Ngày nghỉ (11)
Ngô Soái ngộ tính rất cao, vừa rồi tập trung nghe Trương Đại giảng giải, hắn cũng đã nắm được chút khái niệm cơ bản, lúc này hắn giật mạnh dây câu qua trái, sau đó lại lật một vòng xoắn rồi giật qua phải. Liên tục trái phải trái phải như vậy, kéo theo phần đầu cá xương rồng hết lệch phải tới lệch trái, buộc phải bơi theo hình ziczac hướng vào bờ đất.
Trương Đại bên cạnh thấy có người gánh vác cho nhiệm vụ khó khăn nhất là đọ sức mạnh, đây quả thật là kèo thơm hiếm có, lúc này cậu ta cũng lao lên tiến hành trợ giúp, chủ yếu là phụ trách kỹ thuật giật kéo cho thật chuẩn chỉ.
Cá xương rồng biến dị có bộ xương bao bọc bên ngoài thân thể, đây là lớp áo giáp vô cùng cứng chắc, loài cá khác đừng hòng đụng chạm cọ sát được nó. Thế nhưng ngược lại đây cũng là yếu điểm di chuyển, nó khi bơi thẳng thì rất ổn, nhưng vì giáp xương rất cứng, chỉ có hai khớp cựa ở đuôi, nó muốn chuyển hướng sẽ tương đối khó khăn, độ linh hoạt so với các loại cá khác thì thua xa.
Dưới sự hợp lực của sức mạnh và kỹ thuật, chỉ qua 6 giây, nó đã bị lôi kéo cho xoay mòng mòng, định hướng đảo điên, không còn biết đường nào mà lần. Có lẽ chỉ vài giây nữa, nó sẽ bị kéo lên bờ.
Thế nhưng Trương Đại sau khi quan sát tình hình lại tiếp tục kêu to:
- Không ổn rồi, dây câu không chịu đủ lực...
Cậu ta vừa dứt lời, một trong bốn nhánh sợi bện thành sợi chính đã pực một tiếng đứt ngang, kéo theo đó là tiếp tục pực một tiếng nữa, nhánh sợi thứ hai đã đứt.
Lực lôi kéo từ cả hai đầu quá lớn, sợi dây câu của một tên nhóc lương bổng chỉ 12 cống hiến mỗi ngày là không đủ chống đỡ.
Ngô Soái cũng cảm nhận dây câu sắp đứt, khoé miệng không khỏi hừ lạnh một tiếng tức giận, tâm thần vừa động niệm liền thay đổi thuộc tính gia trì qua toàn lực sức mạnh biến, điểm sức mạnh lập tức vọt lên hơn 300 điểm.
Hắn lúc này nắm chặt vào dây câu giật mạnh một cái rồi hô lớn:
- Tiểu Lạnh Lẽo, Tiểu Hỏi Chấm, mau giúp một tay!
Dưới cự lực khủng bố của kỹ năng tứ giai Cự Nhân Biến, con cá xương rồng nặng hơn 200 cân thoáng chốc liền bị giựt mạnh tới độ rời khỏi mặt nước, toàn bộ thân thể khoảnh khắc đều bị kéo bay lên không trung.
Sợi dây câu cũng bởi vì một cú giựt toàn lực này mà bị kéo tới hoàn toàn đứt đoạn.
Bất quá, không quan trọng, chỉ cần vậy là đủ. Tiểu Hỏi Chấm Chu Vấn đứng bên cạnh đoàn người lúc này chợt biến mất, khoảnh khắc xuất hiện trở lại đã là ngay sát bên cạnh con cá còn đang lơ lửng trên không. Hai hàm răng trắng ởn của cậu ta nhe ra một nụ cười đầy điên cuồng:
- Súc sinh, chết!
Lời dứt, đao ra.
Thanh Phong Đao level 3 vô cùng sắc bén, mũi đao lạnh lẽo trải đầy những gợn vân gió xanh lam, dưới đao pháp tàn nhẫn của Chu Vấn chợt đâm ra với tốc độ cực nhanh, đâm thẳng về phía con mắt đỏ quạch của cá xương rồng.
Đối với mọi sinh vật, mắt đều là bộ vị vô cùng mềm yếu, vô cùng nhạy cảm. Cá xương rồng có vây xương che chắn từ đầu tới đít, thế nhưng mắt lại không đủ che chắn kín đáo như vậy, vẫn phải có một khoảng hở để cho đồng tử nhìn ra bên ngoài. Lúc này dưới tốc độ khủng bố của Chu Vấn đâm ra, Thanh Phong Đao đã phập một tiếng đâm xuyên qua mắt nó, xuyên thẳng vào não tuỷ.
Rắc!
Đao đâm vào một nửa, Chu Vấn đã tàn nhẫn vặn xoắn một vòng, đem vết thương xé toạc mạnh bạo, cũng đem một nửa đầu lâu cá biến dị level 18 vặn vỡ, dịch tuỷ cùng với óc tương tanh tưởi cuồng phun như suối.
Nếu nhân loại trúng phải một đòn này, hẳn là sẽ chết chắc. Thế nhưng Chu Vấn biết một đòn này chưa chắc giết nổi cá xương rồng biến dị, bởi con cá này có dịch nhờn hồi phục mạnh bạo, không chém cụt đầu thì tổ chức não chưa bị phá huỷ hoàn toàn, nó vẫn như cũ còn giãy dụa vô cùng ghê gớm.
Hơn nữa nó cũng nặng tới hơn 200 cân, nặng hơn trọng lượng của cậu ta, không thể dùng Ám Kỳ Sát kéo về. Bởi vậy cậu ta ngay lập tức rút Thanh Phong đao ra, bàn tay còn lại vẫn cầm theo một căn băng thương chợt phập một tiếng đâm vào lỗ thủng trên đầu cá.
Sau đó cậu ta lập tức biến mất.
Bùm...
Cá biến dị hơn 200 cân vừa bị kéo lên khỏi mặt nước đã dính liên tiếp hai đòn đâm xuyên nặng nề, nó còn chưa kịp hoàn hồn, băng thương trên đầu chợt bụp một tiếng phát nổ.
Vụ nổ giải phóng năng lượng cực kỳ khổng lồ, lại còn là giải phóng ngay bên trong sọ não, cái này đã đem toàn bộ đầu lâu của nó nổ bạo, thần kinh trung ương đóng băng âm độ, chết tới không thể chết hơn.
Hàn Phong bàn tay khẽ búng, một cỗ băng nô ngay lập tức xuất hiện bên cạnh hắn, gần như ngay lập tức băng nô biến mất, bên cạnh đồng thời hiện ra thân ảnh của Chu Vấn.
Và một con cá đã bị đóng băng cứng ngắc, thân thể hẳn là đã bị ghim chặt ấn Băng Độc.
Một nô bộc hình cá vừa được thế chỗ với băng nô bình thường. Bên trên nô bộc này còn dính lấy một kỹ năng thư, một thẻ vật phẩm, một tinh thạch exp đang bị phong kín trong hàn băng.
Chỉ trong một giây, một con cá level 18 cứ như vậy bị ba người liên thủ giết chết.
Trương Đại trợn lòi con mắt nhìn cảnh tượng này, đáy lòng còn bốc lên một cỗ lãnh khí cùng sợ hãi nồng đậm. Cái này, cái này...
Ba cái mớ kiến thức cậu ta vừa mới khoe khoang, khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối, tất cả đều là cứt chó không đáng tiền. Thủ lĩnh cùng hai vị phó thủ lĩnh lại giết chết một thuỷ quái trong chớp mắt, nhìn qua còn không tốn lấy nửa điểm sức lực, cái này, quá khủng bố rồi.
Dưới sông Lệ, máu cá loang lổ tràn ra khắp nơi, mùi tanh tưởi bốc lên nghi ngút, vảy cá cùng óc cá dính đầy sát khí và băng hàn lực ngoại lai, thảm trạng này phút chốc liền kích động cho mặt sông trở nên cuồng loạn. Cái gì mà bong bóng với sóng nước thi nhau nổi lên, còn có sương mù mờ mịt giống như muốn tận thế tới nơi rồi.
Hàng loạt cái đầu động vật biến dị từ dưới sông ngoi lên, nào là cá chép hai miệng, cá vàng mắt bạc, cá xương rồng, cá quần đùi vằn, cá đầu vòi, tôm súng lục, cua bong bóng, cả lũ đều ngoi lên rồi nhìn về phía đoàn người đang đứng trên bờ.
Trương Đại bị doạ cho thiếu chút đái ra quần, cậu ta lắp bắp chỉ tay về phía sông Lệ rồi run giọng nói:
- Thuỷ quái, thuỷ quái chân chính sắp xuất hiện rồi, chỉ có nó mới có khả năng tập hợp các loại cá tôm khác nhau cùng loạt hành động...
- Phải chạy thôi. Buổi sáng thuỷ quái sẽ không tỉnh giấc, nhưng nếu kích động nó, nó sẽ xả lũ cuốn hết mọi người...
Cậu ta còn chưa nói xong, hàng loạt thuỷ đạn mang theo lực ăn mòn cực đại đã thi nhau ầm ầm trút về phía này.
Hàn Phong ánh mắt lạnh nhạt giơ tay nhấn về phía trước, một cái vòng phòng hộ bạch sắc rộng tới 8 mét khoảnh khắc liền xuất hiện rồi bao trùm lên đoàn người, nhiệt độ không khí xung quanh cấp tốc hạ xuống, mấy chục viên thuỷ đạn bắn lên bên trên, còn chưa kịp triển lộ oai phong đã biến thành vô số cục băng đá rơi xuống.
Băng Giáp, để mà đối phó với kỹ năng hệ nào thì khó khăn, riêng đối phó với kỹ năng hệ thuỷ thì vô cùng hợp lý. Bởi vì băng đá chính là một nguyên tố biến dị của nguyên tố nước, cái kỹ năng thao túng hàn băng sinh ra chính là để biến nước thành băng.
Ngô Soái nhìn mấy chục cục băng đá lăn lóc dưới chân thì cười gằn, bàn chân to như chân voi của hắn bốp bốp bốp sút ra, sút hết đám thuỷ đạn tròn lẳng này về phía sông Lệ. Đám người bên cạnh cũng thi nhau phóng xuất kỹ năng, toàn bộ giáng thẳng về phía trước, đem mặt nước khuấy tới đục ngầu. Binh tôm tướng cua càng thêm điên tiết, từ mười mấy con trôi nổi đã có xu thế tụ tập thành mấy chục con.
Hàn Phong lúc này ngón tay khẽ búng, mấy chục viên băng đá đồng loạt ầm ầm phát nổ, băng hàn lực lạnh lẽo hoà lẫn với dịch nhờn acid và sóng xung kích khổng lồ đem cả một khúc sông rộng hơn ba trăm mét biến thành một bãi chiến trường nửa đỏ nửa trắng, mặt nước đóng băng dày đặc tan tác, máu cá cùng vảy cá so với vừa rồi còn lan tràn nhiều hơn.
Lũ cá biến dị trốn được thì trốn, chết toi liền chết, gồng người chống đỡ liền gồng người chống đỡ, mà đám tức giận phản kích liền tức giận phản kích. Chẳng qua mười thân ảnh trên bờ đã sớm biến mất cả rồi, cái gì bọn nó cũng không tìm được, chỉ có thể tức giận phun ra hàng chục đạo thuỷ đạn lên bờ, đem một bãi bồi san thành bình địa.
Mặt sông, một cái con mắt trắng nhợt hiện ra rồi đảo qua đảo lại quan sát tình hình, bảy tám xác cá chợt há mồm cạp lấy mớ trang bị hệ thống trôi nổi, phần nào lỡ chìm mất rồi thì thôi, sau đó chúng nó đồng loạt biến mất, thay thế vào đó là mấy cục đá vô tri vô giác.
Chỉ cần còn ở trong phạm vi 800 mét của kỹ năng Thao Túng Hàn Băng, bốn cái kỹ năng chức nghiệp Băng Nhãn, Băng Nô, Băng Độc, Băng Ảnh sẽ hợp lại thành một cái đại sát chiêu thu thập chiến lợi phẩm vô cùng hoàn hảo. Xác chết dính phải kỹ năng của Hàn Phong đồng nghĩa dính phải Băng Độc, nó tương đương đã là nô bộc của hắn rồi, sẽ bị dịch chuyển đi bất kỳ lúc nào.
Bờ sông 600 mét, đám người dần tụ họp lại bên cạnh Hàn Phong, cùng với đó còn là một đống cá lớn tám chín con, ước chừng phải gần bảy trăm cân.
- Gần bảy trăm cá, ôi, có cả cá mặt trăng khuyết nữa kìa, ôi, cá đầu vòi, vòi của nó ngon tụt lưỡi...
Trương Đại nhìn đám xác cá dưới đất mà nước bọt tứa ra, cậu ta chưa bao giờ nhìn thấy một số lượng cá nhiều như vậy, đặc biệt con cá đầu vòi có cái vòi như vòi voi trên mặt, cái vòi này ăn cực kỳ ngon, giống như ăn dồi trường nướng vậy.
Thủ lĩnh quá kinh khủng rồi, một chiêu có thể giết chết một đống lớn cá. Nếu để cậu ta câu, đừng hòng có thể dễ dàng mà câu được chỗ này, có khi chết trước khi kéo lưới.
Hàn Phong đối với mớ cá này cũng dâng lên tương đối hài lòng. Bọn này toàn là cá biến dị từ level 9 tới level 14, có một con level 16, một con level 18, nhiêu đây chính là thực phẩm cao cấp vô cùng "ngon miệng" ít nhất có thể giải quyết cái bụng đói của hắn trong... một tuần tới.
Tất nhiên rồi, 700 cân cá này hắn đâu thể đớp hết một mình được, lúc này vung tay lên nói:
- Tất cả sung công quỹ, ai cũng có phần, trở về sẽ phân chia sau.
Đám người nghe vậy thì đều mừng rỡ ra mặt. Ai cũng biết tác dụng của thịt động vật biến dị, ăn vào chẳng những no lâu mà còn được tạm thời tăng điểm phục hồi, đối với phi phàm giả, đây chính là đại bổ.
Lúc này Hàn Phong mới nhìn tới Trương Đại rồi mỉm cười mở lời:
- Tiểu tử, có hứng thú trợ giúp cư dân trấn Hi Vọng đánh bắt cá không? Tôi có thể đảm bảo tất cả quyền lợi cho cậu. Một chức tiểu đội trưởng đội khai thác thuỷ sản trực thuộc phòng vật tư, lương thưởng không thiếu, kỹ năng hệ thống chiếu theo đóng góp mà nhận đủ, còn có được một phi phàm giả hộ vệ.
Trương Đại đột nhiên được đích thân thủ lĩnh mời chào thì có chút luống cuống, cậu ta không khỏi lâm vào trong do dự. Cái kia, cậu ta chưa từng nghe tới gì mà tiểu đội trưởng đội đánh bắt thuỷ sản.
Một đứa trẻ 13 tuổi, có thiên phú câu cá thì đúng rồi, nhưng nếu nói đột nhiên nhấc lên làm tiểu đội trưởng, vậy đâu khác nào một học sinh được nhấc lên làm hiệu trưởng, ngơ ngác cùng do dự là khó tránh khỏi.
Thấy thằng nhóc này do dự, Hàn Phong cũng không cần biết nó do dự vì cái gì, hắn chỉ khẽ liếc mắt qua trái nhìn Liễu Huyên một cái.
Mấy người xấu bụng thường hiểu nhau rất rõ.
Liễu Huyên chỉ cần nửa giây quan sát cái liếc mắt ý nhị của Hàn Phong liền đã hiểu hắn muốn gì, lúc này chợt ghé tai thì thầm một chút gì đó với Bạch Hà Cơ đang đứng bên cạnh.
Cái nữ idol này sau khi nghe xong, khuôn mặt thoáng có chút ửng hồng, sau hai giây do dự, nàng ta chợt tiến tới bên cạnh Trương Đại mà ngồi xuống, còn nở ra một nụ cười tươi tắn mang theo vô cùng tận lực hấp dẫn:
- Trương Đại, đồng ý có được không, tỉ tỉ rất thích ăn cá a, sau này sẽ tới tìm cậu thường xuyên
Thằng nhóc chớm tuổi dậy thì họ Trương này, trước mặt đột nhiên xuất hiện hai "con cá" trắng nõn vừa to vừa tròn, lại còn có chút hồng hào vì bị đè ép, có chút mềm nhũn căng mọng mướt mắt, và rất nhiều hương vị ngọt lịm đang toả ra từ một cái khe núi sâu hun hút.
Đây rốt cuộc là loài cá gì a, Trương Đại vậy mà không thể dời mắt khỏi hai cái con cá hình cầu thịt này, cổ họng ừng nực nuốt vào một ngụm nước bọt.
Không chỉ có cậu ta, năm sáu nam nhân tại đây cũng không thể rời mắt được khỏi hai con cá này, có người tinh mắt hơn còn để ý tới mấy con cá khác, ân, cũng ngon mắt không kém, vài người còn muốn dùng con cá của mình đi cọ sát với mấy con cá kỳ quái này.
Cú vá.
Cống ma.
Cúi đà.
Hàn Phong bàn tay đưa lên thái dương mạnh mẽ day day, hắn lại tốn 1 điểm trí lực trên một cái kỹ năng nhị giai đã lâu không dùng, Phá Tâm Linh.
"Vốn định dụ một đứa trẻ thôi, ai mà ngờ cái nữ nhân họ Bạch này lại bày ra một bộ dạng khiêu khích đến thế. Nào là ngực mông đùi, nào là hương vị thành thục mê người, nào là cử chỉ hấp dẫn mị hoặc, ngay cả động tác hất tóc cũng tràn ngập cảm giác khiêu gợi. Thật sự đã thành công dụ dỗ mịa nó hết nam nhân ở đây rồi..."
Hắn rốt cuộc hiểu rõ tại sao Bạch Hà Cơ sống khoẻ giữa tận thế rồi. Cái gì mà kiến thức, cái gì mà thực lực, cái gì mà chức quyền, không phải tất cả đều đang đần mặt ra trước nhan sắc và mị lực của nàng ta sao. Nữ nhân này, rất có "năng lực" chứ không chỉ biết nhảy múa đơn thuần.
Cái này người ta gọi là "anh hùng khó qua ải mỹ nhân.".
Thấy Trương Đại cứ nhìn ngực mình chằm chằm mà không đáp, Bạch Hà Cơ không khỏi có chút dở khóc dở cười. Thằng nhóc này, liệu bên dưới đã mọc lông chưa mà nhìn ghê vậy. Nàng ta lúc này khẽ cắn môi rồi làm bộ giận dỗi hỏi:
- Có được không a?
- Được... Được a... Được, được, được lắm.
Hàn Phong nhìn cảnh này thì không khỏi ôm mặt.
- Phế vật...
Chung quy thì đây chính là sự kỳ diệu của hai chữ "kỳ ngộ". Có thể có người sở hữu nhiều kinh nghiệm, nhiều năng lực hơn Trương đại, nhưng họ không có kỳ ngộ gặp trúng Hàn Phong, vậy thì họ sẽ không đạt được thăng tiến một cách nhanh chóng, sau này chỉ có thể làm cấp dưới, hoặc chờ đợi kỳ ngộ khác của riêng mình.
Tất nhiên Hàn Phong cũng không thả nổi cái chức tiểu đội trưởng đội khai thác thuỷ sản này. Đội này nằm dưới sự quản lý của phòng vật tư, Phương Tường sẽ có trách nhiệm tìm người giỏi quản lý tới vận hành hoạt động, điều Trương Đại cần làm là thể hiện hết chuyên môn mà thôi.
Về phần đứa nào mê gái, hắn không có tư cách đi quản, đây là quyền cá nhân và tính cách mỗi người, hắn chỉ chửi phong long cho sướng mồm vậy thôi.
Hắn mà không có Phá Tâm Linh, hiện tại cũng sẽ thành phế vật.
Việc này cứ như vậy được định ra.
------
Do ảnh hưởng lũ lụt, lịch đăng chương sẽ có chậm trễ. Tất cả chương thiếu sẽ được đăng bù sau.
Chương thiếu: 4
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 34 |
Lượt đọc | 610 |