Dạo chơi căn cứ Tam Giang (6)
Kèo 15 giây chính thức được thông qua, tiền bạc bốn phía bắt đầu được đổ vào, thậm chí rất nhiều người kéo cả anh em bạn bè tới tham gia góp vui, số lượng tem phiếu phải nói là phá kỷ lục lịch sử.
Chỉ trong vài phút, tổng số tiền cược tham gia trận này đã lên tới 4700 cống hiến, tương đương với gần một tấn lương thực, hay là một kỹ năng tam giai loại cực phẩm giá niêm yết, phải nói là khủng bố tới tận cùng.
Trong số này, cược mèo thắng chỉ khoảng 800, cược mèo thua tới 2000, kèo phụ còn khủng khiếp hơn, dưới hiệu ứng FOMO cao trào, kèo trận chiến dưới 15 giây kết thúc chỉ có 300 công huân đặt cược, mà kèo trận chiến sẽ kéo dài lại lên tới 1300, phải nói là chênh lệch vô song.
Rất nhiều người vào kèo ngược lúc này nuốt một ngụm nước bọt âm thầm hối hận. Vì sao ư, vì nếu có thắng cũng chỉ thắng được 300, mà lỡ thua một cái thì bọn kèo xuôi kia lại bú tới 1300, đây là một "chiến tích" vô cùng nhục nhã.
Nhưng tiền đã ra là tiền đã mất. Phó Bưu đã tiến hành thu tiền ghi sổ thì sẽ tuyệt đối không cho phép rút lại, hiện tại bọn họ chỉ có cách chấp nhận mà thôi.
Công tác tín thác xong xuôi, Phó Bưu đứng trên đài cao lúc này giơ tay gào ầm lên:
- Bắt đầu!
Hiệu lệnh của hắn vừa ra, hai cốc máu tươi được hất xuống dưới, đồng thời cửa lồng mở toang, mèo chuột đồng loạt phi thân ra ngoài mà vồ vập lấy nhau.
Hàn Phong đứng tại một bên nheo mắt quan sát con chuột biến dị. Con chuột này toàn thân mọc đầy răng nanh chi chít lởm chởm, da cùng lông lở loét thối rữa, cái đuôi xoăn tít như đống bùi nhùi, đầu lâu trắng ởn trụi lủi lúc nhúc cơ man nào là dòi bọ, phải nói là đã bị dị biến tới tận cùng rồi.
Con này có thái độ rất khác biệt so với con chuột đuôi rắn vừa rồi.
Con vừa rồi nhát còn hơn cáy, vào trận chỉ biết cắm đầu chạy, hẳn là bị áp chế thiên sinh bản năng tới tận xương tuỷ. Còn con chuột đang trong sàn đấu có tính cách cuồng bạo vô cùng, nó vừa được thả đã lập tức lao vào tẩn nhau với con mèo, thái độ hung hăng phách lối, đôi răng nanh sắc bén ăn miếng trả miếng liên tục, hoàn toàn không có nửa điểm sợ hãi hay trốn tránh.
8 giây trôi qua, chiến đấu bị đẩy tới cao trào, hai bên thế mà bất phân thắng bại, thậm chí con mèo cam lông vằn còn mơ hồ có biểu hiện yếu thế.
- Giết nó.
- Mau giết nó.
- Vờn thôi, con bà mày vờn thôi.
- Đừng để nó cắn, chạy đi, mau chạy!
Âm thanh hô hoán cuồng nhiệt của đám đông gần như đã muốn đục thủng cả bầu trời, kèo cá độ 15 giây trôi qua nửa già thời gian, thành bại chuẩn bị rõ ràng, ai ăn ai mất hiển hiện rõ ràng tới nơi rồi.
Hàn Phong nhìn tới cảnh này, khuôn mặt biến thành cực độ âm trầm.
Cứ chiếu theo tình hình này thì trận này phải kéo dài vô cùng, ít nhất phải có 2 phút lẻ mới xong, chẳng những vậy, mèo cũng sẽ bại trận luôn, đồng nghĩa cả hai kèo mà hắn vào tiền đều sẽ thua trắng dái.
Giờ thì hắn có thể khẳng định rồi, kể cả bản thân có cá cược 100 lần nữa thì cũng không thể thắng nổi lần nào.
Rõ ràng đã sớm có thoả thuận mồm với con mèo ngu dưới sàn đấu, cũng xem như có "gian lận" sương sương rồi đó, vậy mà kết quả vẫn đi theo hướng bất lợi cho bản thân, đây là cái dạng xui xẻo gì.
Con mèo ngu xuẩn này, vừa rồi nó vờn chuột quá lâu, hiện tại gặp phải đối cứng liền bị kiệt sức, xu thế bại trận không thể đỡ nổi.
- Chítttt chit chit chit...
"Chết! Chết! Chết! Chết! Chết! Chítttttt"
- Méoooooooo...
"Nhân loại hèn mọn, mau cứu a... Huhu, đau quá, con chuột ngu xuẩn, cút ngay. Méo méo..."
Giữa sàn đấu, hai con động vật biến dị gần như muốn cắn chết nhau tới nơi, máu me sắp nhuộm đỏ cả mặt đất.
Hàn Phong đã triệt để hết hi vọng, đúng là cứ thế này mà dựa theo tự nhiên thì hắn sẽ thua thật.
Thực sự quá mức xui đi, đến thế rồi mà vẫn không thắng nổi.
Có phải hay không bây giờ mà lôi thẻ vật phẩm ra mở, hắn sẽ lại mở được một đôi ủng gia tốc level 2?
Cái đó chưa vội bàn, nhưng mà kết quả dưới sàn sẽ bất lợi chỉ khi hắn chấp nhận thuận theo tự nhiên mà thôi.
Rõ ràng, không thể nào có chuyện đó.
Hàn Phong trong lòng vừa động, lúc này hai mắt khẽ nheo lại rồi nhìn chằm chằm sàn đấu, kỹ năng tứ giai Uy Áp Thượng Vị lập tức xuất ra, mục tiêu nhắm thẳng vào con chuột biến dị.
- Chít chít chítttt...
- Méooooo...
Một đòn tứ giai dồn hết tất cả uy áp của Hàn Phong vừa xuất ra, chuột biến dị lập tức bị doạ tới ngừng tim ngay tại trận, cả thân thể cứng đờ lăn quay như khúc gỗ, da thịt bùng nhùng co giật kịch liệt, hai mắt gần như muốn lòi cả ra ngoài. Mà mèo biến dị cũng nhân cơ hội này nhảy bổ vào đối phương, hai bàn chân giơ ra vả bốp bốp hai tiếng, đầu lâu trọc lốc của chuột biến dị đã bị nó vả tới nát bét.
Một cuốn sách kỹ năng màu xám từ cái cổ cụt lủn của chuột biến dị bắn ra ngoài, quang mang nhợt nhạt im lìm nằm một góc, giống như thay lời nhân loại công bố kết quả trận đấu.
Bộ đếm thời gian bên cạnh đấu trường vẫn tíc tắc chạy nhanh, thời gian vừa tầm điểm tới giây thứ 11.
- Chậm thôi, chậm...
- Chạy đi.... Hửm?
- A?
- Ân?
Âm thanh cao trào đang bùng nổ như lò than lúc này giống như bị hắt vào một chậu nước lạnh, mấy chục con người lòi ra hai mắt, cả đám hoang mang thè lưỡi nhìn xem, ai nấy đều không thể tin nổi một màn bên dưới.
Ngay cả Phó Bưu cũng ngẩn người nhìn tới cảnh này mà quên cả việc tuyên bố kết quả.
Rốt cuộc là vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra vậy, tại sao đang đánh nhau hăng máu thì lại kết thúc rồi?
Xung quanh sàn đấu, con bạc bốn phía cũng dần dần im lặng, tất cả đều ngơ ngác bất động, vài âm thanh lẻ tẻ lí nhí thì thầm như muốn xác nhận một chút sự tình.
- Kết thúc rồi hả?
- Đéo gì vậy, sao kỳ quái thế.
- Sao đang đánh cân kèo mà lại thế này?
- 12 giây thôi à, hả, có lầm không vậy.
Hàn Phong đứng tại một bên, sướng tới thiếu chút xuất ra.
Con bà nó, may rủi cái gì chứ, không phải tất cả đều phải chịu thua trước thực lực tuyệt đối sao.
Gian lận là phải cỡ đó.
Chẳng qua hắn vẫn là không nỡ nhìn sự tuyệt vọng đang dần lan tràn ra xung quanh. Muốn làm một công dân tốt thì phải biết quan tâm đồng loại, phải biết chia sẻ động viên người khác trong lúc khó khăn, lúc này hắn đưa tay che miệng ho khụ một tiếng rồi chân thành an ủi:
- Chắc con chuột biến dị này bị đột quỵ rồi. Đầu năm nay bệnh này đang có xu hướng trẻ hoá, cứ uống rượu, thức khuya, đái tháo đường, tăng huyết áp, mỡ máu, béo phì, lười vận động, kiểu gì cũng dính.
Lời của hắn vừa ra, không khí lập tức biến thành bùng nổ.
- Con bà nó nói cái gì đó.
- Chuột thì đột quỵ cái gì.
- Lần đầu tao nghe vụ chuột bị đột quỵ đấy.
- Tao không chấp nhận, chắc chắn là có quỷ rồi.
- Sao thế được, chuột đang thắng thế, không thể tự dưng lăn quay ra được.
- Đúng, có quỷ, có gian lận rồi.
- Có người dùng kỹ năng phi phàm phá đám rồi.
- Tao thấy con chuột này bị tác động rồi.
Hàn Phong nghe tới đây lập tức cảm thấy chột dạ, âm thanh yếu ớt của hắn lọt thỏm giữa đám đông tức giận:
- Hút thuốc và uống rượu cũng là các tác nhân dẫn tới đột quỵ đấy, con chuột này nhìn bê tha lắm, có khi nó còn chơi cả đá với cỏ đấy.
- Thiếu chút quên mất, có khi nó bị di chứng hậu covid đó, khả năng con chuột này tiêm quá 4 mũi vaccine rồi.
- Hoặc là có thể nó hết pin rồi, ai đó mau vào thay pin cho nó đi.
- Hí hí hí, gâu gâu ẳng ẳng.
Âm thanh chửi rủa của hàng chục người hoàn toàn đã lấp đầy mấy lời quan tâm động viên của Hàn Phong, đấu trường bắt đầu rơi vào cảnh tượng hỗn loạn, có tới tám phần con bạc kêu gào không muốn chấp nhận kết quả này.
Bọn họ muốn lật trời.
Chẳng qua làm gì mà dễ thế, Phó Bưu trên sàn tuyệt đối không để điều đó diễn ra, hắn ta rất nhanh liền hung tợn giơ cao tay rồi kêu lên ầm ĩ:
- Câm mồm, câm mồm hết cho tao.
- Đứa nào bảo có gian lận thì đứng ra tao xem nào!
Hắn vừa nói xong, trên tay đã xuất ra năm viên lôi cầu cực đại, viên nào viên nấy lách tách điện mang, khí tức tê dại lan truyền khắp bốn phương tám hướng.
Kể cả chưa đánh ra, năm khoả lôi cầu này cũng đã giật cho vài người đứng gần đầu tóc dựng ngược.
Toàn trường bị động tác này của Phó Bưu chấn tới im thít như tờ, ai nấy bị doạ cho sợ tới mồm miệng méo xệch, không có bất kỳ dân thường nào dám đứng ra kêu gào ầm ĩ nữa.
Chẳng qua không phải ai cũng là hạng yếu thế ngoan ngoãn, vài phi phàm giả thua kèo tất nhiên không sợ Phó Bưu, cả đám hừ lạnh tức giận rồi đua nhau phóng xuất kỹ năng tương ứng để đối chọi uy áp.
Không khí sàn đấu biến thành căng thẳng lạnh lẽo tới cực điểm.
Bất quá, không để cho bọn họ đánh nhau, phía xa xa lập tức có tới ba nhân viên chính phủ vội vã chạy tới bên này rồi kêu ầm lên:
- Có chuyện gì?
- Này, bên kia ồn ào gì đó?
- Ai dám sử dụng năng lực phi phàm đó?
Mấy thanh âm quát mắng này của bọn họ quả nhiên có tác dụng, lời vừa ra đã thành công khiến đấu trường xung quanh hoàn toàn hạ nhiệt, mấy phi phàm giả nóng đầu đều vội vã rụt cổ lại, cả đám hạ tay xuống rồi cấp tốc thu hồi kỹ năng, ai nấy im thít không nói nửa lời.
Sử dụng kỹ năng trong phạm vi nội bộ căn cứ là trọng tội, sẽ bị xử lý cực kỳ nặng nề, không có vùng cấm.
Phó Bưu không vội vã thu hồi kỹ năng của mình, hắn vô cùng bình tĩnh nhìn ba tên nhân viên chính phủ vừa chạy tới, khuôn mặt theo đó nở một nụ cười tươi rói:
- Các vị đội trưởng, không có gì, không có gì nghiêm trọng cả, là do con chuột biến dị này đột nhiên nổi điên muốn tấn công nhân loại, mấy vị khách quý chỉ là muốn ra tay tương trợ trấn áp nó mà thôi. Chẳng qua chuột đã chết rồi, tất cả đều ổn rồi, ổn cả rồi, không ai bị thương cả.
Ba nhân viên chính phủ là người của đội chấp pháp số 3. Lúc này bọn họ lạnh lùng nhìn Phó Bưu một cái, sau đó quét mắt nhìn xung quanh một vòng như thể đánh giá tình hình.
Ai cũng đều im thít, biểu hiện ngoan ngoãn còn hơn cả chó gặp chủ.
Góc trái đấu trường, Hàn Phong khoanh tay hứng thú quan sát một màn này, tâm thần không khỏi đánh giá Phó Bưu phản ứng cũng thật nhanh nhạy đó.
Hắn cũng phải công nhận, liên hệ hắc - bạch tại huyện Tam Giang này cũng vững chắc thật đó, có chuyện một cái là hai bên phối hợp diễn trò với nhau ngay, lại còn vô cùng nhịp nhàng nhuần nhuyễn nữa chứ.
Sau khi quan sát một lúc, đội viên dẫn đầu đội chấp pháp mới hừ lạnh một tiếng rồi cao giọng nói:
- Các người chú ý một chút. Nếu còn dám làm loạn một lần nữa, tất cả đều phải tới phòng thẩm vấn uống trà.
Hắn ta nói xong liền xoay người đi thẳng, hai người đứng cạnh cũng nối gót tiếp bước, xem như chuyện này chính thức kết thúc ở đây.
Phó Bưu đứng trên đài cao vẫn như cũ giữ nguyên nụ cười tươi rói mà nói với theo một câu cảm tạ:
- Ba vị đội trưởng đi thong thả, làm phiền rồi.
Ba nhân viên chính phủ rời đi, đấu trường nơi này mới xem như được giải khai áp lực, Phó Bưu lúc này mới chậm rãi thu hồi kỹ năng Lôi Cầu của mình.
Hắn luôn duy trì Lôi Cầu từ đầu tới cuối không thèm che giấu, bất kể việc chấp pháp đội có đứng ngay đó cũng không ngại, cái này chính là muốn thể hiện với đám đông xung quanh một điều rằng:
Ở nơi này, bố mày là luật pháp!
Cảnh nội căn cứ cấm dùng kỹ năng, nhưng bố mày dám dùng.
Lúc này hắn ta nhìn quanh một vòng rồi gằn giọng nói:
- Trận chiến vừa rồi không có vấn đề gì cả.
- Tất cả kết quả sẽ giữ nguyên.
- Có điều, tao nói trước cho chúng mày biết, camera của tao ghi hình rất rõ nét chuẩn xác. Nếu như có đứa nào đã giở trò, tao đều biết cả đấy.
- Tao ở đây dùng danh dự của mình thề, nếu để tao mò ra gì đó, vậy chúng mày lo mà mua quan tài đi.
Lời nói rít qua kẽ răng của Phó Bưu khiến cho không khí vừa mới vơi bớt áp lực lại trở nên nặng nề, vài người âm thầm đổ mồ hôi lạnh nhanh chóng rời đi, nhưng càng nhiều hô hào đáp lại vô cùng hưng phấn:
- Phải đấy, con chuột nhắt, lo mà mua quan tài đi.
- Con mẹ nó, lão Phó, lão phải check cho cẩn thận vào đấy.
Lời của Phó Bưu tuy độc, nhưng kẻ làm mới sợ, kẻ không làm không sợ gì hết.
Bọn họ sở dĩ chơi bạc ở chỗ của hắn ta chính là vì tin vào một lời đảm bảo như thế. Đấu trường này không phải chưa từng xảy ra gian lận, thậm chí đã từng xảy ra tới hai lần rồi, nhưng Phó Bưu cũng đã giải quyết cả hai lần gian lận đó.
Hai người chết mất xác, đầu bêu thị chúng trước cửa trường thành.
Tất cả người tham gia cá cược được hoàn trả gấp đôi số tiền đã cược.
Đây chính là giá trị của phí tín thác.
Phó Bưu lạnh lẽo liếc nhìn đoàn người Hàn Phong một cái như thể dằn mặt rồi trầm giọng kêu to:
- Mèo thắng, dưới 15 giây, có rơi tài nguyên phi phàm, không dùng kỹ năng thiên phú, ai thuận kèo thì lên nhận thưởng!
Hàn Phong mỉm cười nói với Lưu Giang đứng bên cạnh:
- Đi nhận thưởng đi.
Lưu Giang khuôn mặt dữ tợn lúc này xoa xoa tay hưng phấn "kêu nhỏ" một câu đáp lại:
- Tuân lệnh... A, thủ lĩnh, chúng ta vậy mà thắng to rồi, trận sau có nên thử tác động thay đổi kết quả một chút không, có khi lại bú đẫm đấy.
Lời "kêu nhỏ" này của hắn lập tức khiến cho hiện trường trở nên im thít.
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 23 |
Lượt đọc | 346 |