Xử lý công việc
Hàn Phong đem bộ đàm khởi động, hiệu chỉnh sóng thu phát tín hiệu tới tần số chỉ định, sau đó tăng lên 13 điểm giá trị, âm thanh rè rè quen thuộc theo đó bắt đầu truyền ra.
"Tôi là tiểu đội trưởng số 13..."
"Hàn Phong. Tình hình bên đó vẫn ổn chứ..."
Vẫn là phong cách hỏi thăm quen thuộc, gián điệp tâm tình vài câu về tình hình của vài cựu binh trấn Hi Vọng đang hoạt động bên đó, lại hỏi thăm tình hình đồng bạn tại bên này, cuối cùng mới tới tình hình hoạt động chung của căn cứ Tam Giang hai ngày nay.
Hàn Phong chăm chú lắng nghe "báo cáo" từ gián điệp, hắn cũng dần nắm được tình hình hoạt động gần đây của quân đội Tam Giang.
4 tiểu đoàn của bọn họ, vậy mà lại tập trung tấn công thây ma tại thành phố Dương Hoành.
Ân, nếu như nhìn sơ qua, đây giống như một hành động lỗ mãng nguy hiểm. Dù sao thành phố Dương Hoành vốn có 1,3 triệu dân, thây ma phải nói là như biển, chỉ cần tiếp xúc là sẽ bị đè nát. Thế nhưng từ những thông tin mà gián điệp mang tới, quyết định này của bọn họ lại trở thành hành động tương đối sáng suốt.
Tình hình thây ma tại các huyện thị xung quanh trên cơ bản đều đã định hình, thi đàn nào cũng rõ ràng rành mạch, chia khu chia vùng cố định, có thủ lĩnh đứng đầu quản lý. Thế nhưng tình hình nội bộ thành phố Dương Hoành lại tương đối hỗn loạn, tại trung tâm đang có khá nhiều đám thây ma hoang dã và thi đàn cỡ nhỏ, thế cục vô cùng hỗn tạp.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Kỹ năng trong giang hồ, kỹ năng bất do kỷ.
Thây ma trong giang hồ, thây ma bất do kỷ.
Đầu năm nay, làm thây ma cũng không dễ dàng.
Thây ma cũng phải chịu đủ mọi loại kìm kẹp, không thể "sống" theo ý thích.
Bọn nó dù có đứng im cũng sẽ theo bản năng cảm thấy đói bụng, sẽ phải đi tìm nhân loại để ăn thịt, sau khi tìm thấy nhân loại còn có nguy cơ bị nhân loại tiêu diệt, mà kể cả không chủ động đi tìm thì nhân loại cũng chủ động săn giết, tất cả chỉ vì kinh nghiệm và tài nguyên mà bọn nó mang theo trên mình, có thể nói sự tồn tại của bọn nó đã gắn với giang hồ rồi.
Ân, không có thịt ăn thì cũng thôi đi, nhịn đói cũng được, lờ đờ trốn trong vườn nhà không chọc ghẹo ai, không để ai tìm thấy, không dây dưa với đời, chỉ nhìn trời nhìn đất, chấp nhận làm một thây ma hiền lành hướng thiện. Tưởng là thoát sao, không có đâu, thây ma ngồi không một chỗ ngoan ngoãn như chó cỏ cũng sẽ bị Thể Thao Túng lôi đi làm tay chân chạy vặt, "chết" lúc nào không biết.
Không làm được gì thì đứng im đó cho người khác mượn sức, hoặc chia sát thương, hoặc chờ tới lượt "buff cấp", hoặc làm pháo hôi, thế là đã coi như gia nhập giang hồ rồi.
Thể Thao Túng làm sếp cũng chẳng sung sướng gì. Tốn công tốn sức tập trung số lượng lớn thây ma lại cũng không được phép ca hát nhảy múa, không được phép nghỉ hè nghỉ lễ, càng không được lập phòng thí nghiệm để nghiên cứu cách trở lại làm người. Trái lại còn liên tục bị "lực lượng tận thế" ép phải tấn công về phía căn cứ nhân loại, thắng cũng hao binh tổn tướng, thua thì bị cầm tù, bị đốt xác, khổ không thể tả.
Vài con may mắn tìm được món đồ yêu thích cũng không được yên thân hấp hấp thu, kiểu gì cũng bị nhân loại bằng cách nào đó rình mò đoạt lấy, còn bị "sức mạnh tận thế" ép chậm quá trình hấp thu này.
Thây ma tại thành thị, "sống" còn khổ hơn cả thế. Bọn nó ngoài việc phải đấu tranh với "người", đấu tranh với "trời", còn phải đấu tranh với "ma".
Các thi đàn tại trung tâm thành phố Dương Hoành, tuy rằng không tấn công nhau bằng hành động chiến tranh thực chất, nhưng những đầu Thể Thao Túng tại đây đang liên tục ra tay cướp đoạt tài nguyên thây ma của nhau, cạnh tranh không gian sinh tồn của nhau, con nào cũng nỗ lực thu gom quân lực, chắc chắn là muốn tìm cách tiến hoá.
Thi đàn càng đông, thủ lĩnh cũng theo đó càng mạnh, đó là nguyên lý hoạt động của "Có Phúc Cùng Hưởng". Có lẽ ngoài việc xơi thịt người, ngoài việc bú thiên tài địa bảo, yếu tố đông quân cũng có thể là một trong những chìa khoá đột phá của Thể Thao Túng.
Trở lại với tình hình thành phố Dương Hoành, 11 quận trung tâm thì có tới 8 quận đã hoàn toàn thất thủ, một quận còn đang giằng co kịch liệt. Theo số liệu ước lượng từ chính quyền quận Xuân Hà, có khoảng 16-19 thi đàn đang tranh nhau tiến hoá tại 8,5 quận này, thây ma cấp thấp từ đó biến thành tài nguyên bị xâu xé, các đầu Thể Thao Túng ngày qua ngày tìm cách khống chế lẫn nhau, hoặc đoạt quyền khống chế thuộc hạ của nhau, dẫn tới tình trạng loạn lạc tới tận cùng.
Thành phố Dương Hoành khá nhỏ, mật độ cư dân vì thế rất đông, vậy nên bất kỳ thời điểm nào cũng có đội thây ma hoang dã "hành hương" chạy loạn khắp nơi, đây là nhóm mục tiêu vô cùng yếu ớt, có thể săn giết thoả thích, mà bất kỳ khu vực nào cũng có khả năng xuất hiện một hai ba năm thi đàn kèn cựa tranh đấu nhau, đây là nhóm mục tiêu vô cùng đáng sợ, đụng vào là cụt tay ngay.
Đối với phi phàm giả độc hành, hoàn cảnh thành phố Dương Hoành là tử địa không thể xâm nhập, chỉ cần dám chui vào guồng giao tranh này là sẽ khốn nạn thân tôi ngay. Thế nhưng đối với thế lực lớn, đây có thể xem như bãi săn tương đối dồi dào, chỉ cần trinh sát một cách kỹ lưỡng là được.
Sở dĩ chính quyền Tam Giang tấn công thành phố Dương Hoành chính là tận dụng sự loạn lạc này.
Bọn họ đang tấn công một thi đàn "yếu kém", thi đàn này đã bị đoạt rất nhiều quân số tinh anh, lũ thây ma còn lại chủ yếu là cấp thấp, cùng với chủ soái có thể là một đầu M2 level 29, xem như một quả hồng mềm dễ bóp.
Dễ bóp hơn những thi đàn tại hai huyện Hương Đường và Lệ Trì rất rất nhiều.
Bọn họ dùng 2 ngày cẩn cẩn thận thận né qua những thi đàn khổng lồ vây quanh, thành công làm thịt được 3 vạn thây ma của thi đàn này, coi như đã đánh bại nửa già lực lượng của bọn nó, có lẽ ngày mai kia thôi là sẽ giành thắng lợi.
Tài nguyên và mục tiêu quan trọng nhất của chiến dịch lần này là thu thập điểm minh tệ, tất cả minh tệ thu thập được đều phải cống hiến cho tổ chức, có bao nhiêu xì hết ra bấy nhiêu.
Cách thức cống hiến ra ngoài cũng đơn giản thôi, hai viên đạn AK47 giá 1 minh tệ, giờ sẽ được bán với giá quanh quanh trên dưới 100 minh tệ, tuỳ biến theo từng cá nhân sở hữu, quân binh Tam Giang sẽ mua tới khi nào cạn minh tệ thì thôi, "tiền" dư sẽ chuyển cho đoàn trưởng tiểu đoàn 2 Tào Khang.
Mục tiêu là mua về một loại trang bị level 4 có trong thương thành, Súng Diệt Quỷ. Tính tới hôm nay, bọn họ đã gom tiền rồi mua được một khẩu rồi, đang trong quá trình tích luỹ mua khẩu thứ hai.
Hàn Phong sau khi nghe thông tin chi tiết từ gián điệp, khoé miệng không khỏi khẽ nhếch lên.
Cả tháng trời không thấy ngó ngàng tới, lúc này lại xua quân đi kiếm tiền mua sắm, lại còn mua đúng món đó, cái này chứng tỏ tin tình báo về hiệu ứng diệt quỷ đã lộ lọt ra ngoài.
Là Ngô Soái nói cho họ, hay gián điệp của Tam Giang cài cắm bên này dò xét ra, hay thông tin đột biến tới từ quận Xuân Hà, hay bọn người kia thông minh đột xuất tự nghĩ ra được?
Hay là, do ả ngực to nào đó nói cho bọn họ?
Một vấn đề nữa.
Là ai đã ra quyết định chuyển trọng tâm tấn công vào trung tâm thành phố Dương Hoành?
Bạc Thanh? Ông ta đang trên đường củng cố địa vị người đứng đầu?
- Haha...
Hàn Phong không khỏi cười thành tiếng một câu tuỳ tiện, sau đó thò tay cầm lên bộ đàm radio bắt đầu tán phét với gián điệp Tam Giang.
Đầu tiên là kể về đài tưởng niệm tập thể, trên đó có tên của 97 liệt sĩ đã hi sinh. Sau đó hắn bắt đầu kể về đội trưởng khai thác thuỷ sản Trương Đại và cái thói mê gái của cậu ta, kế đó là kể tới đội trưởng đội quân y Tần Tiểu Bích đã dùng Rũ Bỏ Quá Khứ để hỗ trợ cho 13 cựu chiến binh phục hồi tàn tật, kể thêm việc hội đồng nhân dân trấn Hi Vọng đã được thành lập, sau đó đá qua sự tích bờ mông to của nữ nhân trấn Hạ Sa, cũng không quên cái tình huống dị thường buồn nôn tại phòng khám phụ sản kia, cùng với uy năng khủng bố của tiếng hét từ Thể Thao Túng biến dị.
Cuối cùng là như có như không đề cập tới vấn đề dạo này đang thiếu hụt đạn dược quá.
Xong xuôi đâu đấy, hắn đem bộ đàm radio thu lại, lại tiện tay cầm vào báo cáo của Châu Lam.
Nữ tử này dẫn quân đi tiêu diệt thây ma tinh anh tại khu vực xung quanh khoá an toàn Thiết Thạch. Đánh bậy đánh bạ thế nào lại thành công thu được một bản kỹ năng tứ giai, hiện tại kỹ năng này đang nằm trên bàn làm việc trước mặt hắn.
Đây chính là hiệu quả của nề nếp, của hình phạt khắc nghiệt, của thể chế nghiêm minh, của luật pháp cẩn mật, của giết gà doạ khỉ, đó chính là tạo ra hiệu quả từ nay về sau sẽ không có bất kỳ kẻ nào dám tàng tư đồ tốt nữa.
Tham ô kỹ năng tứ giai được tính như trọng tội cao nhất, chỉ cần bị phát hiện là sẽ ngay lập tức có một vé đầu thai không cần chần chờ.
Đây là hậu quả nặng nề mà không ai có thể chịu nổi, kể cả là thấy lợi cũng không dám làm.
Còn dám bú kỹ năng xong chạy sao? Chạy đi đâu, chạy qua Tam Giang sao, chạy được sao, chạy tới bao giờ.
Hàn Phong bốc lên kỹ năng màu xám trắng rồi cẩn thận cảm nhận, hắn bên tai lập tức nghe được một đạo thanh âm máy móc của hệ thống:
"Đinh! Kỹ năng chủ động tứ giai: Hổ Lạc Đồng Bằng. Kỹ năng thuộc tính: Tạo một vùng áp chế phi phàm với bán kính 10 mét tồn tại xung quanh bản thân, mục tiêu xâm nhập không thể gây sát thương chí mạng lên bản thân, đồng thời chịu thêm ngẫu nhiên từ 10 - 30% sát thương do bản thân gây ra. Kỹ năng tiêu hao: 10 thể lực, 5 trí lực. Kỹ năng duy trì: 10 giây. Kỹ năng làm lạnh: 60 giây. Có thể cường hoá cùng tiến giai."
Âm thanh máy móc chấm dứt sau, Hàn Phong khuôn mặt không khỏi xuất hiện một trận kỳ quái.
Ý là, ừm, tên kỹ năng còn có thể "hoa mỹ" đến thế sao?
Hổ Lạc Đồng Bằng, cái này rõ ràng lấy từ trong thành ngữ "hổ lạc đồng bằng bị chó khinh", đây chắc chắn là ngôn ngữ của nhân loại, hay chính xác hơn là "văn minh nhân loại trái đất."
Hệ thống lấy cái tên này từ đâu ra?
Tại sao "nó" lại biết thành ngữ này?
Kỹ năng này tồn tại từ trước đây, từ các "thế giới khác", hay tận thế nổ ra mới được đặt tên?
Không chỉ kỹ năng này đâu, các kỹ năng khác cũng rất "nhân tính hoá", Chạy Đâu Cho Thoát, Lấy Tĩnh Chế Động, Chúng Ta Là Bạn, Cuốn Theo Chiều Gió... Những cái tên này, không khỏi quá giống đời thật, tại sao chúng nó lại xuất hiện ở đây?
"Chẳng lẽ bản chất thế giới này là một mô phỏng máy tính? Thực ra không có tận thế nào cả, tất cả chỉ là một trò chơi trên Steam, trên Xbox, trên Zingme, mà mình là một nhân vật trong game, giống như game Plant vs Zombie, chỉ là đã được ban cho tư duy độc lập này?
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 26 |
Lượt đọc | 423 |