Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiến thức phi phàm

Tiểu thuyết gốc · 2682 chữ

Đao khí đen kịt khủng bố dài 8 mét mang theo khí tức diệt tuyệt thô bạo cùng hi vọng tự cứu cuối cùng của Cổ Nguyên lúc này lại quỷ dị chém tới trận địa Tam Giang, tốc độ nhanh tới siêu tưởng, giống như đã mạnh mẽ bỏ qua vô số không gian cùng khoảng cách mà đột ngột cắt tới ngay phía trước nhất.

Tất cả mọi người đều đang bị không khí căng thẳng bao trùm trấn giữ, hầu như không có mấy ai kịp phản ứng lại, chỉ có Tường Vi trong khoảnh khắc cuối cùng kia đã đọc được suy nghĩ của tên hỗn đản họ Hàn, thấy trước âm mưu muốn tạo ra viễn cảnh thảm khốc, nàng vội vã hô lên báo động, cùng với toàn lực ra tay phóng xuất kỹ năng phòng ngự.

- Bộc phá lực, một chiêu tất sát, Quang Giáp!

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tường Vi vậy mà bất chợt quên đi tất cả sự nhát chết của bản thân để quyết tâm lao lên cản lại, một tầng Quang Giáp màu tím rộng tới 4 mét ngay lập tức được nàng phóng xuất. Đao khí khủng bố gần như có thể phá huỷ tất cả nhanh như chớp cắt vào bên trên, vậy mà lại không thể cắt nát, chỉ có thể ép cho tầng Quang Giáp bẹp xuống như bóng bay hơi.

Uy năng một đòn toàn lực của Tiến Hoá Giả là không thể đong đếm.

Nhưng đao khí công tới vẫn quá rộng lớn, quá khổng lồ, tầng quang giáp do Tường Vi triệu hồi chỉ có thể cản lại được nửa phần uy năng mà thôi. Nửa phần uy năng còn lại vẫn như cũ vượt qua bên cạnh mà cắt thẳng vào mấy chục người đứng sau, hàng trăm sợi đao khí li ti được phóng xuất rồi đổ ập xuống như thể muốn chém chết toàn bộ cao tầng ở đây.

Lạc Thanh Thuỷ nhận được báo động cũng phản ứng cực nhanh, nàng ta không chút do dự nhấn tay về phía trước, một đạo hư ảnh thuyền buồm không trọn vẹn đột ngột được triệu hồi rồi lập tức bao phủ hàng chục người vào trong. Thuyền buồm mờ ảo giống như được cấu tạo từ nước, vừa nhu hoà vừa bền bỉ, vô số đao khí đen kịt khi chém lên bên trên đều bị sự nhu hoà này hạ giảm uy năng rồi cứ thế toàn bộ tiêu tán.

Đao quang đen kịt vừa bị cản trở và dập tắt lại một lần nữa quỷ dị bùng lên trở lại, kỹ năng Điệp khiến cho nó có được hai lần công kích liên tiếp, uy năng khủng bố tiếp tục xuất hiện, lần này là ngay phía bên trên trận địa nhân loại.

La Thiên Dật đứng bên cạnh cũng phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, chỉ thấy hắn giơ tay đánh ra một đòn, một bức tường lộng gió khổng lồ đã được dựng lên, đem vô số đao ảnh thổi bay tán loạn.

Tào Khang, Mộ Dung Địch, Hắc Tề, Tống Quảng Thắng... Một đám người cũng bị doạ tới sảng hồn giật mình, cả lũ cuống cuồng phóng xuất kỹ năng phòng ngự, tiến hành chặn lại hàng trăm sợi đao khí đang thô bạo càn quét.

Hàn Phong nhìn tới cảnh này thì trong lòng điên cuồng cười to. Tốt lắm, họ Cổ đã tự tay chém về phía quân đoàn của mình, giờ thì ai cũng thấy rồi nhé, đừng hòng vu oan giá hoạ ra ngoài nữa nhé. Hắn lúc này nhanh chóng treo lên bộ mặt nửa hài lòng nửa hưng phấn mà kêu ầm lên một câu tràn ngập sự mờ ám:

- Cổ Nguyên, ước định xem như đã xong, anh đã làm rất tốt rồi. Hợp tác của chúng ta, sau này sẽ tiếp tục được duy trì.

Hắn nói xong liền không chút do dự búng tay, một khoả băng đá phía bờ tây cầu Liễu Hà lập tức được hoán vị tới nơi, trong khi thân ảnh của hắn cũng theo đó triệt để biến mất.

Trên cầu chỉ còn lại Cổ Nguyên đơn độc đứng đó, mặt đối mặt với mấy trăm người tại bờ đông Tam Giang, trên tay là Diệt Tuyệt Đao level 4, trong mắt toàn bộ là sự hoang mang xen lẫn hỗn loạn.

- Đây... Đây là sao... Tại sao...

Khoảnh khắc vừa rồi ngay trước khi vung đao chém ra, hắn dường như đã trúng phải một chiêu gì đó, một chiêu gì đó không thể lý giải nổi. Thay vì chém về "phía trước", về "phía bờ tây", hắn vậy mà lại vung đao về "phía sau", "phía bờ đông".

- Không... Không phải tôi...

Cổ Nguyên lẩm bẩm một câu chối bỏ trong vô định, sau đó đồng tử của hắn lập tức thu nhỏ, hắn quay phắt về phía Hàn Phong đang đứng cách đó mấy trăm mét, nhưng hắn lại không nói được bất kỳ điều gì cả.

Đối phương... Theo ý nghĩa căn bản nhất, thực sự đúng là đã đỡ được, đó là năng lực của hắn ta... Là năng lực gì cơ chứ...

Hàn Phong chính là vận dụng một kỹ năng tam giai hệ khống chế mà bản thân nhận được đã lâu, Hỗn Loạn Thuật.

Đây là kỹ năng tiêu hao khá lớn, nhưng do đó nó cũng sẽ đem lại kết quả khá ưu dị. Năng lực này khiến cho đối tượng trúng chiêu bị đảo điên nhận thức về phương hướng, trái thành phải, trên thành dưới, trước thành sau, đông tây nam bắc đảo chiều cùng thay thế.

Hắn đã không hề vận dụng nó trong chiến đấu vừa qua, chính là muốn dùng vào thời khắc cuối cùng này, thời khắc mà đối thủ nghĩ rằng hắn đã hết bài, vậy thì con bài tẩy cuối cùng mới được đưa ra. Hắn dày công thiết lập vị trí đứng của mình sao cho ngược hướng với vị trí đội ngũ Tam Giang, sao cho khi Cổ Nguyên muốn chém ra, hướng mà người kia nhận thức được sẽ bị điên đảo rồi trùng khớp đúng vào vị trí của quân đoàn Tam Giang.

Thay vì chém vào hắn, Tam Giang ngược hướng sẽ trở thành mục tiêu.

Cổ Nguyên bàn tay nắm chặt tới tím tái, hắn nhìn Hàn Phong đứng tại vị trí an toàn, rốt cuộc không nhịn được mà phải hỏi ra nghi vấn trong lòng:

- Anh đã vận dụng kỹ năng ngũ giai sao?

Hàn Phong nghe được câu hỏi này thì không khỏi bật cười.

- Cổ Nguyên, nếu hiện tại tôi cho anh một quả đạn hạt nhân, anh liệu có biết vận dụng không. Hoặc đơn giản hơn, tôi cho anh một cỗ xe tăng, anh có biết lái không?

Thường nhân, phi phàm giả, tiến hoá giả. Thường nhân không có năng lực, phi phàm giả có năng lực, tiến hoá giả vận dụng năng lực tới cực hạn. Nhìn thì tưởng như có khoảng cách rất lớn giữa ba nhóm, thường nhân không thể thắng phi phàm giả, phi phàm giả lại không thể thắng tiến hoá giả, chênh lệch tựa như trời với đất.

Thế nhưng nếu thực sự suy nghĩ cẩn thận, cả ba nhóm người này đều có một điểm chung không thể thay đổi, đó là tất cả mọi người đều mới chỉ sống trong tận thế có 21 ngày mà thôi.

Ai cũng vậy cả, không ai có lợi thế hơn ai. Trò chơi này, tất cả mọi người đều cùng nhau khởi đầu tại vạch đích, khác biệt chỉ nằm ở chỗ mỗi người được cấp phát một loại công cụ sinh tồn khác nhau mà thôi.

Nhưng mà, đang từ một người bình thường lại đột nhiên nhận được sức mạnh phi phàm, ai là người tự tin có thể dùng 21 ngày này để khám phá tất cả "phi phàm".

Năng lực nắm trong tay, ai là người dám tự tin nói rằng bản thân đã hiểu hết, ai có thể vận dụng một cách thành thục và chuẩn xác nhất. Được trao cho công cụ vượt trội, ai là người tự tin biết cách sử dụng tất cả tính năng của nó?

Không ai có khả năng này. Nhận được năng lực càng mạnh, vậy thì càng phải tiêu tốn nhiều thời gian công sức đi tìm hiểu và nghiên cứu, nhất là hai chữ "phi phàm" này đã vượt thoát phạm vi cuộc sống trước tận thế, không có tham chiếu sách vở nào để học tập, không có người làm mẫu, không có đường tắt nào ở đây cả, chỉ có thể tự mình chiêm nghiệm, đó là quy tắc của toàn bộ vũ trụ.

Có một ví dụ rất thực tế thế này, nếu đưa cho một đứa bé một cây búa tạ, đứa bé đó thậm chí không thể nâng búa lên để giết một con kiến, mặc kệ con kiến vô cùng nhỏ bé, đứa bé đó cũng không thể dùng búa để giết kiến.

Cũng có một ví dụ thế này, một gã nông dân được cất nhắc lên vị trí chủ tịch hội đồng quản trị một công ty lớn, sau ba ngày, công ty phá sản, gã nông dân vào nhà thương điên.

Chỉ có ngày qua ngày tập luyện nâng búa rồi lại giáng xuống, mỗi ngày trôi qua trưởng thành lại trưởng thành hơn nữa, đứa bé kia mới có thể dùng búa giết kiến. Haha, về phần dùng búa giết người hay đục tường, còn xa lắm.

Cũng phải ngày qua ngày rèn luyện kiến thức, kinh nghiệm, lần lượt kinh qua các vị trí nhân viên, tổ trưởng, trưởng phòng, giám đốc, gã nông dân mới có thể làm tới chức chủ tịch. Về phần có làm tốt không, lại xem tư chất gã nông dân đủ không.

Kỹ năng ngũ giai sao, nếu Hàn Phong hiện tại sở hữu, hắn cũng không dám dùng, cũng chưa mong bản thân nhận được kỹ năng ngũ giai.

Hắn nghi ngờ em gái của Triệu Nhược Pháp là Triệu Băng Vũ đang bị búa tạ đè lên ngực. Nàng ta đã bằng kỳ ngộ nào đó được trao cho năng lực quá mạnh so với kiến thức mà bản thân nắm giữ, cuối cùng đã bị chính năng lực đó nhốt trong trạng thái phát điên.

Ngày 21 tận thế, Hàn Phong trên người mang theo gần 50 kỹ năng các loại, Cổ Nguyên có khi còn nhiều hơn, số lượng nhiều như vậy, tìm hiểu và vận dụng hoàn hảo được sao?

Không thể.

Một kỹ năng ngũ giai, không đơn giản là chỉ cần xả tiềm năng là có thể dùng được. Nâng búa đập con kiến đã khó, kỹ năng trong trò chơi này lại càng khó khăn hơn. Kỹ năng ngũ giai không phải chuyện đùa, nếu chỉ đơn thuần là dùng tiềm năng để thôi động kỹ năng, vậy thì vĩnh viễn không bao giờ đạt được uy lực chân chính.

Hàn Phong có khá nhiều kỹ năng tứ giai, nhưng hắn không dám vận dụng nó làm át chủ bài trong cuộc chiến này, bởi vì hắn hiểu bản thân không đủ kiến thức phi phàm.

Kể cả là kỹ năng tứ giai, so với hắn hiện tại vẫn như cũ là búa tạ, hắn chưa thể nâng được cây búa tạ tứ giai này lên chiến đấu kịch liệt.

Miễn cưỡng dùng, vẫn dùng được, nhưng nếu lâm vào tình cảnh khó khăn, vậy thì chỉ có thể nhận về thất bại mà thôi.

Ngày đầu tiên tận thế, Ngô Soái nhận được kỹ năng tam giai Cự Nhân Biến, khi đó Tiểu Im Lặng vận dụng kỹ năng này xong sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu, toàn thân đau đớn khó tả, thậm chí đến cử động còn khó khăn. Hàn Phong vào ngày đầu tiên tận thế cũng nhận được tam giai Lấy Tĩnh Chế Động, khi dùng xong cũng bị đau tới chết đi sống lại.

Đó là do kiến thức và tải lượng phi phàm không đủ, dẫn tới tác dụng phụ phản ngược thân thể.

Nhưng ở ngày 15 tận thế, hắn vận dụng Lấy Tĩnh Chế Động tại chiến trường Xuân Lê đã không còn đau đớn nữa, đó là do hắn đã biết cách dùng rồi, kiến thức và trải nghiệm đã tăng cao rồi, thể năng lượng đã lớn mạnh rồi, cơ thể đã thích ứng được rồi.

21 ngày tận thế, kỹ năng tứ giai, vẫn như cũ là một phạm trù khác biệt, dùng thì dùng được, nhưng hiệu quả hay không, thì không.

Sai lầm của Cổ Nguyên chính là sử dụng rất nhiều kỹ năng tứ giai và trang bị level 4 vào thời khắc quyết định này. Hắn ta không phải tiến hoá giả, thể năng lượng không có khả năng chịu đựng được tải lượng năng lượng phóng xuất cùng lúc này, càng không phải thiên tài như Einstein, không thể chỉ có vài ngày là tích luỹ đủ kiến thức phi phàm để hiểu và vận dụng các kỹ năng tứ giai tới mức thuần thục.

Hắn sai lầm khi thời khắc quan trọng nhất lại phân tán quá nhiều kiến thức phi phàm vào các kỹ năng công kích, tồn trữ, phục hồi, trinh sát, lại còn toàn là kỹ năng cao giai, thể linh hồn của hắn, thể năng lượng của hắn, tư duy của hắn tải lượng được sao?

Không thể thuần thục được.

Do tâm tư của hắn bị hút về một phía, phía còn lại nghiễm nhiên bị hở ra, đó chính là điểm yếu để cho một kẻ lừa đảo nhắm vào.

Phòng ngự, khống chế, hai phương diện này đã bị để hở, đó chính là điểm yếu để cho người khác nhằm vào.

Hàn Phong đã toàn lực vận dụng kỹ năng tam giai hệ khống chế để tấn công vào điểm yếu của đối thủ. Một mặt, kỹ năng tam giai là kỹ năng phù hợp nhất để nhân loại sử dụng ở ngày thứ 21 tận thế, mặt khác thì việc chỉ tập trung vào duy nhất một kỹ năng cũng khiến hiệu quả mà hắn đem tới đạt tới đỉnh phong phi phàm.

Cổ Nguyên còn không cả có sự phòng ngự để giải khống chế, đó là phơi mặt cho người ta tát, trúng chiêu là điều tất yếu. Trảm mạnh đấy, nhưng có giúp hắn ta giải được khống chế không, có chém nát sự hỗn loạn bủa vây bản thân hay không? Haha...

Nguyên tắc lấy yếu thắng mạnh, chính là lấy điểm mạnh của mình, đánh vào điểm yếu của đối thủ. Đối thủ có mạnh hơn nữa cũng phải có điểm yếu, nếu để kẻ thù phát hiện điểm yếu, bị nhắm vào, vậy thì vẫn có thể bị tiêu diệt hoàn toàn.

Con voi chính là bị con kiến bò vào lỗ tai cắn chết. Búa tạ đập được con kiến, nhưng nếu con kiến mà bò được vào bàn chân của người cầm búa, hoặc bò lên cán búa, vậy ai chết thì chưa biết đâu.

Cổ Nguyên nghe được câu trả lời này của Hàn Phong thì không khỏi lặng lại.

Hắn sai lầm rồi sao...

Nhưng Hàn Phong không có để cho hắn nghĩ nhiều thêm, lúc này bàn tay khẽ vung lên, một chiếc loa phóng thanh đã được đội viên đội thông tin liên lạc mang tới.

Hắn cầm lên loa này, hướng về phía bờ đông Tam Giang mà cao giọng nói:

- Tôi là Hàn Phong, thủ lĩnh trấn Hi Vọng...

------

Kỹ năng Hỗn Loạn Thuật lần đầu xuất hiện tại chương 349, độc giả bỏ lỡ có thể tìm đọc lại nhé.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 45
Lượt đọc 718

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.