòng ngự không biết tích luỹ được bao nhiêu cái..."
"Tên họ Hàn này xác thực phong cách chiến đấu là dùng năng lực tâm linh, vậy thì phải phủ đầu hắn bằng tài nguyên vô tận!"
Đòn Hồn Áp vừa ra liền bị chặn, Cổ Nguyên lập tức phóng thẳng tới vị trí Hàn Phong ẩn nấp, bàn tay phải vung đao chém mạnh, tay trái thò vào trong ngực móc ra hai cái nhẫn mới tinh, sau đó cấp tốc tháo hai chiếc nhẫn hết tác dụng ra mà thay đồ tốt vào thế chỗ.
- Đ**mm!!!
Hàn Phong nhìn cảnh này rốt cuộc không nhịn được mà phải chửi bậy một câu. Con hàng kia quả nhiên đã chuẩn bị đầy đủ, biết rõ điểm yếu của bản thân là trí lực, vậy nên hắn ta đã thủ sẵn rất nhiều nhẫn phòng ngự linh hồn trên người rồi.
Nếu gã họ Cổ này mà có 10 chiếc nhẫn tương tự nhẫn Hồn Giáp, vậy thì kỹ năng tứ giai Hồn Áp của Hàn Phong coi như vứt cho chó gặm. Cái gì cơ, còn muốn tiêu hao 80 điểm trí lực đi công phá 10 chiếc nhẫn chắc, đó chính là não tàn.
Hắn nghĩ tới đây đã tiếp tục phải ẩn thân lăn một vòng rồi co chân phi thẳng ra xa, tránh khỏi mười mấy sợi đao khí đang bủa vây bốn phương tám hướng.
Thế nhưng Cổ Nguyên khuôn mặt nghiêm túc ngay phía sau lại giơ tay nhấn về phía trước rồi lạnh lùng hô nhỏ:
- Hoàn!
Kỹ năng tứ giai hệ khống chế, Vết Xe Đổ.
Chiến đấu kịch liệt, mỗi bước mà bản thân bước ra đều sẽ trở thành bước chân chết chóc, bởi vì một khi đã bước ra rồi tức là bước chân đó đã trở thành quá khứ, không thể thay đổi nữa, tất cả đều đã xuất hiện trên đời, đường đi nước bước của bản thân đã bị kẻ khác nhìn thấy, biết được, đề phòng, nhắm tới.
Không thay đổi sẽ bị khắc chế.
Kỹ năng Vết Xe Đổ này sẽ cưỡng ép mục tiêu trúng chiêu buộc phải đi lại những bước chân mà bản thân đã để lại, khiến tất cả điểm yếu mà bản thân thể hiện trong quá khứ bị phơi bày, từ đó thì, haha, có người nhìn thấu sẽ có thể nhắm vào.
Muốn chạy trốn sao, đó là sai lầm, quay ngược đường sẽ tương tự việc đang liên tục dẫm vào vết xe đổ trong quá khứ, đó chính là những bước chân dẫn tới tử vong!
Mười sợi đao khí thô to cứ như vậy nhắm thẳng vào vị trí mà Hàn Phong biến mất lúc trước, không cần trinh sát rõ ràng, bởi vì đối phương chắc chắn sẽ buộc phải dẫm vào sai lầm cũ kỹ này.
Cổ Nguyên tự tin tìm được chính xác hung thủ, bởi vì chỉ cần hung thủ bị lôi tới gần hiện trường, hắn có thể thi triển kỹ năng này lên đối phương, cưỡng ép hung thủ bước lại những bước chân trong khu vực kho đạn và ký túc xá kia.
Từ đó thì có cãi đằng trời nữa. Ngươi nói ngươi chưa từng tới đây, thế mà sao lại lưu bước chân ở đây, tất cả đã hoàn toàn lộ rõ.
Hàn Phong chạy được chục mét thì đột nhiên cảm giác có chút sai sai, hắn sống lưng đột nhiên trở lên lạnh lẽo, bởi vì hơn chục sợi đao khí đã chém tới trước mặt bản thân rồi.
Hắn vậy mà đang tự lao đầu vào chỗ chết.
"Chết tiệt!"
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 45 |
Lượt đọc | 769 |